Chương 260: Hồi kết của chiến dịch.
"Nhưng rốt cuộc thì ai là kẻ đã tạo ra những v·ết t·hương này?"
Nếu không phải là kiến mối hoặc là cư dân của cô ta thì quả thật là Marogart không thể nào liên tưởng nổi cái viễn cảnh có một kẻ nào đó tại 10 tầng đầu này có thể gây ra những tổn thương cấp độ như vậy với Vatygart cả.
Thậm chí để chắc chắn có thể quy hết trách nghiệm về c·ái c·hết của Darugart thì bọn họ cũng đã đi vòng vòng quanh tầng 3 này để đảm bảo rằng không có vết tích của một Dungeon nào khác ngoại trừ của Darugart trước đó.
Nếu như có kẻ nào khác hạ tầng trong khoảng thời gian này thì bọn họ đã sớm biết rồi huống hồ ngoại trừ 4 tên phi chính quy vừa xuất hiện kia ra thì các Dungeon Master khác tại tầng 1 cùng tầng 2 đều không quá đáng ngại với Vatygart.
Khả năng là kẻ đó có mặt ở tầng 3 này theo diện lính đánh thuê này gì gì đó, thỉnh thoảng tửu quán tại Dungeon của Marogart cũng có một vài lính đánh thuê xuất hiện nhưng bọn họ không đến từ những tầng trên này.
Cơ chế hoạt động của tửu quán khá giống với chợ, tức là lính đánh thuê có thể thông qua bảng để chọn tửu quán phù hợp với bản thân để nghỉ lại, đương nhiên mức giá sẽ được quy định bởi Dungeon Master.
Ban đầu thì lính đánh thuê thường bị ép giá nhưng khi cộng đồng phát triển đủ mạnh rồi thì có một số quy chuẩn cũng dần được ra đời để hỗ trợ thêm cho lính đánh thuê.
Theo như những gì mà các lính đánh thuê từng ghé thăm tửu quán của Marogart nói thì trong 20 tầng đầu rất ít lính đánh thuê bởi vì Labyrinth sẽ trục xuất tất cả những kẻ mất đi hộ khẩu của Dungeon.
Đây là một dạng quy tắc ngầm và cũng có rất ít các trường hợp ngoại lệ, chưa kể đến chuyện chỉ có cư dân có hộ khẩu của Labyrinth mới có thể tới được những tầng trên như vậy nên lính đánh thuê những tầng dưới căn bản là không thể chạy lên đây được.
Bọn họ rất bất ngờ khi có một Dungeon Master lại đi xây kiến trúc như tửu quán sớm đến như vậy, một phần là bởi vì tửu quán không phải là một dạng kiến trúc quá được ưa chuộng bởi các tân thủ.
Tài nguyên bị hạn chế đi khả năng vung tiền của các Dungeon Master và rõ ràng việc thuê các lính đánh thuê là một sự lãng phí bởi vì những tầng trên này thường được xếp vào dạng vùng an toàn thứ cấp.
Nguyên do là vì các Dungeon Master đều tránh đụng chạm nhau trong giai đoạn này để tập trung phát triển và tích trữ thêm tài nguyên cho những giai đoạn sau.
Lính đánh thuê đở những tầng dưới được sử dụng khá rộng rãi, nhất là trong cái giai đoạn loạn lạc này khi các Dungeon Master đều đang liên tục đốt quân dẫn tới thiếu hụt nguồn lực một cách trầm lọng nên sử dụng lính đánh thuê được xem là một giải pháp lý tưởng vào lúc này.
Các dong binh đoàn cùng tập đoàn c·hiến t·ranh cũng bắt đầu được thành hình bởi chính các lính đánh thuê để tiếp cận với ngành dịch vụ hoàn toàn mới trong tương lai gần.
Nói chung thì Marogart đã biết được thêm rất nhiều thứ từ những lính đánh thuê này đổi lại một số vật phẩm mà hắn thu được từ trên kia.
Điều này cũng có phần nào đó nói lên chuyện lính đánh thuê xuất hiện ở những tầng trên này là rất hiếm, nếu chuyện này có liên quan đến kiến mối thì Marogart còn cảm thấy có lý hơn là việc Vatygart bị lính đánh thuê nào đó nhằm vào.
"Kẻ đó thuộc chủng tộc con người."
