Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trỗi Dậy

Chương 6: Đối thoại.




Chương 6: Đối thoại.

"Kiến trúc này là? Nghĩa trang?"

Nghĩa trang là một trong những kiến trúc cao cấp nhất của Dungeon hệ Undead, đương nhiên đây là loại kiến trúc phụ tức phải có bản thiết kế hoặc hiểu rõ về cấu trúc của kiến trúc nghĩa trang thì mới dựng lên được.

Hiểu đơn giản thì kiến trúc nghĩa trang là hàng không thể giao dịch bởi vì tính chất đặc thù của nó có đủ khả năng để tạo ra những lợi ích không thể nào đong đếm được cho giai đoạn đầu của các Dungeon chọn Dungeon mục tiêu chỉ định ban đầu là hệ Undead.

Thậm chí đến các dòng dõi hệ Undead cũng rất có ít nhà có được thứ này trong tay, theo như trưởng bối của Marogart nói thì thứ này nếu xuất hiện thì chắc chắn bên dưới kia sẽ vọng động ngay lập tức, có khi quân chủ cũng sẽ ra mặt.

Không chỉ là với những dòng dõi chưa có kiến trúc này trong tay mà ngay cả có rồi cũng vẫn sẽ nhảy vào t·ranh c·hấp vì nếu ai ai cũng có nghĩa trang thì những nhà có rồi sẽ mất đi vài phần lợi thế.

Đây cơ bản là loại viễn cảnh mà bọn họ không muốn thấy được viễn cảnh như vậy.

Ngoài ra khi trưởng bối sau khi biết chuyện Marogart muốn chọn hệ Undead thì cũng đã hứa rằng nếu như hắn có thể đạt tới được tầng 80 trong một khoảng thời gian giới hạn thì bọn họ sẽ tranh thủ làm giao dịch với tộc Phantom Lord để giúp hắn làm một cái nghĩa trang.

Phantom Lord là một trong những dòng dõi cổ đại, có thể sánh ngang với tộc Salamance về căn cơ cũng như sức mạnh.

Nghe đồn thủy tổ của bọn họ vẫn còn tồn tại hệt như thủy tổ của tộc Salamance vậy, hơn cả đại bản doanh của bọn họ cũng được đặt ở tầng 96.

Điều này không có nghĩa là tộc Phantom Lord mạnh hơn tộc Salamance hay gì cả, chủ yếu là bởi vì bọn họ đều có những thành viên trong gia tộc trở thành High Ranker hết rồi, đương nhiên số tầng ở lại đã sớm không còn quá quan trọng nữa.

Chẳng qua là tầng 81 này ngay từ đầu đã là một địa ngục dung nham rồi nên thủy tổ mới quyết định đưa dòng dõi Salamance tới đây để an cư lập nghiệp, đỡ vài phần những chi phí cải tạo môi trường không cần thiết phải bỏ ra mà thôi.

Sau một hồi chìm trong những suy nghĩ cùng lòng tham thì Marogart mới chợt bừng tỉnh trở lại với một cái đầu đầy minh mẫn.

Phải, không lý gì mà đối phương lại có thể dễ dàng đưa cho hắn một kiến trúc cấp cao đến như vậy trong lần đầu tiên cả hai gặp mặt được.

Hơn cả có được bản thiết kế thì sao cơ chứ?

Không đủ nguyên vật liệu cũng như tốn quá nhiều thời gian để thi công cũng sẽ khiến tốc độ phát triển của Dungeon này chững lại ít nhiều, thậm chí có thể tốn đến vài chục năm trời cũng không biết chừng.

Có thể đối phương chỉ đang trêu đùa Marogart mà thôi, hắn cần phải bình tĩnh trở lại, không thể để đối phương được nước lấn tới mãi như vậy được.

Nhưng mà đã có thể mang ra được thứ này thì cũng có nghĩa là dòng dõi của đối phương rất mạnh, thậm chí địa vị trong tộc cũng phải rất cao nên mới có thể dễ dàng cầm ra bản thiết kế hoàn chỉnh này đến như vậy.

