Chương 199: Hành trình tới thánh địa.
*Chúc mừng bên thách đấu đã thông qua cửa ải huấn luyện viên tầng thứ 12.*
*Trao tặng truyền thừa chuyển chức lần 3 của chức nghiệp vô danh.*
*Bắt đầu quá trình tổng kết thông số......*
*Xét thấy trận đấu kết thúc dưới 5 phút.*
*Trao tặng công pháp cổ võ cấp thiên vương.*
*Xét thấy trận đấu kết thúc chỉ với một đòn.*
*Nhận được kỹ năng độc nhất một thương là nằm.*
*Trao tặng truyền thừa từ nhập môn đến chuyển chức lần 1 của thương sĩ ma thuật.*
*Xét thấy đối tượng huấn luyện viên lần này là anh hùng thượng nhân cấp cao Sir Lancelot du Lac.*
*Mọi ban thưởng ở trên tăng thêm 50%.*
*Truyền thừa chuyển chức lần 3 của chức nghiệp vô danh->truyền thừa chuyển chức lần 4 của chức nghiệp vô danh.*
*Công pháp cổ võ cấp thiên vương->nguyên bộ công pháp cấp bậc thầy Lancelot từng tập qua thời trẻ.*
*Truyền thừa từ nhập môn đến chuyển chức lần 1 của thương sĩ ma thuật->truyền thừa từ nhập môn đến chuyển chức lần 3 của thương sĩ ma thuật.*
*Nhận được quyền tiếp cận đến một số tri thức về chủng tộc thượng nhận.*
*Đánh giá cuối cùng mà huấn luyện viên Sir Lancelot du Lac đưa ra.....*
*Xét thấy huấn luyện viên Sir Lancelot du Lac bỏ về giữa chừng, nghiên cứu rõ hơn về thái độ của huấn luyện viên.....*
*Không đủ quyền hạn tiếp cận linh thể nằm ngoài biển sao, anh hùng Lancelot du Lac.*
*Bắt đầu quá trình tự động đánh giá.....*
*Chúc mừng bên thách đấu nhận được đánh giá A sau cùng.*
*Nhận được hai phần huyết mạch cải tạo, mục tiêu chỉ định là dị nhân, có tỷ lệ nhất định khiến toàn bộ những kẻ trong cây gia phả cùng thức tỉnh.*
*Tỷ lệ đồng bộ hóa được đẩy lên 82%.*
*Nhận được ký ức về khảo hạch của thần linh.*
Cơ thể của Nhật Nam trực tiếp sụp đổ ngay lập tức, ý thức của ông ta đã bắt đầu được chuyển dịch tới ký ức chỉ định kia, tuy đây không phải là lần đầu tiên bởi vì ở hai lần trước, sau khi thông qua được hai tên huấn luyện viên trước đó thì ông ta cũng được xem qua một khoảng ngắn trong cuộc đời của bọn họ rồi nhưng cảm giác này thì quả đúng là có qua bao nhiêu lần đi chăng nữa thì cũng chẳng quen nổi.
"Chèo thuyền đi đám tập sự, thánh địa ở ngay trước mặt rồi, đừng để lỡ thời gian của Sir Lancelot."
Khung cảnh bắt đầu được tái hiện lại, hiện tại Nhật Nam đang hóa thân thành một trong những kẻ có trong kịch bản này, cái này thì sau hai lần bỡ ngỡ thì ông ta cũng khôn ra rõ nhiều rồi nên sẽ không lặp lại những sai lầm như trước nữa đâu.
Về căn bản thì nhân vật mà Nhật Nam hóa thân vào chỉ có thể xem là phụ của phụ, ông ta sẽ không có khả năng tác động đến cốt truyện, thậm chí nếu như rời bỏ khỏi vị trí mà nhân vật mà ông ta hóa thân ở tại quá lâu sẽ dẫn tới việc xáo trộn cốt truyện khiến mọi thứ phải bắt đầu lại từ đầu.
