Khi tỉnh lại, thân thể còn chưa khôi phục, Lục Trạch tự mình đút dịch dinh dưỡng vào miệng Lương Uẩn.
Nghỉ ngơi một lúc sau đó, Lương Uẩn bị Lục Trạch bế ngang vào phòng tắm. Cậu như một con thú bông lớn, bị Lục Trạch yêu thích không rời mà đùa nghịch thân thể, cũng không phản kháng, ngoan ngoãn vô cùng.
Lúc hai người ngồi trong bồn tắm tròn lớn, Lương Uẩn không khỏi nhớ đến hai đứa con của mình.
“Bọn chúng đã không nhìn thấy tôi cả ngày nay rồi…”
“Sợ gì chứ? Dù sao cũng có người chăm, không đói chết được.”
Lương Uẩn không nói nữa, tùy ý Lục Trạch tắm rửa cho mình.
Một lát sau Lục Trạch mới từ trong không khí trầm mặc mà phát hiện cảm xúc của đối phương không đúng.
“Anh giận sao?”
Cũng không thể nói là Lương Uẩn tức giận, chỉ là cậu không thích thái độ Lục Trạch đối xử với hai đứa nhóc quá mức xem nhẹ, nên thấp giọng lặp lại: “Tôi nhớ hai đứa nhỏ.”
“… Buổi chiều tôi sẽ bế hai đứa nó lại đây.”
Nói rồi lại cúi người vùi đầu vào ngực Lương Uẩn, một giọt sữa cũng không để lại cho hai em trai.
Qua mấy giờ ngủ, bầu vú Lương Uẩn lại tích trữ một ít sữa, Lục Trạch ngậm lấy núm vú tròn trịa bên ngực phải, cằm ấn vào bầu vú mềm mại, mãnh liệt hút vào đầu v* mềm tản ra mùi sữa thơm. Một bàn tay bóp núm vú bên kia, hắn biết thân thể Lương Uẩn có bao nhiêu dâm đãng, hai núm vú đều phải đồng thời được người hầu hạ, mới lại không ngứa không dâm.
Hai bên vú Lương Uẩn đều bị người đùa giỡn, vừa thoải mái vừa khó chịu, hơi hụt hẫng, trong bồn tắm hơi vặn eo, muốn thoát khỏi khoái cảm nửa vời này.
dương v*t của cậu cọ vào Lục Trạch, dương v*t hai người cùng dính sát, cương cứng lên. Lục Trạch cũng không để mình thiệt thòi, nhanh chóng để côn th*t đã cương cứng của mình phía dưới nơi riêng tư của Lương Uẩn, nương theo dòng nước ấm áp, cắm vào hậu huyệt của cậu, đâm đến người liên tục rên rỉ. Trên mặt nhòe nước mắt, còn ngoan ngoãn ưỡn ngực cho Lục Trạch bú sữa.
……
Vào buổi chiều, Lục Trạch bế hai đứa bé lại đây, Lương Uẩn ôm lấy đứa con nhỏ, nựng nựng hôn hôn. Đứa nhóc ngửi được mùi sữa từ ngực ba ba, ê ê a a, hai tay nhỏ bắt tới bắt lui muốn bú sữa. Lương Uẩn khó xử, nhưng lại không thắng nổi sự trìu mến với đứa con, chỉ có thể lộ ra bầu vú, đưa núm vú đút vào miệng đứa nhỏ cho bú.
Nhưng mà đứa nhỏ ngậm núm vú cắn cắn, lại mút mút, phí sức lực hơn bình thường vẫn không bú ra được miếng sữa nào. Lập tức đáng thương mếu mếu, muốn khóc cũng khóc không được, cũng may Lương Uẩn kịp thời vừa chọc vừa cười, mới dỗ được nhóc con trong lòng.
Lương Uẩn dịu dàng dỗ con tựa hồ tỏa ra ánh sáng nhu hòa, trên người cậu chỉ mặc một cái váy ngủ, còn mở vạt áo ra cho con bú, Lục Trạch nhìn đến ngứa ngáy trong lòng, thò tay lại gần nhấc váy Lương Uẩn lên, đưa dương v*t đã cứng ngắc của mình dùng làn váy che lại, sau đó đút vào dâm huyệt nóng ướt.
Điều này khiến Lương Uẩn sửng sốt, quả thực không biết nên nói gì cho phải, ôm bé con trong lòng không dám buông tay, mông lại nhịn không được dẩu lên, bị Lục Trạch mạnh mẽ thọc vào rút ra.