Còn về kiến trúc nghĩa trang thì sao mà Marogart không tham được cơ chứ?

Đây là kiến trúc tuy mang tiếng là phụ nhưng lại thuộc vào hàng cấp cao nhất cũng như đặc biệt quan trọng của hệ phái Undead, chức năng của nó là triệu hồi Undead theo ngày.

Hiểu đơn giản thì mỗi ngày nó sẽ triệu hồi một lượng Undead cố định dựa theo cấp độ của kiến trúc, còn cấp bậc của Undead thì cũng liên quan đến cấp độ của kiến trúc.

Trong khi đám Skeleton được phân vào bậc N phế thải thì tại ngay cấp 1, nghĩa trang đã có 20% triệu hồi Undead bậc N+ rồi.

Tức nắm trong tay kiến trúc nghĩa trang thì Marogart sẽ không cần phải chờ đến khi xuống độ sâu nhất định rồi mới mở khóa chủng loài Undead cấp cao hơn thông qua hình thức tiến hóa mà ngay từ đầu đã có thể sở hữu rồi nếu hắn đủ may mắn.

Hơn cả hàng tuần cũng sẽ cố định có một lượt miễn phí sẽ có tỷ lệ cao xuất hiện Undead cấp N+ trở lên.

Đủ may mắn thì hắn hoàn toàn có thể triệu hồi được cả cấp R ngay khi chỉ mới tầng 1, cấp R căn bản là thống trị giả của một dòng dõi Baronet rồi.

Đó còn chưa kể đến tăng phúc của nghĩa trang với hệ Undead các thứ nữa, nếu nuôi Undead trong đó thì có tỷ lệ tùy theo cấp độ sẽ phát sinh biến dị hoặc trực tiếp thăng hạng bỏ qua giai đoạn tiến hóa cũng như nguyên vật liệu cần thiết.

Nhưng chức năng đặc trưng nhất của nó vẫn là triệu hồi tử linh mà không cần phải dùng đến ma pháp tử linh, chỉ cần chôn xác c·hết vào nghĩa trang thôi cũng sẽ có tỷ lệ rất cao nó sẽ thi hóa thành hệ Undead.

Tuy cấp độ sẽ phụ thuộc vào cấp hiện tại của kiến trúc nhưng dù có giảm bậc đi nữa thì Undead sinh ra đó vẫn mạnh hơn Undead cùng cấp rất nhiều.

Cũng chính thế nên đây căn bản là một kiến trúc toàn năng và cũng là ước mơ của tất cả Dungeon Master chọn hệ Undead làm Dungeon mục tiêu chỉ định của mìn.



Ngoài chừng đó ra thì nếu thăng cấp nhiều hơn thì nghĩa trang cũng sẽ tiếp tục mở khóa ra thêm nhiều chức năng nữa theo lời nói của trưởng bối, chỉ là Marogart không nghĩ rằng đối phương sẽ giao cho hắn bảng thiết kế đó.

Tuy hắn không biết đối phương chọn Dungeon hệ gì nhưng nếu đã xuất thân từ một dòng dõi Undead bậc cao cũng như có địa vị cực cao thì kế thừa sẽ dễ đi hơn.

Thực sự thì nếu như bản thân Marogart cũng được phía tộc Salamance hỗ trợ đến mức độ đó thì hắn cũng sẽ không ngần ngại chọn Salamance thay vì Undead.

Chẳng qua là Marogart cũng như 5 ứng cử viên khác đều gần như trắng tay khi tới đây nên chẳng ai dại gì lại chọn tộc Salamance cả.

Mô tả chính xác nhất của tộc Salamance là giai đoạn đầu gà yếu, giai đoạn sau thì hao tốn nguyên liệu tiến hóa, tiến hóa xong xuống khu vực thủy hệ cũng phế mất.

