Trong Đắng Liệu Có Ngọt?

Chương 8: Chụp ảnh nóng?




- Tầm gần trưa là mình bay tới Indonesia rồi. Em lo anh vận động nhiều sẽ mệt, đi máy bay dễ bị say.

Ở trước mặt Hầu gái mà Dương Đổng Triệt lại không ngại, đề cập tới những chuyện tế nhị.

Nhưng điều đó đã làm Ỷ Thanh Lan ngượng đỏ cả mặt.

Cô vốn muốn từ chối ân ái với hắn vào ban ngày, nhưng lại không thể nói thẳng ra.

Vì cô biết nếu như cô nói không muốn sinh hoạt vợ chồng vào lúc này, hắn nhất định sẽ không bao giờ thuận theo ý cô.

Cho nên, đành viện ra một lý do để từ chối.

Dương Đổng Triệt lại tinh ý phát hiện ý đồ của cô, hắn lại dùng lý lẽ của mình mà đối đáp với cô.

- Đi du lịch chứ có phải đi làm đâu. Thích thì rời lịch bay lại, cùng lắm là không đi nữa, có gì mà phải lăn tăn?

- Với lại, sức khỏe của tôi rất tốt, chơi liền lúc 2 - 3 con đàn bà như cô cũng vẫn dư sức, không việc gì phải lo.

Nhà hắn có trực thăng riêng, muốn đi lúc nào thì đi lúc ấy, không bao giờ bị cố định giờ bay.

- Nhưng...

Ỷ Thanh Lan nói được mỗi một từ duy nhất, rồi cũng chẳng biết phải nói gì nữa.

Toàn bộ lý lẽ của cô đã bị hắn bẻ gãy, cô còn có gì để phản biện sao?

- Không nhưng nhị gì cả. Mau theo tôi lên lầu. Cô không lên thì đừng có mà trách tại sao tôi ác.

Dương Đổng Triệt định đi lên lầu trước, nhưng đi được vài bước thì bất chợt đưa đôi mắt lạnh lùng, quét qua đám người làm, lên tiếng nhắc nhở.

- Sau này người nhà họ Dương có hỏi về quan hệ giữa tôi và cô ta, thì cứ nói là tuy tình cảm không được mặn nồng cho lắm, nhưng tôi và cô ta vẫn chung sống rất hoà thuận.

- Còn nếu là người ngoài thì cứ bảo chúng tôi rất hạnh phúc.

- Các người nên nhớ rằng tuy ba tôi thuê các người đến đây, nhưng tôi mới là người chịu trách nhiệm trả lương cho các người, cho nên các người chỉ cần nghe lệnh của một mình tôi.

- Ở với tôi không cần phải biết nhiều, nhưng đừng có không biết điều, ăn nói lung tung cẩn thận tôi đuổi thẳng cổ đấy.

Hắn nói dứt lời thì cũng không chờ đám Hầu gái lên tiếng, mà đi thẳng một mạch lên lầu.

Ỷ Thanh Lan lúc này đúng là bị ép đến đường cùng.

Tuy cơ thể vô cùng mệt mỏi, nhưng vẫn cố gắng đứng dậy mà vội vàng đi theo phía sau hắn.

Đợi chủ nhân của căn biệt thự đã hoàn toàn rời khỏi phòng ăn, một cô Hầu gái nhỏ giọng nói.

- Thật tội nghiệp cho Thiếu Phu nhân.

- Người vừa xinh đẹp, dịu dàng, lại vừa nhân hậu, không coi khinh đám người làm như chúng ta.

- Vậy mà mới chỉ kết hôn ngày hôm qua, đã bị Thiếu gia lạnh nhạt.

Một người Hầu gái khác lên tiếng đáp.

- Thôi, mau dọn dẹp đi. Những lời như thế này lần sau đừng nói nữa.

- Thiếu gia mà nghe thấy thì không hay đâu.

Dương Đổng Triệt mở cửa bước vào bên trong phòng ngủ.

Ỷ Thanh Lan tuy trong lòng vô cùng sợ hãi khi phải ở riêng với hắn, nhưng vẫn phải miễn cưỡng bước vào trong.

Thuận tay đóng cửa lại, rồi xoay người đối diện với hắn.

Người đàn ông vẻ mặt vẫn rất bình thản, chủ động đưa tay lên chậm rãi cởi từng nút cúc, trên chiếc áo ngủ được làm bằng vải lụa cao cấp.

Từng bước ép sát thân hình mảnh mai, quyến rũ, trong bộ đầm ngủ vào cánh cửa gỗ.

