Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trỗi Dậy

Chương 243: Linh thể.




Chương 243: Linh thể.

Vùng không gian này rất rộng lớn, đến nỗi mà những kẻ đang có mặt ở đây cũng chẳng thể nào thấy được đường chân trời của nó nhưng bù lại thì cảnh quang xung quanh đây cũng khá đơn giản khi dưới đất này không có cảnh vật nào cụ thể cả.

Mặt đất được bao phủ hay nói đúng hơn là được cấu thành bởi một loại vật chất đen xì nào đó, đổi lại thì trên bầu trời đang lấp lánh rất nhiều các "vì sao" thậm chí có một vài "hành tinh" còn gần đến độ nhóm Châu Phàm có thể bằng mắt thường để cảm nhận được sự to lớn, hùng vĩ của nó.

Cảm tưởng như bọn họ không phải là đang quan sát một "hành tinh" này từ một hành tinh khác mà là đang đứng tại vùng không gian rất gần hành tinh đó để ngắm nhìn toàn cảnh lấy nó nên kích cỡ cũng vì thế mà được phóng đại lên nhiều lần.

Nhưng nếu nhìn nhận rõ hơn thì bên trên bầu trời rực sáng đó cũng có không ít những "hành tinh" đã sụp đổ hoàn toàn, thứ duy nhất còn sót lại sau cùng là những mảnh vỡ của một khối cầu không còn được nguyên vẹn như trước nữa.

"Đây rốt cuộc là đâu?"

Việc bọn họ cảm thấy khó hiểu vì Hades đột ngột mang bọn họ tới đây là điều hoàn toàn dễ hiểu, đặc biệt là khi ông ta còn mang trong mình một hình dạng trẻ con như hiện tại nữa, căn bản là hai kẻ hoàn toàn khác nhau.

Đương nhiên về hình dạng bên ngoài thì cái này Hades không thể tự quyết định được do việc thức tỉnh lần 2 đi kèm với hiệu quả lột xác mà tên Joshua kia gọi là nảy lộc, thứ sẽ tái cấu trúc lại cả u linh thể của các linh thể.

Hiểu đơn giản thì linh hồn thường được ví von như là một cây táo, linh thể là bản nâng cấp của linh hồn nơi mà cây táo ban đầu sẽ bắt đầu một chu kỳ hoàn toàn mới nhằm tái hiện lại quá trình phát triển của cây táo đó.

Quá trình này với linh thể tộc rất quan trọng vì nó là quá trình lột xác đúng nghĩa đen bởi lẽ linh hồn của bọn họ đều hoàn chỉnh và đều là một phần được Linh Hồn chủ động tách ra rồi nhào nặn thành.

Tức ngay từ đầu bọn họ đã không có cơ hội để nhúng tay vào trong quá trình cấu thành nên linh hồn nhưng với khái niệm thức tỉnh linh thể thì bọn họ có thể tự mình quyết định tất cả, thậm chí có thể xem là một sự lột xác tăng trưởng lần 2 từ cây táo ban đầu.

Với các Ghost tiến lên linh thể thông qua đệ tam ma pháp thì cấu trúc của bọn chúng có đôi chút khác vì sự tồn tại của bọn chúng rất ít mối liên kết với Linh Hồn và quá trình từ Ghost hoàn thiện thành một linh hồn đúng nghĩa cũng cần rất nhiều yếu tố.

Vậy nên quá trình phát triển ban đầu sẽ được quy định bởi đệ tam ma pháp nhằm để tạo ra một chuẩn mực chung hay nói đơn giản hơn thì việc các Ghost lẫn Skeleton phải chấp nhận buông bỏ mọi thứ thuộc về trước khi c·hết để đạt tới một sinh mệnh mới tại tiến hóa giai đoạn 3 chính là một phần của cái chuẩn mực chung đó.

Đương nhiên sau này thì các linh thể đó vẫn có thể theo những cách của linh thể tộc để tiến hành quá trình lột xác nhưng chung quy thì bọn chúng vẫn có lợi thế trong quá trình lột xác hơn nhiều do quá trình phát triển đã tích lũy đủ kinh nghiệm lẫn trải nghiệm từ trước.

Rủi ro của việc sẽ thất bại trong quá trình lột xác của linh thể tộc cơ bản là không xuất hiện trên người đám tiến lên linh thể thông qua đệ tam ma pháp, bù lại thì cả xác thánh cùng hóa linh thạch đều được nắm giữ bởi linh thể tộc và Joshua lẫn Sự Thật vẫn còn can dự trong quá trình quản lý nên dù mang ưu thế lớn nhưng chẳng thể bộc lộ ra được.

