Ỷ Thanh Lan mở khuôn miệng nhỏ nhắn với độ rộng hết cỡ, để nghênh đón dị vật sớm đã sưng to tiến vào bên trong khoang miệng ẩm ướt.
Hai lòng bàn tay nắm lấy thân gậy gân guốc, nhẹ nhàng massage để tăng kích thích.
Rồi từ từ đẩy nhanh tốc độ bằng cách dùng ngón cái và ngón trỏ, tạo thành vòng tròn bọc lấy cậu nhỏ của Dương Đổng Triệt, vuốt ve theo chiều từ trên xuống dưới.
Dị vật cương cứng cảm nhận được hơi nóng ẩm ướt quen thuộc, khoái cảm mỗi lúc càng sinh sôi mạnh mẽ.
Hai tay hắn ôm lấy cặp mông cong cong của Ỷ Thanh Lan.
Vừa nhìn từng giọt nước trong suốt, từ bên trong mật huyệt cuồn cuộn chảy ra, nhỏ giọt xuống chiếc cằm vuông vắn của mình.
Vừa nặng nề thở dốc, theo từng hành động khiêu khích dục vọng của cô.
Dương Đổng Triệt vươn một ngón tay, ấn nhẹ lên hạt đậu nhỏ xinh đẹp, nhẹ nhàng xoa nắn hòng muốn kích thích, điểm nhạy cảm nhất bên ngoài âm đạo.
Với mong muốn cô cũng đạt được khoái cảm giống như hắn.
Ỷ Thanh Lan cố ý nâng thả đầu nhỏ, để dị vật ra ra vào vào bên trong miệng nhỏ.
Hành động vô cùng cẩn trọng, để không làm hắn bị thương
Đầu nấm to lớn mỗi lần tiến vào, đều mạnh mẽ tác động lên hầu họng.
Chặn không cho cô phát ra những tiếng rên rỉ vì hứng tình.
Dương Đổng Triệt đưa miệng rộng tới gần sân vận động của cô, thổi hơi nóng kích thích lên những vùng da thịt nhạy cảm của Ỷ Thanh Lan.
Rồi nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi quét quanh môi lớn, môi nhỏ bên cạnh miệng huyệt, khơi ra vô vàn tinh hoa.
Mà thứ nước thánh thần của cô, mỗi khi xuất hiện đều bị hắn tham lam uống cạn.
- A... ư... ư... ơ...!
Ỷ Thanh Lan nhả ra dị vật đã ướt nhẹp dịch vị, tham lam hít lấy hít để không khí xung quanh.
Ngẩng đầu rên rỉ vì bị khoái cảm, làm cho sung sướng tới mức toàn thân đều tê dại.
Cơ thể quyến rũ nóng bỏng, giật nảy theo từng hành động dâm đãng của người dưới thân.
Một lần nữa, dị vật lại được cô ngậm vào trong miệng, nhẹ nhàng liếm mút như đang mút kem.
Đồng thời, bàn tay nhỏ bé cũng không quên cưng nựng, hai viên ngọc quý của hắn.
Khi Ỷ Thanh Lan giúp hắn chăm sóc cậu nhỏ, Dương Đổng Triệt cũng kết hợp luồn cái lưỡi vào bên trong âm đạo.
Từ từ chuyển động theo vòng tròn, rút hết mật dịch thơm tho của cô.
Chỉ bằng một tư thế đó, bọn họ duy trì việc bú mút vùng kín của đối phương trong một thời gian vô cùng lâu, rồi mới chịu tách nhau ra.
Dương Đổng Triệt vẫn luôn giữ thói quen, tắm rửa sau khi làm tình rồi mới ngủ.
[...]
- Diễn viên Orla gặp chút sự cố, nên không thể đảm nhận vai nữ chính của dự án phim Nợ Tình, được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết của tác giả Hiếu Hảo Sắc.
- Đáng lẽ ra sẽ chọn một Diễn viên dày dặn kinh nghiệm, để thay thế chị Orla tham gia vào dự án phim lần này.
- Nhưng Chủ tịch của chúng ta, lại muốn dành cơ hội này cho đám Thực tập sinh các cô.
Nói tới đây, nữ nhân viên đang đứng trước mặt, Thực tập sinh của tập đoàn Xuân Loan, cũng thật không hiểu.
