Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trỗi Dậy

Chương 22: Con người của 80 năm sau.




Chương 22: Con người của 80 năm sau.

Một trong 28 thành bang còn sót lại của con người và một trong ba thành bang được đặt tại lãnh thổ của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa cũ, cụ thể hơn là được xây dựng dựa trên thành phố trực thuộc Trung Ương trước khi tận thế xảy đến là Thượng Hải và một phần của tỉnh Chiết Giang.

Nơi này sau 80 năm trời đã có nhiều chuyển biến, trước tận thế thì nó là một trong những thành phố tân tiến nhất trên toàn thế giới và cũng là thành phố lớn nhất của Trung Quốc nhưng khi tận thế xảy đến.

Cả thế giới gần như bị phá hủy hoàn toàn bởi đám quái vật bước ra từ Labyrinth, dân chúng cũng Trung Quốc cũng không tránh khỏi được chuyện này bởi vì lãnh thổ của bọn họ quá rộng, tuy người dân chủ yếu tụ tập lại ở các thành phố lớn nhưng đó cũng là nơi mà các Labyrinth dễ sinh ra hoặc bị thu hút nhất.

Lực lượng q·uân đ·ội của Trung Quốc cũng không phải yếu hay gì, thậm chí còn ngồi vào ghế thường trực của hội đồng bảo an liên hợp quốc trước khi tận thế diễn ra, lực lượng quân sự của nước này là không thể nghi ngờ.

Thậm chí sau khi tận thế diễn ra khiến toàn thế giới bị t·ê l·iệt thì Trung Quốc cũng là một trong những quốc gia có thể gượm dậy nhanh nhất và tập hợp lực lượng lại cũng như làm tốt khâu bảo vệ dân thường và bầu ra lãnh đạo tạm thời mới thay cho vị trước đó.

Ngày tận thế tới một cách quá bất ngờ, sự xuất hiện của 72 trụ đã khiến các quốc gia đều phải tập trung cao độ và liên tục họp từ chủ đề này sang chủ đề khác để đưa ra một định hướng chính xác nhất cho cái tương lai không rõ phía trước.

Và cứ tưởng như nơi quy tụ những vị lãnh đạo cấp cao cũng như được bảo vệ nghiêm ngặt nhất đó mới chính là nơi an toàn nhất thì bùm, hàng loạt quái vật xông vào, súng đạn không thể xuyên thủng lớp da của chúng.

Máy b·ay c·hiến đ·ấu chỉ là con mồi với chúng, chiến tăng bọc thép chống được cả những đầu đạn bộc phá dễ dàng bị chúng sâu xé cho thành từng mảnh, tất cả đều biến mất chỉ trong chưa đầy một ngày ngắn ngủi.

Có thể gượm dậy được trong một khoảng thời gian ngắn, thậm chí là tập hợp lực lượng quốc phòng còn sót lại cũng như di tản người dân còn sống sót tới được những cứ điểm an toàn cũng cho thấy được khả năng của bọn họ.

Bên cạnh với Trung Quốc thì còn có thêm 8 quốc gia khác là Mỹ, Ý, Đức, Anh, Pháp, Nga, Thổ Nhĩ Kỳ và Ấn Độ, cả 9 không lâu sau đó, cụ thể hơn là vào năm thứ 8 sau khi tận thế diễn ra đã tổ chức một cuộc chiến phản công với nguồn hỏa lực hiện có lúc bấy giờ.

Chỉ là như Labyrinth Gaia đã nói, con người tại thế giới này thực sự khiến các Labyrinth thất vọng tràn trề khi cuộc phản công đó cũng đã khiến một con rồng Rank R+ cư ngụ tại tầng 67 của Labyrinth Azi•Dahaka xuất động.