Nghe được câu trả lời này thì Marogart có chút bất ngờ vì con người tuy quả đúng là có tồn tại trong Labyrinth nhưng thuộc vào nhóm chủng tộc không phổ biến hay có thể nói là thiểu số.
Nguyên do chủ yếu là vì hệ thống Labyrinth thường chú trọng việc phát triển theo Rank Up System hơn là Jobs System và có rất ít Labyrinth ngoài kia coi trọng Jobs System chứ đừng nói là đặt ngang hàng hay vượt trên cả Rank Up System.
Việc này cũng dẫn tới những chủng tộc như con người hay các thú nhân/Beast Man, các chủng tộc chuyên dùng Rank Up System đều được xếp vào nhóm cực kỳ thiểu số trong Labyrinth.
Quả thật là Jobs System có thể sẽ mạnh hơn Rank Up System trong cùng 1 cấp bậc thật nhưng mọi chuyện đâu có tưởng bở đến như vậy được.
Muốn thông qua Rank Up System để đạt tới một ngưỡng tầng thứ cao hơn thì chỉ cần tăng level cũng như thỏa mãn đầy đủ các điều kiện tiến hóa theo nhánh phù hợp là được rồi.
Còn với Jobs System thì chỉ riêng việc phải tải trọng nhiều chức nghiệp cùng một lúc với nhiều thanh kinh nghiệm thôi cũng đã đủ thấy chậm hơn Rank Up System rất rất nhiều rồi.
Chưa kể nghi lễ chuyển chức các thứ cũng rất phiền phức và thậm chí nhiều khi còn phải có truyền thừa các kiểu mới có thể thành công chuyển chức lên chức nghiệp cấp cao hơn được.
Thậm chí với một số chức nghiệp đặc thù thậm chí chỉ duy nhất một lựa chọn theo chuỗi hệ thống chứ không như bên Rank Up System, ngay cả cá thể đặc thù hay độc nhất đều có thể chọn bản thân sẽ trở thành cái gì chứ không bị ràng buộc bởi những gì sẵn có.
Nhất là với các cá thể độc nhất khi bọn chúng là độc nhất, con đường mà bọn chúng đi là trước nay chưa từng có kể cả ở quá khứ hiện tại hay là tương lai đi chăng nữa.
Rank Up System chung quy cũng là mượn quá trình tiến hóa để hoàn tất 6 giai đoạn trưởng thành và nó được móc nối trực tiếp với các đại ngàn còn Jobs System chỉ là những thần chức nghiệp được nhóm 10 thiên tài tiện tay tạo ra từ rất lâu về trước.
Chưa kể tính rộng ra thì hệ thống Labyrinth còn là tài sản của tộc Leprechaun, là một trong những kênh kiếm ra tiền cho chủng tộc này.
Và một trong những con đường có thể được khai thác từ kênh này là mua bán các Dungeon Master có tiềm năng cho các thế lực ở tại siêu việt nên cũng chẳng khó hiểu lắm khi một con đường cần tiêu tốn ít thời gian lẫn tài nguyên nhưng vẫn thể hiện rõ giá trị của "hàng hóa" như Rank Up System được áp dụng hàng loạt.
Đương nhiên trong Labyrinth vẫn có đầy đủ tài nguyên phù hợp để cho Jobs System phát triển nhưng vị trí của những tài nguyên đó là quá không phù hợp.
Việc này cũng dẫn tới việc Jobs System tuy chiếm ưu thế ở giai đoạn đầu nhưng chỉ cần Rank Up System bước sang tới ngườn tầng 15 trở xuống là đã có thể bước lên tiến hóa giai đoạn 2 rồi và tạo ra một khoảng cách tương đối lớn với Jobs System.
Trong khi đó thì Jobs System mãi phải tới sau tầng 50 mới bắt đầu có thể tự khai thác được tài nguyên phục vụ cho quá trình chuyển chức lần đầu của mình và bùm, vào lúc đó Rank Up System đã mở khóa tiến hóa giai đoạn 3 rồi.
Ngay cả trong trường hợp xây dựng được kiến trúc chợ từ rất sớm như Dungeon của hang kiến đi chăng nữa thì cũng rất khó để mua được những thứ tại dưới những tầng 50 do chênh lệch mức giá giữa bên trên và bên dưới là quá lớn.
Để gánh lấy khoảng chi phí không hề nhỏ một chút nào đó thì cũng yêu cầu rất nhiều thứ, ví dụ như tích trữ đâu đó vài trăm đến cả ngàn năm chẳng hạn.
