Chương 254: Nóng lòng chờ đợi.
Tình hình hiện tại nhà họ Châu rất khó nói, vụ lão ngũ chưa đâu vào đâu cả thì phía lão nhị lại gửi hàng loạt bản di chúc về khiến cho cả nội bộ đang loạn hết cả lên.
Việc này cũng khiến nội bộ cấp cao phải lần nữa ngồi vào bàn họp khi chỉ cách đó vài phút bọn họ mới tổng kết lại những thông tin mà lão ngũ đưa về.
"Lão nhị sử dụng đường truyền bình thường nên chắc hẳn những tin tức này thậm chí còn diễn ra trước cả khi nhóm của lão ngũ chạm mặt Chu Nhật Nam bên trong cái kết giới kia."
"Theo như những gì mà bộ tình báo cung cấp thì có vẻ như phong ấn của thứ nằm tại thành bang Helios đã bị giải trừ rồi.
Đương nhiên khoảng cách giữa đội tình báo cùng quân của nhị công tử là quá lớn nên bọn họ không thể làm gì được cả, nhất là khi nhị công tử đã dựng kết giới lên.
Khả năng cao là ngài ấy đã có ý định tử chiến cùng với thứ kia rồi, vậy nên những bản di chúc này là hoàn toàn dễ hiểu, ngài ấy cũng đã làm tất cả những gì mà ngài ấy cho là đúng."
"Theo như những vết tích thì trước đó 3 tiệm cận bước đầu tiên được cử đi để bảo vệ nhị công tử là Daniel, Zehy cùng Jock đã đụng độ với một thứ gì đó.
Theo như những gì mà chúng ta phân tích rồi mô phỏng được trên lớp cắt 3 chiều thì đây là một cuộc rượt đuổi, không loại trừ khả năng thứ mà bọn họ cố gắng đánh chặn là chìa khóa giải trừ kết giới của đại học giả."
"Và bọn họ đã thất bại! Chính sự yếu kém của bọn họ đã đẩy nhị công tử vào tình thế như vậy!"
"Đây không phải là lúc mà chúng ta nên đổ lỗi cho một bên nào đó, ta tin rằng cả ba cận bước đầu tiên đều đã làm hết khả năng của mình rồi.
Nhìn theo những dữ liệu mô phỏng trên sa bàn là đủ hiểu rồi, trước đó Daniel còn dùng đến kỹ năng có thể diệt thành, cả Zehy cùng Jock đều đã làm hết sức mình rồi.
Hơn cả ta tin rằng trong số bọn ta thì lão nhị là kẻ có tỷ lệ sống sót cao nhất nếu như lâm vào tình huống như vậy, khả năng của nó ủng hộ điều đó nên việc duy nhất mà chúng ta có thể làm vào lúc này là chờ đợi bộ tình báo có thể mang về những thông tin giá trị hơn."
Sự tồn tại của cái bóng đã khiến lão Daniel phải sử dụng đòn t·ấn c·ông với khả năng hủy diệt diện rộng và điều đó cũng đã đánh động đến sự chú ý của những mật thám của nhà họ Châu gần đó.
Nhờ đó nên ngoại trừ những thông tin được Châu Phàm truyền về cùng với những bản di chúc thì những người đang ngồi ở đây vẫn có những cái nhìn trực quan nhất về những gì đang xảy ra.
Đáng tiếc là nguồn cung thông tin đều bị đứt đoạn ngay sau khi Châu Phàm dựng kết giới nên phía nhà họ Châu cũng chỉ có thể tạm thời kết luận được là phong ấn giam cầm thứ kia đã bị giải trừ và nhóm của Châu Phàm đang chiến đấu với nó ở bên trong.
Mọi chuyện sau đó thì cũng giống như những gì là lão nhất, Châu Họa Tuyết vừa nói, trong số 8 đứa con của Châu Văn thì Châu Phàm là đứa duy nhất có khả năng sống sót trong tình huống đó.