Con rồng đó mang tên Darkan, nó cao hơn cả tháp Eiffel, đạt ngưỡng hơn 350m khi đứng bằng hai chân sau, đuôi của nó dài hơn 180m, chỉ một cú vung đuôi cũng có thể san phẳng cả trung tâm của Paris, thậm chí với lực xung kích tạo ra sau đó cũng đã khiến các tòa nhà ở phía sau bị đốn gãy như cây rồi từ từ đổ sụp xuống.

Sải cánh của Darkan được miêu tả là có thể che phủ cả bầu trời thơ mộng của Paris, đưa thành phố này vào đêm đen tối nhất và cũng chỉ cần một cú vỗ cánh cũng đủ để khiến áp suất thay đổi và hàng loạt lốc xoáy được tạo ra.

Theo thống kê thì khu vực Parc Naturel Régional du Morvan đã biến thành bình địa chỉ vì Darkan bay quá gần mặt đất khiến sóng xung kích được tạo ra bởi một chiến cơ được cho là to ngang cra khu vực trung tâm của Paris.



Trọng lượng ước tính lên tới đâu vài ngàn đến vài chục ngàn tấn đi kèm với một bộ động cơ có thể gia tốc đến ngưỡng 30 Mach chỉ trong vài tích tắc, căn bản thì nếu chỉ xét về những thông số cơ bản của Darkan thôi cũng biết tại sao liên minh lấy 9 nước làm trụ cột và rất nhiều quốc gia khác lại thất bại thảm hại rồi.

Đó còn chưa kể đến lớp da dày có thể chống được cả t·ên l·ửa hành trình, lách luôn v·ũ k·hí bị liên hợp quốc nghiêm cấm là gậy tầm sét của Chúa rơi từ trên quỹ đạo xuống, thậm chí đến cả các loại v·ũ k·hí năng lượng như Railgun hay pháo Ray Plasma còn chẳng gãi ngứa được cho Darkan.

Hỏa lực thì thôi, một hơi thở của Darkan thôi cũng đủ biến hạm đội hải quân tinh nhuệ của hàng chục nước chiều sâu xuống lòng đại dương, cũng thật may mắn khi một con quái vật như vậy lại biến mất ngay khi con người tuyệt vọng nhất.

Chỉ là sự xuất hiện của Darkan đã mang tới quá nhiều thiệt hại cho con người, đống quái vật còn lại quá đủ để đẩy bọn họ vào thế phải trốn chui trốn lủi dưới những hang đá hệt như thời kỳ đồ đá ăn lông ở lỗ vậy.

Thậm chí có khi là còn thảm hơn vì con người còn phải trốn tránh sự săn lùng của quái vật nữa, chuyện sau đó thì kịch bản kiểu mẫu thôi, các chức nghiệp giả thức tỉnh bla bla, lãnh đạo con người chiếm lại phần lãnh thổ đã mất bla bla.

Thời điểm sau đó thì ai cũng biết rồi, con người sau khi quét dọn xong những con quái vật lang thang dưới sự lãnh đạo của chính phủ liên bang thì tiến tới thiết lập 28 thành bang, rồi đi thăm dò xung quanh.

Khoanh vùng các khu vực an toàn, nguy hiểm và cấm khu, sau đó thử sức vài tầng đầu ở những Labyrinth hạng thấp tại khu vàng, tiếp nhận kiến thức về Labyrinth từ đám thương buôn, rồi tới tận ngày hôm nay, tương lai của 80 năm sau tận thế.

Hiện tại thì New Genesis/Tân Thời, tên gọi mới mà chính phủ liên bang phê duyệt dựa trên loại ngôn ngữ dùng chung của con người hiện tại là tiếng anh hay Thượng Hải phiên bản mở rộng tính theo thời điểm 80 năm trước cũng vừa đi vào ổn định.

Dù sao con người tổn thất cũng quá nhiều, tuy chỉ mới là hai thế hệ thôi nhưng cũng đã là 80 năm rồi, là cả một đời người rồi, các kiến trúc xưa kia đã sụp đổ gần như hoàn toàn nên muốn xây dựng thì trước tiên bọn họ phải dọn dẹp trước đã.

