Trong Đắng Liệu Có Ngọt?

Chương 146: Ở trong một trò chơi do hắn tự vẽ ra.




Chuyện rắc rối liên quan đến Dương Đổng Triệt, xảy ra ở trong chính Tập đoàn của hắn.

Ỷ Tấn Tài đã sớm biết.

Chỉ là khi ấy, mới vừa giải quyết xong chuyện về Giang Hạ Trúc.

Mà Ỷ Thanh Lan lại chủ động bao che cho Dương Đổng Triệt.

Nói với ông rằng chuyện giữa hắn với Ngân Xuyên chỉ là hiểu nhầm.

Nếu Ỷ Tấn Tài đã nói, để con gái tự quyết định hôn nhân của mình

Thì không thể nào cứ động chuyện, lại tới tìm Dương Đổng Triệt.

Hôm nay, thấy con rể của mình tự nhiên lại tốt bụng.

Chẳng những tự mình đưa Ỷ Thanh Lan về thăm gia đình, mà còn mua rất nhiều quà cáp.

Thì Ỷ Tấn Tài mới muốn hỏi cho ra lẽ.

Vốn dĩ, chuyện về Ngân Xuyên, Dương Đổng Triệt đã làm sáng tỏ trước mặt Ỷ Thanh Lan.

Trong chuyện này hắn chẳng có lỗi gì cả, nên cũng rất bình thường khi nghe Ỷ Tấn Tài hỏi.

- Thưa ba, chuyện về Thực tập sinh trong Tập đoàn của con. Tất cả chỉ là hiểu nhầm!

- Cô gái kia vì ganh ghét với vợ con, khi thấy Thanh Lan được đảm nhận vai nữ chính, trong một dự án phim Truyền hình lớn. Lại biết con là chồng của Thanh Lan, nên cố tình muốn vu vạ cho con, để gia đình vợ chồng con xào xáo.

- Chuyện này con đã làm rõ trắng đen trước mặt Thanh Lan, đồng thời trục xuất hai cô Thực tập sinh dàn cảnh ăn vạ ra khỏi Tập đoàn.

- Mong ba hãy tin con! Trước giờ, con chưa từng có người phụ nữ nào khác ngoài Thanh Lan.

Nhìn vào sâu trong đôi mắt của Dương Đổng Triệt.

Người đàn ông đã sống gần hết đời người như Ỷ Tấn Tài, có thể nhìn ra được rằng hắn không nói dối.

Nếu như Dương Đổng Triệt thật sự sàm sỡ cô Thực tập sinh kia, thì hắn đã chẳng dám đưa Ỷ Thanh Lan về đây.

Mà trong lúc Dương Đổng Triệt trả lời câu hỏi của Ỷ Tấn Tài, ông thấy thái độ của con gái mình vẫn rất bình thản.

Nếu như chồng cô đang nói dối ba cô, thì Ỷ Thanh Lan sẽ không tỏ ra, như chuyện chính là vậy thế này đâu.

Dương Đổng Triệt bây giờ, so với lúc trước khi Ỷ Tấn Tài đến thăm con gái ở Dương gia.

Thật sự thay đổi rất nhiều!

Hắn chín chắn hơn, cũng đã biết cư xử lễ phép với người trong gia đình nhà vợ.

Lại còn không để bụng, đối với những lời nói khó nghe của Ỷ Tuấn Tú.

Ỷ Tấn Tài ngưng trọng vài giây, rồi chợt nhìn Dương Đổng Triệt nở một nụ cười hiền hậu.

- Được rồi! Nếu đã đến đây rồi thì hai vợ chồng ở lại, ăn cơm trưa rồi hãy về. Mà lần sau, về thăm ba với thằng Tú là ba vui rồi, không phải bày vẽ quà cáp làm gì cho tốn tiền ra.

Nói như vậy, là ba vợ của hắn không để bụng chuyện lúc trước.

Dương Đổng Triệt từng coi thường và sỉ nhục gia đình ông sao?

Hắn thật sự cảm thấy rất vui, khi được nhà họ Ỷ coi như con cháu trong nhà.

Thật sự... lúc cùng Ỷ Thanh Lan kết hôn.

Dương Đổng Triệt còn không vui như lúc này.

Nhìn thấy ba của mình vui vẻ mà coi hắn như con rể quý của ông.

Ỷ Thanh Lan trong lòng vui buồn lẫn lộn.

Từ nhỏ cô đã theo Tô Mỹ Lệ đến Dương gia, chưa từng có cơ hội được phụng dưỡng Ỷ Tấn Tài lúc tuổi già.

Nhưng cô biết ông vẫn luôn dõi theo từng bước đi của mình.

Sợ Ỷ Thanh Lan sống cùng Dương Đổng Triệt sẽ không hạnh phúc.

Bây giờ, khó khăn lắm Ỷ Tấn Tài mới thật sự tin tưởng, rằng người con rể này của ông sẽ có thể thay ông che chở, bảo vệ cho mẹ con Ỷ Thanh Lan.

Nhưng sẽ thế nào nếu ba cô biết rằng một năm sau, con gái của mình sẽ ly hôn với chồng.

Và hiện tại, Ỷ Thanh Lan và Dương Đổng Triệt đang sống trong một trò chơi, do hắn tự vẽ ra đây?

- Vâng thưa ba! Hiếm khi con mới được cùng ngồi ăn cơm chung với ba. Bữa ăn này con sẽ không từ chối đâu.

- Còn... ba là ba ruột của Thanh Lan, thì cũng giống như là ba ruột của con. Hiếu kính với ba là việc mà vợ chồng con phải làm.