Đương nhiên thứ đang bị phong ấn trong thành bang Helios không hề đơn giản một chút nào, ít nhất với nguồn lực của nhà họ Châu hiện tại thì trừ khi có những sự chuẩn bị từ trước với hơn 50% nguồn lực thì mới có cơ may lật được thế cờ.
Dù sao đến cả hai bước đầu tiên lúc bấy giờ là kỵ sĩ đầu tiên cùng đại học giả kèm với hàng chục chuyển chức lần 3 mà vẫn thất bại và phải nhờ đại học giả tự hiến tế thì mới phong ấn thứ kia được.
Rõ ràng là với nguồn lực mà Châu Phàm có vào lúc đó việc g·iết thứ kia là không tưởng dù đó có là cái viễn cảnh mà thứ kia đã yếu đi kha khá sau chừng đó năm bị phong ấn đi chăng nữa.
Lý do duy nhất mà Châu Họa Tuyết vẫn tin là Châu Phàm có thể trở về được không chỉ là vì Châu Phàm là đứa mạnh nhất trong cả 8 mà còn là vì tính đặc thù của Châu Phàm khi là đối tượng thừa kế của ông bác.
Có thể bất cứ ai trong 7 người còn lại lâm vào tình cảnh như vậy đều sẽ thập tử vô sinh thì ít ra Châu Phàm vẫn có thể kéo được vào thế cửu tử nhất sinh.
Và câu chốt của Châu Họa Tuyết cũng là thứ mà bất cứ ai đang ngồi trong căn phòng này đều nhận thức được, rằng bọn họ hiện tại không thể làm gì hơn ngoại trừ chờ đợi cả.
Nguồn lực hiện tại của nhà họ Châu đã được phân lẻ ra quá nhiều bởi những dự án mà bọn họ đang liên tục đẩy ra, tăng tiến độ do khoảng thời gian gấp gáp cuối cùng này.
Vậy nên việc huy động nguồn lực đủ lớn để tiến vào bên trong kết giới để cứu Châu Phàm ra là không tưởng, huống hồ khoảng cách giữa tổng bộ và Châu Phàm còn cách tận nửa bán cầu.
Nhà họ Châu không có đủ thời gian để huy động, tập hợp nguồn lực lại để cử đi giải cứu Châu Phàm, vậy nên bọn họ chỉ có thể bất lực ngồi chờ đợi kết quả sau cùng.
Viễn cảnh tệ nhất rõ ràng là thứ kia sẽ thoát được ra ngoài và nhóm của Châu Phàm bị diệt đội, lúc đó nhà họ Châu cũng chỉ có thể ngậm ngùi lên những phương án để đối phó với thứ kia trong tương lai mà thôi.
Tình huống hiện tại không cho phép nhà họ Châu làm bất cứ thứ gì quá nhiều cả và cũng bởi vì sự bất lực trầm lắng đến đáng sợ đó nên có một số người bắt đầu cảm thấy chịu không nổi.
Bọn họ biết bản thân không thể làm được gì cả nhưng bởi vì những áp lực vô hình đè nén nên bọn họ chẳng có thể làm gì hơn ngoại trừ không ngừng nói ra những viễn cảnh tốt đẹp nhất cùng đổ lỗi để tự làm dịu bản thân xuống.
Đương nhiên điều này không có nghĩa là những người im lặng, tối tăm mặt mày không hề lo lắng mà ngược lại, địa vị của Châu Phàm là rất đặc thù bên cạnh với thân phận một trong những thiếu tộc trưởng.
Châu Phàm là người thừa kế của vị kia, bọn họ là nhánh đã được Sơn Hải Kinh chọn lựa và Sơn Hải Kinh có thể xem là căn cơ cho những giai đoạn sắp tới của nhà họ Châu trước những biến động của thế giới này.
Mất đi Châu Phàm cũng có nghĩa là bọn họ sẽ để mất nhiều hơn chỉ là một thiếu tộc trưởng, nhất là khi Châu Phàm còn được nhận định là chiến lực mạnh nhất của thế hệ hiện tại nữa.