Mà dù cho có kiến trúc không mấy hư hại đi chăng nữa thì bọn họ cũng chẳng dám dùng, thứ nhất là vì qua lâu vậy rồi, ai mà biết chúng chống được thêm bao lâu nữa? Thứ hai là vì công trình thiết kế lỗi thời, không thuận tiện trong việc thủ thành.

Vậy nên mới phải đập đi xây lại cái mới, tuy phía con người cũng có không ít chức nghiệp giả nhưng cũng không thể huy động lực lượng chính đang canh gác tại những điểm n·hạy c·ảm trở về các thành bang để đi bốc vửa với làm phụ hồ được.

Hơn cả chi phí để huy động lực lượng trên phòng tuyến trở về thành bang cũng không nhỏ, bọn họ không bỏ ra nhiều vậy được nên cũng chỉ có thể từ từ rồi tính tiếp thôi, hiện tại muốn gấp cũng chẳng được.

Ít ra thì vào hiện tại, tức 14 năm sau khi tiến hành dọn dẹp và xây dựng lên New Genesis, thành bang được đánh mã số 14 thì cũng đã phục hồi được kha khá rồi, tuy so với 80 năm trước thì chưa bằng được một nửa nhưng cũng chẳng thể nào trách bọn họ trong cái hoàn cảnh như này được.

Tính ra 14 năm mà xây dựng xong được tường thành bao bọc xung quanh, phân chia các khu vực khác nhau rồi xây dựng cơ sở hạ tầng, tiến hành canh tác, gieo hạt, chăn nuôi trồng trọt các thứ để ổn định nguồn lương thực đủ tự cung tự cấp mà được như này là quá ổn áp.



Tuy hiện tại vẫn đang tiếp tục dọn dẹp và xây dựng thêm nhưng đại khái thì khu dân cư đã có thể chứa được hơn 30 triệu dân, đã coi như thành công, còn xây dựng thêm trạm xá, trường học, tạo công ăn việc làm các thứ nữa.

Theo kế hoạch dự kiến thì trong 50 năm ít nhất bọn họ sẽ tái thiết được huy hoàng của Thượng Hải năm xưa, tuy có thể dân số tới lúc đó sẽ chưa đạt đủ chỉ tiêu theo kế hoạch đề ra trước đó nhưng vẫn rất khá rồi.

Ngoài Tân Thời ra thì Trung Quốc kết hợp với bán đảo Triều Tiên còn có thêm 2 thành bang khác nữa, một cái nằm ở giữa Thẩm Dương và Đại Liên, cái còn lại thì nằm tại Thành Đô, căn bản thì cả ba thành bang cách khá xa nhau.

Nhất là thành bang mã hiệu số 12, Tân Bắc Kinh, nơi đó nói chúng là khá loạn, người từ bán đảo Triều Tiên, từ Nhật Bản, từ Mông Cổ cùng phía Đông của Liên Bang cũ đều đổ dồn xuống đây để sinh sống.

Rất hỗn tạp, ngoài ra thì đường giao thương giữa Tân Thời cùng Tân Bắc Kinh cũng khá khó khăn vì Bắc Kinh cũ kéo dài đến tận Thanh Đảo hiện tại đã thành một khu màu đen rồi, tiến hành giao thương theo đường này căn bản là không thể.

Đi đường biển thì quá nguy hiểm do con người chỉ dọn được đám quái vật trên lục địa mà thôi, dưới kia có cái gì bọn họ không dám liều, vậy nên chỉ có thể đi đường vòng qua lãnh thổ Nội Mông cũ tới Ngân Xuyên qua Lan Châu để xuống thành bang bên Thành Đô.

