Chương 19: Kết thúc mua bán.
Có điều trước khi bộ ba Salamance kịp làm ra bất cứ động thái nào thì lão làng như VI đã sớm tính toán xong mọi thứ rồi, vụ này đương nhiên không thoát khỏi tay Dungeon của kiến mối được, dù có thoát thì nó cũng có cách để bắt nó về được.
"Ehem, chắc các vị cũng biết là vụ này làm ăn lớn như thế nào rồi nhỉ? Thế này nhé, ai đưa ra được mức giá cao hơn thì có thể nhận được vụ làm ăn lần này các vị cùng vị thủ hộ tầng ở bên kia thấy như thế nào?"
Mức giá ở đây chính là tăng tối đa lợi ích cho mèo trắng nhưng giảm khoảng chi trả của nó đến mức tối thiểu, đương nhiên đây là việc có lợi đối với nó nên trên thực tế thì nó chẳng có lý do gì để khước từ yêu cầu này cả.
"Vậy thì theo ý của tiểu thư đi."
Ngay sau khi mèo trắng gật đầu thì bộ ba Salamance bên kia phải một lần nữa tính toán, đánh giá lại từ đầu vì giờ cả bốn sẽ cùng nhau tranh, ai đưa ra được mức giá có lợi nhất cho mèo trắng sẽ thắng cuộc.
Thứ mà cả ba đang tính toán là mức thiệt hại tối thiểu của bọn họ, lợi ích thì đương nhiên phải có nhưng không thể đẩy lợi ích xuống dưới ngưỡng này được, nếu không thì khoảng lời khổng lồ này sẽ biến thành một khoảng lỗ ngay lập tức.
Theo quan niệm của cả ba thì đây sẽ là một cuộc đấu rất dài hơi vì các bên sẽ liên tục đưa ra mức giá của mình cho tới khi gần chạm cả mức thiệt hại tối thiểu nên bọn họ phải chuẩn bị sẵn tinh thần cho mức giá đó.
Nhưng với VI thì ngược lại, nó đã sớm biết Dungeon của hang kiến đã thắng ngay từ đầu rồi nên chẳng có lý do gì mà nó phải để thời gian thừa thãi ra để cho bộ ba kia tính toán gì cả, trực tiếp đẩy xuống mức giá gây thiệt hại với bọn họ nhưng vẫn mang lại lợi ích tối đa cho kiến mối là được.
"Quyền công dân, không cần phải nộp đồng phí nào tại Dungeon của hang kiến, ngài thấy thế nào thưa ngài thủ hộ tầng?"
VI vừa đưa ra mức giá thì ngay lập tức tạo ra một cơn chấn động, không chỉ với bộ ba Salamance ở bên kia mà ngay cả mèo trắng cũng giật nảy mình, cái mức giá quái quỷ gì đây? Căn bản là gần như chẳng mang lại được bất cứ giá trị nào cả.
Cấp quyền công dân? Cô ta thực sự tính làm đến mức quyết định hệ thứ hai của mình là thú nhân? Thậm chí còn không thu bất cứ đồng phí nào nữa? Vậy khác gì thực sự coi bọn họ chính là công dân của Dungeon mình rồi?
Phải nhớ rằng đây chỉ là một chuyến đi quá giang mà thôi, làm đến mức đó chỉ vì những kẻ sẵn sàng xuống xe khi đạt tới đích của mình? Căn bản là quá nhiều thiệt hại, tại sao cô ta lại dám đưa ra một mức giá như vậy cơ chứ?
Mèo trắng cũng không biết rõ phi chính quy này đang nghĩ cái quái gì, có thể cũng vì thế nên hắn mới được gọi là phi chính quy, những kẻ khác thường và sẽ mang tới những làn gió mới thổi xuống từng khe hở của Labyrinth.
"Tiểu thư có thực sự chắc chắn bản thân hiểu rõ những lời mà mình vừa truyền đạt hay không?"
Đừng nói là mèo trắng, cả bộ ba Salamance bên kia cũng cảm thấy rất bất thường vì phi chính quy là những kẻ từ bên ngoài tới, tức đám này còn chẳng biết nhiều về Labyrinth như dân thường sinh sống bên trong này chứ đừng nói là Dungeon Master chính quy có dòng dõi lâu đời và hùng mạnh bậc nhất như Salamance.
Khả năng cao đây chỉ là những lời nói bóng gió để hỏi dò mức giá mà thôi, chỉ là nếu có bất cứ phần trăm nào trong đó đủ sức để biến câu nói này thành sự thật thì chỉ có thể nói rằng phi chính quy này điên rồi, thậm chí còn điên hơn nhiều so với bọn họ tưởng tượng.