Thà đầu tư vào những hệ khác xem ra còn có lý hơn nhưng nói vậy thôi chứ mấy tên ứng cử viên còn lại kia ít nhiều đều được thế lực đứng sau chúng chống lưng ít nhiều.

Còn về phần Marogart cùng tên mã đuôi 099 kia căn bản là bị cô lập, nói ra thì khá rắc rối do đây là vấn đề nội bộ trong tộc Salamance nhưng chung quy lại thì bản thân hắn cùng tên 099 kia đang phải gánh vác nhiều thứ hơn so với 4 tên ứng cử viên còn lại kia.

Mà nói gì đi chăng nữa thì mối quan hệ này thì hắn ôm chặt chắc rồi.

Lúc này không có ý cho không có nghĩa là sau này cũng sẽ tương tự như vậy, chỉ cần hắn làm/liếm đủ tốt thì chắc hẳn trong tương lai nào đó đối phương sẽ buông lỏng cảnh giác xuống.

"Nghĩa trang?" Quả cầu pha lê bề ngoài thì tỏ vẻ diễm kiều nhưng trong bụng lúc này đã sớm mắng Marogart thành đầu heo.

Đối phương thực sự cho rằng bản thân đáng giá đến mức độ xứng với một tờ bản thiết kế của nghĩa trang!?

Nó cũng không phải tiếc hay gì nhưng giá trị mà tên này có thể mang lại còn phải được tiếp tục kiểm chứng trong tương lai nữa đã rồi mới có thể tính tiếp được.

"Đây đương nhiên không phải là nghĩa trang, đúng hơn thì dù giờ có đưa bản thiết kế nghĩa trang cho bên đó đi chăng nữa thì cũng chưa chắc bên đó đã đủ khả năng để xây dựng nó được, chỉ tổ tốn thời gian mà thôi."

"Vậy thứ này không phải nghĩa trang thì là thứ gì?"

Nghe xong thì Marogart cảm thấy rất khó hiểu nhưng chung quy dù đối phương có đưa hay không thì hắn cũng phải hỏi cho ra mới được.

"Nó là bãi tha ma."

"Bãi tha ma?" Marogart cảm thấy rất bất ngờ về những lời vừa rồi, căn bản đây là lần đầu tiên hắn được nghe về một kiến trúc như bãi tha ma.

"Đúng vậy, nghĩa trang là nơi sinh vật khi c·hết đi có thể an nghỉ còn bãi tha ma thì hoàn toàn ngược lại.

Nhờ đó mà nó có cấu trúc đơn giản hơn và Undead cũng mạnh hơn, chỉ là lại càng khó kiểm soát hơn mà thôi."

Thấy được vẻ mặt thiếu hiểu biết của Marogart thì quả cầu pha lê cũng thầm nghĩ trong bụng rằng bản thân nó đã thắng trong cuộc xã giao này rồi, giờ chỉ cần đẩy thêm một chút nữa là dưới trướng sẽ có một tên thuộc hạ dùng được.

"Thế nào? Đằng đó chưa bao giờ nghe qua kiến trúc bãi tha ma cả à?

Cũng phải thôi, dù sao bãi tha ma càng đi xa thì sẽ càng thụt hậu dần và vong linh cũng cần những nơi an nghỉ hơn là những bãi chiến trường với xác c·hết nằm ngỗ ngang nên nghĩa trang vẫn được ưu tiên hơn.

Thậm chí nếu trong tương lai có khả năng thì có thể dựng lên được cả thánh đường và cao hơn nữa.

Mà chắc hẳn đằng đó cũng chưa bao giờ nghe qua những thứ này rồi, dù sao tri thức cấp độ này không phải ai cũng biết được cả đâu."

"Vậy tại sao lại nói cho tôi biết?"

Marogart nói phải, hắn thực sự không đoán được ý của đối phương.

Rõ ràng đối phương đang để lộ ra rất nhiều thông tin trọng yếu đủ để hắn cảm nhận được khoảng cách thân phận giữa cả hai, thậm chí hắn có chút ảo tưởng rằng đối phương không tới cùng một chiều khái niệm với hắn.

