Chương 285: Cuộc gặp gỡ giữa "hai anh em".
"Chưa qua được bao lâu mà mọi chuyện đã loạn đến mức độ này rồi, quả đúng là đau đầu mà."
Chỉ mới trôi qua đâu đó gần một tháng rưỡi kể từ khi thời đại mới chính thức bắt đầu mà đã có quá nhiều chuyện xảy ra khi nhà họ Châu đã mất đi khống chế hoàn toàn với một số khu vực cụ thể.
Điều này căn bản là nằm ngoài dự tính ban đầu của nhà họ Châu và hiện tại bọn họ đang phải tận dụng chút nguồn lực còn sót lại cho việc kiểm tra đầu nguồn nguyên do.
Trên bàn của Châu Văn vào lúc này chính là một số những báo cáo hay nói chính xác hơn là thành quả điều tra của các đội trinh sát được cử đi trong xuyên suốt khoảng thời gian qua.
Có thể nói rằng nhà họ Châu đã có đôi phần quá chủ quan vào giai đoạn trước đó khi giờ đây đã có quá nhiều cá thể siêu cường xuất hiện đe dọa đến cả sự tồn tại của bọn họ.
Từ những tập hồ sơ trên bàn chúng ta có thể thấy được một vài tài liệu có liên quan đến lãnh chúa của đại thảo nguyên, bầy trùng, Lich, hàm, v.v các thứ.
Đây là biệt danh mà các đội trinh sát tạm đặt ra cho những sự tồn tại này và đáng ngạc nhiên hơn là vào lúc này nhà họ Châu thậm chí còn chưa tiếp cận được quá nửa những khu vực mà bọn họ đã mất khống chế.
Trước đó ngay cả Châu Văn cũng chỉ cho rằng là kể cả có được cơn mưa ân huệ chúc phúc thì cùng lắm chỉ xuất hiện những cá thể đạt tới cực của tiến hóa giai đoạn 3 mà thôi.
Ấy vậy mà lại có cả những cá thể tiến hóa giai đoạn 4 xuất hiện và kéo theo đó là hàng ngàn cá thể tiến hóa giai đoạn 3 khác đột ngột xuất hiện.
Thậm chí trong những báo cáo được truyền về thì có một số khu vực đội trinh sát cũng chỉ có được những dữ liệu rất tối thiểu vì với khả năng của bọn họ không thể nào tiến vào sâu hơn được.
Chính xác hơn thì dù giờ Avdey và Châu Nhật Quang có cùng nhau xông vào mấy khu vực đã mất khống chế này đi chăng nữa thì khả năng cao là bọn họ không thể trở ra nỗi được.
Những tồn tại cỡ như vậy thì nhà họ Châu tạm thời không có quá nhiều cách để ứng phó vì phần lớn nguồn lực của bọn họ đã được phân ra nhằm tiếp tục tiến độ của dự án trước đó.
Tuy phải nói là nhờ vào lá bài khai hoang trước đó của kiến mối nên nhà họ Châu đã có thể đẩy mạnh được quá trình xây dựng căn cơ hơn nữa nhưng nó vẫn cần thời gian để có thể cho ra được những thành quả đầu tiên.
Trong những lúc như vậy thì bắt buộc nhà họ Châu phải tự xử lý những vấn đề đang tồn đọng ngay trước mắt, những thế lực nằm ngoài tầm khống chế của bọn họ như là hậu quả cho việc đã quá chủ quan với những lợi ích mà cơn mưa ân huệ có thể mang lại.
Ngay lúc mà Châu Văn vẫn chưa kịp dừng lại để thư giãn đầu có một chút thì lại có những tin dữ khác lũ lượt kéo tới khiến ông ta trở tay không kịp.