Tính ra thì Jobs System duy nhất ở hiện tại trước 20 tầng đầu có thể bỏ ra khoảng tiền lớn đến như vậy để mua tài nguyên chuyển chức về chắc cũng chỉ có Miu cùng những thú nhân đã đi cùng với cô ta đủ lâu rồi mà thôi.
Vậy nên có thể loại trừ được con người mà Vatygart nhắc tới ở đây có nguồn gốc từ Labyrinth, đương nhiên là phải tính thêm một vài chi tiết khác nữa và nhờ thế nên Marogart cũng đã có thể tạm thời khoanh vùng được.
"Là dân bản địa của thế giới này!?"
Phi chính quy xuất hiện đương nhiên cũng đồng nghĩa với việc có những kẻ từ bên ngoài tiếp nhận khảo hạch của Labyrinth, có thể là thuộc vào nhóm bị trục xuất và cũng có thể là nhóm dân bản địa của thế giới này.
Con số cuối cùng thông qua được khảo hạch và trở thành phi chính quy là 4 nhưng điều này không có nghĩa là lượng tham gia khảo hạch ban đầu chỉ giữ lại ở con số này.
Không rõ vì nguyên do gì nhưng có vẻ như một trong số đó đã lẻn được xuống tầng 3 này và đụng độ với Vatygart!? Nên nhớ rằng khảo hạch của Labyrinth không phải là một trò đùa đâu.
Nhất là khi vì một số sự kiện trong quá khứ nên độ khó của khảo hạch đã tăng lên đáng kể, đến mức độ được nói rằng kẻ tiếp nhận khảo hạch phải tối thiểu ở ngưỡng tiến hóa giai đoạn 3/chuyển chức lần 3 thì mới có cơ may thông qua được.
Điều này cũng có nghĩa là kẻ mà Vatygart đã đụng phải cũng ở tầm cỡ đó, dù sao tùy vào Labyrinth mà nội dung khảo hạch cùng độ khó cũng có sự khác biệt tương đối lớn.
Nhưng nếu như Vatygart thực sự đụng phải một chuyển chức lần 3 thì tại sao anh ta có thể trở về được? Kể cả trong trường hợp xung quanh anh ta có thêm các Dwarf thì chuyện này vẫn là không tưởng.
Dù sao Marogart cũng rất hiểu về những Dwarf đó, tuy khái niệm trưởng thành của các Dwarf có tương đối khó để phân biệt nhưng chung quy thì Dwarf cực hạn tiến hóa giai đoạn 1 cùng Dwarf mới bước vào tiến hóa giai đoạn 2 cũng có một chút chênh lệch nhất định.
Trong khi đó đối thủ của Vatygart lại là một tên có thể ở ngưỡng chuyển chức lần 3, chuyện anh ta có thể thành công sống sót trở về thôi đã là không tưởng rồi.
"Phải, không biết là vì nguyên do gì nhưng đối phương cũng chỉ mới ở ngưỡng chuyển chức lần 2 mà thôi.
Hơn cả còn không phải là dạng cực hạn chuyển chức lần 2 hay thậm chí là có thể xếp vào nhóm trên bù lại thì lối chiến đấu lại trọng tốc độ cùng khả năng ẩn mình."
Vatygart vừa nói vừa nhớ lại cái khoảnh khắc mà anh ta chạm mặt với người phụ nữ kia, tuy nói là tới viếng mộ với dọn dẹp xung quanh lần cuối nhưng anh ta vẫn mang theo một số Dwarf thân cận để phụ giúp mình nên cũng chẳng tính là một mình.
Trong cái lúc mà Vatygart đang có đôi phần sững người ra khi đang nhìn hai cái tên được khắc trên cái bia mộ kia thì người phụ nữ kia đã tiếp cận vào tầm rồi dùng hai cây châm của mình đục thẳng vào ngực của anh ta.
Trái tim là một thứ rất quan trọng với chủng Salamance bởi vì ngoại trừ chức năng bơm máu ra thì nó còn có chức năng tuần hoàn nguyên tố lửa bên trong cơ thể của các Salamance.
Không biết là bởi vì người phụ nữ kia không chắc là bản thân có thể g·iết c·hết Vatygart trong một đòn hay gì nhưng rõ ràng là anh ta đã không c·hết sau đòn vừa rồi thật.
