Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trỗi Dậy

Chương 230: Phù Tang.




Chương 230: Phù Tang.

Nói về chủ đề thần thoại giữa các nước thì La Mã có một mối liên hệ rất sâu với Hy Lạp, thậm chí người ta còn chỉ ra rằng nhóm người sống sót thành công chạy nạn ra khỏi thành Troy là khởi nguồn của La Mã sau này.

(Trận chiến thành Troy thì quá nổi tiếng rồi nhưng điểm đặc biệt nhất của nó nằm ở chỗ nó là chính tuyến của lứa anh hùng thứ 5 trong thần thoại Hy Lạp và cũng chính là hồi kết của thần thoại Hy Lạp.)

Thậm chí sau này vấn đề tôn giáo La Mã cũng gần như đem từ Hy Lạp qua chép lại và chỉ đổi mỗi tên của các vị thần nhưng trong giai đoạn đó cũng đã có không ít người lầm tưởng rằng Apollo cùng Helios thật ra là một.

Việc này dẫn tới chất liệu tạo ra thần Mặt Trời Sol của La Mã phần nhiều đều được lấy gốc từ chỗ của Apollo hơn là những gì thuộc về Helios.

Nếu như người dân thành bang Helios lầm tưởng giữa Apollo cùng Helios dẫn tới thờ phụng sai thần thì cả hai lại được liên kết với nhau dưới cái tên Sol, một Apollo khác được sinh ra sau khi tiếp xúc với mảnh vỡ thiên thạch kia.

Hay nói đúng hơn là bản chất thật của Apollo, kẻ đã g·iết Mặt Trời cũ (Helios) để trở thành Mặt Trời mới, về bản chất thì Sol chính là hình thái hoàn hảo nhất mà Apollo từng có thể mơ mộng về chính bản thân mình.

Những gì mà Apollo không làm được thì Sol có thể làm được, thậm chí còn ưu việt, tàn nhẫn hơn gấp nhiều lần so với những gì mà hắn vẫn luôn tưởng tượng trong đầu đến mức độ khiến những kẻ khác phải chán ghét.

Dưới sự tồn tại của Sol thì Apollo nghiễn nhiên trở thành thứ mà hắn vẫn luôn mong ước được trở thành nhưng khi rời xa Sol thì đến đám kiến hôi trước mặt hắn cũng chẳng thể nào tự mình giải quyết được.

Và hiện tại Apollo đã vươn tay của mình ra rồi bắt lấy bàn tay của Sol thêm một lần nữa, hắn không thể chấp nhận viễn cảnh trước mắt để rồi hệt như năm xưa, hắn lại một lần nữa tìm tới sự giúp đỡ lớn hơn mặc cho phải bỏ ra cái giá có lớn lao đến chừng nào đi chăng nữa.

(Bên cạnh đó thì La Mã từng thờ tận 2 thần Mặt Trời, đời đầu là Mặt Trời thần thánh nhưng sau này bị lãng quên, đời sau là Mặt Trời không thể bị khuất phục lấy hình mẫu từ Apollo.

Và chuyện Apollo xiên Helios rồi trở thành Mặt Trời mới lấy theo chất liệu là con người từng có giai đoạn nhầm lẫn chức danh thần ánh sáng của Apollo sang thành thần Mặt Trời cũng như Mặt Trời thần thánh bị thay thế bởi Mặt Trời không thể bị khuất phục.)

Trận chiến năm đó với thành bang Helios lý do mà Apollo thắng dễ dàng đến như vậy là bởi vì hắn mượn sức mạnh của những mảnh vỡ thiên thạch để lấy cắp sức mạnh từ mảnh đất này xong sử dụng nguồn năng lượng tưởng chừng như vô hạn đó để đàn áp hoàn toàn những kẻ phản loạn.

