Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh : Bắt Đầu Với Hố Hệ Thống Mắt Ta Thành Đèn Pin

Chương 1: trọng sinh




Chương 1: trọng sinh

Chương 1

Hư Tiên thiên giới

Trường sinh thế gia, Chu gia

Đây là một thế gia rộng lớn khi lần đầu tiên người ta nhìn thấy sẽ không thể tưởng là một thế gia, mà giống một tòa thành rộng lớn hơn, mà Ở giữa trung tâm, có một đỉnh núi cao qua các đám mây tiên khí nồng đậm như sương phủ quanh núi .

trên núi đó lại có một tòa tranh viên nhỏ, trang nhã lịch sự không quá xa hoa,lúc này tong trang viên không khí rất gột gạt,bầu không khí vô cùng khẩn trương,bởi.

Gia chủ phu nhân Liêu Như Yên đang cố hết sinh hạ trưởng tử nhà họ Chu.

"Một chút nữa ~~ thôi"

Nàng dùng sức mạnh nhất có thể nhưng vẫn còn chưa làm nên chuyện, đang lúc cảm thấy có chút mất sức thời điểm một cỗ tinh thuần linh khí chảy vào kinh mạch .

"Sắp ra rồi ."

Mà lúc này một cái thanh thuần âm thanh ở bên cạnh nàng truyền tới.

Người nói chuyện là một cái đạo cô tuổi chừng 20 da dẻ trắng nõn đạo bào rộng để lộ ra dáng người uyển chuyển tóc đen ngang hông khuôn mặt tinh xảo lại toát ra một vẻ lạnh như băng, mặt bình tĩnh giống như không biểu lộ.

Có người sẽ hỏi, tại sao lại cho đạo cô sao lại đi đỡ đẻ .

Thì câu trả lời là, bởi vì không bà đỡ nào có thể có tu vi cao cường đến độ có thể đỡ đẻ cho chân tiên cảnh cường giả cả Liêu Như Yên chính là chân tiên cảnh cũng nằm trong đó nhưng không chỉ vậy.

Tu tiên giả sinh đẻ nếu như là bình thường sẽ dễ hơn người thường rất nhiều chỉ cần thai nhi bình thường thì sẽ không có gì khó khăn có thể đủ để tự mình sinh đẻ.

Sinh sau còn có thể nhảy nhót tưng bừng .

Nhưng mà hiển nhiên thai nhi này không bình thường, nên mới khó sinh như vậy, điều này không phải xấu bởi vì trường hợp này thường sẽ là do thai nhi có thiên phú quá cao lúc mới ra đời khó thể dung nhập vào thế giới từ đó khiến cho khó mà sinh ra .

Nhưng đây cũng dẫn đến phiền toái, bởi vì khó sinh thì cần người trợ giúp, mà mà người trợ giúp phải tu vi đủ cao lại thân thiết quan trọng là nữ .

Mà chọn lọc trong lúc nguy cấp bất đắc dĩ cũng chỉ có Chu Ánh Nguyệt, muội muội ruột của gia chủ Chu gia, tuy rằng nàng không có kinh nghiệm đỡ đẻ, nhưng cũng không cần thiết bởi vì nàng chỉ cần ở bên cạnh truyền lấy linh lực cùng làm công việc cắt rốn là ổn không cần làm nhiều.

Vì vậy mới có cái màn kì lạ, đạo cô đỡ đẻ này.

Mà lúc này ở ngoài chở lấy người đàn ông, Đây là người rất thông thường trung niên nhân, hắn mặc mộc mạc thanh sam, trên mặt mang theo lo lắng cùng khẩn trương. Hắn giống như thế giới này ngàn vạn người bình thường, một tấm thông thường khuôn mặt, tóc dài xõa tại sau lưng, đỉnh đầu hơi đánh một cái kết, hai tóc mai ẩn ẩn có tóc trắng xen lẫn ở trong đó nhưng khí tức trên người hắn lại để những hạ nhân cùng tỳ nữ đến ngần phải run sợ không dám thở mạnh .

Hắn chính là gia chủ Chu gia, Chu Thanh Sơn .

Lúc này đây chu gia chủ lòng nóng như lửa đốt không còn giữ được tâm thần tỉnh táo của thượng vị giả .