- Cô nên biết rằng việc cô hầu hạ tôi là nghĩa vụ, bổn phận, cũng là phúc phận của cô.

- Cho nên tốt nhất cô nên biết thân, biết phận, đừng làm tôi mất hứng.

- Cho dù bây giờ cô có hối hận vì đã lấy tôi thì cũng vô ích.

- Tôi sẽ không bao giờ buông tha cho cô đâu.

Vừa nói dứt lời, không chờ cô lên tiếng đáp, hắn đã luồn một tay ra sau gáy cô, kéo người Ỷ Thanh Lan về phía mình.

Hơi cúi đầu vùi vào hõm cổ cao dài, há miệng cắn một cái rất mạnh lên làn da trắng mịn hồng hào.

Cố tình mút nuốt thật chặt để tạo ra một Hickey màu đỏ đậm, như thể đang muốn đánh dấu chủ quyền, thể hiện cô thuộc về hắn.

Toàn bộ thân hình đầy đặn gần như dựa sát vào người hắn.

Ỷ Thanh Lan không dám phản kháng, chỉ có thể bất lực đón nhận nụ hôn thô bạo của Dương Đổng Triệt, như một sự trừng phạt.

Đầu nhỏ hơi ngẩng lên để ngăn cho nước mắt đừng rơi.

Cô cắn môi cố gắng chịu đựng cảm giác đau đớn nơi vùng cổ.

Đến khi để lại vô số vết thương đang dần chuyển sang màu tím.

Hắn mới thỏa mãn mà thôi tiếp tục gặm cắn, da thịt mịn màng của cô.

Hành động thô lỗ lôi Ỷ Thanh Lan đẩy ngã xuống giường.

Rồi theo thói quen nằm đè lên người cô.

Hành động có phần gấp gáp, rút dây áo choàng ngủ bằng lụa mềm của cô ra.

Thay vì giúp cô cởi đồ, thì hắn lại kéo làn váy ngủ hai dây, lên qua đôi gò bồng đầy đặn của cô.

Tối hôm qua, bị huyệt động kẹp chặt như thế.

Dương Đổng Triệt hôm nay dĩ nhiên không ngu ngốc tới mức, vội vàng tiến vào bên trong cơ thể cô.

Mà trước tiên ở trên người Ỷ Thanh Lan vuốt ve, mơn trớn, nhằm dẫn dụ mật dịch ở trong âm đạo từ từ chảy ra.

Bộ ngực ngoại cỡ với nhũ thịt như nụ hoa, hồng hào, xinh đẹp, một lần nữa lại bị biến thành món đồ chơi tiêu khiển trong tay Dương Đổng Triệt.

Khoái cảm quen thuộc một lần nữa, lại vây hãm cơ thể của cô.

Mật huyệt tiết ra không ít dâm thuỷ, làm ướt nhẹp một mảng quần lót ren.

Cảm giác trống rỗng, khó chịu, khiến cơ thể cô không ngừng vặn vẹo dưới thân hắn.

Dương Đổng Triệt cúi đầu mút mạnh, vùng da xung quanh nhũ thịt cương cứng.

Cố ý tạo ra những tiếng “chụt” vô cùng dâm đãng.

Một tay lại ôm lấy bên ngực còn lại mà không ngừng xoắn mạnh.

Khiến cho Ỷ Thanh Lan đê mê trong khoái cảm tê dại.

Nhịn không được mà bật ra những tiếng rên rỉ.

- Ư... ưm...!

Đầu lưỡi ấm nóng trơn ướt liếm một vòng quanh nhũ thịt, rồi trực tiếp ngậm nhũ hoa nhỏ bé vào trong miệng, liên tục bú mút, hệt như một đứa bé đang bú sữa mẹ.

Đồng thời, một bàn tay đã nhanh chóng đứng giữa hai chân Ỷ Thanh Lan.

Ngón giữa thon dài chạm nhẹ vào quần lót của cô kiểm tra độ ướt át.

Hắn cởi quần lót của cô xuống, để lộ ra mật huyệt hồng hào.

Miệng huyệt mấp máy như đang thèm khát, có thứ gì đó lấp đầy khoảng trống bên trong.

Mật dịch tràn ra liền chảy dài theo đáy chậu đến hậu môn.

Chỉ nhìn thôi cũng đủ làm cho dị vật của hắn, càng ngày càng sưng to hơn.

Dương Đổng Triệt không vội đút tay vào trong âm đạo, mà chậm rãi vuốt ve bắp đùi thon dài của đối phương.

Nhẹ nhàng miết dọc môi nhỏ.

Không quên dùng móng tay gảy nhẹ hạt đậu nhỏ, mỗi khi hứng tình lại se cứng.