Lương Uẩn cho bú cũng suýt khóc, cậu chưa từng trải qua cảnh tượng dâm loạn như vậy, bé con được cậu ôm vào lòng, cái miệng nhỏ nhắn cắn cắn núm vú cậu, cắn đến đau đớn mới có thể mút ra vài giọt sữa. Mông Lương Uẩn bị một Alpha trẻ tuổi nắm lấy, hậu huyệt dâm loạn không biết xấu hổ hầu hạ côn th*t to lớn của Alpha. Nhìn xuống, còn một đứa nhỏ nữa đang nằm trên giường, mở đôi mắt to tròn đen bóng, tràn ngập tò mò nhìn vẻ mặt rưng rưng nước mắt của ba ba, sau một lát đại khái cảm thấy thú vị, còn cười như một đóa hướng dương nhỏ.
“Ưm… A Trạch, xin cậu đừng như vậy, bé con, bé con còn đang nhìn kìa… A … A……”
Lại mạnh mẽ đâm rút thêm vài lần, Lương Uẩn bị đâm đến chảy ra một ít sữa, tay nhỏ ú nú của bé con ấn vào bầu vú của Lương Uẩn, nhắm mắt yên tĩnh bú sữa, mặc kệ ba ba vừa khóc vừa rên, miệng bé con cứ ực ực ực, cuối cùng cũng bú được vài ngụm sữa.
…
Sau khi bế hai đứa bé ra ngoài, Lương Uẩn cũng không dám nhắc đến hai đứa bé nữa.
Ban đêm một đợt phát tình lại tới, Alpha xoay người đè lên người cậu, Lương Uẩn chủ động mở chân ra, vòng qua eo Lục Trạch, đón dương v*t đút vào.
“Ưm… ưm…” Tiếng rên của cậu mềm mại kéo dài, hậu huyệt nóng ướt chặt khít, ánh mắt mê ly nhìn hắn, trong mắt đầy hơi nước.
Cậu lại bị Lục Trạch ăn hiếp đến chảy nước mắt lần nữa.
Bởi vì quá sung sướng.
Tựa như nằm mơ, rất sợ tỉnh mộng, ánh mắt chuyên chú này sẽ biến mất.
Ngày thứ 5 của kỳ động dục, cậu vẫn bị Lục Trạch ôm đến trước bức tường ốp gương, bộ ngực mềm mại áp vào gương, núm vú bị chơi đến đỏ tươi bị đè ép đến biến dạng, giống như hai quả cherry đỏ thẫm. Ngón tay Lục Trạch bóp lấy, nhéo hai cái núm vú mềm mại kia, Lương Uẩn vừa đau vừa sướng, hai mắt đẫm lệ nhìn vú mình chảy ra sữa tươi.
Cậu không hề có trở ngại bị tiến vào, hai đầu gối quỳ trên mặt đất, chu mông lên nhận lấy hoan ái.
Khi cậu chống tay quỳ sấp xuống sàn, mái tóc dài phủ trên mặt đất như một bức tranh thủy mặc, Lương Uẩn quay đầu đi, nhìn đến bản thân hai mắt dâm mỹ, đôi má ửng hồng, mông vểnh bị Lục Trạch cắm vào. Bị ** đến vô cùng sung sướng, chính cậu cũng không biết xấu hổ làm một ít việc, tỷ như quay đầu đi, cầm lấy côn th*t Lục Trạch ngậm trong miệng liếm láp, nắm tay Lục Trạch muốn hắn sờ sờ vú mình, còn vạch mông ra yêu cầu Lục Trạch tiến vào lần nữa.
Lục Trạch thỏa mãn cậu không điều kiện.
Đắm chìm trong sắc đẹp và sự dịu dàng của Lương Uẩn, từ thiếu niên biến thành một thanh niên lỗ mãng, nóng bỏng.
Sau khi kết thúc kỳ động dục, hắn tắm cho Lương Uẩn, lại bế người lên giường.
“Trước khi ngủ tôi muốn hôn hôn anh.” Lục Trạch nhìn Lương Uẩn, ánh mắt chăm chú.
Lương Uẩn cười dịu dàng, nâng hai má Lục Trạch, tiến lên hôn hắn một chút.
“Không đủ.” Lục Trạch nói, “Tôi nói hôn, là hôn khắp người anh, bắt đầu hôn từ nơi nào trước đây… Từ vú dâm trước nhé?”
“Đừng quậy nữa.” Lương Uẩn lấy tay đè lại môi Lục Trạch, mắt ánh lên tia ôn nhu, “Vừa mới chơi với cậu trên sô pha, nghỉ ngơi một chút được không?”
Cậu nói đầy ẩn ý, thậm chí là cậu cũng không muốn kết thúc chuyện này.
Nếu sau khi tỉnh dậy mà Lục Trạch còn muốn, sợ là cậu sẽ tiếp tục thỏa mãn đối phương.
