59.
“Sao tôi có thể tin tưởng cô được đây? Sao cô biết tất cả những chuyện này?”
Tôi chỉ vào túi của đại ca.
“Anh à, điện thoại của anh lộ ra rồi, ông chủ của anh đã gửi tin nhắn đe dọa anh.”
“Mà ông chủ anh có cái đức hạnh ngu xuẩn gì, chúng ta đều rõ như ban ngày, trên thương trường thì giống như một con giòi bò trong bóng tối, có chuyện bẩn thỉu gì mà chưa từng làm chứ?”
Ngoài ra, 70476 vừa onl lại nhưng không nói chuyện.
Chỉ quăng cho tôi mấy phần tư liệu rồi lặn mất tăm.
Tư liệu bao gồm ghi chép đề cập đến việc người chủ thuê bọn họ vi phạm pháp luật và kỷ luật, cùng một số tài liệu kèm theo nêu chi tiết về tình trạng bệnh của người nhà bọn họ.
“Đừng ăn nói thô tục.” – Thôi Đường gõ nhẹ vào đầu tôi.
“Ồ… biết rồi…” – Tôi ôm đầu.
Thôi Đường lại giơ tay xoa trán cho tôi.
Tôi lại ngước mắt lên, vậy mà đại ca và đám đàn em nhìn hai người chúng tôi, chìm vào im lặng.
“Lão đại, chúng ta vẫn nên đánh bọn họ một trận đi?”
“Anh em chúng ta nào đã phải tức giận như thế này?”
“Lão đại của chúng ta đã từng này tuổi rồi mà vẫn chưa có bạn gái…”
“Câm miệng, người ta có lòng muốn cứu chúng ta.”
Đại ca thả cây gậy xuống, nhưng tôi có thể đọc được sự xúc động muốn gi.ết chúng tôi trong ánh mắt anh ta.
Xin lỗi!
60.
“Chúng tôi sẽ không nói chi tiết với cảnh sát về chuyện này, chủ yếu vẫn là các anh cần nói chuyện với các đồng chí cảnh sát về việc bị ức hiếp. Nhưng khi ghi lại chuyện này ở đồn cảnh sát… đoán chắc các anh cũng phải nói ra một vài chuyện mà mình đã làm trước đây.”
Đại ca im lặng một lúc.
“Chỉ cần người nhà của chúng tôi vẫn ổn thì chuyện gì xảy ra với chúng tôi cũng không thành vấn đề.”
Tôi quay lại nhìn Thôi Đường, Thôi Đường gật đầu với tôi.
“Các anh yên tâm, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ người nhà của các anh.”
“Ngoài ra, thực ra bên chúng tôi đang nghiên cứu một số loại dược phẩm sinh học, nói không chừng có thể giúp đỡ người nhà của các anh được phần nào.”
“Chúng tôi chắc chắn sẽ phái người đưa người nhà của các anh đến nơi an toàn để điều trị. Nhưng điều kiện chúng tôi đưa ra là các anh phải hợp tác với chúng tôi để đưa ông chủ của các anh vào tù.”
“Cầu còn không được.” – Đại ca nói.
61.
“Đinh—— Tình tiết cốt truyện đã hoàn thành · Sự đe dọa của đám côn đồ bí ẩn.”
“? Cái gì, sao tôi lại có cảm giác là mình đang đe dọa bọn họ chứ?”
“Nó vẫn là sự đe dọa đối với nhân vật chính…”
“Hửm?”
“Sự đe dọa với tiền của Thôi Đường thì có…”
“Cách biệt quá lớn rồi các bạn ạ!”
62.
“Hiện tại có một tin tốt và một tin xấu, cô muốn nghe cái nào trước?”
???
“Tin xấu đi.”
“Càng về sau sẽ càng có nhiều tình tiết Yandere ép yêu. Sở dĩ vừa rồi tôi không nói gì cũng bởi vì tôi bị ý thức của thế giới quấy nhiễu. Tiếp theo, hai người sẽ phải đối mặt với những sức mạnh quấy nhiễu mạnh hơn nữa.”
Đừng quá hoang đường!
“Vậy tin tốt là gì?”
“Mỗi khi hoàn thành một tình tiết của cốt truyện, sức mạnh của hai người sẽ được tăng lên và tiến độ thế giới hiện thực hóa cũng sẽ được tăng tốc!”
“…”
Tin tốt nhưng không hoàn toàn tốt.
Bởi vì tôi không muốn thực hiện tình tiết cốt truyện đặc biệt biến thái đó!
“Ký chủ! Hãy mở rộng tầm nhìn của chúng ta nào! Nếu không muốn bị ép yêu, cô có thể đảo khách thành chủ!”