Đương nhiên là Nhật Nam không muốn điều đó diễn ra, bởi vì thời gian hóa thân là có giới hạn, nếu như bị ép phải lặp lại kịch bản quá nhiều lần thì chẳng thể nào chạm tới được phần kết của kịch bản trong khoảng thời gian quy định được.
Vậy nên Nhật Nam cũng đã tự rút ra kinh nghiệm rồi, khi mà cốt truyện nhân vật được diễn ra thì tốt nhất là nên thuận theo kịch bản và chỉ nên đi thăm dò xung quanh nhằm mục đích là hiểu rõ hơn về bối cảnh, kịch bản khi bản thân không xuất hiện trong kịch bản chính mà thôi.
Ví dụ giống như buổi tối tất cả đều đi ngủ chẳng hạn, đến lúc đó thì các nhân vật cấp cao ảnh hưởng đến kịch bản sẽ không thể tác động đến điểm bất thường như ông ta rồi tạo ra điểm rối của kịch bản khiến mọi thứ phải về lại ban đầu nữa nên cũng thuận tiện tay chân hơn.
Theo như Nhật Nam để ý thì có vẻ như hiện tại ông ta là một hiệp sĩ tập sự và lúc này thì ông ta đang cùng với những hiệp sĩ tập sự khác ra sức vung mái chèo để chèo lái con thuyền này tới một hòn đảo tên là thánh địa.
Nhật Nam là một kẻ rất thức thời nên ông ta cũng thông qua việc nói chuyện nhảm các thứ với đám tập sự khác để tranh thủ kiếm thêm một số thông tin và có vẻ như hòn đảo được gọi là thánh địa Alpha kia thực chất là lãnh địa của một vị thần.
Đúng hơn là vị thần được chủng tộc thượng nhân thờ phụng nhiều nhất trong tất cả và cũng là vị thần bao dung bọn họ nhất khi tổ chức công khai thử thách của thần linh, thậm chí nếu như thông qua được thì vị anh hùng đó không chỉ sở hữu giai thoại dưới tư cách là anh hùng được thần linh công nhận mà còn nhận được v·ũ k·hí của anh hùng nữa.
Mới nghe qua thôi là Nhật Nam đã rõ đây chính là điểm mấu chốt của kịch bản rồi nên ông ta trực tiếp xoáy sâu hơn vào nó, dù sao đám tập sự cũng rất căng tràn huyết khí và đầy mong đợi vào việc một ngày nào đó bản thân cũng sẽ trở thành một anh hùng trực thuộc đế quốc Camelot, thậm chí là sở hữu v·ũ k·hí của anh hùng thuộc về mình.
Sau một hồi hỏi thăm các thứ thì Nhật Nam tóm gọn lại như sau, giai thoại của anh hùng là thứ chỉ có các vị thần mới ban cho được và thường thì các anh hùng chỉ có thể đạt được nó thông qua thử thách của các vị thần.
Thần linh đương nhiên cũng chia mạnh yếu và độ khó khăn của thử thách cũng sẽ tùy vào quan điểm của từng vị thần mà khác nhau nhưng thử thách của vị thần cư ngụ tại thánh địa Alpha lại là quan trọng nhất.
Thứ nhất là bởi vì chỉ có thần của lò rèn và công tượng mới ban tặng v·ũ k·hí của anh hùng cho những anh hùng vượt qua được thử thách của ngài ấy, các vị thần còn lại đều ban tặng các phần thưởng khác nhau nhưng lại không thể nào sánh bằng được v·ũ k·hí.
Vũ khí có phẩm được chia thành 3 cấp độ là bảo khí, v·ũ k·hí c·hiến t·ranh, cuối cùng là v·ũ k·hí của anh hùng, v·ũ k·hí của anh hùng là độc quyền chỉ có thần của lò rèn và công tượng mới chế tạo được, ngay cả đến các chủng tộc bậc cao hàng đầu cũng chỉ có thể chế tạo được v·ũ k·hí c·hiến t·ranh mà thôi.