Sức mạnh của viên thiên thạch kia là không tưởng do nó có nguồn gốc liên quan đến một vị thần rất mạnh, tuy phần nhiều đã bị những kẻ mà Apollo trông thấy vào lúc đó mang đi nhưng may mắn là vẫn còn vài mảnh vụn cực nhỏ không đáng kể bị bỏ lại.

Nhờ đó mà linh hồn của Apollo mới có thể tiếp tục nương nhờ sức mạnh của viên thiên thạch kia và tồn tại được cho đến bây giờ, thậm chí ở thời điểm hiện tại thì khả năng của những mảnh vụn kia cũng là quá dư thừa để giúp hắn quét ngang tất cả.

Chỉ là Apollo nhận ra một điều rằng hắn vận dụng sức mạnh của viên thiên thạch kia càng nhiều thì thời khắc mà Sol thức tỉnh trở lại cũng càng gần hơn, tuy hắn không sợ Sol và cho rằng bản thân không còn bị phụ thuộc nữa nhưng để đề phòng thì hắn đã không còn dùng đến sức mạnh của viên thiên thạch kia nữa rồi.

Đó cũng là lý do mà Apollo lại yếu đến như vậy và Châu Phàm vẫn luôn phải đề phòng hắn bởi lẽ nếu hắn chỉ có như này thôi thì không lý nào vào cái năm đó hắn lại có thể nghiền ép những chiến lực cao cấp nhất của thành bang Helios nói riêng cũng như toàn thể con người nói chung một cách dễ dàng như vậy được.

Quả thật là hiện tại Apollo đã mạnh hơn rất nhiều nhờ vào u linh thể của Steven nhưng chung cuộc lại thì so với cái năm đó hắn lại bị giới hạn về mặt năng lượng và có thể hắn cũng không nhận ra lý do thực sự cho chuyện tại sao hắn lại rơi vào thế thua như này.

Hiện tại thì Sol là kẻ nắm quyền điều khiển nhưng hắn vẫn chưa vội đi ra ngoài Thiên Hộ Nham để xử lý kẻ địch của mình, thay vào đó thì hắn từ từ cảm nhận về u linh thể này rồi nhanh chóng nhận ra điểm bất thường.



Là sự chênh lệch, tuy khoảng chênh lệch đó diễn ra chưa đầy phần ngàn giây nhưng Sol cảm nhận được chuyện trong cái khoảnh khắc ngắn ngủi đó thì mọi tăng phúc mà u linh thể kéo tới đều biến mất.

Đáng sợ hơn là Sol cảm nhận được rằng có khi bản thân còn bị yếu đi trông thấy, bởi vì lượng đầu ra trong cái khoảnh khắc đó chỉ có 10% so với nội tại ban đầu mà thôi, tức nếu cứ cố đấm ăn xôi dùng u linh thể này thì khả năng của hắn vào thời điểm mấu chốt có khi còn chưa bằng một phần lúc bình thường.

Sở hữu nguồn năng lượng vô hạn thì sao cơ chứ? Hiện tại đầu ra của Sol chỉ bằng 10% nội tại thông thường thì khả năng vận dụng hay độ hiệu quả cũng bị giảm đến mức đáng kể và gần như chẳng có cách nào để khắc phục cả.

Đơn giản là vì tên ngu ngốc Apollo kia đã trực tiếp hủy đi u linh thể gốc để tạm thời hàn gắn lại u linh thể này, vậy nên hiện tại dù Sol có muốn cũng chẳng thể tách ra khỏi cái u linh thể này được trừ khi hắn kiếm được một linh hồn khác vẫn hoàn chỉnh sau khi bị tách ra khỏi cơ thể.

Điều đó căn bản là không thể trong tình huống này và chỉ cần Sol dám thoát ra khỏi u linh thể thôi thì hắn sẽ trực tiếp tan biến bởi u linh thể vốn dĩ là lớp màn bao bọc cũng như bảo vệ những gì ở bên trong.