Vào lúc này Marogart cũng bắt đầu cảm thấy buồn lòng phần nào, nếu như nhánh của hắn ở trong tộc cũng được công nhận thì liệu hắn có thể được như xem trọng như những Nargart hay Darugart?

Rồi cả các trưởng bối trong tộc nữa, nói bọn họ công nhận hắn thì đương nhiên là không hẳn rồi, dù sao thân phận của hắn cũng có rất nhiều thứ để nói so với nhánh thuần chủng và những thông tin mà hắn có được chưa chắc đã là đầy đủ nhất.



"Vì sao ư? Không phải đằng đó đã chủ động trước hay sao?

Rằng chúng ta là đồng bạn đồng niên đồng lứa nên làm quen trước đôi chút rồi sau này cùng hỗ trợ lẫn nhau trong quá trình xuống dưới kia?

Thế nào? Đằng đó không muốn hợp tác với tôi hay sao?"

Đương nhiên là Marogart muốn rồi nhưng hắn vẫn cảm thấy trong vụ việc lần này hắn chẳng nắm được bất cứ điểm lợi thế cụ thể nào cả.

Từ đầu cho đến tận hiện tại đối phương vẫn là kẻ nắm lấy đằng chuôi, hắn thực sự không dám xông pha vào một giao kèo mà bản thân không hề có bất cứ quyền khống chế nào như này.

Chỉ là Marogart cũng có lòng tham như bao kẻ khác mà thôi.

Dù biết rằng sắp tới bản thân chỉ có thể làm chân chạy vặt, thậm chí là con rối cho đối phương thôi nhưng hắn không thể nào từ chối được bởi vì hắn có cảm giác nếu để lỡ cơ hội này thì con đường kia cũng sẽ ngay lập tức biến mất.

Đó là con đường dẫn tới ước mơ của Marogart, hướng tới những khu vực dưới kia và trở thành một Ranker hệt như các vị trưởng bối vậy.

Ranker là một trong những danh hiệu cao quý nhất có thể đạt tới được bên trong Labyrinth, nếu như hắn cũng có thể trở thành một Ranker thì con cháu đời sau của hắn cũng sẽ có một cuộc đời dễ dàng hơn rất nhiều.

Marogart thực sự không muốn từ chối cơ hội này một chút nào trong khi đó thì quả cầu pha lê cũng chỉ đang cười thầm.

Bản thân nó cũng không ngờ tới chuyện mới chỉ như vậy thôi mà đã dụ được đối phương rồi, nếu trong quá khứ mà có mấy tên dễ dụ như thế này thì có phải đỡ hơn rồi không?

Mà cũng may mắn thật, ai ngờ lại vớ được một tên tiềm năng như vậy, nếu tên này mà là vật chủ của nó thì có phải ngon lành rồi không?

Tộc Salamance a tộc Salamance, các ngươi đúng là biết chơi thật, chuyện năm đó đã sớm qua lâu vậy rồi mà vẫn canh cánh trong lòng chuyện thuần huyết với thượng đẳng gì gì đó.

Không, không được quá tham lam, nếu không phải rơi vào tình trạng này thì nó cũng sẽ chẳng lưu lạc lên tận tầng 1.

Có vẻ như giai đoạn sắp tới nó cuối cùng cũng có thể yên tâm hơn vài phần rồi, ít nhất có một tên tay sai chất lượng như thế này cũng là một loại bảo hiểm không ngờ tới.

Nhưng để chắc chắn hơn thì phải triệt hạ tên này trước cái đã, giai đoạn này cũng là giai đoạn tốt nhất để rèn dũa các Dungeon Master.

Đây chính là tầng 1 và còn là ngày đầu tiên nên vẫn còn rất nhiều khoảng trống để phát triển.

Không chỉ ở mặt tài nguyên mà ngay cả mặt nhận thức cũng tương tự như vậy, chỉ cần hướng đi đúng hướng thì không phải là không thể xuống sâu dưới kia.