Quá trình lột xác cũng được Joshua nhắc tới dưới 4 dạng trong đó bao gồm 3 lần thức tỉnh, lần đầu tiên là khi năng lượng linh hồn được cụ thể hóa cùng năng lượng ý chí trong linh hồn kết hợp với nhau và tiến lên linh thể.

Giai đoạn này được gọi là tăng trưởng khi mà cây táo đã đạt tới giới hạn ban đầu bắt đầu sinh trưởng thêm một lần nữa, kế tiếp là nảy lộc như đã nhắc tới ở trên.

Cơ bản thì nó đại diện cho những chồi non dần nảy mầm và tạo ra một tầng lá hoàn toàn mới trên cái cây táo được định là chỉ không thay đổi gì ngoại trừ số lượng quả táo trên cây (ý thức được sinh ra ở mỗi lần đầu thai).



Giai đoạn này đặc biệt quan trọng với Hades, đúng hơn thì ngoài Hades ra thì chẳng có ai mang tới một hiệu quả đáng kinh ngạc như vậy được cả, bởi lẽ con đường hướng lên linh thể của Hades là độc nhất và cũng chỉ có mỗi ông ta đi được trên đó.

Khi còn sống với nhận dạng là Hades thì ông ta đã thông qua bộ liềm cùng chiếc mũ tàng hình để hấp thụ quá nhiều linh hồn kể từ vụ tiến l·ên đ·ỉnh Olympus rồi g·iết c·hết Dionysus nên linh hồn của ông ta sau khi c·hết căn bản là một mớ hỗn độn của hàng triệu, thậm chí là hàng chục triệu linh hồn bị nhét vào chung một chỗ.

Đến cả bản ngã của Hades, cũng đã bị chắp vá đến độ mà Cái C·hết phải nhận xét rằng nó như là một cơ thể được cắt ghép và khâu vá lại bởi nhiều bộ phận đến từ vô số các loại sinh vật khác nhau.

Sau đó thì linh hồn của Hades bị vứt vào trong dòng sông phản vật chất, đây cũng chính là khung cực hình cao nhất mà một linh hồn có thể nhận được trước khi đầu thai và trên thực tế thì thời gian nán lại của đại đa số linh hồn bị vứt vào đây đều chỉ có thể tính bằng giờ.

Bởi lẽ tốc độ gột rửa của dòng sông phản vật chất là quá mạnh, nếu ngâm quá lâu trong đó thì đến cả thần linh cũng tan biến hoàn toàn chứ đừng nói là những linh hồn tầm thường và bởi vì mỗi linh hồn đều là một tài nguyên quý báu trong vòng tuần hoàn vĩ đại nên các vị thần đều sẽ không phá hủy chúng hoàn toàn.

Linh hồn của Hades có đặc biệt hơn đôi chút vì hồi còn sống ông ta đã có khả năng đi lại giữa thế giới vật chất với thế giới trung gian cùng thế giới phản vật chất rồi và trong lúc đó ông ta cũng đã trộm đi kha khá thứ dưới đó để đẩy 3 món v·ũ k·hí của mình lên mức cao nhất có thể tăng.

Cụ thể hơn thì chúng được ngâm vào dòng sông phản vật chất, ban đầu Hades trộm ngâm thì Cái C·hết không phát hiện ra dù chiếc mũ tàng hình kia nhưng sau này bị lộ thì Cái C·hết cũng chỉ cảm thấy ông ta rất thú vị hơn là sẽ trừng phạt ông ta vì điều đó.

Đây cũng là mở màn cho mối quan hệ giữa cả hai, thứ đã kéo dài qua vô số năm tháng cho đến tận hiện tại, mà cũng bởi vì đã từng tiếp xúc qua nên linh hồn của Hades có mức độ chịu đựng cao hơn nhiều so với các linh hồn khác.

Kết hợp với ý chí đến các vị thần cũng phải thán phục thì Hades trực tiếp ngâm trong dòng sông phản vật chất đâu đó 10 triệu năm, những linh hồn trước đó bị ông ta hấp thụ thay vì bị gột rửa thì đã bị ông ta hấp thụ hoàn toàn nhờ vào hiệu quả của dòng sông.