Ngay khi VI định đứng ra giải thích thì kiến mối trong trạng thái trầm ngâm đứng từ bên ngoài để lắng nghe câu chuyện này bắt đầu tham dự vào, nếu nói về quyền công nhận kẻ nào là cư dân của mình thì nó là kẻ có quyền nhất trong tất cả.
"Nếu quyết định tin tưởng thì đừng nghi ngờ còn nếu nghi ngờ thì hãy đừng tin tưởng, quyết định là ở chỗ ngài thưa thủ hộ tầng."
Giọng nói này đi kèm với cảm giác khi đó, Hiragart chắc chắn rằng đây chính là kẻ lúc đó chứ không phải là tên từ nãy đến giờ đang đối thoại với bọn họ, tuy giọng nói đều là của nữ tính nhưng lại mang tới cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Như tiếng của vô số lưỡi dao sắc nhọn đang không ngừng xuyên thủng cơ thể của Hiragart vậy, đây chính là nỗi sợ sâu đến từng tế bào, cô ta đã bị ám ảnh bởi kiến mối, chỉ vì một cái ánh mắt tràn ngập sát niệm vào lúc đó.
Cả Vatygart cùng Moragart cũng có thể khẳng định được rằng đây chính là kẻ đã có sát niệm với bọn họ, cứ như đổi một kẻ hoàn toàn khác vào vậy, tuy bọn họ không hiểu nó đang nói cái gì nhưng cái lạnh này vẫn khiến Moragart phải đổ cả mồ hôi lưng.
Đúng vậy, ngôn ngữ của kiến mối mới được thêm vào cách đây chưa lâu nên vẫn chưa tự động cập nhật vào các quả cầu pha lê cấp quá thấp được còn với những quả cầu pha lê đủ mạnh để sinh ra được ý thức thì chúng sẽ tự cập nhật ngay khi có ngôn ngữ mới được thêm vào.
Còn với thủ hộ tầng thì bọn họ làm việc cho Labyrinth, hệ thống dịch thuật này đồng bộ cùng Labyrinth nên nếu như nó đẩy ra bất cứ ngôn ngữ nào thì bọn họ cũng ngay lập tức có luôn ngôn ngữ đó luôn.
Cũng chính vì vậy nên kiến mối nói là để cho mèo trắng nghe, bởi vì nó biết rõ rằng những kẻ còn lại trong căn phòng này không nghe được những lời này, thậm chí có nghe hiểu được thì cũng chẳng sao cả bởi vì nội dung cũng chẳng có gì quan trọng.
Về phần mèo trắng thì khi nghe được câu này nó có chút lưỡng lự nhưng nếu xét trong số bốn ứng cử viên ở đây thì ai cũng nổi bật cả, chỉ là so với một phi chính quy thì bộ ba Salamance bên kia vẫn được cô ta đánh giá thấp hơn vài bậc.
"Vậy điều kiện là gì?"
Mèo trắng không tin rằng đối phương hạ thấp tiêu chuẩn như vậy mà không có mục đích riêng, đương nhiên là có chuyện để cô ta làm rồi, chỉ hy vọng là nó không quá quắt vì cô ta đã bắt đầu có chút cảm tình rồi đấy.
"Chuyện này chúng ta có thể bàn sau nhưng trước tiên cứ mở kho tàng ra trước đã."
Lần này là chất giọng của VI, việc này khiến tất cả càng có nhiều nghi vấn hơn, nhất là khi bầu không khí xung quanh cũng thư giãn đi phần nào nhưng đương nhiên bọn họ cũng không tiện hỏi, dù sao việc phi chính quy bất thường cũng là hiển nhiên mà thôi.
Còn về phần mèo trắng thì khi nghe được yêu cầu này thì cô ta cũng chẳng cảm thấy hề hấn gì, dù sao ban đầu cô ta cũng đã định sẽ dẫn cả bốn cùng vào đi xem qua một vòng luôn rồi nên cũng chỉ tiện cả đôi đường mà thôi.
Căn phòng cuối cùng cũng nằm ngay bên tay phải phòng sảnh chính là nhà kho với kích cỡ tối đa tại cấp 0 là 10m², đương nhiên trong này không chứa những loại vật liệu đi đâu cũng thấy như đá mana hay gỗ, đá, v.v.
Những thứ được chứa bên trong này là những thứ mà mèo trắng thu thập được và cảm thấy thú vị, dù sao thì nơi này cũng chỉ có giá trị cất trữ đơn thuần chứ mấy vật liệu kia thì có cũng như không nên có để lại làm gì đâu?
