Trọng Sinh Bá Sủng: Nhiếp Chính Vương Quá Mạnh Mẽ

Chương 14




Ba năm thời gian nhanh qua, hiện giờ Cung Dĩ Mạt mười tuổi, Cung Quyết chín tuổi.

Cung Quyết chín tuổi đã lớn thành một nam hài xinh đẹp đáng yêu! Mấy năm nay được ăn uống đầy đủ, Cung Dĩ Mạt còn thường xuyên đi ra ngoài mang chút chiến lợi phẩm ăn ngon, ngày qua ngày cũng coi như dễ chịu.

Rốt cuộc, nhờ Cung Dĩ Mạt dùng hết sức lực vừa uy hiếp vừa tẩm bổ, tiểu Cung Quyết lớn lên thành bộ dáng ngọc tuyết đáng yêu, tinh xảo vô song, bộ dáng gầy yếu võ vàng khi xưa đã không còn tồn tại, cặp mắt xinh đẹp trong vắt tạc trên khuôn mặt nhỏ làm thần sắc rạng rỡ không ít!

Cung Dĩ Mạt thích nhất là nhéo thịt non trên mặt đối phương, lại một bên cảm thán chính mình không dễ dàng. Cung Quyết tên tiểu tử này dài xương không tích thịt, vẫn là nhờ nàng nhồi hắn ăn giống như nhồi vịt mới nuôi ra được tiểu hài tử bụ bẫm, quá trình thập phần gian khổ.

Cũng không biết ba năm này, rốt cuộc là sai lầm chỗ nào, tiểu Cung Quyết thế nhưng lại biến thành một tên mặt lạnh ra vẻ già dặn, tất nhiên......hắn ở trước mặt Cung Dĩ Mạt vẫn bày ra bộ dáng tiểu yêu nghiệt ngây thơ đáng yêu, mà Cung Dĩ Mạt......

Tiểu Cung Quyết lạnh mặt tiến vào Lãnh Thu Uyển, nhìn người nào đó mặt trời lên cao còn chưa rời giường, vẻ mặt trở nên rất bất đắc dĩ, cuối cùng sâu kín thở dài.

Vì cái gì mà hoàng tỷ của hắn lại biến thành thần ngủ rồi? Đến tột cùng sai lầm chỗ nào? ╮(╯∀╰)╭

"Hoàng tỷ......"

Hắn kêu một tiếng, mà trong ổ chăn, nữ hài chỉ là trở mình, lộ ra khuôn mặt nhỏ ngủ đến mê man, gối chăn trên giường bị nàng vo thành một đống ôm ôm lấy, bày ra một bộ dáng cái gì cũng không nghe được.

Nhưng tiểu Cung Quyết biết rõ ràng võ công hoàng tỷ lại vừa công phá thêm một tầng, tai mắt càng tinh hơntrước.

Như vậy, hàng ngày không cần ăn sáng cũng được sao?

Cung Quyết đem mâm đồ ăn trong tay đặt sang một bên, duỗi tay kéo chăn Cung Dĩ Mạt, ai ngờ đối phương lại gắt gao ôm lấy! Mở đôi mắt vẫn còn buồn ngủ mê mang, ủy khuất lẩm bẩm. "Còn chưa tới giữa trưa, để ta ngủ tiếp một chút đi mà......"

Khuôn mặt nho nhỏ phấn nộn, đôi môi đỏ mọng chu lên ra vẻ uất ức. Cung Quyết nhìn đến trong đáy mắt liền có xúc động muốn đem môi đỏ cắn rớt, hắn tàn nhẫn lắc đầu, đánh rớt những cái ý niệm đó.

" Tỷ ngày hôm qua đã nói hôm nay sẽ dạy ta hai môn học mới, là sinh vật cùng địa lý, không thể chơi xấu!"

Nói đến cái này Cung Dĩ Mạt chỉ muốn ngửa mặt lên trời thở dài, Cung Quyết này tư chất thông minh, vừa dạy liền hiểu! Không nói việc hắn vừa đọc đã nhớ, còn suy một ra ba, Cung Dĩ Mạt cảm thấy, hiểu biết trữ trong óc nàng, rất nhanh sẽ bị hắn vắt cho khô kiệt!

Nàng híp mắt đánh giá đối phương, Cung Quyết giống như vừa mới tắm gội, cũng chính là, hắn mỗi ngày đều sẽ dậy sớm luyện công hai canh giờ, chưa một ngày gián đoạn, còn tiếp tục như vậy, hắn rất nhanh sẽ vượt qua mình!