Nhưng cũng không thể trách hắn, tuy hắn là gia chủ trường sinh giáo đại danh đỉnh đỉnh .

Nhưng đây là lần đầu hắn có con bảo hắn sao không lo lắng,hắn cùng thê tử một thân tu vi đã là chân tiên cảnh .

Mà thế giới này lại có quy luật bất thành đó chính là càng là sinh vật mạnh mẽ thì càng khó sinh sôi.

Hơn nữa, hắn cũng chỉ có thê tử là Liêu Như Yên không có thê th·iếp, khụ chủ yếu là thê tử không cho.



Cho nên đến tuổi cao mà vẫn chưa có một đứa con .

Mãi cho đến bây giờ, tìm mọi biện pháp mới có một đứa con bây giờ sắp sinh bảo hắn sao có thể bình tĩnh không loạn .

Mà tại Chu Thanh Sơn đang xoắn xuýt thời điểm hắn cái kia chưa ra đời đứa con hắn đang hò reo nhiệt huyết trong lòng .

[Cố lên mẫu thân đại nhân ngài cố tí nữa là ta được ngăm ánh sáng mắt trời rồi]

Cổ động trợ cho mẫu thân hắn, mau sinh hắn ra ngoài (^-^)b.

thấy kì lạ sao, một cái thai nhi sắp ra đời lại có ý thức còn biết suy nghĩ lưu loát vậy.

Kỳ thật không kì lạ, bởi vì ta Chu Bạch là người chuyển sinh mà tới thế giới này .

Kiếp trước của hắn thế giới cùng kiếp này thế giới có khác biệt rất lớn tiền kiếp là nơi khoa học phát triển cực thịnh con người có sức mạnh siêu phàm được gọi là "dị năng" .

Mà hắn kiếp trước, là một cái lính đánh thuê có tiếng và còn là top đầu cường giả.

Nhưng là hắn không vừa lòng hiện trang lúc đó lắm, liền đi đánh liều,lấy cắp một thứ, trêu chọc đến nhà tư bản cùng q·uân đ·ội để đổi đời hắn rất bất mãn với cái cuộc sống trước.

Bởi vì nghề lính đánh thuê kỳ thật khổ nhiều sướng ít, tiền của chỉ đủ dùng không phải tiền kiếm được không nhiều

mà là tài nguyên để tu luyện dị năng cũng cần tiền, rất nhiều tiền hắn có thể coi như cái nghèo nhất cường giả lam tinh hắn đến lúc c·hết cũng đã 120 tuổi mà vẫn chưa thành gia lập nghiệp

bởi vì ăn bữa nay ngày mai, không biết c·hết đống chỗ nào, lấy vợ thì chỉ khổ nàng mà hơn hết là hắn không thể ở một chỗ quá lâu do công việc nên hắn rất có cảm giác nếu lấy vợ không đến 1 tháng đầu hắn ít nhất phải cắm mấy cái sừng (u_u).

A Đúng có tò mò tại sao ta sống được lâu vậy không, thật ra ta ở thế giới cũ chỉ coi như trung niên thôi ta sống đến 120 tuổi là do công nghệ phát triển khiến tuổi thọ tối đa loài người đi đến cực hạn chính của chủng tộc là 300 tuổi .

còn tại sao lạ là 300 tuổi thì, đó là cực hạn của dung lượng lưu trữ kí ức của não bộ, cho ai không biết cho đến thời điểm đó bộ não cũng không thể thay thế nên dù cơ thể có thể mãi mãi 20 cũng không có gì dùng vẫn phải c·hết hoặc nghiêm túc nói giống người thực vật (-_-) .

Khụ về vấn đề chính hắn trước khi c·hết chính là làm một cái phi vụ thế kỷ chính là đi c·ướp "hệ thống thử nghiệm liên kết thiên đạo" của quốc gia, không phải một quốc gia mà là tất cả quốc gia đế quốc lớn tập hợp nghiên cứu hơn 300 năm dốc hết vốn liềng,nói thật ban đầu hắn chỉ c·ướp món đồ này bán lấy tiền thôi.