Ngoài ra thì v·ũ k·hí vào phẩm đặc biệt mạnh là bởi vì giai thoại cộng hưởng, giai thoại, chất liệu tạo ra v·ũ k·hí của anh hùng cộng hưởng với giai thoại của anh hùng cụ thể hay vị anh hùng được thần linh ban tặng v·ũ k·hí độc quyền thuộc về mình sẽ mang tới hiệu ứng không tưởng.
Trong số đó mạnh nhất là vua của các anh hùng Gilgamesh, ông ta được cho là sở hữu thứ v·ũ k·hí còn trên cả v·ũ k·hí của anh hùng và kho v·ũ k·hí của ông ta không ngừng được mở rộng bởi vì số lượng anh hùng mà ông ta g·iết được nhiều đến không tưởng.
Kho tàng Babylon cũng là nơi mà các v·ũ k·hí của những anh hùng đ·ã c·hết đó được cất trữ, tuy anh hùng sở hữu giai thoại cộng hưởng với chúng đã biến mất hoàn toàn khiến cho sức mạnh của chúng không còn được như xưa nữa nhưng với Gilgamesh thì giá trị sưu tầm thôi đã là quá đủ rồi.
Thứ hai là bởi vì thần của lò rèn và công tượng thực sự là một trong những vị thần được thờ cúng nhiều nhất bởi không chỉ mỗi thượng nhân mà ngay cả là các chủng tộc bậc cao như quỷ tộc vì đây là vị thần đại diện cho những ý tưởng có thể dẫn tới sự phát triển về nhiều lĩnh vực khác nhau.
Cuối cùng, thần của lò rèn và công tượng dành một sự quan tâm to lớn cho chủng tộc thượng nhân, tuy ngài ấy đã có gia luyến là các thần lùn rồi nhưng trong số các vị thần thì ngài ấy vẫn tỏ ra gần gũi với thượng nhân nhất.
Kịch bản này quả đúng là tương đối mới với Nhật Nam nhưng ông ta cũng tự hiểu rõ rằng bản thân không có tư cách để làm gì trong cái kịch bản này cả nên cũng chỉ đành phối hợp mà thôi, được cái là công nhận có nhiều thứ để học được.
So với hai kịch bản trước thì cái kịch bản này có quy mô lớn hơn nhiều bởi vì những hiệp sĩ được mang đi trong đoàn lần này đều là các hiệp sĩ nổi bật của đế quốc Camelot cả, đến các tập sư mang theo để làm việc nặng cũng như xách nước bổ cam cũng thuộc hàng đứng đầu trong hàng trăm ngàn hiệp sĩ tập sự khác.
Có vẻ như quy mô dân số của chủng tộc thượng nhân này là cực kỳ kinh khủng, hơn cả ngay từ khi sinh ra đã mạnh hơn con người quá nhiều nữa, các hiệp sĩ tập sự mà Nhật Nam được gặp gỡ, làm việc cùng trong những ngày qua đều mạnh hơn ông ta ở bên ngoài nhiều.
Cổ võ đều ít nhất đạt tới cao cấp, thậm chí một vài còn là đại sư còn những hiệp sĩ cấp bậc cao hơn thì rõ ràng là còn mạnh hơn nữa, có lần Nhật Nam được điều lên trên boong thuyền để lau dọn thì cũng đã có cơ hội thấy một hiệp sĩ chính thức vung một kiếm nhẹ nhàng thôi đã trực tiếp chia đôi một hòn đảo có bán kính khoảng 5km rồi.