Giờ nói nhà họ Châu chỉ có thể ngồi chờ đợi kết quả cũng chẳng khác gì nói rằng bọn họ không thể làm gì hơn ngoại trừ chờ tỷ lệ sống sót của Châu Phàm trôi đi theo từng phút từng giây cả.
Hiện tại ngay trước mắt của Châu Văn có tổng cộng 3 cái máy tính được kết nối với máy fax chuyên dụng, 1 cái là mạng cục bộ được kết nối trực tiếp với thiết bị của nhóm Châu Phàm.
1 cái là với đội trinh sát đang túc trực ở bên cạnh kết giới, đương nhiên khả năng truyền tải của hai thiết bị này không được quá nhanh do mạng lưới toàn cầu đã sớm sập ngay tuần đầu tiên của tận thế.
Thậm chí khi mà Châu Văn còn nhỏ thì trong nhà họ Châu còn lan truyền một câu chuyện rất nổi tiếng liên quan đến sự sụp đổ của mạng lưới toàn cầu lúc bấy giờ.
Như đã biết thì trước tận thế tiền tệ hầu hết đều thuộc vào nhóm tín tệ và vàng là vật đảm bảo cho quá trình in/tạo thêm tiền tệ nhưng sau này hầu hết các chính phủ đến từ các nước đã in/tạo ra lượng tiền tệ vượt qua lượng vàng được cất trữ nhằm bảo chứng.
Hệ quả đương nhiên là đồng tiền trượt giá một cách nhanh chóng, đúng hơn thì mấy thứ như tín tệ vẫn sẽ luôn trượt giá qua hàng năm như một lẽ tất yếu mà thôi.
Nhưng khi bước qua thời đại công nghệ thông tin thì việc sử dụng tiền mặt cũng trở nên bị hạn chế đi rất nhiều thay vào đó là lượng tiền ảo được lưu trữ trong các tài khoản ngân hàng được biểu trưng cho lượng tiền tệ có thực ngoài đời.
Việc này cũng dẫn tới sự bùng nổ của tiền ảo với blockchain và từ đó rất nhiều triệu phú, tỷ phú công nghệ ra đời với lượng tài sản mà bọn họ sở hữu hầu hết đều tồn tại dưới dạng cổ phần trong các tập đoàn lớn hoặc tiền ảo các thứ.
Thứ đáng để nói tới ở đây là khi mà những kẻ đó nói riêng và toàn thể con người nói chung đang dần phát triển cái suy nghĩ rằng vật chất trung gian trao đổi là thứ quá đỗi lạc hậu và tiền ảo đang dần lên ngôi thì bùm, mạng lưới toàn cầu sụp đổ.
Những kẻ đầu tiên c·hết ngắt không ai khác ngoại trừ những ngân hàng, nhưng tại sao ngân hàng lại là những bên c·hết đầu tiên?
Bởi vì 1 tháng trước tận thế thì các trụ đã lần lượt rơi từ trên trời xuống và con người theo bản năng đã nhanh chóng chạy đi rút tiền, chuyển đổi tài sản thành vật tư để dự trữ từ trước.
Vấn đề này là cực kỳ hệ trọng bởi vì chỉ cần một chuỗi ngân hàng cạn kiệt và rơi vào tình trạng t·ê l·iệt tiền phá sản thôi cũng quá đủ để ảnh hưởng đến cả nền kinh tế đó rồi.
Với những nền kinh tế lớn vào lúc đó dưới tư cách là chủ nợ hay nguồn thu của nhiều nước khác lúc bấy giờ thậm chí còn ảnh hưởng đến toàn cầu và đương nhiên người ta không chỉ rút tiền ở một chuỗi ngân hàng duy nhất.
Đỉnh điểm là khi tận thế diễn ra và con người bắt đầu đi chạy nạn, các chuỗi hệ thống ngân hàng dưới lệnh của hệ thống chính phủ bắt buộc phải dừng hoạt động để tích trữ tiền tài cho việc đối phó với những t·hảm h·ọa hiện thời cùng công cuộc tái thiết về sau.