Càng nghĩ càng cảm thấy bực mình, không so sánh sẽ không đau thương, thử so sánh một chút liền tức chết, vì cái gì, nàng là người đã trùng sinh đến hai đời, thế nhưng còn không đuổi kịp một đời! Nhưng...... thế thì đã sao?

Cung Dĩ Mạt đắc ý nghĩ, tiểu hài tử xuất sắc như vậy nhưng còn không phải cái gì cũng nghe nàng? Thế thì nàng còn chăm chỉ như vậy làm cái gì, tay có đùi to ôm chặt, lòng không hoảng tâm không phiền!

Vì thế mặc kệ Cung Quyết ngây người, nàng đem chăn kéo về, coi như cái gì cung không nghe được, tiếp tục xoay người ngủ ngon!

Cung Quyết nhìn bàn tay rỗng tuếch, lại lần nữa bất đắc dĩ thở dài, mặt mày lạnh nhạt nổi một tia ác ý. "Một khi đã như vậy, tỷ đừng trách ta tàn nhẫn độc ác!"

Thập phần khí phách nói xong, Cung Quyết đá rơi giày nhanh chóng chui vào ổ chăn, hương vị chỉ thuộc về Cung Dĩ Mạt ập vào mặt, làm hắn hơi hơi híp mắt lại, nhưng hai tay thập phần không thành thật vươn tới hông Cung Dĩ Mạt, nàng giật thót như bị điện giật, vừa cười vừa mắng!

"Cung Tiểu Quyết! Làm phản rồi! Dám đánh lén ta, ngươi chết chắc!"

Nếu hỏi Cung Dĩ Mạt sợ cái gì, thì chính là cực kỳ sợ ngứa, chân, nách, cổ, eo, đùi, thậm chí đầu gối cũng đều là trí mạng địa phương! Cố tình Cung Quyết lại không sợ ngứa, hoặc là nói có thể nhẫn nhịn đến mười phần, cho nên mỗi một lần giao chiến đều là vì Cung Dĩ Mạt xin tha mà chấm dứt.

Nhưng lúc này như trước không giống nhau, hôm trước, nội công nàng vừa mới đột phá tầng thứ ba, áp chế tiểu đáy huyệŧ Quyết mới đột phá tầng thứ hai, có thể nói chuyện nhỏ không tốn sức, trong chốc lát, nàng liền dùng nội lực tuyệt đối áp chế Cung Quyết! Cả người ngồi trên người hắn, cười đến thập phần khoe khoang!

"Ha ha ha, Cung Tiểu Quyết, ngươi cũng có hôm nay!"

Cung Quyết hai tay đều bị Cung Dĩ Mạt đè nặng, không thể động đậy, mặt ngọc uất ức đến đỏ bừng, quá chậm, hắn phải càng thêm nỗ lực mới được! Hắn không cần bị hoàng tỷ áp đảo!

Cung Dĩ Mạt đôi tay thập phần nhanh chóng đem hai tay Cung Quyết cột lên đỉnh đầu, nở nụ cười đáng đánh đòn.

Nàng híp mắt, khuôn mặt bởi vì vừa vật lộn mà ửng đỏ, phấn nộn yêu kiều, nhìn qua thập phần mê người, Cung Quyết chính là bị bộ dáng này mê hoặc, thẳng đến khi trên mặt truyền đến cảm giác đau đau, hắn mới nhận ra đối phương lại nhéo nhéo mặt hắn! Đáng chết, hắn sớm muộn sẽ đem cái bộ dạng béo mập trẻ con này vứt đi!

"Hoàng tỷ......" Hắn dùng ngữ khí thập phần bất đắc dĩ. "Sắp trưa rồi, mau ăn sáng đi."

Hắn đưa mắt nhìn đến mâm đồ ăn đặt bên cạnh, nhưng Cung Dĩ Mạt mới tỉnh, bụng căn bản không đói, ngược lại không biết từ khi nào lấy ra một cọng lông vũ, cười hì hì nói.

"Đừng nói lảng sang chuyện khác, hôm nay ta nhất định phải kiểm tra xem ngươi có thực sự không sợ ngứa hay không!"

Vừa nói, tay liền dùng lông chim cù nhanh lên cổ Cung Quyết! Tuy có hơi ngứa, nhưng Cung Quyết hoàn toàn có thể nhịn, càng thêm bất đắc dĩ.

"Hoàng tỷ...... Đừng như vậy."

Thấy cổ không được, Cung Dĩ Mạt nhíu nhíu mày, lại nắm lấy chân đối phương, một gót chân nhỏ xinh như bạch ngọc, thật đúng là không giống chân nam nhân.