*Cấp báo: từ bên trong mục tiêu lãnh chúa đại cao nguyên đã đi ra một tồn tại siêu quần, 1 cá thể tiến hóa giai đoạn 3 cực hạn cùng hơn 100 cá thể Hobgoblin Rider, phương hướng dự đoán là hướng tới thành bang Tân Bắc Kinh.*
*Cấp báo: có một bầy trùng lên tới hàng trăm cá thể đang cố gắng tiếp cận khu vực nội lãnh thổ của thành bang Samakkhi, chưa thể đánh giá được mức độ nguy hại của đối phương nhưng dự đoán là tiệm cận t·hảm h·ọa trùng triều 20 năm về trước.*
*Cấp báo: phát hiện ra sự di chuyển của một bầy Lizard Man lên tới vài ngàn cá thể hướng Bắc dọc theo sông Mê Kông, nghi ngờ có sự tồn tại của cá thể siêu quần thúc đẩy cuộc đại di cư.*
*Cấp báo: cứ điểm được tại Nhật Bản đã không đưa ra phản hồi trong hơn 2 giờ, nghi ngờ là đã xuất hiện biến cố.*
Hàng loạt những thông tin khẩn cứ liên tục nhảy lên trước ánh mắt của Châu Văn khiến ông ta trở nên già đi trông thấy, có vẻ như việc sinh sống trong thời đại trước đó quá lâu đã khiến ông ta trở nên quá mất cảnh giác.
Thật không thể ngờ được chuyện chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi đến như vậy lại xác nhận về sự tồn tại của ít nhất 10 cá thể siêu quần, điểm này chỉ có thể nói là do nhà họ Châu đã quá thất trách trong việc kiểm soát các khu vực đã được đánh dấu.
Không phải tự dưng mà đám tiến hóa giai đoạn 4 này cứ mọc lên như nấm sau mưa được, chắc chắn ngay cả trước khi cơn mưa ân huệ tới thì bọn chúng đều đã ở ngưỡng cực tiến hóa giai đoạn 3 và cũng đã chuẩn bị đầy đủ cho quá trình hấp thụ rồi.
Là do nhà họ Châu nói riêng và con người đã quá chủ quan khi những vì sao sáng chói như kỵ sĩ đầu tiên, đại học giả, v.v liên tục xuất hiện để lãnh đạo con người khỏi cái thời đại đen tối nhất ư?
Con người tưởng rằng bản thân đã dành lại được quyền kiểm soát nhưng trên thực tế thì lại trái ngược hoàn toàn, không phải là bọn họ thắng mà là bọn chúng để bọn họ thắng.
Có thể ngay từ đầu mục tiêu của đám quái vật cũng chẳng phải là một cái gì đó quá cụ thể ngoại trừ chính bản thân hành tinh này nên khi chúng đã thành công xâm chiếm nơi này thì cũng chẳng còn lý do gì để đấu tranh nữa mặc cho con người đã cố gắng vùng vẫy để đoạt lại những gì từng thuộc về bản thân.
"Có vẻ như chúng ta đều có những mối lo âu y hệt nhau nhỉ hỡi anh trai của ta?"
Ngay cả khi đang lâm vào trạng thái cực kỳ mệt mỏi về thể xác lẫn tinh thần vì đã quá nhiều thứ diễn ra trong khoảng thời gian quá ngắn khiến cho Châu Văn đến thời gian nghỉ ngơi cũng không có nhưng ngay lúc này ông ta vẫn đủ sức để quay đầu sang nhìn về đầu nguồn của âm thanh kia.
Thứ đó đã ngồi trên bộ ghế tiếp khách gia truyền của nhà họ Châu không biết từ bao giờ, thậm chí vào lúc này đây hắn còn đang rảnh tay đến mức pha một ấm trà mới nữa.
Theo như đánh giá của Châu Văn thì đối phương chắc chắn không phải là con người, chính xác hơn thì đối phương là một thú nhân hoặc một chủng loài nào đó thuộc nhóm nhân hình nhưng phần lớn lại là đặc tính của thú.
'Có thể là nhân thú chi thằn lằn hoặc là tệ hơn, đối phương có thể là một Lizard Man nhưng dù là như thế nào đi chăng nữa thì việc hắn có mặt ở đây vào lúc này cũng đã nhấn mạnh ai mới là bên nắm thế chủ động trong cuộc đối thoại.'