Chỉ là với Salamance thì hủy đi trái tim không chỉ đơn thuần là đẩy chúng vào bờ vực c·ái c·hết mà còn là c·ướp đi thứ công cụ cuối cùng để phản kháng lại.
Sau khi tung ra đòn t·ấn c·ông bất ngờ này thì người phụ nữ kia cũng một lần nữa kéo dãn khoảng cách ra, có thể thấy được chuyện bà ta là một sát thủ tài năng đến ngưỡng nào khi rất biết cách để tận dụng triệt để chức nghiệp của bản thân.
Sát thủ sẽ mất đi khoảng 70% cơ hội chiến thắng nếu như đòn đầu tiên không g·iết c·hết được đối phương và mất đi thêm 25% nữa khi để lộ ra vị trí của bản thân.
Yếu tố bất ngờ là mới thứ v·ũ k·hí mạnh nhất của một sát thủ chứ không phải là tốc độ nhanh đến bao nhiêu hay có thể tạo ra được một đòn t·ấn c·ông mạnh đến cỡ nào.
Ẩn thân và biết cách tận dụng thời khắc mà đối phương xuất thần hoặc không phản ứng lại kịp với đòn t·ấn c·ông của bản thân mới là những thứ mà sát thủ nên có.
Trong tình huống này khi đã xác nhận được chuyện thành công tạo ra một v·ết t·hương chí mạng cho đối phương thì cuộc chiến chỉ còn là thế mèo vờn chuột nên người phụ nữ kia đã thắng chắc rồi.
Vận động mạnh cùng những cảm xúc bất ổn chỉ càng khiến Vatygart càng ngày càng gần với điểm cuối cùng của cuộc đời mình hơn.
Sự hoảng loạn, bất ngờ, khó hiểu, bản năng cầu sinh, khao khát hướng tới sự sống, những suy nghĩ không nhất quán, v.v, tất cả những thứ ngay lập tức phát tán ra trong thế giới nội tâm lẫn suy nghĩ của Vatygart.
Chúng vào tốc độ lưu thông máu của Vatygart bị đẩy lên cao và bởi vì không có tim để phục vụ cho chức năng tạo cũng như bơm máu nên chẳng mấy chốc thì anh ta gục xuống vì mất máu.
Lâm vào trong trường hợp này thì sinh mệnh chỉ còn có thể đếm bằng giây ngắn ngủi, ánh mắt của Vatygart dần trở nên vô hồn trước sự hoảng loạn của các Dwarf còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra ở bên cạnh anh ta.
Thứ đọng lại cuối cùng trong ánh mắt trắng dã đó chính là "bầu trời" của tầng 3, khoảng 3 phút sau thì người phụ nữ kia mới một lần nữa lộ ra với mục đích xác nhận về c·ái c·hết của Vatygart.
Bà ta không ai khác trừ Tuyết Giang, một trong những thành viên chấp hành nhiệm vụ diệt trừ Darugart hay Dungeon Master đứng đằng sau sự xuất hiện của đám bọ khu vực rìa tỉnh Quảng Đông cũ lân cận với phòng tuyến núi Tam Thanh.
Tuyết Giang cũng là người duy nhất được kiến mối cố tình thả đi khi sắp xếp cho bà ta một trận đấu không có khả năng quấn lấy bà ta và trong khoảng thời gian đó thì bà ta đã liều cả mạng mình để chỉ có thể không ngừng chạy đuổi rồi truy vết theo mục tiêu.
Với Tuyết Giang thì c·ái c·hết của những thành viên còn lại tham gia vào chiến dịch lần này cơ hồ là chắc chắn, cũng bởi vì thế nên bà ta đã mang theo tâm lý bằng mọi giá để hoàn thành nhiệm vụ và phải chắc chắn rằng bản thân phải hoàn thành được nhiệm vụ.
Sự hy sinh của những thành viên khác là nguyên do duy nhất mà Tuyết Giang có thể đi xa được tới ngang đây và cũng vì thế nên bà ta không thể nào thất bại được.
Có điều ngay sau khi bị tách ra trước cực kỹ năng của Fomor Spell King Skeleton thì Tuyết Giang đã đụng độ phải Zombie cùng Spirit of Vengeance.
Đồng ý rằng cả hai không đủ nhanh cũng như không có bất cứ chiêu trò gì để giữ Tuyết Giang ở lại cả nhưng với một mục tiêu đưa lưng mình về phía cả hai thì bọn họ vẫn biết cách để tạo ra sát thương đủ lớn.