Chưa kể đến chuyện trong lúc ngâm thì mỗi ngày Hades đều trộm uống vài ngụm nữa nên lúc được Cái C·hết thả xích ra thì ông ta đã là một linh thể rồi dù lúc đó chẳng ai, kể cả chính ông ta hay Cái C·hết nhận ra điều đó cả.

Vậy nên mới nói con đường tiến lên linh thể của Hades là không thể tái hiện lại được và cũng vì có cách thức tiến lên linh thể tàn bạo như vậy nên kết cấu cây táo của ông ta cũng khác xa so với linh hồn bình thường nhiều khi nó rất khô cằn.

Không lá, thậm chí đến lượng quả đã mọc được trước đó cũng đã bị hao hụt quá 3/4 nên khi phát hiện ra điều này thì Hades còn nghi ngờ về việc ông ta có thể tham gia vào quá trình đầu thai.

Có thể Cái C·hết đã nhận ra được điểm này nên mới không đẩy linh hồn của Hades vào vòng đầu thai đúng nghĩa mà vẫn giữ lại ý thức của ông ta cho kiếp sau đó, may mắn là giai đoạn nảy lộc đã giúp ông ta khắc phục được điểm này.

Nhờ vậy nên sinh mệnh bên trong cây táo vốn đã kiệt quệ của Hades một lần nữa căng tràn, tuy ông ta đã không tiến lên giai đoạn 3 là đơm hoa nhưng như vậy đã là quá đủ rồi vì thành tựu của ông ta đã đi xa hơn so với những gì mà tất cả có thể tượng tưởng được.

Giai đoạn 4 chính là sâm la vạn tượng, một trạng thái của linh hồn còn cao cấp hơn cả linh thể được nhóm 10 thiên tài đề ra làm mệnh đề kết thúc cho những nghiên cứu về linh thể và vào lúc này Hades đã nắm chắc được cách thức để đạt được tới sâm la vạn tượng.

"Bọn ta gọi nó là căn phòng đầu tiên nhưng với nhiều kẻ thì nó được biết tới như là phần thân cây hay hạch tâm của thế giới, nơi mà nguồn năng lượng kiến tạo được lưu trữ tại và cũng là nơi sinh ra vô số các vũ trụ thuộc thế giới này.

Mỗi quả cầu lơ lửng trên kia đại diện cho một vũ trụ đang tồn tại, tuy trong mắt các ngươi nó được biểu diễn dưới nhiều loại màu sắc khác nhau do mỗi vũ trụ đều tách biệt nhưng với kẻ đạt tới bản chất như ta thì chúng khá một màu, cứ như thể là một vòng xoáy khổng lồ của các thiên hà đang hội tụ về một điểm kéo dài ra vô tận vậy.



Nói thẳng ra thì cách thức mà ta nhìn nhận chúng có đôi chút kỳ quái nhưng nếu như các ngươi đủ may mắn đi trên con đường của một học giả như ta được đủ xa thì cũng sẽ có một cách nhìn nhận thuộc về riêng mình mà thôi."

Ảnh truyền vào mắt rồi được phân giải thành thông tin để não tiếp nhận chưa chắc đã là thật, đúng hơn là nó luôn luôn không chính xác bởi lẽ thứ mà chúng ta trông thấy chỉ là ảnh thuộc về quá khứ của thứ mà chúng ta đang nhìn vào.

Bên cạnh đó thì chúng ta chỉ nhìn nhận một thứ gì đó theo cách mà chúng ta muốn, thứ mà chúng ta trông thấy chưa chắc đã thực sự là sự thật hay có khi còn chẳng liên quan gì đến sự thật.

Vậy nên khả năng tưởng tượng mới quan trọng đến như vậy, với một kẻ đã đạt tới cội nguồn, bản chất của tất cả như Hades thì nó lại càng quan trọng hơn bao giờ hết.

Bởi lẽ thông qua khả năng tưởng tượng thì Hades có thể dễ dàng nhìn vào sự thật duy nhất đang tồn tại và từ sự thật duy nhất đó bản thân có thể thấy được cái gì đều tùy thuộc vào khả năng nhìn nhận của mỗi kẻ.

Đương nhiên những lời nói vừa rồi của Hades chẳng mấy lọt tai với những kẻ đang có mặt ở đây, đúng hơn là bọn họ đang tò mò với những thứ mà bọn họ vẫn luôn tò mò, đó chính là sự tồn tại của đa vũ trụ.

