Trần Giang Hà nghe thấy thế liền đứng dậy, đi tới chỗ của anh ta, anh nhìn vào màn hình của Lưu Đống Lương.
"Ngày 16 tháng 9 năm 2006."
Trần Giang Hà híp mắt.
Hoa Hạ năm 2006, thị trường chứng khoán đang vô cùng hot, kinh tế phát triển vượt mặt, cơ hội xuất hiện ở khắp mọi nơi!
Cũng trong năm 2006 này, cha của Trần Giang Hà bị ngã chết ở công trường.
Sau đó không lâu, mẹ anh cũng vì buồn bã, u sầu mà chết.
Trần Giang Hà đến chết cũng không ngờ được rằng ngày 18 tháng 9 năm 2006 lại là ngày thay đổi hoàn toàn quỹ đạo cuộc đời anh.
Còn hai ngày nữa.
Đây là ý trời sao?
Anh vốn dĩ còn có hơi mê mang khi được sống lại, nhưng khi đối mặt với thời điểm đặc thù như thế này, anh cảm thấy dường như ông trời đang đặc biệt mở ra cho anh một cái cửa sổ.
"Giang Hà, cậu ổn hơn chút nào chưa?"
Lưu Đống Lương quay đầu nhìn Trần Giang Hà:
"Cậu chính là quân sư cổ phiếu của tôi đó, không được tuột dây xích giữa đường đâu."
"Mua cổ phần Thiên Nhuận."
Trần Giang Hà lấy lại tinh thần, thuận miệng nói ra một mã cổ phiếu.
"Cậu điên rồi à, xu hướng cổ phiếu của nó vô cùng kỳ lạ, đã tăng trần 7 phiên liên tiếp rồi.
Nếu bây giờ mà mua, chắc chắn sau đó sẽ chỉ có một đường màu xanh, vĩnh viễn không thể xoay người."
Lưu Đống Lương phản bác.
"Thứ mà chúng ta chơi ở sàn giao dịch chứng khoán chính là lòng người.
Người ta tham thì ta lại sợ.
Người ta sợ hãi thì ta lại tham.
Anh cứ làm theo lời tôi, chắc chắn kết quả sẽ không tệ."
"Đây hoàn toàn là nói nhảm, có được tiền mới quan trọng."
Lưu Đống Lương nghe thấy Trần Giang Hà nói như thế thì cũng cảm thấy hợp lý, nhưng ngoài miệng lại nói trái ngược lại:
"Tôi muốn ổn định, mua Kim Đức Phát Triển đi."
“Lợi hại."
Trần Giang Hà trực tiếp giơ ngón tay cái cho anh.
Cổ phiếu Kim Đức Phát Triển là cổ phiếu có mức độ giảm xuống lớn nhất năm 2006.
Lưu Đống Lương có thể chọn được cái này từ trong vô số cổ phiếu khác trên sàn, ánh mắt này không phải ai cũng có thể có được, anh không thể không phục.
Lưu Đống Lương vẫn kiên quyết mua nó, sau đó còn nói:
"Gần đây tôi nhận được thông tin rằng, công ty PetroChina sẽ được niêm yết trên thị trường chứng khoán vào năm sau, số lượng lớn như thế chắc chắn là cơ hội trời cho, chúng ta phải nhanh chóng huy động vốn mua tất cả vào tay.
Lúc đó, mình đã nắm cổ phiếu trong tay, chẳng phải có thể bay lên trời luôn hay sao?!"
"Cả kho dầu thô?"
Trần Giang hà trợn tròn mắt, trong lòng tự nhủ đm, anh đúng thật là một thiên tài.
Sau này thị trường chứng khoán sẽ lưu truyền một danh ngôn: Hỏi rằng có thể sầu tới mức nào, đáp là giống như cái kho chất đầy dầu thô trước kia vậy!
