Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trỗi Dậy

Chương 39: Cung thủ.




Chương 39: Cung thủ.

"Có vẻ như bên kia không bất ngờ lắm về chuyện tôi xuất hiện ở đây vào lúc này nhỉ?"

Quá trình hạ tầng của Vatygart đương nhiên VI đã cảm nhận được, dù sao động tĩnh lớn như vậy mà không muốn nhận ra thì cũng hơi khó, còn vì sao VI biết chắc là Vatygart thì tiến độ của anh ta nhanh nhất trong tất cả.

Hơn cả VI cũng đã sớm đoán được tên Tywngart muốn làm gì thông qua mấy ý hỏi dò của Vatygart vào hôm trước rồi, tuy VI không biết Tywngart là một tên như thế nào, tính cách ra làm sao nhưng ít ra thì VI cũng biết được rằng hiện tại chẳng có ai trong 6 ứng cử viên đánh lại được tên Vatygart này đâu.

"Thật ra thì bản thân ta cảm thấy khá bất ngờ đấy, nếu ta biết trước là Labyrinth sẽ thả ra gần 5000 phiếu xét duyệt ngay khi ta vừa hạ tầng thì đã khác, nhưng nếu tên Tywngart kia đã quyết tâm đến vậy thì đương nhiên hắn sẽ loại ngươi đầu tiên.

Giờ chỉ còn lại mỗi Moragart mà thôi, tuy bản thân ta cũng không dám đánh cược nhưng mọi chuyện vẫn phải chờ đợi kết quả sau cùng thì mới biết rõ được, chỉ là không biết tên Tywngart trong lời đồn kia bẫy ngươi bằng cách nào thôi?"

Vatygart nghe xong thì có chút suy ngẫm, đối phương khả năng cao là nói thật, dù sao hành động của Labyrinth không thứ mà ai cũng có thể đoán được, hơn cả loại hành động kiểu như đây gần 5000 phiếu xét duyệt ra như thế này của nó đương nhiên là không thể nắm bắt được từ trước.

Cái này là do Vatygart chủ quan mà thôi, anh ta biết chắc là đối phương sẽ có cách riêng để ép bản thân nên từ đầu đến cuối anh ta vẫn ngồi chờ loại kịch bản mà Tywngart sẽ chuẩn bị cho anh ta, ai ngờ chỉ trong một ngày ngắn ngủi hắn lại lùa được nhiều thằng ngu đến như vậy c·hết thay cho mình.

"Hơn 100 Dungeon Master không biết từ đâu ra tiến vào khu vực trong phạm vi của Dungeon tôi và ăn bẫy do các Dwarf thiết lập, cũng vì vậy nên tôi bị Labyrinth phán là g·iết quá nhiều Dungeon Master rồi bị ép phải hạ tầng."

Chiêu này làm VI có chút nhớ về những năm tháng khi xưa đấy, tuy Lich King chưa bao giờ dính nhưng đã từng được tận mắt chứng kiến qua, chỉ là giờ nghĩ lại thì nó vẫn cảm thấy khó hiểu khi có những thằng ngu sẵn sàng hy sinh bản thân chẳng vì lý do gì cả.

Để trường hợp với trên có thể được kích hoạt thì phải hy sinh quá nhiều thứ, để trả lời cho câu hỏi liệu Labyrinth có biết hay không thì đương nhiên là nó biết chứ, làm sao mà nó không biết được, dù sao tất cả đều đang diễn ra dưới sự theo dõi của nó mà.

Chỉ là Labyrinth chẳng có lý do gì phải đứng ra để quản mấy vụ việc như này cả, đây cũng có thể vào một dạng mưu kế, tuy hèn nhưng lại mang đến hiệu quả khá cao, chỉ có thể trách mấy tên ngu sẵn sàng trở thành khiên chắn thịt cho kẻ khác mà thôi.

Mấy trò như vậy thì thời nào cũng có, nhiều lúc là do chúng bị ảnh hưởng bởi một loại kỹ năng nào đó nên mất đi lý trí, cũng có đôi khi là vì bị đối phương xoay vòng vòng rồi đến khi c·hết còn chẳng hiểu tại sao bản thân lại c·hết.