Viễn cảnh loạn lạc lúc bấy giờ không cần nghĩ cũng biết, kẻ sớm rút được tiền và chuyển đổi được thành vật tư chỉ là thuộc vào nhóm cực kỳ thiểu số như Chu Gia Bảo cùng những người thân cận với ông ta.
Chỉ là trường hợp của Chu Gia Bảo phần nhiều là do tác động mà ông ta nhận được thông qua trụ của Baal và với những nhóm nhỏ như ông ta thì vấn đề sở hữu quá nhiều vật tư cũng rất nguy hiểm.
Tận thế là lúc mà con người sẽ ngay lập tức c·ướp đoạt vật tư lẫn nhau, số lượng trao đổi mua bán là không đáng kể và những kẻ sở hữu một lượng lớn vật tư luôn là mục tiêu bị nhắm tới.
Nhóm kế tiếp là kịp rút được tiền nhưng chưa hay chỉ mới chuyển đổi một phần thành vật tư, nhóm này rất khó nói, tuy sở hữu một lượng lớn tiền tệ nhưng khả năng tìm được mục tiêu để trao đổi là rất khó.
May mắn là lúc đó hệ thống chính phủ vẫn chưa sụp đổ hoàn toàn nên tín tệ trước tận thế vẫn có một giá trị nhất định nên dù khó nhưng nhóm này vẫn có thể sinh tồn được.
Nhóm cuối cùng là không rút được tiền hoặc thậm chí là chẳng có mà rút và cũng chẳng có các mối quan hệ để có thể phụ thuộc vào.
Bọn họ chính là những kẻ đi đầu trong cuộc chiến c·ướp đoạt vật tư với chính đồng loại của mình mặc cho số lượng quái vật lúc bấy giờ đã sớm vượt quá tầm kiểm soát.
Bên cạnh đó còn có một nhóm cá biệt bao gồm kẻ sở hữu những đồng tiền ảo vẫn đang phát triển dựa vào blockchain và tiếp theo đó là những kẻ có phần lớn tài sản là cổ phần các thứ.
Những thứ đó quá vô thực và quả thật là chỉ tồn tại được là vì chúng vẫn nằm ở một cái góc nào đó trên mạng lưới toàn cầu hay một cái ví vô tuyến nào đó được bảo chứng dưới tên của bọn họ.
Vào lúc mà tận thế tới thì tiền ảo ngay lập tức mất sạch giá trị của mình vì bản thân nó không chứng minh được rằng bản thân có giá trị trao đổi mua bán vào lúc đó và khi cả hệ thống đã sụp đổ thì những kẻ đó còn chẳng bằng tên ăn mày không có gì trong tay.
Sau tận thế thì tiền mặt vẫn có đôi phần giá trị vì hệ thống chính phủ các nước vẫn còn, sau đó còn có cả liên minh 8 nước các thứ nên chúng vẫn tồn tại được một khoảng thời gian trước khi thực sự biến thành miếng giấy lộn không hơn không kém.
Đương nhiên câu chuyện này là có vài phần nói quá nhưng cũng phần nào đó nói lên được khung cảnh loạn lạc lúc bấy giờ khi những kẻ đã từng tưởng chừng như có tất cả trong tay nay lại chẳng còn gì trong chưa đầy 1 tuần ngắn ngủi.
Một phần cũng là vì câu chuyện hay chính xác là kinh nghiệm trên nên hệ thống truyền tải mạng lưới của nhà họ Châu cũng không được quá đầu tư phát triển.
Thay vào đó thì bọn họ nhắm tới một thứ gì đó mang tính ổn định lâu dài hơn vì lỡ như mà một t·hảm h·ọa khác như Darkan xuất hiện thêm một lần nữa thì khả năng cao là cả hệ thống mạng lưới mà bọn họ cố gắng xây dựng, khôi phục lại trong gần cả thế kỷ qua sẽ đi tong sạch.
