Editor: Gấc.
Thù Vinh: “...”
Xin lỗi, Tên Điệu, cậu vừa nói cái gì cơ?
Cậu nói, cũng không tệ lắm?!
Sau 1 giây im lặng, khu bình luận bắt đầu chuyển động với tốc độ điên cuồng mà xưa nay chưa từng có. Quản lý phòng liều mạng hạn chế tốc độ lên tiếng, nhưng hoàn toàn vô ích.
Quản lý phòng: “...”
Đau tim quá.
Mặc dù cô ấy cũng là fans của Tô Mạc Già, nhưng cô ấy sẽ ghi nhớ, về sau phàm là việc làm quản lý phòng stream YY liên quan đến Tô Mạc Già, cô ấy đều không nhận!
Có biết là khi các fan của Tô Mạc Già mà phát điên lên thì hoàn toàn không thể kiểm soát được bình luận không?
Tất cả mọi người trong khu bình luận đều tỏ vẻ không thể tin nổi.
“Trời ơi, vừa rồi tôi bị ảo giác sao?! Tên của chúng ta nói một câu “Không tệ” đúng không?”
“Lầu trên, bạn không nghe nhầm đầu a a a, xin hỏi chuyện gì đang xảy ra thế! Tên Điệu thật sự thích con gái biết bói toán sao? Bây giờ tôi đi học bói toán còn kịp không?”
“Meo meo, tôi có hơi ghét chị gái nhỏ trên danh sách mở mic thì phải làm sao bây giờ, Tên Điệu nói chuyện kiểu vậy từ khi nào thế, sao tôi lại ngửi được một mùi mập mờ nhỉ?”
“Trộm hỏi có phải Tên Điệu quen chị gái bói toán này không? Hay là thật sự mới thấy chị ấy lần đầu tiên?”
Ngay cả Trần Nam cũng ngẩn cả người.
Sau đó cô ấy liều mạng lắc lắc cánh tay của Đinh Bán Hạ, trong mắt ngập tràn “Mau giải thích đi, tại sao lại thế này!”.
Nếu không phải nhớ tới việc Đinh Bán Hạ vẫn đang mở mic, thì lúc này Trần Nam đã hét chói tai rồi.
Chưa kể đến Trần Nam, bản thân cô Đinh cũng hoàn toàn sững sờ.
Tại sao người lạnh lùng xa cách như Tô Tên Điệu lại đột nhiên nói đùa một cách gần gũi?
Thế giới thật là... Huyền bí.
Một lúc lâu sau Thù Vinh mới phản ứng lại: “Tên, Tên Điệu, ban nãy cậu bảo không tệ ư?”
Tô Mạc Già uống một ngụm nước, giọng nói vẫn trong trẻo như cũ: “Đúng vậy.”
Thù Vinh lập tức có hứng thú: “Vậy thì tốt, chi bằng cậu nói xem chị gái nhỏ này không tệ chỗ nào đi?”
“Chỗ nào không tệ à... Biết bói toán, giọng cũng hay.” Giọng nói của Tô Mạc Già chứa đựng một chút ý cười, ngập tràn sự tươi sáng và quyến rũ.
Khu bình luận tràn ngập tiếng gào thét của các cô gái.
“Xin Tên Điệu đừng cười nữa! Anh cười làm em phải đi truyền máu gấp...”
“Thử hỏi người bình thường không hay cười, lúc nói chuyện chứa đựng ý cười gây sát thương đến nhường nào, tôi thật sự không ổn nữa, các chị em cố chịu đựng nhé!”
“Tại sao tôi lại muốn đẩy Tên Điệu xuống rồi nhào lên người anh ấy thế này? Tôi tôi tôi, tôi chắc chắn không phải người duy nhất đúng không?”
“Cô gái muốn đẩy ngã Tên Điệu rồi nhào lên người anh ấy ở trên ơi, bạn không phải người duy nhất a a a, tôi cũng muốn đẩy ngã Tên Điệu rồi nhào lên người anh ấy! Thôi, tốt nhất tôi vẫn nên nằm mơ.”