Một linh hồn không thể tồn tại trên này nếu như không có u linh thể, vậy nên Sol phải chấp nhận bộ u linh thể này một đoạn thời gian trước và nhờ đó mà cũng có thể hiểu phần nào cho sự thảm hại đến bất thường của Apollo.

Dù sao với nguồn năng lượng sẵn có thì Apollo cũng đã có thể áp đảo đám kiến hôi này rồi, sở hữu nguồn năng lượng vô hạn chẳng qua cũng chỉ như thuê hoa lên gấm mà thôi, khả năng của hắn vốn đã áp đảo rất nhiều rồi.

Phải công nhận rằng phần nhiều là do Apollo ngu thật, bởi vì cái khoảnh khắc kia được kích hoạt cũng rất tùy hứng nhưng nó chỉ mới xuất hiện có một lần mà thôi, trước đó hắn có quá nhiều cơ hội để g·iết sạch tất cả nhưng vẫn bị ép cho phải dùng đến lãnh địa.

Về căn bản thì Sol hoàn toàn không thể khống chế được nhưng trước khi Apollo sử dụng đến lãnh địa thì hắn hoàn toàn không bị hạn chế và chỉ bị đúng một lần hắn cho mưa thiên thạch rơi từ bầu trời xuống.

Minh chứng rõ ràng nhất là ở chỗ phần lớn những viên rơi ra khu vực ngoại thành đều có kích cỡ rất nhỏ so với phần còn lại, đây là minh chứng cho việc đầu ra đã bị giới hạn, có thể Apollo không chú ý đến điểm này nhưng Sol lại cẩn thận hơn rất nhiều.

May mắn là Sol có thể thông qua những hiệu ứng của lãnh địa để g·iết sạch đám ngoài kia, vấn đề này không quá liên quan đến đầu ra thay vào đó là độ hiệu quả của lãnh địa cùng khả năng của kẻ triển khai nên hắn cũng có thừa sự tự tin.

Còn về phần nguyên do tại sao u linh thể này lại xảy ra vấn đề thì Sol khá chắc là do ông ta đã sửa đổi bản chất của linh hồn rồi, ông ta là kẻ đầu tiên đã đạt tới ngưỡng thay đổi về chất của linh hồn rồi kéo theo cả bản ngã.

Thậm chí cho đến hiện tại theo như Sol nghĩ thì cũng chẳng có ai sánh ngang với ông ta được cả do cách làm của ông ta căn bản là có quá nhiều rủi ro nhưng dù gì đi chăng nữa thì cũng chẳng lạ gì khi một kẻ đạt tới được ngưỡng kia lại có thể thay đổi bản chất của linh hồn.

Vậy nên Sol cho rằng bản thân phải tìm ra được cơ chế hoạt động của cái khóa kia thì sau đó mới có thể chân chính sở hữu được u linh thể này được.

Trong lúc Sol vẫn còn đang đắm chìm vào những suy nghĩ của mình thì trên Thiên Hộ Nham đã bắt đầu xuất hiện những vết nứt nhỏ rồi dần dần lan rộng ra khắp nơi và không lâu sau đó là hoàn toàn đánh vỡ vụn cả Thiên Hộ Nham vững chắc.

Jock phải thừa nhận một điều rằng trong điều kiện bình thường thì ông ta không có khả năng đánh vỡ được Thiên Hộ Nham, thứ này không chỉ đơn thuần là quá chắc chắn mà còn là đến từ lãnh địa.

Không tính toán đến chuyện chức nghiệp Striker có thể đẩy Jock đến ngưỡng cực đại như vậy hay không nhưng vốn dĩ thì gần như mọi thứ tồn tại trong lãnh địa đều thuộc về yếu tố nội dung và không thể nào tác động vào được.



Có điều Thiên Hộ Nham lại thực sự tồn tại và có khả năng hệt như mấy đám mây tại 8 khu vực trước đó nên Jock có thể đoán được phần nào chuyện nó có thể tác động vào nhưng rất khó để có thể phá hủy hoàn toàn.