Nếu muốn tới Tân Thời thì từ Ngân Xuyên đi dọc theo Thiểm Tây, trực tiếp né tránh Tây An và Vũ Hán vì đây là hai khu màu đỏ rồi đi dọc theo phía Đông Nam qua những cứ điểm như Lâm Phần, Trịnh Châu, Chu Khẩu, Nam Kinh là tới được Tân Thời.

Còn về thành bang tại Thành Đô thì nó mang mã hiệu số 13 và tên thì vẫn là Thành Đô thôi, tại sao lại tốn công đi đường bộ như vậy thì ngoại trừ đường hàng hải không dùng được ra thì trên không cũng vậy.

Labyrinth Azi•Dahaka nghe đồn cũng là ở trên không, hơn cả từ dưới đất cũng dễ dàng nhìn thấy một số hòn đảo trôi nổi trên trời, vài cái trong số đó thì chứa Labyrinth còn số còn lại thì là nơi mà đám quái điểu nghỉ chân lại.

Đi đường hàng không có khi chưa kịp làm gì đã bị một đám quái điểu bu lại cắn xé rồi, đương nhiên lựa chọn duy nhất của bọn họ vào lúc này là đường bộ, nơi được cho là đã được dọn dẹp tương đối sạch sẽ rồi.

Ngoài 3 thành bang này ra thì tại khu vực Đông Nam Á cũng có thêm hai cái nữa, mã hiệu của chúng lần lượt là 15 và 16, một cái đặt tại Nong Khiaw, Lào, tên của nó là Samakkhi tức đoàn kết hay Unite.

Tại sao lại phải đặt ở Lào? Đơn giản thì bởi vì Lào chỉ có một khu màu đỏ gần Viêng Chăn so với những nước lân cận như Myanmar, Thái Lan, Cambodia cùng Việt Nam thì Lào gánh ít thiệt hại hơn hẳn.

Thảm nhất trong khối này chắc là Việt Nam, trên miền Bắc thì đỏ lỗ chỗ, ngay trên đó còn gặp thêm khu màu đen là Quảng Châu, dưới miền Nam thì tuy trên cạn không nhiều Labyrinth như miền Bắc nhưng tại Cửu Long, chín cửa vào đều bị chặn bởi một Dungeon từ màu vàng đến tận màu đen.

Ngày thường đã khổ rồi chứ mùa mưa tới thì khác gì cá sấu lên bờ? Chỉ có miền Trung là khá ổn áp nhưng bị bọc hai đầu vậy rồi thì cũng khó cho việc đi lại nên đành thôi, cái còn lại thì nằm ở khu bên dưới, nói chung là dạng chơi một mình.



Tóm gọn lại thì khu vực Đông Bắc Á có 3 thành bang còn Đông Nam Á là 2, nếu cộng thêm 1 cái ở châu Úc cũng thì thành 6, một con số khá lớn, nhất là tại khu vực Nam Á khi chưa gì đã có tận 4 thành bang được dựng lên ở đây.

Có thể nhiều người sẽ nói rằng thời thế loạn lạc, nguy cơ d·iệt c·hủng như thế này thì con người sẽ đoàn kết với nhau nhưng trên thực tế thì không phải, ở cái thời đại hòa bình 80 năm trước đã có rất nhiều vấn đề rồi.

Giờ khi hầu hết các nước đều sụp đổ và nó còn lại gộp chung thành chính phủ liên bang thì đương nhiên không có chuyện dễ dàng thống nhất chung một ý kiến được, đó còn chưa kể đến chuyện giờ đây một thành bang có thể chứa rất nhiều con dân của các quốc gia.

Bản thân trật tự an ninh nội bộ trong các thành bang đã rất khó duy trì rồi huống hồ là đoàn kết cả chủng tộc lại? Chỉ là ít ra trong khung cảnh hoạn nạn đó thì khu vực Nam Á hình như đã có ra một loại chính kiến nào đó.