"Đây là một trường hợp bất khả kháng thật, hoặc ngươi có thể đơn giản là tự đổ lỗi cho bản thân vì đã bất cẩn để rồi dính ngược phải cái bẫy này, nhưng để nói thẳng ra thì ta vẫn đánh giá cao Marogart hơn."

Ý của VI là giữa một kẻ chưa từng gặp như Tywngart cùng Moragart thì nó vẫn đánh giá cao Moragart hơn dù biết là kiểu gì Tywngart cũng sẽ không đi một mình sau khi thành công ép Vatygart phải hạ tầng.

Bởi vì sao ư? Bởi vì lá thư cuối cùng mà VI gửi đi trước khi hạ tầng cho Marogart cũng là lý do mà hắn chọn tửu quán làm kiến trúc cuối cùng của mình, nhưng phải nhớ rằng VI không hề nhắc tới chuyện của Tywngart dù đã sớm biết mọi chuyện có thể đi theo chiều hướng xấu nhất.



Nếu Marogart đã có ý tưởng về kiến trúc cuối cùng và không quá coi trọng tửu quán thì hắn chắc chắn sẽ không xây tửu quán, tức tuy giúp nhưng VI cũng không hoàn toàn là nói toẹt ra hết, thậm chí còn để lại rất nhiều rủi ro trong vụ lần này.

Theo tư tưởng của VI thì Marogart được đánh giá là thuộc hạ có thể dùng lâu dài được, tức ít nhất cũng phải thỏa mãn được một số tiêu chí cần thiết như trung thành, phán đoán cùng khả năng xử lý tình huống.

Tuy bản thân VI cũng không thể ngờ được rằng mọi chuyện sẽ thành ra như vậy, khi kẻ thù từ một tên sat thủ ẩn mình giờ có khi phải lên tới hàng chục tên với gần cả ngàn đơn vị lính nhưng giờ khắc này thì nó cũng chỉ biết tin vào Marogart mà thôi.

Căn bản thì VI cũng chưa chắc chắn nhưng những lời này với Vatygart thì coi như đã có thêm một chút hy vọng, thật ra Vatygart cũng đã bắt đầu hối hận vì sự tự tin thái quá của mình, rằng bản thân có thể xử lý tình huống đó trong khi vẫn có thể bảo vệ được Marogart.

Tự tin đến cuối cùng lại là thứ khiến cục diện lần này trở nên rối rắm hơn, nếu như Vatygart cùng bàn với Marogart về chủ đề của Tywngart thì có khi Marogart đã xây dựng nhiều lớp phòng tuyến để cố thủ ở bên trong chứ không phải giáp lá cà với cả ngàn đơn vị lính như lúc này rồi.

"Vậy ra là bên kia đã có những sự chuẩn bị từ trước."

"Ta đã để lại hai con bài tẩy cho Marogart, một ám chỉ rằng hắn phải sẵn sàng đánh đổi, một lại nói rằng hắn phải liều mình để bảo vệ nhiều thứ hơn, không biết là hắn sẽ sử dụng cách nào hay là cùng lúc cả hai cách đây."

Trở lại với bên của Marogart, giờ thì hắn vẫn đang bị bao vây mà thôi, hơn cả có vẻ như đối phương vẫn chưa định t·ấn c·ông vào ngay lập tức, khả năng cao là bọn chúng đang chờ một thứ gì đó, như việc quét đống bẫy chông, hố mà hắn cho đào trước đó chẳng hạn.

Có vẻ như ngay từ đầu đối phương đã sớm định đây là một trận chiến tất thắng rồi nên bọn chúng muốn giảm trừ mức thiệt hại đến tối thiểu, tuy hơi tốn nhiều thời gian nhưng với tình huống của Marogart hiện tại thì muốn chạy đi đâu cũng khó.

Nhưng chính điều trên cũng đã mở ra cho Marogart một cơ hội, nếu đối phương muốn giảm trừ mức thiệt hại đến tối thiểu thì cũng có nghĩa miễn là hắn hợp tác thì đám ở bên ngoài ít ra sẽ chừa một đường lui cho hắn.