??? Ch.ết tiệt!
Còn có thể làm như vậy à?!
“Cô nhìn xem, người bị tổn hại bởi tình tiết khiêu khích và đe dọa trước đó về cơ bản đều là Thôi Đường và ví tiền của anh ta, nhưng tình tiết cốt truyện vẫn đã hoàn thành!”
“Cho nên, chỉ cần người bị ép yêu là nhân vật chính là được!”
63.
Nhưng tôi không có sở thích biến thái như Thôi Đường.
Tôi là một chiến binh có ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh của tình yêu thuần khiết, sao tôi có thể làm những việc như ép yêu được!
Cho đến một đêm tôi ra ngoài một mình, đến viện nghiên cứu để bàn giao công việc, khi trở về tôi mới phát hiện ra, chậc.
Ghê gớm thật,
Thôi Đường, tên nhóc này đã trói mình lại.
“Anh à? Cách chơi mới này là gì vậy? Hôm nay anh muốn cosplay cai ngục và tù nhân với em à?”
“Ưm…”
“Còn nữa, làm thế nào mà anh tự trói mình lại được vậy?”
Thôi Đường cắn môi, dùng ánh mắt ra hiệu cho tôi nhìn về phía những người máy bên cạnh anh ấy.
“… Không phải chứ, các cô ấy cũng là một phần trong trò cosplay của chúng ta à?”
“Không đúng, sao mặt anh đỏ thế?”
Tôi muốn đến gần anh ấy để đo nhiệt độ trán anh ấy.
“Đừng…” – Giọng của Thôi Đường trầm khàn.
“Rượu trong tiệc rượu hôm nay… có vấn đề.”
Tôi sững sờ, tối sầm nhìn anh ấy… vặn vẹo?
“Con mẹ nó khả năng liên tưởng của cô là cái quái gì vậy! Đừng phá hỏng bầu không khí!” – 70476 giận dữ gầm lên.
“Bạn đang nói cái bầu không khí gì vậy! Tên nhóc này đang cảm thấy khó chịu muốn ch.ết! Có thể có cái bầu không khí gì chứ!”
“Bầu không khí ép yêu!”
64.
“…”
“Bạn chờ một chút.” – Tôi yêu cầu hệ thống dừng câu chuyện lại.
Tôi phớt lờ sự giãy giụa của Thôi Đường, cởi trói dây xích cho anh ấy. Lại bế anh ấy lên, đi vào phòng tắm.
“Từ khi nào mà cô khỏe như vậy?” – 70476 kinh ngạc hít vào.
“Bạn hỏi tên nhóc này xem ngoài máy chạy bộ ra, anh ta có còn mua tạ không?” – Tôi nghiến răng nghiến lợi.
“Không rèn luyện xong thì không được ăn cơm. Đây là điều con người có thể làm được à?”
“…”
Tôi bế Thôi Đường vào bồn tắm.
“Anh ơi, anh có cần cởi quần áo ra không? Không cởi cũng được. Nhưng mặc vậy có phải thấy khó chịu không?”
“Em… anh… quên đi…” – Thôi Đường cam chịu nhắm mắt lại, ngoan ngoãn nằm xuống.
Mặt Thôi Đường đỏ đến mức có hơi tím, tôi cảm giác được da thịt dưới đầu ngón tay càng lúc càng nóng bỏng.
“Ch.ết tiệt, anh đừng để bị thiêu ch.ết! Nếu anh ch.ết thì em phải làm sao bây giờ! Em còn chưa nhận được hoa hồng được chia từ hạng mục trước!”
Tôi sợ rồi, thật đấy.
“Nhớ kĩ nhiệm vụ nhé, Tiểu Dư!”
??
Bạn thực sự mẹ nó xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, phải không?
“Mỹ nhân à, ta lệnh cho chàng không được ch.ết.” – Tôi nâng cằm anh ấy lên, buộc anh ấy phải mở mắt, ngước mắt nhìn tôi.
“Mỹ nhân à, chàng đi theo tiểu gia ta, sau này chàng sẽ được hưởng vinh hoa phú quý vô tận.” – Tôi lại xích lại gần hơn, cảm nhận được hơi thở ấm áp của anh ấy phả vào hai bên gò má mình.
“Ôi! Hay lắm!” – Hệ thống hét lên, “Cô mẹ nó đang diễn cái gì vậy!!!”
“Không phải bạn bảo tôi diễn trò ép yêu à?”
“Cô đây là đang ép yêu hay là thủ lĩnh của đám thổ phỉ!!!”
“Bạn chỉ cần nói cho tôi biết tình tiết cốt truyện đã hoàn thành hay chưa thôi!”