Lục Trạch cũng thông cảm, hôn hôn môi Lương Uẩn: “Vậy anh mau ngủ đi, đến tối tôi lại ăn anh thêm một lần.”
Lương Uẩn nghe vậy vội vàng nhắm mắt lại, không lâu sau đã chìm vào giấc ngủ.
Máy truyền tin nội bộ đầu giường sáng lên, ôn nhu kiều diễm trong phòng bị đánh vỡ.
Lục Trạch kết nối, bên đầu kia nói Nguyên soái gọi đến, muốn Lương Uẩn đến nhận.
Lục Trạch nói: “Tôi sẽ đi tiếp.”
“Này, thiếu gia, cậu còn chưa thể tiếp xúc…”
Lục Trạch không kiên nhẫn cắt ngang: “Một lát, có sao đâu!”
Hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua Lương Uẩn còn đang ngủ say, trên người đối phương còn lưu lại rất nhiều dấu vết của Lục Trạch. Lục Trạch cẩn thận nhấc chăn đắp cho Lương Uẩn, còn kéo kín mít lại, mới nhẹ tay nhẹ chân đứng dậy xuống giường.
Tùy tiện khoác một cái áo ngủ màu đen, đến thư phòng.
Lúc máy liên lạc bật lên, hình ảnh giả thuyết toàn thân của cha Lục Trạch hiện trên bàn làm việc. Ngày nay, độ tuổi trung bình của một người là 300 tuổi, Alpha đương quyền mới hơn 40 tuổi, như một con sư tử hùng dũng, có được năng lượng vô hạn và khó đoán.
Nhưng ông ta cũng đã là một người cha rồi.
Nhìn đến quần áo con mình, vẻ mặt không tốt, bắt bẻ nói: “Sao lại là mày? Còn mặc như vậy đến gặp tao?”
“Bằng không? Bây giờ đã là buổi tối.”
Lục Trạch ngồi trên ghế bành, hắn cũng không muốn nhìn đến cha mình, nhưng lại không thể khống chế lực chú ý đến trên người cha mình, bắt đầu lưu ý một Alpha trưởng thành là như thế nào, có sức hấp dẫn gì mà có thể thu hút Omega? Nhưng đánh giá tới lui, hắn vẫn cảm thấy cha mình là một ông già xấu xa.
Một ông già xấu xa đáng giận.
“Ánh mắt của mày là sao?” Cha hắn hiển nhiên đã chú ý đến ánh mắt của con mình, hắn quát Lục Trạch: “Hết bệnh rồi nhanh lăn về quân bộ.”
Lục Trạch nhíu mày.
Đưa mắt nhìn cha mình một chút: “Tại sao phải về quân bộ?”
Hắn vẫn chỉ là một học viên quân sự, cho dù trở về cũng phải về trường quân đội Đế quốc, không phải sao?
Lúc này đến lượt cha hắn nhíu mày.
Hai cha con đều cau mày, song song đối diện, tựa hồ như đang quan sát kỹ đối phương, trong đầu xẹt qua không ít suy nghĩ.
Một lát sau, cha hắn nói: “Thân thể và ký ức của mày tạm dừng ở thời kỳ thiếu niên, nhưng Lương Uẩn không nói cho mày tình hình thực tế sao?”
Lục Trạch quả thực bị lời nói của cha hắn làm chấn động.
Gì mà tạm dừng ở thời kỳ thiếu niên?! Ký ức của hắn không có sai lầm, trước đó hắn còn ở trong trường học, chẳng lẽ đây là giả?!
Cha hắn nhìn vẻ mặt của hắn, đã hiểu rõ: “Gọi Lương Uẩn đến đây.”
“Khoan đã,” Lục Trạch nhìn cha mình, trong mắt là nghiêm túc chưa từng có, “Ba ba, trước tiên nói cho con biết, Lương Uẩn là ai?”
Cha hắn tức giận mắng: “Là vợ mày!”
Tựa như bị một cục kẹo marshmallow nhét đầy miệng, quả thực hạnh phúc muốn nghẹt thở.
Lục Trạch nhếch môi, khi làm tình cùng Lương Uẩn, một ít nghi vấn trong lòng lúc đó đã được giải đáp. Mặc kệ cái gì mất trí nhớ với không mất trí nhớ, hay là có ẩn tình gì khác.
Hắn cười một chút: “Không cần thiết gọi anh ấy lại đây, ngài cứ giải thích tình huống cho tôi một chút đi.”
Hắn nhìn cha mình cũng thuận mắt hơn, cũng lại không cảm thấy đối phương là một ông già xấu xa nữa.