Anh nhìn dáng vẻ vui vẻ hiện tại của Lưu Đống Lương, cảm thấy bản thân không nên trực tiếp dội cho anh ta một gáo nước lạnh, không nói gì nhiều, chỉ gõ tay xuống bàn một cái:
"Cho tôi mượn máy tính của anh một chút."
"Dùng đi, của tôi chính là của cậu."
Lưu Đống Lương vô cùng hào phóng, không chỉ tình nguyện chia sẻ máy tính, mà còn không hề che giấu gì tài khoản chứng khoán của mình.
Anh em với nhau, muốn thì lấy dùng, đương nhiên đối tượng phải là Trần Giang Hà.
Trần Giang Hà ngồi xuống, đầu tiên là mở QQ ở góc bên phải màn hình lên.
ID của anh là: Không Phụ Tuổi Thanh Xuân.
Danh sách bạn bè có 7 người, bao gồm 5 người bạn cùng phòng, cố vấn Từ Chỉ Tích, còn có bạn chơi thân từ nhỏ Tần Thiệu Hải.
"Đừng xem nữa, mau làm đi."
Trần Giang Hà mượn tài khoản của Lưu Đống Lương dùng, lấy đơn giá tệ một cổ mua vào trong tay 100 cổ phiếu Thiên Nhuận.
Hiện tại, cổ phiếu Thiên Nhuận vẫn màu xanh, chờ tới khi Trần Giang Hà thuận lợi mua cổ phiếu vào trong tay xong, không bao lâu tình thế liền đảo ngược, chỉ trong vài phút cổ phiếu đã bị chuyển sang màu đỏ.
Tới mức giới hạn!
Lưu Đống Lương trừng mắt nhìn, anh còn thoáng nhìn sang cổ phiếu Kim Đức Phát Triển mà mình mua trước đó, nó lại giảm xuống 4 điểm, và vẫn đang tiếp tục giảm xuống, tối sầm mặt mày:
"Cậu mua cái gì cái đó tăng, tôi mua cái gì cái đó giảm, công lý ở đâu?"
"Đừng có gấp, vẫn còn trò hay ở phía sau."
Trần Giang Hà cười.
"Cổ phiếu của cậu đã tăng tới mức giới hạn rồi, còn có trò hay gì nữa chứ?"
Lưu Đống Lương tò mò hỏi.
Trần Giang Hà ung dung phà ra một vòng khói thuốc:
"Cổ phiếu mà tôi mua nói không chừng sau này sẽ không ngừng tăng tới mức giới hạn thì sao?"
"Phi, cậu đang nghĩ cái quái gì vậy hả, cổ phiếu này đã tăng tới mức giới hạn 8 lần rồi.
Nếu sau này nó còn có thể tiếp tục tăng tới mức giới hạn nữa thì tôi sẽ vào nhà vệ sinh ăn c*t."
Trần Giang Hà im lặng, vỗ vỗ bả vai của anh, dùng ánh mắt sâu xa nhìn anh dường như muốn nói rằng:
"Người anh em, ăn c*t là một chuyện rất khó, khuyên anh đừng nên tùy tiện nếm thử..."
Khụ khụ.
Bầu không khí đột nhiên trở nên có chút xấu hổ, QQ trên máy tính vang lên thông báo.
Trần Giang Hà mở ra xem, là tin nhắn từ QQ của cố vấn.
"Bạn Trần Giang Hà tối qua đã rất can đảm tỏ tình, nhưng mà cậu mới vừa vào đại học, bây giờ mà yêu đương thì quá sớm.
Cô hy vọng em sẽ chuyên tâm vào việc học, sau này khi bước ra ngoài xã hội, em sẽ gặp được cô gái tốt hơn cô nhiều."
"Vâng, em nghe theo cô, em sẽ đi tìm những cô gái khác."
Trần Giang Hà lập tức trả lời tin nhắn.
Chỉ chốc lát sau, anh phát hiện avatar của Từ Chỉ Tích đã biến thành màu xám.
Một lúc lâu sau.
"Cậu đi tới phòng làm việc của tôi."
------
Dịch: MBMH Translate