Vậy mới thấy được tên Lancelot kia mạnh đến mức độ nào nữa, hiện tại hắn đang ở ngưỡng tuổi 19, tuy mới gia nhập vào hội hiệp sĩ của đế quốc Camelot thôi nhưng đã được tân vương Arthur tín nhiệm và trở thành trợ thủ đắc lực của ngài ấy dưới tư cách là một trong những hiệp sĩ bàn tròn rồi.
Theo lời đồn là giữa cả hai có ẩn tình và đã sớm quen biết nhau từ trước nên mới vậy, mấy lời đồn kiểu vậy đương nhiên Nhật Nam không đến mức ngờ nghệch tin vào chúng hoàn toàn nhưng ít ra thì vẫn có một vài giá trị tham khảo nhất định.
Như việc có lời đồn rằng Lancelot sở hữu một số năng lực đặc biệt đến từ việc hắn từng được nuôi dưỡng bởi các nàng tiên của cái hồ nào đó, ngoài ra thì hiện tại hắn đang là cổ võ tầng 8, tức bậc thầy rồi.
Ngay cả với các thượng nhân thì việc mới 19 tuổi đã thành tựu được đến bậc thầy rồi quả thật là quá phi thường, chỉ là muốn đạt tới võ thần thì lại không phải là chuyện đơn giản, vậy nên Lancelot muốn thông qua thử thách này để vừa tích trữ để trở thành võ thần trong tương lai mà cũng vừa đạt được danh hiệu anh hùng.
Thật sự thì Nhật Nam chẳng thể nào tưởng tượng nổi nếu như Lancelot được phép dùng toàn bộ sức mạnh của mình vào năm 11 tuổi thì ông ta sẽ b·ị đ·ánh thảm đến mức độ nào, dù sao chênh lệch giữa cả hai căn bản là không tưởng.
Mà quan tâm đến mấy chuyện như vậy làm gì cơ chứ, chỉ cần biết thế giới này rất nguy hiểm là được, thượng nhân nhìn thì có vẻ mạnh đấy nhưng nếu đem đi so với các chủng tộc nằm ở phía trên thì ngay cả anh hùng cũng chỉ góp mặt vào để b·ị đ·ánh mà thôi.
Chỉ có duy nhất vua anh hùng Gilgamesh là sở hữu được giai thoại từng tham gia vào thử thách của Sinh Mệnh trên lãnh địa của quỷ tộc và có một trận đánh có qua có về với tộc trưởng của một trong 8 nhánh của bọn họ.
Một vài chủng tộc nghe đồn thậm chí còn có những cá thể tồn tại đầu tiên dưới mặt đất và vẫn tiếp tục sống sót cho đến tận bây giờ, căn bản là thuộc dạng chiến lực mạnh đến dưới thần theo nghĩa đen, may mà đã sớm qua cái thời đại các chủng tộc kia đánh nhau loạn hết cả lên để tranh đoạt tài nguyên cùng thứ hạng chủng tộc rồi.
Hiện tại thì hầu hết các chủng tộc gia luyến của thần đều đã quy ẩn, nhất là trong 20 hạng đầu, chỉ còn lại những chủng tộc xếp sau thôi nên thượng nhân mới có thể bành trướng được như thế này.
Trong khoảng thời gian này thì Nhật Nam ngoài ngồi nghe mấy chuyện âm dương ra thì cũng chăm chỉ hoàn thành được chỉ tiêu của mình nên lọt được vào mắt xanh của cấp trên và được cho phép đấu tập với những tập sự khác trong khoảng thời gian rảnh.
Đây căn bản là một dạng đặc quyền cao cấp so với một tập sự như Nhật Nam bởi vì tuy để có thể lên được con thuyền này thì tập sự cũng chẳng phải hạng vớ vẩn gì nhưng giữa các tập sự thứ hạng cao cũng có phân chia cấp bậc.