Kích thích đến mức khiến toàn thân của cô đều run rẩy.

Thế nhưng huyệt động vẫn chưa được thỏa mãn.

Ỷ Thanh Lan dường như muốn nhiều hơn thế.

Nhưng lại xấu hổ không dám lên tiếng cầu xin hắn.

Mà chỉ có thể sử dụng những tiếng rên rỉ dâm đãng, để khiêu khích dục vọng của hắn.

- Ơ... ư...!

Đợi mật dịch tiết ra nhiều hơn một chút, Dương Đổng Triệt mới cắm một ngón tay, không có cạnh sắc vào trong cơ thể cô.

Men theo vách thịt càng thâm nhập càng sâu.

Cảm nhận được thịt tươi non tập kích tứ phía, giống như muốn nghiền nát ngón tay hắn.

Âm đạo ẩm ướt ngoan ngoãn tiếp nhận ngón tay hắn vào trong thăm dò, lại tiết thêm nhiều dâm dịch để ngón tay hắn càng thêm trơn ướt.

Có thể dễ dàng tiến sâu hơn nữa.

Giúp thoả mãn dục vọng của Ỷ Thanh Lan.

Ngón tay ban đầu luân động từ từ chậm rãi, nhưng lúc sau lại bất ngờ tăng tốc.

Khiến cô cơ hồ cảm nhận được đầu ngón tay, chạm tới nơi sâu nhất bên trong âm đạo, chưa tới hai giây thì liền biến mất.

Bởi vì tốc độ đâm chọc quá nhanh và mạnh, khiến cho cô bị khoái cảm nhấn chìm, không còn ý thức được điều gì nữa.

Chỉ có thể ở dưới thân Dương Đổng Triệt, bật ra những tiếng rên rỉ có vẻ hơi lớn.

- A... ư... sướng... ư... ơ...!

Ngón tay hắn mạnh mẽ khuấy động bên trong cơ thể cô.

Tới khi cảm nhận được âm đạo kịch liệt co thắt, hơi thở của Ỷ Thanh Lan càng ngày càng trở nên gấp gáp, cơ thể cũng hơi ưỡn cong.

Dương Đổng Triệt biết được bây giờ, là thời điểm thích hợp để dị vật của hắn tiến vào.

Liền thu ngón tay về.

Lần này hắn không muốn chơi kiểu quan hệ thông thường nữa.

Liền lôi cô dậy, trong khi Ỷ Thanh Lan vẫn còn đang chìm đắm, trong sự đê mê của khoái cảm.

Hắn bắt cô quỳ trên giường, hai tay chống xuống ga giường, đôi chân thon dài dang rộng.

Còn mình thì quỳ phía sau lưng cô, đem dị vật cắm đi vào bên trong cúc huyệt lầy lội.

Cô bây giờ trông có khác gì đồ chơi trong tay Dương Đổng Triệt, để hắn mặc sức trêu đùa đâu kia chứ.

Hắn ở phía sau điên cuồng cắm vào rồi lại rút ra, khều ra vô số tinh hoa, hai viên ngọc quý liên tục đập mạnh vào cặp mông tròn căng của cô, tạo ra những tiếng “bạch”.

Thỉnh thoảng hắn lại dùng tay vỗ mạnh vào mông tròn trắng mịn, khiến cô liên tục rên la vì sung sướng.

- Ư... ư... a... a...!

Nhìn thấy làn da mịn màng của cô in hằn dấu tay to lớn của mình, Dương Đổng Triệt càng thêm phần phấn khích.

Yết hầu nam tính di chuyển lên xuống theo từng nhịp hô hấp rối loạn.

Hai tay giữ chặt eo nhỏ của Ỷ Thanh Lan, mạnh mẽ thúc hông.

Không chỉ ở mãi một tư thế Doggy truyền thống.

Dương Đổng Triệt hôm nay còn thử nghiệm thêm, những tư thế mới lạ khác trên người cô.

Đến khi làm cho Ỷ Thanh Lan kiệt sức mà ngất đi ở trên giường.

Hắn mới hài lòng mà buông tha cho cô.

Cũng bởi vì ân ái quá lâu khiến cơ thể cô bị suy nhược.

Cho nên, Dương Đổng Triệt quyết định rời lịch, đến khi Ỷ Thanh Lan hoàn toàn hồi phục, mới tới Indonesia hưởng tuần trăng mật.

Cũng từ hôm quan hệ quá mạnh bạo, làm cho cô bất tỉnh nhân sự.

Dương Đổng Triệt quyết định không động vào cô, cho tới khi sức khỏe của cô trở lại như cũ.