"Không biết các vị bằng hữu mới sáng sớm mà đã tiếp cận vào lãnh địa của ta làm gì nhỉ!?"

Marogart đứng ở cửa hang Dungeon bắt đầu lớn tiếng hỏi, đương nhiên hắn không ngu đến mức như vậy nhưng hắn cần khẳng định lại những suy đoán trước đó của mình, rằng không biết liệu đối phương có sẵn sàng đàm phán hay không?

Sau khi nghe được tiếng hô của Marogart thì bên kia cũng bắt đầu có những lời dị nghị, dù sao bọn họ cũng không muốn thấy bản thân là bên bị tổn thất, nhất là khi nếu có thể đàm phán được thì bọn họ sẽ không phải chịu bất cứ tổn thất nào mà vừa có thể nhận được tài nguyên từ vụ lần này nữa.

Những lời dị nghị này ban đầu chỉ là những tiếng xì xào nhỏ nhưng dần dần nó bắt đầu có xu hướng lớn dần lên, đây đương nhiên cũng là thứ mà tên cầm đầu không muốn thấy nhất, bởi nếu tất cả đều thống nhất ý kiến mà khác với hắn thì vụ lần này còn làm ăn quái gì nữa?

"IM LẶNG!"

Chỉ với một tiếng hô lên duy nhất đã đủ để khiến tất cả như bị đông cứng lại, ánh mắt của Marogart cũng được chuyển di lên người kẻ đó, tên này theo như hắn đánh giá thì ngoại hình không có gì nổi bật, thậm chí trạng thái lúc này trông cũng có vẻ khá không bình thường.



"Mục tiêu của chúng ta ở ngay trước mắt rồi, giờ nói đầu hàng là có thể đầu hàng ư? Trừ khi đối phương chịu giao ra cả Dungeon không thì với chút ít tài nguyên đó thì làm sao mà chia cho đủ được?"

"Nói như ngươi thì ngay từ đầu t·ấn c·ông ta làm cái gì?"

Tên này bị ngu à? Nếu khẳng định luôn là tài nguyên mà Marogart đang sở hữu không đủ để chia cho tất cả thì ngay từ đầu chọn t·ấn c·ông hắn làm gì? Lần đầu tiên hắn gặp được một thằng ngu như vậy mà vẫn bò lên được vị trí lãnh đạo đấy.

Lời của Marogart như nói lên nổi lòng của đám thuộc hạ bên dưới, giờ thì không phải là những tiếng xì xào sợ phát hiện ra nữa mà trực tiếp chuyển sang thành những lời dị nghị lớn tiếng như muốn nói cho thằng ngu đứng trên bục biết chân lý.

Thấy vậy thì Marogart cũng bắt đầu nghi ngờ về đám ngu dưới kia, tại sao một thằng ngu như vậy có thể lãnh đạo cả trăm Dungeon Master mới khác chứ? Hắn chẳng có bất cứ dạng mị lực nào, thái độ của đám thuộc hạ đối với hắn là minh chứng rõ nhất.

Quá khó hiểu, Marogart không tin rằng có nhiều kẻ đủ nhận thức dưới kia lại chọn đặt niềm tin vào một thằng ngu như này đâu, chắc chắn là phải có ẩn khúc nào đó ở đây, hơn cả có vẻ như đám này cũng thuộc dạng muốn ăn mà ngại trả tiền.

Tại sao đám như này lại dám t·ấn c·ông một Dungeon như của Marogart mà không hề chuẩn bị tâm lý sẵn cho việc bản thân sẽ phải tốn quân lính của mình vào cơ chứ? Hắn chỉ mới nói mấy lời thôi đã hầu hết đám dưới kia đã muốn theo cách đàm phán rồi.

"Đừng để lời nói của hắn mị hoặc, ý nghĩa của những lời vừa rồi của ngài Garma thật ra mang rất nhiều tầng, thứ nhất chỉ riêng việc chúng ta hành quân tới đây thôi đã chậm trễ rất nhiều thời gian rồi, những đồng đội ở lại để thủ vững Dungeon của chúng ta đang chờ đợi tin tốt.