Nhóm trên là làm được để ý từ trước và định sẽ trở thành thế hệ hiệp sĩ trụ cột trong tương lai của đế quốc Camelot, nhóm dưới như Nhật Nam thì sau này cùng lắm cũng chỉ có thể làm việc dưới trướng bọn họ mà thôi.
Mà tính ra thì kịch bản không bị xáo trộn, tức là ngay trong kịch bản gốc thì tên hiệp sĩ tập sự mà Nhật Nam hóa thân vào đã đủ tư cách này rồi, vậy ra nếu như ông ta không cố gắng để lọt vào được mắt xanh của cấp trên thì mới là đi sai kịch bản.
Không một chút manh mối nào, tý thì phải tiêu tốn không ít thời gian để bắt đầu lại từ đầu, thậm chí nếu như không nắm bắt được manh mối này thì có khi Nhật Nam dù được vòng ngược vòng xuôi thêm chục lần nữa cũng vẫn chẳng nắm được manh mối cụ thể nào.
Những ngày sau đó thì về bản chất thì Nhật Nam vẫn được đối đãi như thường, vẫn phải làm mấy việc nặng như bao nhóm dưới khác rồi sau đó mới được tham gia vào khóa huấn luyện cấp cao như nhóm trên chứ không được ưu ái hoàn toàn.
Nguyên do thì chắc là vì thân phận nữa, theo như một số người bạn mà Nhật Nam đã làm quen được thì nhóm trên ngoại trừ là các tài năng nổi bật được nuôi dưỡng làm thế hệ hiệp sĩ tương lai ra thì còn là con ông cháu cha các thứ nữa.
Cũng phải mà thôi, phải là con ông cháu cha, được hưởng tài nguyên lẫn sự huấn luyện, đào tạo chuyên sâu từ nhỏ thì mới trội hơn nhóm dưới được chứ theo như Nhật Nam thấy thì nhóm trên về bản chất cũng chẳng quá mạnh hơn nhóm dưới là bao.
Ở nhóm dưới thậm chí còn có một vài tài năng đặc biệt nổi bật như hóa thân của Nhật Nam, mấy tên này đã được chú ý từ trước lâu rồi nhưng vì khoảng cách về mặt thân phận nên cũng chỉ có thể bồi dưỡng kiểu này để tránh khiến đám lãnh chúa quý tộc các thứ tạo ra phiền phức.
Lý do thực sự mà đám nhóm trên có mặt trên con thuyền này mặc cho bọn chúng chẳng làm gì cả ngoại trừ tới giờ huấn luyện thì đi huấn luyện, tới giờ ăn thì ăn, giờ ngủ thì ngủ còn giờ rảnh thì toàn đi tập cổ võ là để tranh suất bưng lễ.
Kiểu như mang quà đi biếu các thứ mà thôi, tuy nói ra thì nghe hạ thấp thần linh quá nhưng thần linh cũng rất âm dương chứ không hẳn là cao cao tại thượng nên bọn họ vẫn sẽ có một chút quy tắc ngầm với những đối tượng tới lãnh địa của bọn họ để tiếp nhận thử thách.
Giống như việc mang theo cống phẩm đủ nhiều, vừa ý thì sẽ đỡ đi được vài bước không cần thiết, căn bản là đi cửa sau, khỏi cần xếp hàng để trực tiếp tiến vào tiếp nhận thử thách của thần linh luôn.
Đám nhóm trên này tới đây là để tranh phần bưng lễ, tuy nhóm bưng lễ chỉ có thể dừng lại ở vòng ngoài ở nơi ở của chủng tộc thần lùn mà thôi nhưng có thể đặt chân được lên thánh địa Alpha đã là một dạng đặc quyền rồi và Nhật Nam cũng có mặt trong danh sách đó.
Mất khoảng vài tuần cũng như ghé qua một vài điểm tiếp tế dọc đường thì cuối cùng đoàn thuyền mới thấy được hình bóng của thánh địa Alpha, tính ra thì dọc đường này Nhật Nam cũng gặp qua không ít chuyện lạ.
