Chương 104 :tên mồm sáng.
Chương 104
Chu Bạch vừa tách nhóm liền bị những tên vô diện lâu nhằm vào,hắn không nói nhiều liền sử dụng 《xuyên thấu 》nhãn,nắm đấm của hắn vung ra liền có một tên m·ất m·ạng,hắn lướt qua chiến trường nhanh tróng không ai có thể cản,hóa thần trước mặt hắn không chịu nổi 10 quyền hắn như chiến thần gia nhập cuộc tìm khiến thu hút không ít ánh mắt.
. . . . .
Mà lúc này ở phía Bắc Long Cung Tên Mồm sáng gán ngẩm ngặm lấy một miếng đùi thịt sống,mà bên cạnh hắn là cái rồng đang kêu gào hắn có 5 chân thì 4 chân của hắn bị cắt ra máu hảy ròng ròng.
"Thật nhàm chán,thật nhàm chán,thật thật nhàm chán chán chán chán ."
"GÀOOOOO . ."
Mà theo mỗi câu chán hắn lại cắn cán một miếng thịt ngay trên con rồng,mà con rồng này rõ ràng là hợp đạo,lại như bị t·ê l·iệt căn bản không thể động đậy,chỉ có thể ngào thét nhìn từng miếng thịt của mình bị tên điên trước mặt gặm nhấm.
Hắn rõ ràng cảm nhận được từng thớ thịt của mình bị nhai nuốt,hắn nhìn cái kia mồm đang nuốt xuống thịt của hắn,mùi tang hôi của máu .
Hắn là một cái tướng lĩnh của Long tộc được điều đến đây để ngăn cản tên này cùng 3 vị khác,nhưng là 2 người khác đã bị ăn rồi,đên cả xương không còn,chỉ còn lại hắn đang bị nhai nuốt.
Bọn họ đánh giá sai sức mạnh của lục chỉ rồi,hoặc là nói,bọn họ đánh giá sai tên mồm sáng này sức mạnh rồi,nhưng là hắn thật ra có thể thoát khỏi t·ê l·iệt bởi hắn là hợp đạo đỉnh phong nhưng là hắn sẽ không làm vậy,bởi nếu làm vậy tên này sẽ nổi điên g·iết hắn nhanh hơn thôi hắn không phải là s·ợ c·hết,nếu ai trong hoàn cảnh như hắn thà c·hết nhanh một chút còn hơn,hắn không muốn giải là bởi vì nếu để tên này p·há h·oại linh tinh g·iết hại người,thì sẽ làm r·ối l·oạn kế hoăc của tộc mất.
Hắn muốn câu giờ để cho tên điên này tiếp tục ở một chỗ,còn hắn có thể câu giờ bao lâu hắn không biết,cơn thể hắn to đên 50 mét nêu như tên điện này chịu gặm từng miếng thì hắn có lẽ có thể câu được đến lúc Long Vương tiến hành kế hoạch,nhưng bây giờ tên điến này đã bắt đầu lại nổi điên rồi nhìn tình hình này có lẽ hắn phải tiếp tục cản tên này rồi.
Sau đó vị này tướng lĩnh nhân lúc tên mồm sáng đang gặm lấy đùi trên tay,liền thiêu đốt toàn thân khí huyết,thần hồn,tại tên mồm sáng vừa nhận ra không ổn,vị tướng lĩnh kia đầu rồng xám đã mở to miệng máu gặm lấy nửa thân trái tên miệng sáng.
"GÀO RẶC RẠCH XOẸT NGHIẾN . . .
"AAAA HA HA HA HAAAA . .
Tên mồm sáng vừa kêu vừa cười như kẻ điên sau đó hắn há mồm mồm hắn há rộng rất rộng sau đó ngoạm vào sọ não của tên tướng lĩnh.
"Rạch rạch rạch . .
Tướng lĩnh long tôc chỉ cảm thấy sọ não của mình bị nứt ra,đầu não đau đến muốn c·hết đi hắn vùng vẫy đập tên mồm sáng dưới đất lên trên tường nhưng đại khẩu của hắn vẫn nghiến chặt như muốn xé đôi tên mồm sáng.
"Hừm hừm aaaa . . .
Tên mồm sáng khóe miệng dương lên,cắn càng thêm chặt răng của hắn chuyển động như máy cưa cưa xâu vào xọ não của tướng lĩnh.
Đùng đùng đùng đùng . .. .
Long tộc tướng lĩnh bay lên trời rồi lại đập mạnh thân mình xuống đất,cào mặt phải của mình xuống nên đất,đất đá bay tung tóe.
Hai người cứ điên cuồng cắn như muốn nuốt chửng đối phương,máu vẩy lên khắp nơi,mảnh xương vỡ vụ nhỏ vương vãi,rất nhanh,long tộc tướng sĩ cắn đứt được cơ thể của tên mồm sáng,ruột gan của tên mồm sáng bị kéo ra ngoài tên mồm sáng nhả mồm ra,thên thể bị cắn mất một mảnh như miếng thịt bị ăn dở rơi xuống,tay trái chân trái cùng một mảnh bụng bên trái của hắn mất đi,để lộ ra bên trong nội tạng,mà ở bên trong đó có một cái nhỏ nhỏ cái sọ não đỏ phát ra ánh sáng lập lòe.
Nhưng lúc này Vị tướng lĩnh kia đã không còn sức để chú ý tới việc này,đầu hắn ong ong kêu sọ não suất huyết hắn cảm nhân được mình sắp c·hết,hắn bắt đầu không nhớ vài thứ.