Vợ chồng Dương Gia Đông nghe tin cô bị ốm thì lập tức đến thăm, chẳng những thế còn mua rất nhiều đồ bổ tới cho cô.

Nhưng Ỷ Thanh Lan dĩ nhiên cũng không dám nói, lý do mình bị suy nhược cơ thể, là do bệnh cuồng “yêu” của Dương Đổng Triệt.

[...]

Khoảng hơn một tuần sau.

Vì được bồi bổ mỗi ngày, mà khí sắc của Ỷ Thanh Lan đã trở về dáng vẻ, như trước khi bị suy nhược.

Bọn họ bắt đầu chuyến hành trình đến đảo Bali.

Nội thất máy bay riêng của Dương Đổng Triệt, được thiết kế giống như một căn biệt thự, với hệ thống mái vòm, và có sức chứa hơn 400 người.

Thời gian bay từ Trung Quốc tới Indonesia phải mất gần 8 giờ đồng hồ.

Trên máy bay ngoài cô, hắn và một cơ trưởng, thì còn có 10 tiếp viên cùng 5 Vệ sĩ đi theo phục vụ.

Mặc dù trên máy bay có phòng ngủ riêng.

Nhưng trong suốt quãng đường đi Dương Đổng Triệt hoàn toàn không đòi hỏi cô chuyện chăn gối, mà ôm khư khư chiếc máy tính tập trung làm việc.

Cho dù hắn đối xử tàn tệ với cô, nhưng không thể phủ nhận một điều rằng Dương Đổng Triệt trong kinh doanh, là một người vô cùng tài giỏi.

Kể từ khi nhậm chức Tổng giám đốc Tập đoàn nhà họ Dương, hắn luôn được Dương Gia Đông khen ngợi, khi mang về vô số những bản hợp đồng, với lợi nhuận khổng lồ.

Bởi vì múi giờ ở Trung Quốc với Indonesia, chỉ chênh lệch nhau đúng một tiếng đồng hồ.

Mà bọn họ khởi hành từ sáng sớm, nên tới giữa buổi chiều là tới đảo Bali.

Chuyện làm thủ tục nhận phòng ở khu nghỉ dưỡng, đã có người của Dương Đổng Triệt lo hết.

Cho nên, nhiệm vụ của cô và hắn chỉ là tới sân vườn trong khu nghỉ dưỡng, nghỉ ngơi, thư giãn.

Bali là nơi có nhiệt độ ấm áp quanh năm, mùa này lại là mùa khô, rất thích hợp cho việc du lịch nghỉ dưỡng.

Nếu không nhờ có nhà họ Dương, có lẽ sẽ chẳng bao giờ Ỷ Thanh Lan có cơ hội được đặt chân tới đây.

Buổi tối, Dương Đổng Triệt đưa cô đi ăn ở một nhà hàng sang trọng gần khu nghỉ dưỡng.

Những bàn ăn xung quanh bàn của bọn cô ,hầu hết đều là những cặp vợ chồng, tình nhân ngồi ăn chung với nhau.

Chẳng những thế, bọn họ còn chụp ảnh chung vô cùng thân mật.

Ỷ Thanh Lan nhìn mà chỉ biết ngưỡng mộ.

Cô vẫn luôn hiểu rõ một điều rằng, tuy bây giờ cô cùng Dương Đổng Triệt đã chung chăn, chung gối.

Nhưng hắn vẫn chẳng yêu thương gì cô.

Cái lần cô cùng hắn chụp ảnh cưới, có lẽ sẽ là lần cuối cùng trong đời, cô được đứng chung khung hình với hắn.

Hắn thấy cô đang ăn tự nhiên lại ngây người.

Có chút tò mò nhìn về hướng mà Ỷ Thanh Lan đang nhìn.

Muốn xem thư cô đang để ý đến điều gì.

Lại phát hiện cô đang nhìn một đôi nam nữ người bản địa, đang thân mật ôm nhau cùng chụp ảnh.

Dương Đổng Triệt quay lại nhìn cô nói.

- Có muốn chụp ảnh chung không?

Hắn đột ngột lên tiếng làm cho cô phải giật mình một phen, vô cùng bất ngờ nhìn Dương Đổng Triệt hỏi lại.

- Anh sẽ chụp ảnh cùng em sao?

Hắn chủ động ngỏ ý muốn chụp ảnh chung với cô.

Chuyện này ngay cả trong giấc mơ, cô cũng không dám nghĩ đến.

Đây đều là sự thật chứ?

Dương Đổng Triệt lại nở một nụ cười xấu xa.

- Ừ, về resort đi. Tôi với cô chụp ảnh nóng.