Còn cái thử nghiệm thì tên như ý chính là cùng thiên đạo kết nối rồi tách ra một hạnh năng lực, có thể nói là kĩ năng của thần cũng không sai, ta nhớ có một cái đại lão nào đó đã từng nói .

"đỉnh cao của khoa học là thần học"

Người thế giới trước nghiêm túc so sánh với thế giới này, cũng chỉ coi là cái hơi mạnh phàm nhân mà thôi mấy cái kia cường giả đứng đầu như hắn sức mạnh cũng chỉ ngang hợp thể kỳ của thế giới này mà thôi tính cái có thể lăn lộn không c·hết bất đắc kỳ tử.

Nhưng chính như thế mà không thể không phục bọn người kia, tuy ta không biết chúng đã làm đến bước nào rồi nhưng.

[lấy phàm thân nghiệm thiên đạo]

cũng đủ để cho dù đến thế giới bên này kinh động rồi, dù là bọn đó đã g·iết ta vẫn khiến ta cay cú .(ò_ó)

Lại nói miên man, tóm lại ta đã lấy được thành quả nghiên cứu của bọn họ, mà cái giá phải trả là mạng của ta .

Mà nhân tiện cái hệ thống đó đã ràng buộc linh hồn với ta rồi, dù chưa biết nó để làm gì nhưng tuyệt đối có thể nghịch thiên cải mệnh dù sao nhờ nó mà ta còn có thể trọng sinh (^o^) .

Nói thật hắn lúc biết mình bị c·hết rồi trong sinh,trong lòng vẫn rất khó chịu,ở lam tinh hắn vẫn còn bạn bè,đồng đội,vẫn còn vài việc hắn còn chưa làm.

Mà tại lúc hắn suy nghĩ.



lúc này một thanh âm mang theo cái giọng muốn ăn đòn đột nhiên vang lên trong đâu của Chu Bạch .

[Đinh đinh :liên kết lại với kí chủ thành công]

[Kiểm tra thấy kí chủ được hạ sinh là ngày lành tháng tốt hệ thống miễn phí trao tặng 《Kim Quang Nhãn》một đôi cho kí chủ chúc mừng] *(^O^)*

Lúc này nghe hệ thống nhắc nhở chưa kịp vui mừng thì lúc này cái mông của hắn bị một cái tay tắt thật mạnh vào vang lên tiếng (O_O) .

"Ba"

"AO~AO~Ao..."

Mang theo đau rát không thể diễn tả truyền tới toàn thân, tuyến lệ cùng cơ thể mới sinh theo bản năng khóc rống lên hồi thảm thiết (ಥ﹏ಥ).

Cái này một tay vừa xuống, hắn cảm giác toàn thân đau không sống nổi .

da của trẻ sơ sinh cỡ nào mềm yếu tuy hắn là con của hai cái chân tiên nên thể chất mạnh hơn trẻ sơ sinh bình thường .

[Nhưng cái bà đỡ này có phải không là kẻ thù của ta ở kiếp trước theo tới, mà mẹ nó ra tay không chỉ mạnh mà con mang theo linh khí đây định là á·m s·át ta a ].

凸-_-凸

Hét lên trong đầu Chu Bạch còn muốn chửi rủa cái này bà đỡ trong lòng thời điểm.

"Ba"

(;´Д`) [cái @$%# nhà ngươi ]

Không phải nói khi đỡ đẻ chỉ cần đánh cho trẻ khóc là được rồi sao, ta khóc lớn như vậy ngươi bị điếc sao mà còn đánh. (;´༎ຶД༎ຶ`)

"Ba"

"Ba"

(X_X) [@#$% đau c·hết ta rồi cái này bà đỡ cứ chờ đó ta mà biết ngươi là ai thì ngươi c·hết với ta a a a]

Ta lúc trước tốt xấu cũng là cường giả đứng đầu lam tinh kẻ sĩ c·hết bất chịu nhục .

Tại lúc Chu Bạch cảm giác cái bàn tay ác độc kia lại sắp với hắn hạ thủ thời điểm, như tiếng trời của mẫu thân hắn vang lên ngấp ngáp.

"Tiểu Nguyệt đừng lại đánh hắn chỉ cần khóc cho thông khí là đủ rồi ngươi đánh vậy đau hắn."