Những công trình, số liệu nghiên cứu được lưu trữ trên mạng lưới cũng sẽ đi theo và rõ ràng thứ vừa thức tỉnh tại thành bang Helios có thể xem là một t·hảm h·ọa cấp bậc như vậy dưới những đánh giá cuối cùng của Châu Phàm.
Cả hai mạng cục bộ được giới thiệu ở trên đều được phát triển bởi nhà họ Châu và đương nhiên là chúng đều được phát triển để loại trừ những khuyết điểm của mạng lưới toàn cầu trước đó.
Có rất nhiều ý tưởng đã được đề cập đến như việc tạo ra nhiều bộ lưu trữ đủ lớn liên tục sao lưu lại trong những khoảng thời gian nhất định để đảm bảo rằng khi mạng lưới sập trong thời gian ngắn hạn bọn họ vẫn có thể tiến hành sao lưu lại phần lớn những thông tin.
Cũng có người cho rằng phải tạo ra một thứ gì đó hoàn toàn mới, có thể hiệu năng không thể bằng được nhưng bằng mọi giá phải khắc phục được những khuyết điểm lớn nhất.
Đương nhiên hai ý kiến trên đều đúng chứ chẳng sai nhưng cái đầu tiên lại yêu cầu nguồn kinh phí khá lớn để đảm bảo cho một thứ mà bọn họ chẳng biết bao giờ mới cần sử dụng tới hoạt động trơn tru để phục vụ cho viễn cảnh xấu nhất.
Ý kiến còn lại thì căn bản là quá vu vơ không có chủ đích cụ thể, nói mồm không thôi thì ai nói chẳng được nên chỉ có giá trị tham khảo chứ bắt tay vào làm thì không có phương hướng.
Và đương nhiên là nếu như ý tưởng nào đó quá mức tiên tiến thực sự tồn tại thì cũng có thể thông qua phương thức siêu phàm để đạt được tới nó.
Sự tồn tại của những chủng quái vật khác nhau đã mang tới cho nhà họ Châu rất nhiều ý tưởng và cách triển khai táo bạo.
Hai thiết bị liên lạc trên được làm từ loại công nghệ mới đó, căn bản thì chúng có độ ổn định cao nhưng lại khá chậm trong quá trình truyền tải khi khoảng cách là quá xa nên cần được tiếp tục nghiên cứu và phát triển thêm.
Về phần thiết bị cuối cùng thì nó được tích hợp từ công nghệ cũ và được xây dựng dựa trên những tuyến đường an toàn mà nhà họ Châu đã dọn dẹp từ trước.
Bởi vì vậy nên mức độ truyền tải thông tin của thiết bị này là cực kỳ nhanh, tuy không nhanh được như thời đại 5.0 trước tận thế nhưng vẫn nhanh hơn công nghệ của nhà họ Châu nhiều.
Bù lại thì nó bị phụ thuộc vào các trạm nối sóng được xây dựng tạm thời, nếu những trạm này bị hư hại bởi quái vật thì con đường truyền tin này coi như là mất tác dụng tạm thời cho đến khi được sửa chữa lại.
Chưa kể trong số đám quái vật còn có một vài loài quái điểu cực kỳ n·hạy c·ảm với các bước sóng nên rủi ro khi sử dụng con đường này vẫn cao hơn nhiều.
Vậy nên trừ khi trong trường hợp khẩn cấp không thì chẳng ai dùng con đường này cả, thậm chí trong mấy trường hợp truyền tải thông tin quan trọng thì vì độ rủi ro của con đường này nên lại hạn chế sử dụng nó hơn.
Nếu Châu Phàm thành công thoát ra được thì chắc chắn là anh ta sẽ sử dụng con đường cuối cùng để báo tin bình an về cho tổng bộ và cũng chỉ cần một tin đó thôi cũng quá đủ để hạ nhiệt tất cả lại.
....
