Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trọng Sinh 2012, Tôi Làm Ruộng

Chương 89




Chương 89

Chương 89

Chừng một hai tiếng là đã cơ bản nắm bắt được tính năng của bản hack này, lỗi thì một bó lớn, ví dụ như chỉnh tốc độ chạy quá nhanh bị văng trở về màn hình đăng nhập, đổi map qua cũng bị văng, tính năng đánh xa thỉnh thoảng quái không mất máu,

Hai người liệt kê lại rồi gửi cho "Sơn nos" gần mười giờ thì thằng Luân lên tiếng:" thôi tao về mày ơi, trễ rồi," rồi hắn quay qua kêu Thủy:" về em ơi."

"Ừm" Thủy gật đầu, thằng Luân đi qua đỡ cô đứng lên thì Giang kêu lại:" về gì mà về, hai vợ chồng mày ở lại ngủ đây đi, tao đưa Thảo về rồi về nhà ngủ."

Luân với Thủy giao lưu anh mắt rồi gật đầu:" ừm, vậy mượn chỗ bạn thêm một đêm nữa đi."

"Dọn qua đây ở cũng được, nhà tao gần hơn, đi đi về về nó tiện."

Luân dìu Thủy thì về lại chỗ ngồi, cô lắc đầu:" không được đâu, Thủy còn ông ngoại ở nhà nữa, ông ngoại ở nhà mình quài buồn lắm."

Giang không nói nữa, hắn nghiêng đầu qua hỏi Thảo:" em về chưa? Anh đưa về."

"Không biết cha mẹ còn thức hông?"

Giang nhìn xuống góc màn hình một chút rồi nói:" mười giờ mấy rồi, hay vô nhà anh ngủ đi, mai rồi về."

Thảo nhẹ gật đầu, nhưng lại thận trọng bò qua bên chỗ hắn, kề sát vô tai hắn nhỏ giọng hỏi:" có kì quá hông?"

Hắn nghe vậy thì cười, áp vào tai cô nói khẽ:"Kì gì nữa, em theo anh cả trăm cây số lên nhà ngoại, bây giờ về nhà anh có mấy cây số mà kì."

Thảo xoắn lấy hai tay nói khẽ:" không giống nhau."

"Thôi không cãi, anh quyết định rồi, về nhà anh ngủ đi."

Cô trừng mắt hắn nhưng vẫn nhẹ gật gật đầu rồi với lấy cái áo khoác, lấy từ túi áo ra cái chìa khoá xe đưa cho hắn:" cha kêu em đem xe vô cho anh á, chiều giờ em quên, giấy tờ xe ở trong luôn á."

Giang đưa tay cầm lấy chìa khoá rồi nói:" thôi về, trả chỗ cho Thủy nghĩ ngơi." Nói rồi hắn đứng lên nói với thằng Luân và Thủy:"thôi về nha hai bạn, tranh thủ bây giờ đơn còn chưa về thì nghỉ ngơi sớm đi, tới chừng đơn về rồi có muốn ngủ sớm cũng không được đâu."

Cả hai cùng gật đầu, Luân trả lời:" ừm, biết rồi mày."



Giang không nói thêm mà đi ra ngoài mở khoá cổ xe rồi dẫn vô trong góc, hắn dựng lên chống giữa rồi ra cửa, Thảo cũng đứng lên chào Thủy với Luân rồi lót tót chạy theo,

Giang mở lên đèn điện thoại, đứng ở cửa chờ cô, đợi cô ra tới thì nắm lấy tay cô cùng về nhưng ra tới lộ thì Thảo lên tiếng:" anh, em tê chân quá."

"Mới hồi nãy chạy ghê lắm sao giờ tê chân?"

"Giờ thích tê chân vậy đó được hông?"

"Được được, em nói sao cũng được." hắn đưa đưa điện thoại cho cô cầm, rồi đưa lưng về phía cô, hơi khom người lên tiếng:" lên đi anh cõng về."

Thảo cười hắc hắc nhảy lên lưng hắn, Giang thoáng lảo đảo một tý nhưng rất nhanh hắn ổn định lại, hai tay ôm lấy hai đùi cô Thảo một tay vòng cổ hắn tay kia thì cầm lấy điện thoại soi đường, mặt hướng mặt cọ cọ mấy cái rồi hỏi:"có nặng lắm hông?"

Giang thả chậm bước chân đi, mặt cũng cọ lại một chút rồi nói:"cho em thêm mười kí nữa còn chưa làm khó được anh!"

" Thêm mười kí nữa là gần vô tạ luôn đó, anh muốn em thành heo hay gì? Hỗm giờ về nhà ngoại em lên mấy ký luôn á."

Dùng lực nâng nâng cô lên một chút như ước lượng cái gì đó rồi hỏi:" lên chỗ nào đâu?"

Cô há mồm táp vô lỗ tai, hơi dùng lực một chút rồi mơ hồ nói khẽ:" câu hỏi của anh rất nguy hiểm, anh có muốn từ giả cái lỗ tai này hông?"

Giang bận bịu cười làm lành:" thuận miệng nói, thuận miệng nói, nhã ra, chiều giờ anh chưa tắm luôn đó."

Thảo nghe lời này thì rụt đầu về phi phi mấy tiếng:" chiều giờ làm gì không tắm?" Nói rồi cô vặn vẹo mấy cái:" thả ra, bẩn c·hết rồi."