Không thể cứ phụ lòng bọn họ như vậy được, chúng ta phải dành lấy chiến thắng này và mang về vinh quanh cho liên minh của chúng ta, thứ hai, như tất cả các vị đều thấy, hiện tại đã có rất nhiều liên minh hùng mạnh xuất hiện rồi.

Không phải nói quá nhưng chắc chắn chúng ta cũng là một liên minh được xếp hạng cao trong số đó, các vị hãy nghĩ thử đi, nếu hiện tại không chứng minh chúng ta là những kẻ mạnh thì chẳng mấy chốc sẽ bị những kẻ khác đè đầu cưỡi cổ.

Vấn đề ở đây không phải là tài nguyên mang lại ít hay nhiều mà là danh tiếng của chúng ta, nếu chúng ta có thể cầm xuống một Dungeon của Salamance tham gia vào kỳ Salamance phong tuyển lần này thì danh tiếng của chúng ta sẽ thuộc vào hàng cao nhất.

Sẽ rất ít liên minh dám động đến chúng ta kể cả sau này, các vị hiểu rõ đạo lý bỏ ra trước còn hơn nước đến chân rồi mới nhảy chứ? Giờ nếu chúng ta sẵn sàng hy sinh thì chúng ta có thể thắng với mức thiệt hại phải nhận lại là thấp nhất.

Nhưng nếu không thì chúng ta sẽ bị vướng vào vòng luẩn quẩn không bao giờ có thể chấm dứt là xung đột giữa các phe phía, lúc đó bắt buộc chúng ta phải bỏ ra nhiều thứ hơn nữa, đây không phải là một tổn thất quá to lớn hay sao?

Hơn cả nếu chúng ta có danh tiếng đủ lớn thì thậm chí có thể áp đặt lên những đội nhóm nhỏ hơn và đánh thuế lên bọn họ, vậy là chúng ta sẽ không cần phải còng lưng ra đi khai thác tài nguyên nữa mà đã có những kẻ sẵn sàng đứng ra giúp chúng ta làm những điều đó rồi.



Cuối cùng, trong Dungeon vẫn có thứ giá trị hơn nhiều so với tài nguyên, đó là các bản thiết kế kiến trúc, dòng dõi Salamance là một trong những dòng dõi lớn nhất, đương nhiên bọn họ sở hữu nhiều loại kiến trúc để truyền lại cho các ứng cử viên đời sau.

Rồi cả điểm S nữa, ở giai đoạn hiện tại thì chúng ta khó lòng mà kiếm được quá nhiều điểm S, minh chứng rõ nhất cho việc đó là chúng ta chỉ có thể triệu hồi tầm đâu đó 20 đơn vị lính trong khi đó đối phương có tới cả trăm đơn vị lính.

Chẳng có ai lại ngu ngốc đến mức tiêu hao toàn bộ điểm S chỉ cho việc triệu hồi cả, để chuẩn bị cho những giai đoạn sau thì đối phương chắc hẳn đã tích lũy được một lượng lớn điểm S rồi nên đây chính là cơ hội của chúng ta."

Kẻ vừa nói những lời này là một nữ tính, tuy Marogart không xác định được vị trí cụ thể nhưng khả năng cao đây mới chính là đầu não của một cái liên minh rời rạc đến nực cười này, rất thông minh.

Chỉ cần ẩn núp sau lưng những vật thế thân là sẽ không bị kẻ địch bên ngoài phát hiện ra trong khi vẫn có thể thao túm cả một liên minh, cô ta cũng có nhắc tới chuyện để những liên minh nhỏ yếu hơn quy phục dưới trướng đi khai thác tài nguyên rồi nộp thuế.

Nghe qua thì có vẻ hay ho đến nhưng lượng chia ra chắc chắn không đồng đều nhau mà tồn tại dưới hình thái bậc thang, tức nắm chức vụ càng cao trong liên minh sẽ nhận được càng nhiều và cũng sẽ thu hút được sự hận thù của bên dưới.