Không biết tại sao vị Chủ tịch thần bí, trước nay chưa từng lộ diện, bản tính vốn dĩ kỹ lưỡng và cầu toán trong mọi việc, lần này lại tuỳ hứng như vậy.
Dám để đám gà mờ này đóng cặp chung, với minh tinh hàng đầu giới giải trí xứ Trung.
- Trên tay tôi bây giờ là tập kịch bản của bộ phim mới, và sẽ chỉ phát cho Thực tập sinh nữ.
- Các cô đem về học thuộc, tuần sau chúng ta sẽ có một buổi casting cho vai diễn Chu Tịch Ly, trong dự án lần này.
Nói dứt lời, nữ nhân viên kia bước xuống phía dưới, đem kịch bản chia cho từng người một.
Sau đó, quay lại vị trí mà cô ta đứng ban nãy, không quên nhắc nhở thêm.
- Người thủ vai nam chính trong bộ phim này là Phó Kiến Đằng. Nếu như may mắn được chọn vào vai nữ chính lần này, nó sẽ là một lợi thế để các cô được công chúng biết đến, con đường sự nghiệp diễn xuất cũng sẽ có nhiều cơ hội phát triển hơn.
- Cho nên, tất cả mọi người đều phải cố gắng. Đã biết chưa?
Ỷ Thanh Lan nhận được kịch bản liền tò mò mở ra đọc, lại nghe nhân viên kia cẩn thận dặn dò, cô cùng mọi người nhất mực đồng thanh đáp.
- Dạ rõ!
[...]
- Bọn mình về trước nha!
Đám bạn của Ỷ Thanh Lan chào tạm biệt cô rồi mỗi người một ngả, lên xe trở về nhà sau một ngày học việc ở Tổng Công ty.
Bỏ lại cô một mình đứng ở trước cổng, chờ Dương Đổng Triệt tan làm sẽ tới rước.
Chợt, điện thoại đặt trong túi xách của cô vang lên những tiếng tinh tinh, thông báo có tin nhắn đến.
Ỷ Thanh Lan mở khoá lấy điện thoại ra xem thử, trên màn hình hiện lên dòng tin nhắn, được gửi đến từ số điện thoại của Dương Đổng Triệt.
“Hôm nay tôi phải đi gặp đối tác, chắc phải tới muộn mới về. Cô tự mình gọi taxi về đi.”
Ỷ Thanh Lan thở dài một tiếng, cất điện thoại vào trong túi xách, nhìn qua nhìn lại xem có chiếc grap nào chạy qua đây không.
Tầm này đang là giờ cao điểm, bắt taxi vốn không phải chuyện dễ dàng gì.
Xe hơi của Lưu Trạch Vĩ từ bãi đỗ xe của Tập đoàn, chầm chậm chạy qua chỗ cô đang đứng.
Anh ta cho hạ cửa kính xuống, nhìn cô nở một nụ cười ôn hoà.
- Em chưa về sao? Đã bắt được xe chưa? Nếu chưa thì lên đây anh cho đi nhờ.
Ỷ Thanh Lan biết anh ta có ý tốt, nhưng nhớ lại đêm trước Dương Đổng Triệt vì cô đi ăn với Lưu Trạch Vĩ, mà nổi cơn tam bành.
Cô thật sự không dám tiếp nhận sự giúp đỡ của anh ta nữa.
Bây giờ, cô mà leo lên xe của anh ta, để Dương Đổng Triệt biết được thì cô cũng chẳng biết sống sao.
- Dạ thôi! Anh cứ về trước đi. Em đã gọi xe rồi! Cảm ơn vì ý tốt của anh!
Nhìn thấy vẻ mặt khó xử của cô, Lưu Trạch Vĩ cũng không định ép uổng.
Anh ta vẫn như vậy, luôn hoà nhã với cô.
- Vậy anh về trước nhé!
Đợi xe của anh ta rời khỏi, Ỷ Thanh Lan bước đi trên phần đường dành cho người đi bộ, với ý định đi tới chỗ trạm xe buýt, bắt xe trở về nhà.
Bóng dáng nhỏ bé lạc lõng giữa đường phố tấp nập người qua lại.