Hắn không chịu buông ngược lại hai tay vòng ra sau rồi nắm lại với nhau, vòng lấy mông Thảo cười hắc hắc:" dễ gì buông."

Thảo bị đứng hình một chút rồi lấy vặn lấy lỗ tai hắn hừ hừ nói:" lấy cái tay hư của anh ra."

Mấy ngón tay thoáng chuyển động một cái, Giang đắc ý lên mặt:" em nhúc nhích thử cái nữa coi."

Cả người cô run lên một chút, tay cũng buông lỏng một chút, cô mềm giọng nỉ non:" không nhúc nhích, tha em."



Hắn cũng không lại trêu chọc cô, chuyên tâm nhìn đường, tăng nhanh một chút xíu,

Nhưng yên lặng một chút xíu thì Thảo đã lên tiếng hỏi:" anh có nói với mẹ chưa?"

Không cần cô nói rõ ràng thì hắn cũng biết là cô đang hỏi chuyện gì:" mới nói hồi chiều."

"Rồi mẹ nói sao?"

"Mẹ nói mẹ cũng chấm em làm con dâu mẹ rồi đó."

Thảo nhẹ gật đầu nhưng lại yếu ớt hỏi:" mẹ có nói gì tới chuyện con một hông?"

"Có nói một chút," dừng lại một chút hắn hỏi ngược lại:" bộ cha mẹ em nói gì hả?"

Cô nhẹ giọng "ừm" một tiếng rồi nói:" cha em thì không có nói gì, nhưng mà mẹ em thì nói gả về nhà anh cũng được, nhưng mà anh không được b·ắt c·óc em về Cần Thơ ở luôn đâu."

"Cái gì gọi là b·ắt c·óc, rõ ràng là em tự nguyện theo anh về mà."

Thảo đánh hắn một cái hừ hừ nói:" còn không phải anh đi cả tháng sao, em không đi theo coi trừng lỡ anh bị cô nào dụ đi rồi sao," dừng lại một chút thì hừ lạnh một tiếng nói:" cũng may là em đi theo mới phát hiện ra anh còn có cô hàng xóm đẹp như vậy luôn á."



"Yô, ghen nữa trời?" Như nhớ ra cái gì đó hắn lại nói:" nói mới nhớ, hỗm bé Hồng nó nói nó hẹn mấy người bạn cũ của anh mà sao hông thấy động tĩnh gì hết vậy? Hỗm giờ có gọi cho em hông?"

"Không có gọi mà nhắn tin."

"Nhắn tin nói gì?"

Cô cười một tiếng lại kề sát vào tai hắn, thều thào hỏi:" nói nhiều lắm, anh có muốn nghe hông?"

Bản năng của con người là tò mò, khi được khơi gợi lên một chuyện gì đó mà không biết được rõ ràng sẽ cảm giác như kiến bò trong thịt, nhưng lý trí của hắn thì lại báo động dữ dội, chữ "warning" màu đỏ còn to hơn trong phim heo kèm dòng hữu nghị nhắc nhở "Nếu không muốn trọng sinh thêm lần nữa thì nói không"

Cuối cùng lý trí đã đánh bại bản năng, hắn nghiêm túc lắc đầu:"không muốn."

Nhưng Thảo lại không muốn buông tha dễ dàng như vậy, cô tiếp tục dụ hoặc hắn xã bẩy:" không muốn nghe sao? Hồng nói nhiều lắm, mà còn liên quan tới anh nữa đó."



Hắn rất quả quyết mà trả lời:" không muốn."

"Không hối hận sao?"

"Không."

Thảo phì cười:" đùa anh chơi đó, Hồng có nhắn tin nhưng mà nói là hai người bạn kia của anh theo cha mẹ đi làm xa rồi." Nói rồi cô lấy tay lau lau mặt hắn cười haha nói:" coi hù thằng nhỏ kìa, ra mồ hôi luôn."

Giang âm thầm may mắn lý trí mình đủ vững, hắn không vui hỏi :"rồi vui dữ chưa?"

Thảo xụ mặt lên giọng:" sao? Anh ý kiến gì?"

"Không, anh không dám."

"..."

. . .

Bà Mai ngủ cạnh ốc mà nên ngủ không sâu, nghe cộp cộp dưới bến là bà xách cái đèn ra rọi,

Giang cho xuộng cập vô bờ thì Thảo phóng lên cười hì hì với bà Mai:" thưa bác con mới vô."

Bà Mai cười gật đầu:" ừm, sao vô trễ vậy con."

"Dạ, chiều giờ anh Giang mắc làm công chuyện nên giờ này mới vô thăm bác được nè."

Đang lúc hai người nói chuyện thì Giang cũng lần mò được lên bờ, hắn u oán nói:" không ai rọi đèn cho con luôn trời."

Không ai để ý đến hắn, Thảo đưa điện thoại cho hắn rồi ôm cánh tay bà Mai vô nhà, vừa đi cô vừa méc:" anh Giang tới giờ chưa tắm nữa á bác."

Bà Mai dừng lại bước chân quay đầu trừng mắt hắn một cái, Giang cười hắc hắc gãi gãi đầu:" à, chiều giờ con quên."

" Ăn cơm có quên hông?"

Hắn không còn dám lên tiếng mà tăng nhanh tốc độ lấy quần áo rồi đi tắm.