Trên thực tế thì Châu Văn không hề suy nghĩ về thân phận của đối phương quá nhiều, về phần mục đích thì có thể loại trừ chuyện tên này tới đây để g·iết ông ta.
Dù sao một tên sát thủ chuyên nghiệp cũng sẽ không làm ra những hành động thừa thải này và đặc biệt kiên kỵ việc cho mục tiêu đủ thời gian lẫn không gian để thao tác.
Cũng có thể là đối phương tới đây là để g·iết Châu Văn thật nhưng cần đạt được một loại thông tin nào đó trước hoặc là yêu cầu ông ta cung cấp một thứ gì đó để chuộc mạng của mình.
Về căn bản thì dù là mục đích của đối phương khi xuất hiện ở đây có là gì đi chăng nữa thì vẫn không hề quan trọng vì đối phương đã cho Châu Văn cơ hội để đàm phán và thứ mà ông ta cần phải làm vào lúc này là chiếm lại thế chủ động trong cuộc nói chuyện.
"Ngươi làm sai rồi, thật là lãng phí mấy lá trà tốt, tránh ra để ta làm."
Tạm thời thì Châu Văn chưa muốn đi vào chủ đề nói chính với không chút một ưu thế nào cả nên ông ta nhanh chóng bắt bẻ kỹ nghệ pha trà chẳng ra gì của đối phương để bản thân trở thành chủ tọa của vấn đề này.
Thông qua đó thì dần dần Châu Văn sẽ chuyển hóa lợi thế từ việc pha trà này thành lợi thế trong cuộc nói chuyện và sau cùng là làm chủ được cuộc nói chuyện.
Tên kia không nhận thức được về những tâm tư này của Châu Văn thì hắn cũng chỉ mới được sinh ra cách đây chưa lâu và quả thật là không hề có kinh nghiệm với pha trà nên hắn cho rằng là vì bản thân làm quá tệ nên mới khiến Châu Văn nổi nóng để rồi cũng tiện thể nhượng luôn quyền nói chuyện cho Châu Văn.
Sau một hồi thao tác bài bả thì thành quả sau cùng là một ấm trà ngon được pha ra với màu nước cực phẩm cùng không có một chút bọt trên mặt nước, điều này cũng cho thấy được kỹ nghệ pha trà của Châu Văn là cao siêu đến chừng nào.
Xác nhận được thành phẩm mà mình làm ra ở ngưỡng có thể chấp nhận được nên Châu Văn nhanh chóng rót trà rồi thủ ý mời đối phương cùng mình thưởng trà.
Nói thật thì tên kia chẳng hiểu mợ gì, thậm chí hắn còn cảm thấy thứ này khó uống hơn cả nước khoáng thông thường nhưng chung quy đây vẫn là sân nhà của Châu Văn nên hắn vẫn phải tôn trọng một vài nét văn hóa.
"Khó uống lắm phải không? Nói thật là trà đạo cũng chỉ nên dành cho những kẻ thực sự hiểu về trà dùng để trao đổi mà thôi, thật ngớ ngẩn khi dùng nó để đón tiếp kẻ ngoại đạo."
Bản thân Châu Văn là một người hiểu về trà nhưng chính ông ta cũng phải thừa nhận rằng trà nói chung không phải là một loại thức uống đại chúng và ai cũng có thể hiểu được.
Vậy nên nếu để đón tiếp khách quý từ phương xa tới, một kẻ không hiểu về trà thì nên tránh sử dụng trà để đón tiếp, thay vào đó mang thứ thức uống của quê hương vị khách đó lại tạo cảm giác gần gũi hơn.
Huống hồ mỗi vùng đất, đất nước đều có một cách pha trà đặc trưng và nét pha trà truyền thống của Trung Hoa nói riêng cùng toàn thể những nước có văn hóa tương đồng nói chung được đánh giá là rườm rà cũng như khó tiếp cận về mặt lễ nghi.
"Vậy ngài cho rằng kẻ có thể hiểu được trà chỉ có thể là con người hay bao gồm cả những loài khác nữa?"