"Vậy tôi cần phải làm những gì để có được bản thiết kế này?"

Đây là câu hỏi mà quả cầu pha lê đang mong chờ và cũng chỉ với một cú búng tay, trước mặt của Marogart ngay lập tức hiện lên một bản giao ước.

Đây chính lad bản giao ước của Labyrinth, được Labyrinth đích thân đứng ra chủ trì.

Thông qua bản giao ước này thì cả hai bên sẽ được đảm bảo về tính công bằng tuyệt đối và đồng thời cũng có nghĩa vụ thực thi lệnh trừng phạt khi một trong hai bên vi phạm những điều khoản có ở trong này.

Đây cũng chính là một trong những loại hợp đồng có cấp bậc cao nhất trên toàn Labyrinth.

Một lần nữa, Marogart lại một lần nữa cảm nhận được khoảng cách giữa cả hai vì loại giao ước này thường chỉ được dùng bởi những High Ranker trở lên bởi vì Labyrinth không rảnh để đi quản mấy kẻ bên dưới.

Nhưng High Ranker thì lại là một câu chuyện hoàn toàn khác, so với Ranker thì bọn họ còn là những tồn tại càng khó chạm tới hơn nữa.

Ấy vậy mà một Dungeon Master mới lại có loại hợp đồng này trong tay? Hơn cả ý chí của Labyrinth thực sự đã phủ xuống trong cuộc giao dịch này?

Cũng vì thế nên Marogart cũng không quá để tâm đến vấn đề này quá nhiều, thay vào đó hắn bắt đầu đọc những gì được ghi trên bảng giao ước này.



Nói gì đi chăng nữa thì hắn cũng được dặn dò rất nhiều về chuyện phải cẩn thận trước khi ký vào bất cứ loại giấy tờ nào mà về phần nội dung thì ghi rất nhiều nhưng hầu hết đều là để tung hỏa mù.

Tóm tắt lại thì bên A, tức Marogart phải làm trâu làm ngựa cho bên B, tức đối phương trong 100 năm, còn bên B thì phải cung cấp những sự trợ giúp "cần thiết".

Bản thân Marogart không hiểu hai chữ "cần thiết" này nằm ở ngưỡng mức độ nào nhưng rõ ràng là cái nội dung này thực sự quá không ổn rồi.

Đừng nói là Marogart, đến cả một thằng nhóc cũng có thể dễ dàng nhìn ra được lỗ hổng thiệt hại với bên A trên bản giao ước này.

Chỉ là hắn vẫn sẽ ký nhưng ít ra cũng phải sửa lại một số chỗ để gia tăng thêm phần lợi ích cũng như giảm thiểu độ rủi ro cho hắn trước cái đã.

"Ở khoản 2, điều 14, bên A có trách nhiệm hỗ trợ tài nguyên cho bên B khi yêu cầu.

Khoản 3, điều 2, bên A phải cống nộp cho bên B thuế tài nguyên mỗi tháng.

Khoản 1, điều 6, bên A có trách nhiệm phải lo liệu cho khả năng phòng thủ của Dungeon bên B, v.v.

Tất cả những nội dung trên thực sự quá sức vô lý, đây không phải là một cuộc giao dịch sòng phẳng giữa hai bên nữa rồi mà là một hợp đồng nô lệ.

À không, thậm chí còn không được như nô lệ mới đúng."

Thấy Marogart chỉ ra từng nội dung vô lý có trong bản giao ước thì tâm trạng của quả cầu pha lê vẫn không hề gợn sóng.

Với nó thì đây là một bài kiểm tra năng lực cho đối phương, để thử xem liệu đối phương có đáng để nó đầu tư vào cũng như giúp đỡ nó trong tương lai hay không?

Hơn cả quan trọng nhất vẫn là lòng tham, nếu Marogart là một kẻ vì lòng tham mà sẵn sàng ký kết cái hợp đồng này thì hắn là một kẻ không đáng tin cậy.