Có rất nhiều tiếng si mê điên cuồng, cho đến khi được một bình luận đánh thức.
“Này này này, trọng điểm của mọi người sai rồi! Chẳng lẽ trọng điểm không phải là Tên Điệu thật sự đang khen chị gái nhỏ biết bói toán đó sao? Nói chị ấy biết bói toán, giọng cũng hay? Tôi mặc kệ, bây giờ tôi phải đi học bói toán ngay!”
Trong bầu không khí vô cùng vi diệu này, Đinh Bán Hạ cảm thấy có lẽ mình vẫn nên chạy trốn trước.
Đang chuẩn bị tắt mic rồi bỏ trốn mất dạng, cô Đinh phát hiện mình lại bị điểm danh lần nữa.
“Xia.” Thù Vinh đột nhiên mở mic hô lên.
“Hả?” Đinh Bán Hạ trả lời theo phản xạ: “Sao vậy?”
Thù Vinh cười trêu chọc: “Ban nãy tôi tiện thể đi lướt Weibo của bạn, phát hiện các fan của bạn đều gọi bạn như thế. Về sau tôi và Tên Điệu cũng gọi bạn như vậy nhé, bạn thấy sao?”
“Cậu gọi như vậy một mình đi.” Giọng nói của Tô Mạc Già nhẹ nhàng hời hợt.
“Vậy cậu muốn gọi như thế nào?” Thù Vinh tò mò.
“Xia Xia.”
-
Đinh Bán Hạ đang giả làm xác chết.
Dù Trần Nam có gặng hỏi như thế nào thì cô cũng không biết trả lời kiểu gì.
Sau khi cô bị Tên Điệu – Người được các fan vô cùng ngưỡng mộ gọi là “Xia Xia”, hay nói các khác là phát âm “Hạ Hạ” đúng chuẩn, Đinh Bán Hạ đã bất chấp tất cả mà tắt mic, sau đó thoát khỏi hiện trường vụ án.
Cô đã có thể tượng tượng được khu bình luận sẽ như thế nào sau khi Tô Tên Điệu “Thân mật” gọi cô bằng một tiếng khiến ai nấy cũng kinh ngạc...
Cùng với các loại phát biểu khiến người ta kinh ngạc của Tô Mạc Già, là lời mời kết bạn đến từ rất nhiều người trên YY.
Laptop của Trần Nam liên tục kêu “Ting ting ting”, sau đó Đinh Bán Hạ quyết đoán rời khỏi phòng YY của Thù Vinh.
Sau đó nữa, chính là bức cung (*) nghiêm khắc đến từ Trần Nam.
(*) Bức cung được hiểu là hành vi của người tiến hành tố tụng sử dụng các biện pháp trái pháp luật (Tức không đúng với quy định của pháp luật) về tố tụng để buộc người bị thẩm vấn khai sai với sự thật khách quan của vụ án.
Thậm chí Trần Nam còn sử dụng cả “Hình phạt” tàn nhẫn nhất—— Cù lét.
“Nói mau, có phải cậu và Tên Điệu nhà bọn mình có bí mật không thể thấy gì đó không?”
Đinh Bán Hạ: “...”
Mẹ nó mình cũng muốn biết!
Đinh Bán Hạ khóc không ra nước mắt, cô thật sự vô tội mà!
“Nam Nam, cậu biết mình còn gì. Mình chỉ là một Tarot Reader bé nhỏ thôi, mình còn chưa từng tiếp xúc với giới lồng tiếng 2D mà bình thường cậu tham gia đúng không? Hôm nay là lần đầu tiên mình nghe livestream YY đó. Sao mình có thể có gì đó với Tên Điệu mà các cậu hâm mộ chứ?”
Trần Nam ngẫm lại, cảm thấy hình như cũng khá có lý.