Kỳ thật nếu Cung Quyết muốn phản kháng, hiện giờ cũng không phải không tránh được, nhưng mà lúc trước Cung Dĩ Mạt bị hắn cù đến hận, hiện tại nàng muốn trả thù cũng liền tùy nàng, hắn còn đang nghĩ có nên hay không giãy giụa một chút để thỏa mãn nàng ác ý.

Thấy chân hắn cũng không sợ ngứa, Cung Dĩ Mạt nhụt chí, bĩu môi chọc chọc ngực hắn. "Hừ, người không sợ ngứa sẽ không đau tức phụ, ngươi về sau nhất định là một tên tra nam!"

Tuyên hắn cái án này cũng là quá mức oan uổng đi, Cung Quyết không cãi lại, chỉ khẽ nhíu mày, lại thấy Cung Dĩ Mạt liếc hắn cười xấu xa!

"Vậy thử xem nơi này đi!"

Cung Dĩ Mạt thế nhưng kéo quần áo hắn ra! Trước ngực chợt lạnh, làm Cung Quyết lập tức xụ mặt. "Hoàng tỷ! Đừng náo loạn......"

"Náo?"

Cung Dĩ Mạt mới không sợ đại sự đâu, nàng nhìn thân thể tiểu Cung Quyết, tấm tắc khen.

"Không tồi nha, tuổi còn nhỏ đã có cơ bắp còn rất xinh đẹp!" Chỉ là trên người hắn còn có một ít vết thương cũ đã lưu thành sẹo, có thể thấy được năm đó đã từng chịu đối đãi như thế nào.

Dưới ánh nhìn trần trụi của nàng, mặt Cung Quyết lại lần nữa ửng hồng, thoáng nhìn trong mắt Cung Dĩ Mạt lóe lên vẻ không đành lòng, trong lòng biết nàng lại nhìn vết sẹo trước ngực mình, vội vàng nhẹ giọng an ủi. "Đều đã qua rồi, đã không còn đau."

Nhìn hắn tuổi còn nhỏ lại bày ra bộ dáng đại nhân an ủi người chọc Cung Dĩ Mạt cười khúc khích, ai u, thật là vật nhỏ hiểu chuyện, mau để tỷ tỷ hảo hảo yêu thương một phen đi!

Nàng tròng mắt khẽ chuyển, tay lại thò vào trong quần áo đối phương, ở bên hông hắn cố ý cù ngứa!

Da thịt thân cận làm Cung Quyết giật mình rụt người lại, thấy đối phương sợ ngứa, Cung Dĩ Mạt càng thêm không kiêng nể gì, lại chỉ thấy biểu tình nguy hiểm Cung Quyết trong mắt chợt lóe qua, hai tay khẽ vẫy liền thoát khỏi khống chế, nhằm lúc Cung Dĩ Mạt đột nhiên không kịp đề phòng xoay người đảo khách thành chủ, đè trên người nàng, nhưng nhìn đến Cung Dĩ Mạt căn bản không sợ, ngược lại cười khanh khách không ngừng, trong mắt Cung Quyết là thật sâu bất đắc dĩ cùng dung túng.

Hắn duỗi tay xoa đầu đối phương, thở dài nói. "Hoàng tỷ, ngươi thật là quá không nghe lời."

Lúc này vạt áo hắn khẽ mở ra, mái tóc đen óng như lụa thượng hạng xõa trên vai, xương quai xanh trắng nõn tinh xảo, bộ dáng lơ đãng cùng tùy ý như thế nào lại rất câu dẫn, thật đúng một tiểu yêu nghiệt! Hiện giờ chỉ là tuổi tác còn nhỏ, đợi đến khi hắn trưởng thành, còn không biết sẽ còn tai họa như thế nào.

Cung Dĩ Mạt cười hì hì. "Nếu ngươi dám chọc ta ngứa, ta liền hủy Hàn Xuân Uyển của ngươi, làm ngươi không chỗ trú thân!"

Cảm nhận được hơi ấm trên người nàng truyền đến bỏng cháy, Cung Quyết híp híp mắt, khẽ cười. "Nếu là như thế, ta đành phải phiền tỷ tỷ cùng ngủ một giường, hoàng tỷ cần phải chịu trách nhiệm với ta."

Ai ngờ Cung Dĩ Mạt hoàn toàn không sợ. "Tới đi a, ta chính là ôm một chăn không có xúc cảm đâu!"

Lời nói thẳng thừng trực tiếp này làm Cung Quyết không theo kịp, hắn tuy rằng đa trí gần yêu, nhưng rốt cuộc tuổi còn nhỏ, đấu không lại Cung Dĩ Mạt da mặt dày.