Đáng sợ hơn là khả năng cao sau 100 năm nếu có kèo ngon hơn thì hắn sẽ vứt bỏ đối tác này, thậm chí là phản bội vì điều đó.

Một kẻ có thể dùng được là chuyện tối quan trọng trong hành trình đào sâu xuống bên dưới của Labyrinth, chỉ là vẫn cần phải tiếp tục quan sát thêm nữa thì quả cầu pha lê mới có thể đưa ra được đáp án sau cùng được.

Còn hiện tại thì tạm coi bản giao ước này như một khoảng thời gian để kiểm tra đối phương đi, dưới ý chí của quả cầu pha lê thì nội dung của bản giao ước nhanh chóng được sửa đổi lại sao cho phù hợp với một hợp đồng mà đôi bên cùng có lợi.

Đúng hơn thì bên nó vẫn là bên có lợi hơn nhưng đương nhiên không lộ hết ra bên ngoài cho đối phương đọc rồi.

Về phần Marogart thì hắn tiếp tục bỏ ra khoảng 30 phút nữa để ngồi phân tích nội dung cũng như dò tra từng dòng thật cẩn thận để rồi thở phào nhẹ nhõm.

Đến cuối cùng thì hắn cảm thấy có vẻ như đối phương vẫn chỉ đang cố tình trêu đùa hắn mà thôi.

Kể cả như vậy thì Marogart thực sự không đoán được ý đồ của đối phương nhưng hiện tại với hắn thì bản giao ước này thực sự đã quá công bằng rồi.

Thậm chí để tránh trường hợp đối phương suy nghĩ lại thì hắn nhanh chóng ký tên cũng như đóng con dấu của mình xuống.

Ngay sau đó thì bản giao ước ngay lập tức bắt lửa và t·hiêu r·ụi, có vẻ như Labyrinth đã đón nhận lấy nó cũng như đảm bảo rằng nó đã bắt đầu có hiệu lực kể từ lúc này rồi, giao ước của hai bên cuối cùng cũng được dựng lên.

Thấy vậy thì quả cầu pha lê cũng không ngần ngại chuyển bản thiết kế mà nó mới làm ra của bãi tha ma sang cho Marogart để xem như là thành ý ban đầu, đương nhiên phí giao dịch cũng là tính sang cho tên thuộc hạ mới thu nhận này rồi.

Sau khi nhận được hàng cũng như kiểm tra một hồi thì Marogart cũng đã yên tâm phần nào rồi.

Tuy hắn không biết nếu làm theo bản thiết kế này thì liệu có thực sự dựng lên được kiến trúc bãi tha ma hay không nhưng giao ước vẫn còn đó, đối phương sẽ không vì lừa hắn mà vi phạm vào nội dung trên đó.

"Không biết quý danh bên đó là gì?"

Từ nãy đến giờ mọi chuyện căng quá, chưa kể còn bị đối phương dắt như bò nên Marogart cũng quên luôn mất những lời giới thiệu cơ bản nhất trong một cuộc đối thoại, hơn cả chắc hẳn bên kia cũng đã biết hắn là ai rồi.

"Thân phận của tôi sao?"

Quả cầu pha lê vừa tự hỏi vừa bày ra một loạt động tác tỏ vẻ khó hiểu khiến cho Marogart có cảm giác khá bí ẩn.

Chỉ với những cử chỉ đơn giản như vậy thôi cũng đã tạo ra cho hắn một chút cảm nghĩ của riêng mình, rằng có vẻ như đối phương sẽ không nói cho hắn trong ngày hôm nay rồi nhưng tương lai thì chưa hẳn.

"Vậy thì cậu Marogart đành phải đợi rồi, đến lúc cần nói thì tôi sẽ đích thân nói trước nhưng hiện tại thì chúng ta nên kết thúc cuộc trò chuyện này ở đây thì hơn.

Dù sao từ nãy đến giờ bên kia cũng đã chi trả một khoảng không nhỏ để duy trì được cuộc đối thoại này rồi nên tạm biệt."