Trần Nam ngừng trừng phạt Đinh Bán Hạ, cô ấy ngồi xuống giường, sau đó suy nghĩ một lát.
“Hạ Hạ, cậu nghĩ đây có phải là ảo giác của mình không? Sao mình cứ cảm thấy Tên Điệu đang lén lút tán tỉnh cậu nhỉ?”
Đinh Bán Hạ xua tay: “Không thể nào, Tên Điệu của các cậu có nhiều người thích như vậy, sao có thể tán tỉnh một người mới gặp lần đầu tiên như mình chứ? Mình cảm thấy anh ấy chỉ nói đùa thôi, có lẽ để làm phòng stream náo nhiệt hơn chút.”
Trần Nam càng nghĩ càng thấy nghi ngờ.
Nếu người khác làm như vậy, nói là nói đùa thì cô ấy còn tin. Nhưng đó là Tô Mạc Già đấy!
Tô Mạc Già ở trong giới lồng tiếng 2D đã nhiều năm như vậy, chưa từng có một chút tai tiếng nào đâu!
Anh luôn lạnh lùng xa cách với các CV (*) nữ, nói chuyện với fans cũng giữ khoảng cách rất rõ ràng, làm gì có chuyện gọi “Xia Xia” trước mặt mọi người như hôm nay?
(*) Người lồng tiếng nhân vật.
“Haizz, Tên Điệu nhà các cậu thật sự không tán tỉnh mình!” Đinh Bán Hạ nói chắc như đinh đóng cột: “Nếu Tên Điệu nhà các cậu tán tỉnh mình, hơn nữa còn thật sự có ý với mình như suy nghĩ của cậu, mình sẽ livestream chép sách 1 tiếng!”
Trần Nam: “...”
Mà này, có phải cô ấy từng nghe Hạ Hạ nói câu này một lần gần đây rồi không?
Vào 10 giờ tối mỗi ngày, Đinh Bán Hạ đều sẽ vào Weibo kiểm tra, xem hot search hôm nay, rồi lại xem fans có gửi tin nhắn gì đó cho mình không.
Nhìn thời gian, Đinh Bán Hạ nói với Trần Nam: “Sắp 10 giờ rồi, mình lên Weibo một lát, cậu cứ từ từ suy nghĩ.”
Sau đó cô đăng nhập Weibo.
...
Vẻ mặt của Đinh Bán Hạ: Σ(っ°Д°;)っ
“Nam Nam Nam Nam,” Giọng nói vẫn luôn nhỏ nhẹ dịu dàng của Đinh Bán Hạ tràn đầy kinh ngạc: “Chuyện gì đây?”
Trần Nam tò mò ngó đến nhìn, sau đó phát hiện Weibo của cô Đinh...
Đã bị sập.
Trần Nam: “...”
“Xảy ra chuyện gì thế?”
Đinh Bán Hạ cắn môi: “Mình chỉ đăng nhập vào Weibo thôi mà, sau đó phát hiện lượng fans của mình tăng lên nhanh chóng, còn có một đống tin nhắn. Điện thoại rung liên tục, sau đó bị sập...”
Lúc này, cuối cùng Weibo vừa bị sập cũng đã sống lại, Đinh Bán Hạ và Trần Nam đều nhìn sang.
Đinh Bán Hạ: “...”
Hình như số fans hôm qua là 24594?
Sao bây giờ lại thành 39335? Còn không ngừng biểu hiện mình được theo dõi?
Mình chỉ là một Tarot Reader bé nhỏ, sao lại tăng gần 15.000 fans Weibo trong vòng 1 ngày?
Cô Đinh rất ngạc nhiên, sau đó lướt xem danh sách fans mới của mình.
Hay lắm… Hình như cô biết nguyên nhân rồi.
Sau khi tùy tiện nhìn thấy “CV Tô Mạc Già” và “Thù Vinh”, Đinh Bán Hạ cảm thấy có lẽ mình sắp bị fans của Tô Mạc Già ám sát rồi.