"À quên, cho ta mượn bộ truyền tin của các ngươi đi."
Nhóm của Châu Phàm đã trở về được một lúc và cũng đã chạm mặt với đội trinh sát ở bên ngoài kết giới cũng như lập ra một báo cáo cơ bản về cuộc đụng độ với Apollo lúc nãy rồi.
Đương nhiên là không có những chuyện sau đó trong báo cáo này vì độ hệ trọng của nó, Châu Phàm định tới khi nào thành công trở về tới tổng bộ thì mới họp kín và tiết lộ mấy chuyện này cũng như những sự thay đổi sắp tới.
Chỉ là theo như những gì mà Hades đã tiết lộ từ trước đó thì rõ ràng thứ mà bọn họ nên quan tâm đến hiện tại là huyết mạch lưu lạc bên ngoài của Chu Nhật Nam cùng Lưu Đình Đình.
Chu Nhật Nam thì Châu Phàm từng nghe danh qua, dù sao ông ta cũng rất nổi tiếng tại phía Nam còn về Lưu Đình Đình thì Châu Phàm có nghe qua ở đâu đó rồi nhưng lại không nhớ quá rõ.
May mắn là những người sống sót còn lại vẫn có người nghe ngóng được chút chuyện về vụ mang huyết mạch lưu lạc ở bên ngoài vào do ngũ công tử đảm nhận nên Châu Phàm mới biết.
Kế tiếp đó chắc là sẽ đi một chuyến xuống cái Labyrinth màu đen tại Quảng Đông, dù sao kẻ được Hades nhắc tới kia cũng đang ở dưới đó nên Châu Phàm cũng phải đi xác nhận một số thứ.
Bên cạnh đó còn có cả Chu Nhật Nam nữa, sắp tới bọn họ có rất nhiều chuyện phải làm trong khi thời gian cho đến khi các trụ biến mất và làn sóng năng lượng kiến tạo kéo theo các quy tắc mới chẳng còn lại bao nhiêu cả.
Ngoài ra thì lý do mà Châu Phàm muốn mượn bộ truyền tin của đội trinh sát này là vì thiết bị truyền tin của đội anh ta đã bị Apollo phá hủy hoàn toàn cùng với cư dân của thành bang Helios và gần như toàn đội của anh ta khi kích hoạt Phù Tang.
Về căn bản thì Châu Phàm hiểu rõ những thông tin mà bản thân gửi ra từ trước đó sẽ mang tới những sự ảnh hưởng như thế nào với tổng bộ nên cũng chủ động truyền tin cho bên kia.
"Nhưng không phải ngài vẫn đang giữ thiết bị liên lạc phụ của đội hay sao?"
Dù sao đi chăng nữa thì lão Daniel cũng là thành viên có nhiều kinh nghiệm nhất của cả cái tổ đội này nên tuy Châu Phàm là đội trưởng nhưng thật ra lão ta mới là người quán xuyến tất cả mọi thứ trong đội.
Với một người lười có tiếng như Châu Phàm thì thật ra đây cũng là tiện lợi đôi đường khi anh ta có thể tránh được mấy chuyện quản lý nhóm hay chính xác hơn thì đây là chủ ý của Châu Họa Tuyết ngay từ đầu.
Cũng bởi vì lẽ đó nên lão Daniel cũng rất chắc chắn rằng bản thân đã đưa thiết bị liên lạc phụ cho Châu Phàm trước khi cả đội xuất phát.
Quả thật là Châu Phàm cũng không nhớ chi tiết này nên phải mất một lúc để anh ta lục lọi trong kho đồ của mình và cuối cùng thì cũng đã tìm được bộ thiết bị kia.
"Vậy thứ này sử dụng kiểu gì?"
Nói thật thì Châu Phàm không phải dân công nghệ lắm, dù sao thì anh ta cũng rất ít khi nán lại tổng bộ thay vào đó là đi khắp nơi để tiếp tục phong ấn thêm quái vật ngủ say dưới các di tích vào Sơn Hải Kinh.