Buổi chiều cũng đã xuống hai người trong hai bộ lễ chiếm trọn màn ảnh của bữa tiệc .
- Em đứng đây đợi anh đi tiếp khách một lát .
- Được rồi em cũng đâu phải trẻ con phải chông đâu .
- Vậy anh đi đây .
Trước lúc đi Tư Hoàng không quên hôn nhẹ lên trán cô . Hiểu Di ngồi ở bàn ăn , có vài ba cậu ấm nhà nào đó không biết điều mà đi đến cầm theo ly rượu .
- Người đẹp , liệu anh có thể mời em một ly?
- Tôi trẻ thế sao ?
- Đương nhiên , nhan sắc của em đây có khi chỉ vừa tròn 18?
Hiểu Di cười khẩy đám thanh niên này cũng quá là sát gái đi .
- Nếu tôi nói tôi có gia đình rồi sao?
- Em đừng viện cớ như vậy anh không tin đâu . Chúng ta có thể làm quen nhau từ từ mà .
- Tôi khuyên cậu mau đi nhanh đi không lát chồng tôi quay trở lại thì hậu quả tôi không chắc đâu .
- Em định lừa bọn anh bằng mấy trò mèo đấy sao?
- Tin hay không thì tuỳ các cậu .
Mấy ranh vẫn không biết điều vẫn cứ trêu chọc thâm chí là đụng tay đụng chân với Hiểu Di nhưng rất không may cho bọn chúng mọi hình ảnh đấy đã bị Tư Hoàng nhìn thấy anh mau chóng rời khỏi những vị khách đi đến vỗ vào vai một cậu thanh niên .
- Tên nào dám phá chuyện tốt của tao ?
- Là tôi !
Cậu ta vừa quay lại đã bị một đấm mạnh của Tư Hoàng vào mặt , ấy thế mà cậu ta không biết điều còn vùng dậy định đánh lại nhưng rất tiếc Tư Hoàng đã nắm được tay cậu ta . Rắc* tiếng sương gẫy vang lên , vậy là một ngón tay của cậu ta đã vĩnh viễn phế.
- Đây là lời cảnh cáo cho những tên không biết điều với vợ tôi. Nếu như ai bất mãn thì ngay bây giờ có thể theo tôi về công ty tranh luận không thì hãy nhìn cậu ta mà làm gương .
Nói xong Tư Hoàng liền đi đến chỗ Hiểu Di dắt cô đi ra khỏi đám đông . Cậu thanh niên kia quằn quại với ngón tay trên dàn nhà mọi người nhanh chóng đưa cậu ta đến bệnh viện .
Về đến nhà *
Tư Hoàng đưa cho cô bộ quần áo mới để thay , anh cho rằng bộ váy kia đã bị vấy bẩn . Hiểu Di bây giờ cũng mới biết tính chiếm hữu của Tư Hoàng như nào .
- Anh \~
- Cục cưng của anh sao nào ?
- Em đói \~
- Ăn bún không anh nấu ?
- Em thích bún nấu với thịt xay với cà chua nữa .
- Được rồi , ngồi đợi anh , em thật là đã quá chiều rồi đấy .
- Anh nói sẽ chiều em mãi mà .
- Rồi là anh không nói nổi em .
Tư Hoàng xuống nhà nấu đồ cho cô , đợi Hiểu Di ăn xong anh dọn dẹp thấy cô định tắt điện thì anh liền nhanh chóng đi đến .
- Sao thế ?
- Em ăn no rồi giờ phải đến anh chứ ?
- Anh định làm cái gì đấy ?
Chưa kịp để Hiểu Di load anh đã nhanh chóng cởi bỏ cúc áo của cô , Hiểu Di vội vàng giật thót lên .
- Ăn em \~
- Ưm….ưm….
Không để cho cô trả lời Tư Hoàng đã chiếm tiện nghi của cô . Hai người có một đêm nồng nhiệt về cả thể xác và tâm hồn .
Sáng hôm sau Tư Hoàng dậy sớm anh chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô rồi mới đi làm . Hiểu Di do đêm qua bị anh hành đến 2h đêm sáng nay 9h cô mới dậy . Toàn thân đau mỏi , cô chỉ thầm mắng anh một trận .
Khi ăn xong bữa sáng anh chuẩn bị cô không có việc gì làm liền trở lại phòng làm việc của anh , thấy phòng bừa bộn cô liền đi vào dọn dẹp lại . Cô mở tủ ra lại một đống giấy tờ , cô cũng không thể ngờ chồng mình bừa bộn đến vậy . Xắp xếp lại thấy có một túi rất khác so với các túi sổ sách Hiểu Di tò mò lấy xuống xem .
Hồ sơ bệnh án : Lâm Hiểu Di
Cô nhớ là anh không cầm một hồ sơ nào liên quan đến cô nhưng sao lại có thứ này ở đây ? Hiểu Di cầm tệp hồ sơ mà mơ hồ , anh đang giấu cô điều gì sao ?