Câu hỏi này mang rất đậm tính chủ ý, Châu Văn hiểu mục đích của đối phương khi hỏi ra câu hỏi này nhưng ông ta không vội trả lời mà tiếp tục thưởng thức tách trà của mình trước rồi mới nói.
"Con người không phải là loài đầu tiên hiểu về trà, những ghi chép đầu tiên về các lá trà là vào khoảng những năm 60 của trước Công Nguyên và ngay cả trước đó thì trà đã sớm tồn tại cũng như được rất nhiều các loại khác thưởng thức.
Vậy nên sự thật là không chỉ có mỗi con người là hiểu được trà và theo tôi thì việc hiểu được hay không cũng chẳng quá quan trọng vì trong chính con người cũng có không ít người không hiểu được trà và các loài khác cũng tương tự như vậy.
Thật ngớ ngẩn khi sử dụng lá trà ra để làm một vật đối chiếu cho thứ gì đó mang tính toàn cầu và có độ ảnh hưởng to lớn."
Ánh mắt của Châu Văn tập trung vào những làn khói trắng từ từ bốc lên khỏi tách trà của mình vừa nói ra những lời này khiến cho đối phương tạm thời hiểu ra nhưng cũng không quá hiểu những gì mà ông ta muốn truyền đạt.
"Không phải là giữa hai kẻ lạ thì việc có chung sở thích thường sẽ dễ làm thân với nhau hơn hay sao?"
Câu chuyện được tiếp tục nhưng ở lần này thì Châu Văn không còn cần phải suy nghĩ quá nhiều nữa bởi vì vào lúc này đây ông ta đã hiểu được lý do mà đối phương đột ngột xuất hiện tại đây.
"Phải, đương nhiên nếu có một điểm chung cụ thể nào đó thì giữa cả hai sẽ tìm ra được một điểm đột phá trên bức tường ngăn cách kẻ lạ.
Có điều giả sử trong trường hợp một kẻ bình thường muốn làm thân với một ngôi sao thì sao? Đương nhiên là kẻ tầm thường phải chủ động đi tìm tòi và cố gắng tạo ra được điểm chung để thu hút được sự chú ý của ngôi sao.
Vậy tại sao phải phân biệt giữa ngôi sao và kẻ tầm thường? Là vì hoàn cảnh mà cả hai đang ở tại, nếu giả sử cả hai đang cùng bị mắc kẹt ở trên một hoang đảo nào đó thì thân phận có còn phải là một thứ gì đó quá quan trọng nữa hay không?"
Những lời nói của Châu Văn nghe qua thì rất cao siêu và tràn ngập nhiều ẩn ý khác nhau nhưng chung quy lại thì ông ta chỉ nói rằng trong việc giữa hai kẻ lạ có làm quen được với nhau hay không còn tùy vào việc tìm kiếm điểm chung giữa cả hai.
Chỉ là trên đời này luôn bị ràng buộc bởi một thứ được gọi là thân phận, cũng giống như chuyện linh cẩu sẽ không chơi được cùng với sư tử vậy nhưng trong một tình huống nơi mà thân phận chẳng còn bất cứ giá trị nào nữa cả thì mọi chuyện sẽ khác hoàn toàn.
Tuy không biết đối phương là ai và có xuất thân như thế nào nhưng từ những lời đầu tiên thì Châu Văn cũng có thể đảm bảo được phần nào đối phương cũng có những nỗi phiền hệt như ông ta vậy.
Tạm thời thì chưa có cái gì là chắc chắn cả và cũng có khả năng là đối phương đã dắt mũi Châu Văn ngay từ đầu bằng những lời giả dối nhưng ông ta vẫn muốn đặt cược thử một lần.
Rằng đối phương cùng bản thân đều mắc phải cùng một loại rắc rối, rằng thế lực của đối phương cùng nhà họ Châu đều đang có chung một kẻ thù và rằng giữa hắn cùng ông ta có điểm chung cụ thể.
"Để mà nói thì tôi không hiểu được quá nhiều về ý nghĩa ẩn sau những lời vừa rồi nhưng tôi tin rằng giữa hai chúng ta đã đạt được một thường thức chung nào đó nên chuyến đi lần này của tôi cũng có thể xem là thành công mĩ mãn rồi."