Thực sự thì cả 38 năm sinh sống trên cõi đời của Nhật Nam chẳng thể nào so sánh được chuyến đi chưa dài đến 1 tháng này, có thể là do tầm nhìn của ông ta đến cuối cùng vẫn quá thấp nên mới bị kinh hãi, bất ngờ từ lần này tới lần khác.
Dọc đường Nhật Nam đã gặp qua không ít quái vật được gọi là ma thú, trong đó một vài con còn được miêu tả là mang đến mức độ t·hảm h·ọa lớn hơn cả Darkan trong trí tưởng tượng của ông ta nhưng tất cả đều được giải quyết khá gọn gàng.
Thậm chí một vài lần còn phải kinh động đến tên Lancelot kia, kinh khủng hơn là có một lần đoàn thuyền của bọn họ không may đụng trúng đoàn thuyền đi ra từ một đảo quốc bí ẩn nào đó có quan hệ rất sâu với quỷ tộc.
Đáng sợ hơn là thực sự có một nhóm quỷ tộc ngồi trên đó, tuy cỡ như Nhật Nam thì ngay lập tức bị tống xuống dưới tầng hầm và chỉ có những hiệp sĩ thân cận bên cạnh Lancelot cùng bản thân Lancelot mới được đích thân ra tiếp đón nhưng loại khí tức mà đối phương phát ra căn bản không phải thuộc cùng một tầng khái niệm với bọn họ.
Uy áp tuyệt đối về mặt huyết mạch, chỉ riêng sự hiện diện của bọn họ thôi cũng đủ để khiến các tập sự cùng những hiệp sĩ chính thức không dám thở mạnh hay ngưỡng đầu lên nhìn rồi, sự chênh lệch giữa ngoài 50 và chủng tộc mạnh nhất lớn đến không tưởng.
Mà tạm thời bỏ chuyện đó qua một bên đi, hiện tại bọn họ đã cập bến vào thánh địa Alpha, để miêu tả về nơi này thì chắc là tương lai đâu đó khoảng 1000 năm sau của thế giới Nhật Nam nếu như tận thế không ập tới.
Thật sự khó tin khi tên Lancelot kia sinh sống ở một thời đại quá đỗi xa xưa về trước mà vào lúc đó công nghệ đã đạt tới ngưỡng trình độ mà hiện tại thế giới của ông ta đã chẳng thể bắt kịp được rồi.
Sau đó thì chỉ có một vài thuyền viên được chỉ định từ trước là được xếp vào đội vào đảo còn lại thì chỉ được ở lại tại khu nghỉ dưỡng lân cận bến cảng dành cho các vị khách tới viếng thăm, ở đây thì Nhật Nam cũng đã có cơ hội gặp gỡ các thần lùn.
Về mặt ngoại hình thì bọn họ căn bản là thần lùn/Gnome, mấy cái tượng đất thần lùn giữ vườn mà phương Tây hay dùng để trang trí trong khu vườn của mình ấy, mũ nhọn màu đỏ, râu ria xồm xoàm, mặc mấy bộ đồ trông khá là bình dị các thứ.
Sau đó thì các phương tiện vận tải cũng đồng loạt xuất hiện, nó không phải là dạng xe cộ như tưởng tượng của Nhật Nam, kể ra thì nó giống một con sâu hay một con lươn khổng lồ thì đúng hơn, sau đó thì tất cả cùng ngồi lên đó để chạy thẳng đến trung tâm của thánh địa.
Tốc độ của phương tiện này là rất nhanh, chẳng mấy chốc thì bọn họ đã tới được trung tâm rồi và trong khi nhóm của Nhật Nam bận rộn với việc đưa các lễ vật xuống thì phía của Lancelot lại gặp một thần lùn nào đó.
"Tôi xin tỏ sự biết ơn vô bờ bến trước ngài thưa chủ của lò rèn rực đỏ."