Ánh mắt hắn nhuộng đỏ rồi tối dần,thân thể đồ sộ lại đầy thương thế của hắn đổ xuống,hơi thở của hắn mỏng manh,rồi dần dần tắt lịm đi.
Trước khi c·hết hắn nhìn thấy cái xác của tên mồm sáng,khóe miệng dương lên,hắn ít nhất đã hoàn thành nhiệm vụ của mình,Long tộc vĩnh tồn.
. . . .
Hai cai xác c·hết nằm ở đó,mà sau khi vị tướng lĩnh vừa c·hết,từ ngực của xác tên mồm sáng,một cái đàu lâu đỏ phá ngực mà ra,tạo ra một lỗ máu ở cái xác.
Cái đầu lâu đỏ từ từ biến lớn,rồi bắt đầu ăn xác của tên mồm sáng,nó ngặm nhấm rất nhanh,cái xác đã không còn,rồi nó quay về phía cái xác của vị tướng lĩnh,nhai nuốt tiếp.
Sau khi làm xong tất cả,cái đầu lâu bắt đầu mọc thịt,bắt đầu từ cơ da mặt mồm không có mắt mũi tai sau đó là mọc thêm xương,rất nhanh một khung xương hoàn đỏ chỉnh đã hoàn thành,tường thớ cơ bắt đầu bao trùm lấy khung xương,rồi làn da trắng bệch như bộ xác c·hết,rồi từ từ cái đầu lâu đỏ đã biến thành một cái quái vật ngầy nhom,da trắng bệch,trêm mặt chỉ có cái mồm,tạo hình này rất quen thuộc,đây chính là phiên bản thu nhỏ của con quái vật chui ra từ quỷ mồn của Vô Diện Lâu chủ.
Con quái vật này nhìn chút thân thể mình,rồi mặc lên một chiếc áo trùm đen cũ của tên mồm sáng vừa rồi.
Hắn nhìn xung quanh cảnh hoang tàn cười.
"ha ha ha ha khà ta vừa mới bị g·iết c·hết,thật thú vị long tộc thật thú vị làm sao,ta liệu có vị cha mắng vì bị g·iết không nhỉ,là có rồi đến lúc đó ta chỉ cần xin lỗi rồi cười là sẽ được tha thôi nhỉ ha ha khà . ."
Rồi bụng hắn kêu lên ọc ọc.
"Đói rồi,kiếm đồ ăn trước vậy."
Hắn đi khỏi bãi hoang tàn này.
Ở đây chỉ còn lại chút vết tích cho thấy nơi này tường diễn ra chiến đấu,nhưng họ là ai,đã làm được những gì thì trả ai nhớ không ai biết.
. . . .
Tên mồm sáng à không,mồm hắn lúc này đã không còn sáng,hắn đi xung quanh tìm kiếm( đồ ăn) và rất không may hắn đã tìm thấy một cô gái có tóc màu xanh đang chiến đấu với hội phù thủy biển cả hắn không cần xuy nghĩ lao xuống bọn người hội phù thủy đang vui mừng vì có viện binh thì rạch rạch .
Tên đó bẻ gãy cỏ của mấy người này,rồi nhẹ nhàng cho vào mồm nhai nuốt.
Mà lúc này mấy cái kia cô nương cũng kịp phảm ứng muốn t·ấn c·ông hắn,liền vị đánh bật ra.
Sau đó liền ngục xuống giống như bị tên liệt.
Chỉ để lại cô nương tóc xanh xững sờ,nhưng rất nhanh hai mắt màu đỏ cùng xanh dương của nàng ngưng trọng,cái này kẻ đến tuyệt không phải phe mình,không thể lơ là.
Long Sương Sương tay cầm kiếm mỏng,nhìn trăm chú tên quái vật kia,nàng thấy tên này đang ăn những cái kia giáo đồ phù thủy liên cau mày,do dự chút vẫn là tiến công.
Nhưng nàng đây chính là sai lầm của nàng.
Chỉ không đến 1 phút nàng liền t·ê l·iệt gã xuống,tên quái vật( nhìn )nàng túm lấy tóc nàng nhấc lên rồi suy tư.
"Ngươi hình như là công chúa Long tộc nhỉ,đúng không ta nhớ không lầm thì phải g·iết ngươi thì phải,mà hình như nhiệm vụ đó bị thu hồi rồi,vậy thì ta nên g·iết ngươi không."
"Mà chắc là có rồi trả quan tâm làm rồi tính sau."
Mà theo tiếng nói của hắn vừa dứt,bàn tay trắng bệch của hắn bóp lấy cổ Long Sương Sương muốn bóp gãy cổ nàng,Long Sương Sương cố giãy dụa,nhưng rồi không có vô dụng,nàng có chút tuyệt vọng.
Vèo vèo đùng lạch cạc.
Một thứ đi gì đó rơi từ trên trời xuống.
Rặc rặc.
Một tiếng xương ngãy vang lên.
Long Sương Sương nhắm mắt lại,nhíu máy nhưng rồi đau đớn không truyền đến nàng.
Tiếng xương ngãy không phải cổ nàng,mà là cánh tay của tên quái vật kia,tay của tên này vừa bị một vật như đá lao nhanh đến đập gãy .
Mà từ xa xa Chu Bạch bóng người từ từ bước đến,tay hắn cầm một cái ná ca su to quá thân trong tay tung lấy ba viên đá màu sắc trông khá kì dị.
[Cầu Hao tươi.]