- Mấy món đồ con mua cũng không đáng bao nhiêu tiền. Ba cứ nhận cho vợ chồng con vui.

- Còn mấy chai rượu con vừa mang đến, mong có thể mạn phép được cùng ba và anh Tú đọ tửu lượng.

Ông Tài nghe cậu con rể của mình nói, lần nữa bật cười vui vẻ.

- Cái thằng bé này, trông thế mà cũng dẻo miệng ra phết.

Ba của Ỷ Tuấn Tú đã mời vợ chồng Dương Đổng Triệt ở lại ăn cơm.

Anh dù muốn hay không, cũng phải nhanh nhẹn đứng lên đi dọn cơm lên.

Thật ra, lúc trước Ỷ Tuấn Tú không thích cho Ỷ Thanh Lan lấy Dương Đổng Triệt.

Là bởi vì mấy lần anh cùng ba mình đến Dương gia, đều nghe cậu em rể này nói những lời khó nghe.

Lần trước, Ỷ Tuấn Tú đến tận biệt thự để hành hung Dương Đổng Triệt.

Cũng chỉ vì nghĩ rằng hắn đã có vợ rồi, lại còn giở cái thói mất dạy, đi sàm sỡ cô gái khác.

Chứ nếu như Dương Đổng Triệt là người tử tế.

Dựa vào học thức cùng gia thế của hắn, thì chẳng có lý do gì mà Ỷ Tuấn Tú, lại không ưa cậu em rể này cả.

Lần này gặp, trông cách cư xử của hắn coi bộ cũng khá hơn nhiều rồi đấy.

Nhưng là thật lòng muốn báo hiếu với ba anh, hay chỉ là làm màu.

Thì Ỷ Tuấn Tú còn phải xem xét thật kỹ mới biết được.

Tốt nhất là Dương Đổng Triệt đã thật sự thay đổi.

Bằng không, anh cũng không ngại tặng cho cậu em rể này, thêm mấy cú đấm vào mặt đâu.

Trong lúc mọi người đang ngồi ăn cơm vui vẻ, cha con Ỷ Tấn Tài cũng uống thử rượu vang, mà Dương Đổng Triệt mang biếu.

Thì hắn lại tự đưa ra một chủ ý.

- Con thấy căn nhà này cũng cũ rồi, lại ở xa trung tâm thành phố, tiện nghi không được đầy đủ.

- Con không có ý chê bai gia cảnh nhà mình. Chỉ là ở trong nội thành, con có rất nhiều căn biệt thự bỏ không. Mà con đã coi gia đình mình như là gia đình của con, thì con muốn ba và anh Tú cũng được hưởng một cuộc sống tốt nhất.

- Thật lòng, con rất mong có thể đón ba và anh vào trong trung tâm thành phố ở, để vợ con có thể được ở gần gia đình của mình.

- Không biết ý ba và anh thế nào ạ?

Nghe qua đề nghị của Dương Đổng Triệt.

Tất cả mọi người có mặt trong nhà, bao gồm cả Ỷ Thanh Lan đều hết sức ngạc nhiên.

Chuyện này, Dương Đổng Triệt căn bản không hề bàn tính trước với cô, mà tự mình chủ trương.

Ỷ Thanh Lan thật sự không ngờ đến, có một ngày hắn lại tốt với gia đình cô tới mức này.

Bởi vì không có sự chuẩn bị tâm lý từ trước, nên hai cha con Ỷ Tuấn Tú nhìn nhau.

Nhất thời lại không biết phải trả lời thế nào.

Ông Tài trầm ngâm hồi lâu, rồi mới đáp lời Dương Đổng Triệt.

- Chuyện này... ba và thằng Tú sẽ cân nhắc thật kỹ, rồi sẽ báo với vợ chồng các con sau nhé!

- Dù sao chúng ta sống ở đây nhiều năm cũng quen rồi! Bây giờ tự nhiên dọn đến nơi khác sống, ba sợ không thích nghi được.

- Nhưng dù sao ba cũng cảm ơn ý tốt của con!

Bỏ qua lời đề xuất của hắn, mọi người lại tiếp tục vừa ăn vừa trò chuyện với nhau rất vui vẻ.

Ỷ Thanh Lan cùng Dương Đổng Triệt ở chơi đến chiều tối, mới trở lại nội thành.

[...]

Trên đường trở về nhà, ngồi trong xe hơi Ỷ Thanh Lan do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định quay sang hỏi Dương Đổng Triệt.

- Bây giờ... chúng ta về Dương gia sao?

Dù có giận đến đâu thì Tô Mỹ Lệ vẫn là mẹ cô.

Cho dù có muốn hay không, thì Ỷ Thanh Lan cũng không thể giấu mãi, chuyện bà ta sắp lên chức bà.

Mà bây giờ Ỷ Thanh Lan cũng không biết, sau khi con trai của cô chào đời, sẽ gọi Tô Mỹ Lệ là bà nội hay bà ngoại nữa đây.

Sắc mặt của Dương Đổng Triệt trở nên lạnh lùng, khi nghe cô nhắc tới hai từ “Dương gia”.

Không suy nghĩ nhiều, hắn thẳng thừng đáp.

- Không, chúng ta về nhà. Mà tôi cũng không ngại nói cho em biết, tôi đã từ mặt người nhà họ Dương rồi!

Dương Đổng Triệt chắc chắn sẽ trở về Dương gia, nhưng không phải bây giờ.

- Cho nên, em muốn về gặp hay thông báo cho mẹ em, chuyện em đang mang thai. Thì tuỳ em quyết định.

- Còn... tôi không về đó đâu.