"Đa vũ trụ thực sự tồn tại sao? Vậy các thuyết tương quan thì sao? Chúng cũng thực sự có thật?"

"Thật ngớ ngẩn khi cho rằng những giả thuyết đó là thật chỉ vì đa vũ trụ thực sự tồn tại."

"Phải, nếu như mỗi khối cầu đều là một vũ trụ thì chúng phải có một mối liên kết nào đó nếu như giả thuyết 'mỗi quyết định đều có thể sản sinh ra một dòng thực tại/vũ trụ hoàn toàn khác' là thật."

"Nhưng chúng ta cũng không có bằng chứng cụ thể để phủ nhận điều đó, có thể trong vô số các vũ trụ trên kia thì sẽ có rất nhiều cái con người chúng ta đã dành được một chiến thắng đúng nghĩa trước đám quái vật."

Sau khi tiếp cận với đa vũ trụ thì thứ đầu tiên mà bọn họ muốn biết đó chính là về những gì mà mình đã biết, đúng hơn là bọn họ muốn làm rõ chúng nhưng sự thật là thay đổi nhận thức, thành kiến đã tồn tại chưa từng là một việc dễ dàng.

Ít nhất là trong trường hợp vẫn chưa có bằng chứng cụ thể để quyết định bên nào đúng bên nào sai thì mọi thứ vẫn rất khó để kết luận, mà kể cả có bằng chứng rõ ràng rồi thì vẫn sẽ có nhiều trường hợp cố chấp mà thôi (đơn cử như hội Trái Đất phẳng).

Mấy thứ này Hades cũng lười giải thích cho bọn họ bởi lẽ tuy là đa vũ trụ nhưng xét về bản chất thì mỗi vũ trụ cũng tách biệt hoàn toàn so với những vũ trụ còn lại và chỉ được liên kết với nhau thông qua căn phòng đầu tiên mà thôi.

Vậy nên không có chuyện hai vũ trụ có sự đồng bộ đâu, ngoại trừ những gì thông tin đã được quy định sẵn từ trước như tôn giáo các thứ hay thang Kardashev các thứ là sẽ có sự trùng lặp ra thì nhiều thứ khác sẽ không.

Yzzhagt biết về điều này, tuy đây là lần đầu tiên hắn tới được căn phòng đầu tiên vì nơi này không phải cứ muốn là tới được như Hades nhưng hắn cũng đã được nghe qua rất nhiều tri thức về những gì có liên quan rồi.

Bên cạnh đó thì sau khi ăn phải một cú đá của Hades để rồi bị văng tới tận đây thì mặt mũi của Yzzhagt có hơi nát một chút, một chiếc sừng vĩ đại của hắn cũng đã bị gãy mất rồi phân tán đi nơi nào đó trong quá trình hắn bị đá văng tới đây.

Kể cả vậy thì Yzzhagt vào lúc này cũng không hề chú tâm đến những v·ết t·hương này, không chỉ đơn giản là vì hắn tự tin vào khả năng hồi phục của mình khi chỉ trong vài phút ngắn ngủi mọi tổn thương đã được hồi phục gần như hoàn toàn ngoại trừ chiếc sừng vĩ đại bị đá gãy là hoàn toàn không có dấu hiệu được mọc lại ra.



Trong cái thời khắc như thế này Yzzhagt chỉ lặng lẽ thờ thẩn ngắm nhìn lấy "bầu trời" như thể đang tìm kiếm một manh mối nào đó và chẳng mấy chốc thì hắn đã nắm được điểm mấu chốt của vấn đề.

"Không phải là triệt tiêu cũng chẳng trục xuất mà là chuyển dịch!?

Mọi thứ được xem là nguy hại với vũ trụ đó đã được nén, tích tụ lại xong rồi được chuyển dịch hết vào một vũ trụ khác bao gồm cả uy áp của hai kẻ mạnh như chúng ta.

Theo lý thông thường thì chỉ một trong số chúng ta đang tồn tại bên trong này thôi cũng quá đủ để kéo sập tất cả nhưng bởi vì uy áp bị chặn lại ngay từ đầu và tiến vào trạng thái nén lên mọi thứ không được lan rộng ra nên cũng kéo dài được sinh mệnh của thế giới này."

Thông qua các quả cầu đã và đang sụp đổ Yzzhagt đã nhận được câu trả lời mà hắn mong muốn, đó là về bí mật thực sự đằng sau năng lực bảo hộ kia, nó căn bản là đẩy tai họa trên người của mình cho kẻ khác!