Trần Nam kinh ngạc kêu lên: “Tên Điệu theo dõi cậu?!”
Đinh Bán Hạ cũng cảm thấy thế giới này thật sự rất ảo diệu.
“Tên Điệu mấy trăm nghìn fans, thế mà lại theo dõi cậu?!”
Bây giờ nội tâm làm trời làm đất của cô Đinh rất mệt mỏi, hơn nữa còn cảm thấy có lẽ mình không làm trời làm đất nổi nữa rồi.
Ai có thể nói cho cô biết rốt cuộc tại sao lại thế này không?
Weibo mới nhất của Đinh Bán Hạ, đúng, là “Một người bạn cấp 3 không thân cứ luôn xác nhận với bạn rằng mối quan hệ giữa hai người hồi cấp 3 cũng không tệ lắm, vì sao lại như vậy?”. Trước đây, số bình luận chỉ là mấy trăm, mà bây giờ đã tăng lên hơn 2000+, hơn nữa còn có xu hướng tiếp tục tăng.
Cô bấm vào phần bình luận của bài Weibo kia.
Bình luận được nhiều like nhất lúc trước là “Xia, tôi nói với bạn dựa trên trải nghiệm thực tế của mình, mấy kiểu bạn học cũ vừa gặp đã hỏi quan hệ có tốt hay không, thường thì đều là hỏi vay tiền bạn, nhờ bạn bỏ phiếu cho con cái nhà họ, tìm bạn để thúc đẩy doanh số bán hàng. Kiểu của bạn còn cứ luôn xác nhận quan hệ, chắc chắn rơi vào một những tình huống trên.” đã đổi thành bình luận của Tô Mạc Già.
CV Tô Mạc Già: “Xia Xia, xin hỏi có thể bói cho tôi một quẻ không?”
Phản ứng đầu tiên của Đinh Bán Hạ chính là chặn anh, sau đó xóa bình luận.
“Hạ Hạ, nếu cậu chặn Tên Điệu rồi còn xóa bình luận của anh ấy, thì cậu chờ bị các fan xé xác đi, hơn nữa còn chết không có chỗ chôn.” Trần Nam lên tiếng cảnh cáo.
Sau khi nghiêm túc đánh giá hậu quả, mặc dù nội tâm vẫn luôn làm khùng làm điên, nhưng thật sự cô Đinh vẫn rất trân quý mạng sống của mình, cảm thấy mình tạm thời vẫn chưa muốn chết.
Thôi vậy, Đinh Bán Hạ quyết tâm, đơn bói toán đưa đến tận cửa rồi, không nhận thì phí lắm.
Sau đó cô cố gắng hết sức bày ra thái độ phục vụ chuyên nghiệp, Đinh Bán Hạ rất nhẹ nhàng: “Xin hỏi anh muốn bói về vấn đề gì? Bên tôi thu phí theo vấn đề muốn xem.”
Đinh Bán Hạ cảm thấy chắc chắn người như Tô Mạc Già sẽ không trả lời bình luận của mình ngay lập tức.
Cho nên cô đang chuẩn bị vui vẻ offline, sau đó coi như hôm nay chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì. Lúc này, điện thoại lại đột nhiên rung lên.
Đinh Bán Hạ nhấn mở.
Tô Mạc Già đã trả lời cô.
Cách trả lời của Tô Mạc Già cũng giữ phong cách như thường ngày của anh, ngắn gọn, súc tính, lời ít mà ý nhiều.
“Tình cảm.”
--------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Hú hú bấm nút chọn (*) cho Tên Điệu!
(*) Bắt nguồn từ một show giải trí hẹn hò của TQ, các cô gái/ chàng trai bấm nút chọn cho đối phương để thể hiện sự yêu thích. Vậy nên, từ này dùng để bày tỏ sự yêu mến, thích thú, ủng hộ mãnh liệt đối với ai đó.
Hạ Hạ lại lập flag nói muốn livestream chép sách...