Nói câu này xong thì Lancelot cũng một mình đi thẳng vào trong với sự hướng dẫn của thần lùn lúc nãy còn những thượng nhân còn lại thì phải đứng ngoài chờ trong khi các thần lùn bắt đầu mang ra hàng loạt các thiết bị cơ giới khác nhau để vận chuyển đống lễ vật kia vào trong.
Có vẻ như chỉ có mỗi mình kẻ tiếp nhận thử thách cùng những thần lùn mới đủ tư cách để vào bên trong để diện kiến vị thần kia được, kịch bản tới ngang đây cũng đã hết nên không gian cũng dần vỡ vụn.
Nói chung thì chuyến đi lần này Nhật Nam đã thu hoạch được rất nhiều thứ, bỏ qua những thông tin ngoài lề thì ông ta đã có cơ hội được tiếp cận cũng như luyện tập với các thượng nhân nên đã đồng bộ hóa được không ít ký ức của bọn họ.
Tuy việc này cực kỳ nguy hiểm vì có tỷ lệ rất cao sẽ dẫn tới xáo trộn kịch bản nhưng về căn bản thì Nhật Nam không tiếp xúc nhiều đến mức độ đủ lâu để đối phương phát giác được về sự tồn tại của đồng bộ hóa, nhiều lắm thì bọn họ chỉ cảm thấy việc lênh đênh ngoài biển quá lâu khiến đầu óc có chút không thích hợp mà thôi.
Rồi còn được cấp trên đích thân huấn luyện nữa nên chuyến đi này Nhật Nam đã thu được quá nhiều rồi, điều đáng tiếc duy nhất là hệ thống cổ võ đã quá lỗi thời nên dù có đạt tới được tầm cỡ thiên vương đi chăng nữa thì vẫn rất hạn chế, mà thôi, tham nữa làm gì cơ chứ.
Ngay trước khi ý thức của Nhật Nam hoàn toàn tan biến và trở về lại bên kia thì một thanh kiếm trực tiếp bay từ bên trong ra rồi xuyên thủng linh hồn của ông ta, ông ta hoàn toàn không kịp phát giác ra chuyện gì cả, đến khi tỉnh dậy lại ở đầu bên kia thì ông ta vẫn có chút không tin nổi rồi liên tục sờ phần ngực của mình.
Đây rõ ràng là nhắm vào Nhật Nam, đòn t·ấn c·ông đó, thanh kiếm đó chắc chắn là nhắm thẳng vào ông ta chứ không phải là hóa thân kia, là vị thần kia sao? Kể cả ngược dòng về lâu đến như vậy rồi mà vẫn bị vị thần kia phát giác ra?
...
"Chúng ta coi như hết nợ rồi Cái C·hết."
"Thật phiền ngươi quá, dù sao ngươi cũng đã phong lô và gần như chuyển giao tất cả lại cho ứng cử viên của mình rồi."
"Nó giống như chuyện ta ngày xưa ném thần khí về ngược lại cho Jacos thôi, một vòng lặp đúng nghĩa hệt như con rắn tự cắn đuôi của mình tại điểm tận cùng của thời gian vậy, ta trong tương lai tạo ra thần khí rồi ném nó về quá khứ để giúp ta trong quá khứ bước được thêm một bước nữa.
Về phần thanh kiếm kia thì nó chỉ là một thứ không đáng nhắc tới mà thôi, cùng lắm chỉ sánh ngang với mấy món đồ chơi vớ vẩn mà ngày xưa ta hay làm, cây thương kia rõ ràng là có tiềm năng hơn nhiều."
"Nó tự có vận mệnh của chính nó, chúng ta không nên can thiệp quá nhiều, dù sao chỉ có những kẻ có khả năng che đậy vận mệnh như Jacos thì chúng ta mới có thể tác động nhiều đến như ngươi nói được."