Sau lưng của Tuyết Giang đã bị Zombie cào trúng, dù chỉ là một chút thôi nhưng thi độc còn sót lại bởi vì không được qua xử lý nên nó đã sớm ăn sâu vào xương tủy của bà ta rồi.
Chưa kể còn ăn phải lời nguyền của Spirit of Vengeance trực tiếp khiến Tuyết Giang rơi vào trạng thái ảo giác định kỳ mỗi 12 giờ nên cả tinh thần lẫn thể xác của bà ta vào lúc này đều đã đạt tới cực hạn rồi.
Chẳng mấy chốc thì Tuyết Giang cũng sẽ c·hết vì độc hoặc là bị một trong những cơn ác mộng kia nuốt chửng hoàn toàn vì vậy nên bà ta càng thêm quyết tâm trong việc hoàn thành chiến dịch này.
Không chỉ là vì những cư dân của thành bang Tân Thời có thể bình yên an cư lập nghĩa, không chỉ là vì để những c·ái c·hết của những đồng đội khác bị phí hoài mà còn là vì chính bà ta nữa.
Vào lúc này đây Tuyết Giang đã mệt mỏi lắm rồi, bà ta chỉ cần đảm bảo là một chuyện đã kết thúc thì cũng sẽ ngay lập tức sụp đổ xuống.
Vì sao Tuyết Giang có thể đảm bảo rằng bản thân không g·iết sai mục tiêu thì là bởi vì bà ta đã tìm được nguồn tin đủ đảm bảo cho riêng mình tại tầng 2.
Điều này cũng có nghĩa là Tuyết Giang đã tiếp xúc với cao tầng của giáo phái Vivian, những kẻ đủ khả năng để được biết về các Salamance.
Vậy nên tìm được thông tin về Darugart cũng không quá khó, sau đó thì Tuyết Giang chỉ cần xuống tầng 3 và chạy tới nơi mà đám côn trùng tụ tập là có thể tìm được tên Darugart kia.
Đi dọc đường thì Tuyết Giang cũng có để ý tới xác c·hết của đám ruồi nhưng bà ta cũng không nghĩ quá nhiều và chỉ cho rằng đối phương không đủ tài nguyên để nuôi dưỡng tất cả nên để cho đám ruồi tự sinh tự diệt.
Một phần trong số đó sẽ bị Labyrinth trục xuất và trở thành t·hảm h·ọa trên mặt đất nên Tuyết Giang lại càng phải nhanh hơn để rồi ngay sau đó thì bà ta gặp phải Vatygart, một Salamance ở gần tàn tích của một Dungeon nên trực tiếp ra tay luôn.
Hiện tại thì Tuyết Giang đã quá mệt mỏi để có thể làm bất cứ điều gì khác rồi, có thể nói rằng lý do duy nhất mà bà ta gắng gượm được tới bây giờ là nhờ ý chí lẫn lòng quyết tâm.
Ngay sau khi đã thành công á·m s·át được mục tiêu rồi thì mọi gánh nặng trên người cũng được gỡ bỏ xuống và bà ta cũng chẳng thèm bận tâm đến các Dwarf đang lao về phía mình nữa.
Có một sự thật Tuyết Giang là một người có cái nhìn rất căm thù với quái vật, thật ra thì bất cứ ai thuộc cùng một thế hệ với bà ta đều sẽ như vậy mà thôi.
Chỉ là Tuyết Giang có đôi phần đặc thù hơn vì ám ảnh từ c·ái c·hết của người chồng để lại, nếu có thể thì bà ta sẽ ra tay g·iết hết đám Dwarf này nhưng phải đảm bảo rằng mục tiêu đ·ã c·hết trước cái đã.
Trước các Dwarf nặng nề lao lên một cách chậm chạp thì Tuyết Giang chỉ cần lách nhẹ là có thể lướt qua tất cả hệt như một sợi lông tơ tung bay trong gió một cách mềm mại nhất có thể.
Đứng trước xác của Vatygart thì Tuyết Giang cũng chẳng còn hơi sức đâu mà kiểm tra gì gì đó nên bà ta quyết định bồi thêm một đòn nữa nhằm đánh nổ đầu của Vatygart.
Ít nhất thì Tuyết Giang không còn cảm nhận được nhịp tim trên cơ thể này nữa cũng như nhiệt độ trên cơ thể của Vatygart lạnh hơn nhiều so với lúc nãy rồi nên chỉ cần bồi thêm một đòn nữa để đảm bảo là được.