Tại một căn phòng nào đó tại thành bang Tân Thời thuộc Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa cũ, đặt ở giữa phòng là một cái bàn tròn và xung quanh đó là 15 chiếc ghế, bàn tròn đại diện cho thân phận ngang bằng cũng nhằm ám chỉ rằng ít ra về bề ngoài thì không có sự phân biệt giữa những kẻ đang ngồi ở đây.

"Chào mừng các vị tới với Tân Thời, chắc hẳn tất cả đã phải trải qua một khó khăn để tới được đây, thật đáng tiếc khi chúng tôi không thể tiếp đãi các vị được mà ngay lập tức phải triệu tập để tổ chức cuộc họp luôn."

Kẻ lên tiếng đầu tiên đương nhiên là phía chủ nhà, cũng là đại diện của Tân Thời, tuy so với những kẻ còn lại đang ngồi ở đây thì ông ta có thân phận cao hơn hết do các chủ thành khác không thể rời đi mà chỉ có thể cử đại diện của mình đi thay.

Nhưng ngữ khí của ông ta cũng rất hài hòa, cho thấy rõ mục đích của cuộc họp lần này hoàn toàn không có ý đấu đá, dù sao nếu có ý định này thì 14 ghế còn lại cũng đã chẳng mất nhiều thời gian như vậy để tới được Tân Thời.

"Ngài đừng nói như vậy, đây là cơ hội tốt để 4 thành bang chúng ta xây dựng được một liên minh về lâu về dài, hơn cả mọi người giờ cũng đã đi tới nước đường này rồi, đương nhiên ai cũng muốn đạt được thống nhất để cùng nhau làm việc có phải không các vị?"

Tên vừa bắt chuyện có bắt nguồn từ thành bang Samakkhi, hắn có cũng có phần đúng chứ không sai, chỉ là ai tới đây cũng có toan tính riêng của mình cả, hắn cũng tương tự như vậy nên bọn họ cũng không tin lời này là thật.

"Được rồi, dù sao đây cũng là lần đầu tiên chúng ta tổ chức cuộc họp nên chắc các vị vẫn còn giữ cảnh giác với nhau, vậy thì tôi cũng đi vào chủ đề chính luôn."

Vừa nói ông ta vừa cho tắt điện phòng rồi kích hoạt tạo tác có trong bàn tròn, nó có chức năng chiếu ra những nhiều chiếu 3D, đây là công nghệ được kết hợp giữa tri thức từ Labyrinth cùng trí tuệ của con người.

Thông qua thao tác của ông ta thì hình chiếu 3D cũng dần được phóng đại và đó chính là bản đồ của khu vực Nam Á hiện tại với 4 điểm sáng xanh lớn chính là 4 thành bang còn những màu sắc còn lại như vàng, đỏ và đen là thuộc về Labyrinth.

Đương nhiên ông ta không chiếu cho tất cả cùng xem thứ mà ai cũng biết, ngay sau đó thì những tuyến đường màu trắng bắt đầu hiện ra, đây chính là những tuyến đường an toàn đã xác định kết nối giữa 4 thành bang.

Hai trong số đó là đường từ Tân Bắc Kinh tới Thành Đô cùng Tân Thời, ngoài ra thì còn có vài con đường khác nữa những so với mạng lưới tuyến đường màu tím tức những tuyến đường ngày trước thì thực sự quá ít.

Sau khi tận thế xảy đến thì các tuyến đường đều bị liệt vào màu tím, trừ một số ít trong số đó thành công thiết lập các trạm an toàn dọc đường, đủ để biến chúng thành tuyến an toàn màu trắng ra thì tất cả đều không dùng được.

"Mục tiêu đầu tiên của cuộc họp lần này như các vị cũng biết đấy, tôi muốn mở rộng thêm những tuyến đường an toàn, dù sao nếu lỡ như Labyrinth có bạo phát thì ít ra chúng ta còn có nhiều sự lựa chọn cũng như thời gian để xử lý hơn."