Theo như trong tài liệu ghi chép của nhà họ Châu thì đại học giả đã thông qua việc thay đổi ràng buộc dẫn tới các khu vực liên thông với nhau và cũng tự triệt tiêu tính hiệu quả của lẫn nhau.

Nhờ vậy mà nhà họ Châu mới biết được chuyện thật ra 8 khu vực căn bản là được chia ra thành 8 lãnh địa thứ cấp nhỏ hơn hoạt động dưới sự điều khiển của "Mặt Trời" và bởi vì chúng là những lãnh địa thứ cấp tách biệt nhau nên chỉ cần gặp nhau sẽ tự động triệt tiêu mọi hiệu ứng sẵn có.

Đương nhiên biết cách để phá giải là một chuyện còn thực sự phá giải được nó hay không lại là một chuyện hoàn toàn khác, dù sao với chừng này con người thì dù có biết cách cũng như không biết mà thôi.

Bọn họ sẽ phải bỏ ra rất nhiều thời gian cũng như sẽ có rất nhiều sự hy sinh để có thể vượt qua được 8 khu vực còn về chuyện 8 khu vực có liên quan gì đến Thiên Hộ Nham thì theo như Zehy phân tích được trong 5 phút, Thiên Hộ Nham căn bản là một kết giới đảo lộn.

Có thể hiểu rằng nó là một lãnh địa rộng mà bên trong đó không có cái gì cả và điểm đặc biệt duy nhất chính là lớp vỏ ngoài cùng của Thiên Hộ Nham, tức Thiên Hộ Nham chính xác là mẫu lãnh địa hy sinh mọi thứ bên trong lãnh địa để củng cố lớp vỏ của nó một cách tối đa.

Vậy còn cách phá giải thì sao? Có người cho rằng nên tổng t·ấn c·ông nhưng có người cũng nghĩ rằng ngay cả có làm như vậy thì cũng như chắc đã phá được lớp vỏ ngoài cùng của Thiên Hộ Nham và có nhiều ý kiến trái chiều khác nữa.

Có điều tổng kết lại thì Châu Phàm chỉ nghĩ đơn giản thứ đang ở trước mặt mình là một khối cầu có lớp vỏ bên ngoài siêu cứng nhưng bên trong chẳng có gì cả, căn bản là rỗng hoàn toàn nên cách tốt nhất để phá hủy nó chính là tạo ra sự chênh lệch áp suất.

Phải, Châu Phàm rất thực tế hệt như cái lúc mà anh ta phá hủy q·uả c·ầu l·ửa đã có xu hướng trở thành một ngôi sao thu nhỏ trên tay Apollo rồi vì chính điều đó nên hắn cũng ăn trọn v·ụ n·ổ đó thẳng mặt vậy.

Nếu như Thiên Hộ Nham có kết cấu đặc lõi thì đương nhiên cách làm của Châu Phàm là vô nghĩa nhưng nếu nó có vỏ cứng nhưng lõi lại rỗng thì bọn họ hoàn toàn có thể tạo ra điều kiện áp suất chênh lệch giữa trong và ngoài nhằm phá hủy nó, thậm chí là cho nó tự hóp lại rồi bóp nát vật ở bên trong.

Đáng tiếc là lớp vỏ của Thiên Hộ Nham có kết cấu gần như tương đồng với thủy tinh nên trong điều kiện chênh lệch áp suất giữa trong và ngoài là quá lớn kết hợp với gần như không có khả năng biến dạng nhanh chóng được dẫn tới trực tiếp nổ tung, vỡ vụn ra thành từng mảnh.

8 khu vực tương đương với 8 con đường lên trời, 2 thuận lợi 6 khó khăn, Thiên Hộ Nham là ranh giới giữa mặt đất cùng bầu trời, vượt qua nó cũng có nghĩa là thực sự lên được tới trời nhưng Thiên Hộ Nham không mang ý nghĩa là rào chắn cuối cùng.