"Way to Heaven là một năng lực rất thú vị, nó liên quan nhiều đến vận rủi cùng may mắn, thậm chí năng lực này còn có thể bẻ cong cả nhân quả vốn đã được sắp đặt sẵn từ trước trong một vài trường hợp khi mà mọi điều kiện đều tụ hợp lại với nhau.

Mà ngay cả trong trạng thái bình thường thì nó đã đủ mạnh để cản lại hầu hết mọi tác động rồi dù cho chúng có bắt nguồn từ thần linh đi chăng nữa nếu như bọn họ không thực sự hiểu rõ bản chất của nó.

Ngoài ra thì Way to Heaven có 2 trạng thái, một là đẩy đi những vận rủi vào những kẻ khác và chỉ nhận lại sự may mắn cho bản thân, đây cũng là trạng thái mà ngươi đã được tiếp xúc từ nãy đến giờ.

Trạng thái còn lại là tiếp nhận vận rủi trong một vùng phạm vi nhất định, có thể ngươi không biết nhưng ở cái thời mà nhóm phàm vật đầu tiên thành thần có 2 thánh, Way to Heaven là năng lực của một trong hai kẻ đó và cũng là nguyên do dẫn tới 'c·ái c·hết' của ông ta.

Hành động tiếp nhận vận rủi trên phạm vi bao bọc cả chiến trường thời đó được cho là sự cứu rỗi với những binh lính phải tham gia vào cuộc chiến vô nghĩa kia và cũng là lý do chính dẫn tới sự kết thúc của cuộc chiến đó."

Mọi trận chiến đều cần có một nguyên do hoặc chỉ đơn giản là không với nhiều kẻ khác, với những binh lính thì lý do bọn họ ra chiến trường ban đầu là nghe theo quyết định của ban lãnh đạo nhưng nếu chỉ như vậy thôi thì khó mà thành lâu dài được.

Cái c·hết mới chính là nguyên do bọn họ tiếp tục bám trụ đến sau cùng khi đã có quá nhiều kẻ phải c·hết trong trận chiến đó và cái cớ hoàn hảo nhất đó chính là sự căm ghét với các bên đã tạo ra những c·ái c·hết đó, v.v.

Hành động của Joshua chính là gánh trên mình mọi tội lỗi để gột rửa mối thù hận giữa cả ba bên và khi đã mất đi lý do cũng như việc sự hy sinh của thánh đã để lại một ấn tượng quá mạnh nên kể cả khi bên trên không đồng ý thì binh lính cùng cư dân vẫn quyết định từ bỏ chiến trường để tận dụng cơ hội mà thánh ban cho này để tiếp tục sống.

Một sự hy sinh cao cả và đồng thời cũng mang tới một cái cớ đúng nghĩa nhất cho những binh lính đã sớm kiệt quệ vì trận chiến, đây là một giai đoạn mang đậm tính hồi ức của Hades nhưng với Yzzhagt thì hắn đã mở ra được một cơ hội mới.

"Ngài có vẻ không quan tâm lắm chuyện mang tôi tới một nơi như thế này nhỉ?"

Nơi đây là căn phòng đầu tiên, là nơi mà nguồn năng lượng kiến tạo đang ở tại và cũng là căn phong kết nối với tất cả mọi vũ trụ tồn tại trong thế giới này.

Vào lúc này Yzzhagt có thể dễ dàng tiếp cận với những nguồn năng lượng tiêu cực được tích tụ từ tha hóa hành vi lẫn sự ô nhiễm mà không còn bị hạn chế bởi Way to Heaven nữa, thậm chí nếu hắn thao tác đủ tốt thì nguồn năng lượng kiến tạo này cũng sẽ thuộc về hắn.

"Vốn dĩ ta đã định trận chiến này sẽ được diễn ra ở đây rồi, dù sao sân đấu trước đó cũng quá hạn chế với cả hai ta nhưng hiện tại thì nó đã được thả lỏng đôi chút rồi nên hy vọng ngươi có thể chịu được đủ lâu."

Vừa nói xong thì thanh Bident đang bay lơ lửng xung quanh Hades đột nhiên vụt xuống và cả cơ thể của Yzzhagt đột ngột bị chia ra làm hai, đòn t·ấn c·ông này căn bản là trực tiếp chia đôi cả cơ thể lẫn linh hồn nên đây căn bản là một đòn tức tử.