Chắc chắn rồi, áp bức như vậy thì đừng nói là một tập thể không có tính liên kết như này, đến cả cư dân trong Dungeon cũng sẽ nổi dậy như cái cách mà thủ hộ tầng đã từng g·iết cả Dungeon Master của mình vậy.

Còn cô ta thì sao? Bởi vì chỉ đứng đằng sau giật dây nên tài nguyên bề ngoài mà cô ta nhận được sẽ tương đối thấp, thậm chí là không cao hơn đám tầng đáy trong liên minh là bao còn lượng thực tế mà cô ta nhận được có thể ngang bằng hoặc thậm chí hơn xa so với tên bù nhìn mà cô ta dựng lên.

Tức tài nguyên thì vẫn sẽ nhận đều đều nhưng sự hận thù thì lại đẩy được cho những kẻ mà cô ta dựng lên làm bù nhìn, rất thông minh, không, có thể tụ tập chừng này thằng ngu trong một ngày thì thông minh thôi là chưa đủ.

Lòng quân ở dưới kia cũng đã bắt đầu ổn định trở lại rồi, dưới sự kích động của thằng ngu to mồm kia thì bọn chúng lại càng mất đi ý chí của mình nên Moragart muốn bằng cách này hay cách khác hạ nhiệt cho chúng.

Marogart nhận lấy cây cung bằng xương từ một Skeleton gần đó, tuy khá thô sơ nhưng đây là một trong những thành quả mà hắn đã đạt được trong những ngày qua, khung làm bằng xương còn dây cung thì được làm bằng gân của bò sát.

Mấy thứ này Marogart đều có thể dễ dàng kiếm được thông qua mấy cái xác vẫn còn nguyên vẹn trừ việc mất đầu để chế tạo ra cây cung này, còn tên thì cũng làm khá thô sơ bằng những cành gỗ, sau đó thì hắn trực tiếp nhắm bắn cỡ hai giây gì đó rồi buông tay ra.

Tên cũng theo đó từ từ trượt ra khỏi cung rồi bay v·út lên bầu trời, trong khi đám dưới kia vẫn đang hò hét rất hăng máu để hưởng ứng với tên bù nhìn đứng trên bục kia thì mũi tên đã xé gió và trực tiếp đục thẳng một lỗ ngay giữa mi tâm của tên đó.

Nhánh của gia đình Moragart có hơi khác so với các nhánh khác trong tộc Salamance, bọn họ không có ai là Ranker cả, đúng hơn thì là tới thời của hai anh em Moragart cùng Vatygart thì mới được thủy tổ cho phép tham gia vào Salamance phong tuyển.

Lý do là bởi vì bọn họ có xuất thân là cư dân của thủy tổ, là những Salamance được triệu hồi chứ không phải là cùng chung một huyết mạch với thủy tổ và được thủy tổ mang từ ngoài vào để định cư tại tầng 81.

Cũng vì yếu tố này nên nhánh của bọn họ bị các nhánh khác dị nghị rất nhiều nhưng chung cuộc thì sau hơn 2 triệu năm phục vụ tận tình thì thủy tổ cũng đứng ra đảm bảo cho hai anh em nhưng với hạn chế là bọn họ không được sử dụng danh hiệu của mình trong đợt xét tuyển.

Bởi vì xuất thân của bọn họ là từ Dungeon của thủy tổ, mức độ nghiên cứu căn bản đã đạt tới cao nhất, tuy là một nhánh tách ra từ đó nhưng bọn họ vẫn mạnh hơn các Salamance bình thường gấp nhiều lần khi dùng danh hiệu của mình.

Danh hiệu của Vatygart là thứ khiến Marogart cố gắng tránh né anh trai mình trong chừng đó năm, thậm chí còn có một khoảng thời gian hắn khước từ danh hiệu này nhưng để chuẩn bị cho ước mơ của mình.

Không, phải nói đúng hơn là ước mở của cả nhánh gia đình hắn thì Marogart lại một lần nữa cầm cung lên và sử dụng lại danh hiệu cung thủ, danh hiệu tuyệt vọng nhất trong tất cả bởi vì không có gì tuyệt vọng hơn là cố gắng né tránh một mũi tên không thể hụt của cung thủ.