Mà ngược lại, Thiên Hộ Nham là bức tường bảo hộ cuối cùng che trở cho mặt đất khỏi cơn thịnh nộ của Mặt Trời và giờ đây khi bức tường đó biến mất thì tất cả đều đã đứng trên bề mặt của Mặt Trời!

Không gian tăm tối bắt đầu cháy rực lên những đốm lửa màu đen và dần bao phủ lấy cả mặt đất, mọi nơi trong lãnh địa đều không thể tránh khỏi được lần chuyển dịch cuối cùng này của đặc tính Mặt Trời chiếu rọi muôn nơi.

Mặt đất bốc lên từng ngọn lốc lửa màu đen, bầu trời các vì tinh tú bắt đầu chuyển biến, hầu hết mọi người đều c·hết sạch và chỉ còn sót lại một vài là có tư cách để có thể nhìn thấy được khung cảnh cuối cùng khi Phù Tang xuất hiện.

Lúc này mặt đất đã sớm được bao phủ với những ngọn lửa màu đen, căn bản là chỉ khác bề mặt của Mặt Trời ở màu sắc còn bầu trời thì đã tràn ngập các vì tinh tú tạo ra một vùng không gian sáng rực đối nghịch với dưới mặt đất.

Ngay trong số những người may mắn còn sống sót cũng có không ít người đang bắt đầu hấp hối và rõ ràng những người còn lành lặn đủ để tiếp tục chiến đấu như Châu Phàm thì cũng chẳng mong chờ được đến viễn cảnh bản thân sẽ sống sót rời khỏi đây được.

Những con quái vật được Châu Phàm thả ra trước đó gần như đều đã được thu hồi lại, trong tình thế như thế này thì cũng chỉ có Hydra, Gévaudan cùng Wendigo là có thể tiếp tục trụ lại được nhưng muốn thắng căn bản là quá viễn vông.

Lấp ló trong ánh lửa có một bóng người lướt qua và chưa đầy 2 giây sau thì lãnh địa tách rời được Zehy triển khai nhanh chóng bị ăn mòn đến hơn 50% phạm vi ban đầu, vị trí đứng của Jock đã có hơi lệch ra ngoài nên cả cơ thể của ông ta trực tiếp căng phồng lên rồi nổ tung thành sương máu.



Sol bằng cách tạm thời tăng đầu ra của đặc tính lãnh địa khiến độ xâm thực của nó được đẩy mạnh trong thoáng chốc đã thành công thu hẹp lại được lãnh địa tách rời của Zehy và cũng chỉ với một cú chạm đơn thuần thì lưu lượng máu trong cơ thể của Jock trực tiếp sôi trào dẫn tới áp suất đạt ngưỡng rồi nổ tung.

Sau đó thì Sol tiếp tục lẫn trốn trong những ngọn lửa màu đen chờ đợi khoảnh khắc ra tay kế tiếp của mình còn về phần Jock thì tự dưng cả cơ thể biến thành sương máu rồi trực tiếp bị ngọn lửa bên ngoài làm cho bốc hơi của ông ta đột ngột ngưng tự trở lại.

Jock đã may mắn thoát c·hết một lần nhờ vào thuật Voodoo thế mạng được Châu Phàm đính lên trên người tất cả mọi thành viên nhưng cơ bản thì hiện tại ông ta đang t·rần t·ruồng và quan trọng nhất là mỗi người chỉ có một lần vì Châu Phàm đã mất gần như toàn bộ búp bê thế mạng để mượn cánh tay của Death rồi.

"Mấy con búp bê này chế tạo không dễ đâu."

Thật ra thì búp bế thế mạng tuy nhìn thì toàn năng vậy chứ tính hiệu quả của nó rất hạn chế và đại đa số các trường hợp để phải là mạng đổi mạng, hơn cả lúc này dùng tốt không có nghĩa là sau này cũng vậy.