Đúng lúc đó thì đột nhiên tiếng tim bắt đầu vang dội ra một cách hết sức mãnh liệt hệt như muốn nhảy ra từ lồng ngực của Vatygart và đôi mắt đã trắng dã từ lúc nào nay cũng đã lấy lại được thần sắc.
Trước sự bất ngờ của Tuyết Giang, Vatygart lăn người trên đất né đi đòn đấm kết liễu của bà ta, ngay sau đó Vatygart nắm lấy chân phải của bà ta rồi nhấc bổng và liên tục đập bà ta xuống mặt đất như một miếng giẻ rách.
Tuyết Giang chưa kịp hiểu được chuyện gì vừa mới xảy ra nhưng quả thật là vào lúc này bà ta đang bị Vatygart quăng đập khắp nơi rồi, cả cơ thể của bà ta nhưng đang bị đảo lộn hết cả lên.
Cơ quan nội tạng, máu đang lưu thông trong động mạch và mao mạch, não ở trong hộp sọ, cơ bắp trên toàn cơ thể, tất cả đều đang gào thét trước áp lực từ những pha quăng đập kéo dài.
Máu chảy ra khắp cả thất khiếu, cơ quan nội tạng cũng dần bị xuất huyết nghiêm trọng dẫn tới tăng tốc độc xâm thực của thi độc, cơ bắp khắp cơ thể cứ căng cứng rồi duỗi ra liên tục theo gần như mọi hướng khiến cả cơ thể của Tuyết Giang gần như bị xé toạc ra.
Não va đập vào thành hộp sọ liên tục lại càng đẩy Tuyết Giang đến cực hạn hơn với những ảo giác được cộng hưởng với những ác mộng từ trước đó.
Trong cái tình thế nguy cấp đó Tuyết Giang vẫn không ngừng cố gắng phản công lại bằng cách cong người lại t·ấn c·ông vào phần cổ tay của Vatygart nhưng Vatygart cũng đi trước bà ta một bước khi liên tục quăng quật bà ta theo nhiều hướng khác nhau khiến bà ta bị các hướng Vector đẩy qua đẩy lại liên tục.
Vào khoảnh khắc đó thì Tuyết Giang đã thực sự đạt tới cực hạn của mình và trước cả khi Vatygart có thể kịp phản ứng lại thì bà ta đã xuất hiện mặt đối mặt với Vatygart.
Không biết bằng cách nào nhưng tay trái của Vatygart đã bị cắt lìa và vào lúc này đây nó vẫn đang bóp chặt lấy chân phải đã sớm bị quăng đập cho thành nhiều đoạn của Tuyết Giang.
Ý thức của Tuyết Giang đang mờ dần nhưng bà ta biết bản thân phải làm gì trước khi trạng thái hồi quang phản chiếu này kết thúc.
Về phần Vatygart thì thay vì cảm thấy đau đớn sau khi bị chặt mất một bàn tay thì anh ta chỉ đơn giản là mặt đối mặt với Tuyết Giang vì anh ta hiểu rõ rằng trận chiến này không còn có thể tránh khỏi nữa và một trong hai sẽ phải nằm lại mãi mãi tại đây.
Sau 2 phút thì trận đấu đã có kết quả khi trên người của Vatygart đã xuất hiện thêm 4 lỗ máu nữa đi kèm với hàng chục những v·ết t·hương lớn nhỏ khác chạy dọc khắp cơ thể đầy máu của anh ta.
Nói thật là Tuyết Giang đã có thể thắng nếu như Vatygart không có tới tận 9 quả tim, đúng hơn thì chúng không chỉ đơn giản là 9 quả tim theo cách hiểu thông thường.
Ngay sau đó thì 5 cái lỗ bị Tuyết Giang đào ra đó cũng khép kín lại hoàn toàn và Vatygart bắt đầu trở lại với trạng thái bình thường như ban đầu với một bàn tay trái mới nhưng đáng tiếc là những v·ết t·hương khác thì không thể hồi phục theo kiểu đó được nên phải nhờ đến các Dwarf mang anh ta chạy về Dungeon.
Về phần Tuyết Giang thì thứ còn sót lại sau cùng của bà ta là một vũng máu thịt, Vatygart đã xé xác hoàn toàn bà ta theo nghĩa đen và từ đó chiến dịch săn g·iết Darugart cũng được đặt dấu chấm hết sau cùng.