Nghe vậy cái kia ác thủ mới bỏ xuống rồi từ từ bế hắn đến trước mặt mẫu thân.

Đây là làm đầu tiên Chu bạch chính thức chứng kiến mẫu thân hắn Liêu Như Yên .

Người như tên quả không sai, lông mày lá liễu, da trắng như bạch ngọc mang theo vẻ hơi tái nhợt vì mệt mỏi trên miệng mang theo nụ cười tôn lên khí chất ôn nhu dịu dàng, có thể nói mẫu thân hắn chính là mỹ nhân hiếm có a.

Giọng nói của mẫu thân dịu dàng dỗ dành.

"không sao không sao có đau không mẫu thân là sẽ giúp ngươi hết đau a"



[Đau a mẫu thân đau muốn c·hết đi được.]

Chu bạch nói trong đầu miệng phát ra mấy tiếng vô nghĩa.

Trong lòng hắn thầm nhủ một câu, cẩu lão cha tốt số rồi nhẹ dơ lên tiểu thủ nho nhỏ hướng về phía mẫu thân con mắt trong suốt còn hơi đỏ còn đọng lại chút nước mắt phản chiếu lại uy khuất nói mấy tiếng .

"e﹏ a﹏a"

vì cổ họng chưa phát triển để nói như muốn nói bảo bảo uy khuất bảo bảo muốn ôm, manh manh đáng yêu .

(๑´•.̫ • `๑)

Mà khi được mẫu thân ôm vào lòng hắn cảm giác an toàn hơn bao giờ hết .

Là hắn có chút hưởng thụ loại này hơi ấm tình mẫu tử .

Mà chưa hưởng thụ được bao lâu, thì đã có tiếng bước chân ngấp ngáp chạy đến .

Là hắn cái kia tiện nghi lão cha.

đây cũng là lần đầu hắn nhìn thấy hắn lão cha hắn, nhưng chính là thường thường lười miêu tả .(=_=)

Lúc này Chu Thanh Sơn đã tiến vào phòng, ngấp vội hỏi cái kia xinh đẹp, mà lại bình tĩnh mặt đạo cô đứng ở cửa phòng.

"muội muội ta con ngươi cháu đâu"

Khuôn mặt không giữ nổi vẻ uy nghiêm bình thường, thanh âm hắn hơi run, nói năng lộn xộn miêu tả cảm xúc của hắn lúc này mà khi thấy Chu Bạch cái kia đáng yêu trong suốt ánh mắt chạm tới lúc

Hắn chỉ thấy một cỗ khó thể tả vui vẻ cùng hạnh phúc thậm chí vui hơn cả lúc hắn bước chân vào tiên đạo cảnh giới chân tiên, tràn ngập trong mỗi tế bào

Hắn nhẹ nhàng bước tới bên cạnh Liêu Như Yên nắm lấy cánh tay nhỏ bé, rồi bế Chu Bạch lên động tác rất cứng nhắc nhưng lại nâng niu .

như thể ôm lấy thứ quý giá nhất hắn có được trong cuộc đời.

Chu Thanh Sơn mặt hắn hơi cứng đơ chỉ nhẹ nhàng nỉ noi mấy chữ, run rẩy nói cùng giọng vui sướng.

"con . ..ta ta ta làm cha rồi"

Rồi hắn một gia chủ của trường sinh thế gia, chân tiên đại năng có thể quyết sinh tử của ngàn tỉ sinh mệnh mà không mặt đổi sắc .

Nhưng lúc này đây ánh mắt hắn có chút ướt át nhưng lại cười như tên dở hơi.

"ha ha ha ta làm cha rồi"

lúc này Chu Bạch khi nhìn thấy cái kia đầy yêu thương ướt át ánh mắt cũng hiếm thấy không nhả rãng cái này lão cha, mà chỉ.



"a~e~a"

coi như đáp lại.

Cũng không phải là hắn ghét gì cái này lão cha nên thái độ này mà là đột nhiên thêm cái cha trên đầu luôn không có thích ứng.

Bởi kiếp trước hắn không có phụ thân,mẫu thân thì có nhưng mà hắn với mẫu thân có nhiều khúc mắc,khiên tình cảm hai mẹ con thật ra không được tốt lắm.

《Cầu hoa tươi》