Nếu như sau này Châu Phàm không tiếp tục phát triển chức nghiệp thầy pháp Voodoo của mình thì hình nhân thế mạng cùng lắm cũng chỉ đỡ hộ được những tiệm cận bước đầu tiên trở xuống mà thôi.

"Là do tôi bất cẩn." Zehy mặt mày xám xịt đứng ra nhận tội, rõ ràng là c·ái c·hết vừa rồi của Jock phần nhiều là do cô ta không kiểm soát tốt lãnh địa tách rời của mình.

"Đừng nói vậy, nếu không có lãnh địa tách rời của cô thì chúng ta đã sớm c·hết sạch từ lúc nãy rồi, hơn cả lãnh địa tách rời chẳng thể nào so với lãnh địa thực sự được nên chúng ta cũng không thể yêu cầu quá nhiều được."

Châu Phàm đích thân lên tiếng an ủi Zehy, dù sao trong tình huống hiện tại thì không thể để lòng tin của bất cứ ai đi xuống được, nếu không thì tất cả đều sẽ c·hết theo nghĩa đen.

"Lão Daniel, hạt giống của ông còn dùng được không?"

"Trong lãnh địa tách rời thì có thể, ra ngoài thì lửa đen sẽ nhanh chóng đốt chúng thành tro, hơn cả vì nơi này không có chất dinh dưỡng nên số lần sử dụng sẽ bị giới hạn còn trên một bàn tay mà thôi."

"Vậy là được rồi, Zehy cố gắng duy trì lãnh địa tách rời đi, ta cùng Jock sẽ tạo ra cơ hội."

"Thưa ngài, tôi tin rằng với số hình nhân thế mạng còn lại kết hợp với việc chúng tôi ở lại đây để giữ chân cho ngài rút lui khỏi nơi này thì tôi tin rằng vẫn còn chút ...."

"Ai trong số chúng ta rồi cũng đều sẽ phải c·hết, đấu tranh về chính mình chẳng có gì sai cả vậy nên đừng tự xem nhẹ sinh mệnh của chính mình trong thời khắc cận tử như thế này vì dù cho là ta, các ngươi, con kiến hay thần linh đều có cái giá ngang nhau mà thôi."

P/s: 8 con đường lên trời căn bản là 8 trong số 10 con quạ ba chân, con của Đế Tuấn với Hoài Hi, Hậu Nghệ bắn rụng 9 con thì 8 con thành đường lên trời, 1 con thành Thiên Nham Hộ còn 1/Lục Áp thì sống quay về Phù Tang với Hoài Hi sau này quy y cửa phật hiệu Đại Nhật Như Lai.

Thiên Nham Hộ trong thần thoại Nhật Bản là cái hang động mà thần Mặt Trời Amaterasu dùng để trốn vào vì nổi giận trước những trò đùa tàn bạo, quá đáng của người em trai thần bão tố Susano.

Hiểu đơn giản thì 8 khu vực là lực lượng ý thức của 8 con quạ ba chân đ·ã c·hết, Thiên Nham Hộ là của con còn lại đ·ã c·hết nhưng lựa chọn hình thức khép kín bảo hộ còn Phù Tang là về con quạ ba chân duy nhất còn sống là Lục Áp.

Bên cạnh đó thì Đế Tuấn cùng Đông Hoàng Thái Nhất cai trị thiên đình trên trời còn vu tộc của thập đại tổ vu lại trị vì dưới đất, thuật Voodoo của Châu Phàm có thể xem là vu thuật nên trận này có phần liên quan đến đại chiến thiên đình dẫn tới c·ái c·hết của Đế Tuấn cùng Đông Hoàng Thái Nhất cùng sự suy vong của vu tộc.

Ngoài ra thì trận này ít nhiều đánh cũng đến hồi kết rồi, cung xạ nhật của Hậu Nghệ đã có, thuật Voodoo có thể thế vu thuật của vu tộc, vận mệnh coi như an bài từ trước.