Khác với những vì mà Châu Văn dự đoán trước đó, đối phương thực sự chỉ tới để ngắm nghía qua đôi chút là xong chứ chẳng có cuộc giao dịch nào ở đây cả.
Thực sự thì đây là lần đầu tiên mà Châu Văn lâm phải tình cảnh này nên ông ta có chút c·hết lặng, dù sao những toan tính của ông ta từ đầu đến giờ cũng đi tong hết rồi.
"Khoan đã, vậy ngươi xuất hiện ở đây là để làm gì?"
Hình như vào lúc này Châu Văn đã bắt đầu nghĩ ra được một thứ gì đó nên ông ta bắt đầu trở nên thiếu kiên nhẫn và điều đó cũng được bộc lộ ngay trong những lời nói của ông ta.
"Nếu như tôi nói rằng chỉ là muốn ghé qua thăm anh trai của mình một lúc thì ngài có tin hay không?"
Từ đầu đến giờ Châu Văn vẫn đang bị kẹt ở cái thân phận anh trai được đối phương phong cho này, chắc chắn rằng đối phương không thể là anh em với ông ta được.
Bởi vì phụ mẫu của Châu Văn đề không dính dáng đến quái vật, nếu có đi chăng nữa thì đối phương phải thuộc vào nhóm bán nhân nhưng rõ ràng là đối phương không phải thuộc vào nhóm này.
"Ý của ngươi là sao khi gọi ta là anh trai?"
Nghe được câu này thì tên kia bắt đầu vuốt cằm của mình như đang ngẫm nghĩ điều gì đó rồi lại thở dài và đứng lên khỏi bộ ghế.
"Ngài đừng hiểu nhầm, ngài không phải là anh trai của tôi nhưng con người nói chung thì là phải, nói tới ngang đây thì chắc hẳn là ngài đã biết được thân phận của tôi rồi.
Lý do mà tôi đặc biệt tới thăm ngài đây là vì mẫu thần nói rằng ngài sở hữu một địa vị rất quan trọng với con người và hơn cả chúng ta đều có nguồn gốc từ Trung Nguyên nên mối quan hệ cũng đặc biệt hơn so với những anh em khác.
Đương nhiên vẫn không thể sánh bằng với những anh em khác do đích thân mẫu thần ban cho sinh mệnh được nhưng tôi tin rằng giữa Kobold Long Mạch chúng tôi cùng con người của ngài đều có một mối quan hệ rất đặc biệt.
Mà có vẻ như tôi đã nán lại đây quá lâu rồi, cảm ơn vì sự hiếu khách của ngài nhưng vẫn còn rất nhiều anh em ngoài kia vẫn đang chờ tôi tới viếng thăm nên chào tạm biệt."
Nói rồi tên Kobold Long Mạch kia lấy ra một lá bài màu vàng rồi trực tiếp biến mất trước sự ngỡ ngàng của Châu Văn khi mà ông ta vẫn chưa kịp hiểu ra bất cứ điều gì cả.
Note: Kobold Long Mạch được sinh ra từ lồng ấp trứng đặt tại Trung Nguyên và được liên kết, tắm rửa trong dòng địa mạch của toàn Trung Nguyên, nơi được cho là cái nôi của người Hán.
Trong khi đó nhà họ Châu cũng đã sớm tồn tại từ những ngày đầu tiên của mảnh đất này tức là từ khoảng 5000 năm về trước nên nếu suy ngược về gốc gác thì khả năng cao bọn họ cũng bắt nguồn từ Trung Nguyên.
Lý do mà Kobold Long Mạch xem con người như anh trai là vì cả hai đều được sinh ra bởi hành tinh này, tuy không cùng một loài nhưng có thể xem là có cùng gốc gác và nhà họ Châu lại đặc biệt gần gũi nhưng đương nhiên vẫn không thể sánh bằng với những anh em khác do mẫu thần/Treant nữ vương ban cho cơ duyên mà thành.