Khi vào đến bên trong thì VI cũng nhanh chóng phân tích những món đồ có trong phòng kho này, theo kiểm tra của nó thì hầu như đều là hàng phế thải lấy được từ bên ngoài Labyrinth, chỉ có số ít trong đó là dùng được.
Thậm chí có những món đồ bởi vì đã tồn tại quá lâu rồi nên cũng đã sớm hư hại hoàn toàn, trong này nếu để điểm tên ra những món đồ còn dùng được thì chắc chỉ liệt kê được một danh sách đâu đó hai trang giấy, nhưng như vậy cũng đã là đủ rồi.
Trong khi bộ ba Salamance kia đang được mèo trắng dẫn đi thăm qua các thứ thì VI cũng hối thúc kiến mối đi tiếp xúc với những món đồ còn dùng được mà nó đã liệt kê ra, kết hợp thêm vài chỗ nó không quét được nữa thì chắc cũng được đâu đó 46 món.
Cụ thể hơn thì là 3 bộ xương còn dùng được của Rank N+ có thể dùng để thi hóa thành Black Skeleton Rank N+ 19 bộ xương còn dùng được của Rank N, vài loại quặng quý như vàng, bạch kim, v.v.
Một cái cây bị sét đánh kết tinh thành một hòn đá, vài loại thảo dược khô, một số loại hạt giống còn dùng được và những thứ khác nữa, nhưng về căn bản thì cũng không có gì quá đặc biệt, nếu có thì chắc cũng là viên đá kết tinh chứa năng lượng mộc và sét kia.
Sau một lúc thì cả năm một lần nữa tụ tập với nhau, bộ ba Salamance bên kia hình như cũng có thứ mà mình muốn lấy nên kiến mối cũng cho bọn họ luôn, miễn là không đụng tới những thứ được liệt vào danh sách cần thiết là được.
Cụ thể hơn thì đó là Marogart một bộ xác Rank N+ đây cũng là điều dễ hiểu mà thôi, dù sao hắn cũng đang định xây dựng lên kiến trúc bãi tha ma, bởi vì không biết về sự tồn tại của chủng Undead Rank N thứ ba nên mục tiêu của hắn là một bộ xác Rank N+.
Đương nhiên đây vẫn chỉ là một bộ xác mà thôi, muốn nó trở thành một Undead thì vẫn cần một số thứ nhưng Marogart lại biết về nghi thức chuyển đổi Undead rồi nên chỉ cần hắn muốn thì vẫn sẽ làm được.
Vatygart thì lấy một cái bao tay, một tạo tác Rank N, không ngờ loại có thứ như vậy tại tầng 1 đấy nhưng nó chỉ cộng thêm 5 điểm vào chỉ số STR và 2 điểm vào chỉ số M.ATK nên VI cũng không quan tâm lắm.
Dù sao độ bền của nó đã ở ngưỡng 5/20 rồi, nếu không gặp được đoán tạo giả thì muốn sửa lại cũng khó, được cái là thứ này có nội tại đi kèm là kích lửa, nó có khả năng gây ra một v·ụ n·ổ đi kèm với hiệu ứng cháy.
Điều kiện để sử dụng đó chính là chủ sở hữu phải có thuộc tính lửa, trong cái giai đoạn mà gần như không thể học được ma thuật như thế này thì chỉ có những chủng tộc mang sẵn thuộc tính lửa trong người như Salamance mới dùng được mà thôi.
Nguyên lý của nó thì cũng khá đơn giản mà thôi, đó là tiêu hao nguyên tố lửa có sẵn trong chủ sở hữu để kích lửa, tạo ra một v·ụ n·ổ đi kèm với hiệu ứng cháy ở mục tiêu chỉ định, khá hữu dụng nếu như nó có mức Rank cao hơn.
Cuối cùng là Hiragart với một số món đồ bỏ đi, mèo trắng, Marogart cùng Vatygart đều tỏ ra rất bất ngờ với sự lựa chọn này của cô ta nhưng VI lại hiểu rất rõ về chuyện này, dù sao nó cũng từng thấy qua rồi chứ không phải không.
Theo như VI đoán thì Hiragart đã chọn hệ Junk, hiểu đơn giản thì là quái hệ rác thải hoặc có liên quan đến rác thải, nếu như VI đoán không nhầm thì tại bậc N hệ Junk có thể triệu hồi được ba nhóm quái khác nhau.
Thứ nhất là trường phái dọn dẹp, Cleaner, chuyên thu gom rác thải, thứ hai là trường phái tái chế, Recycler, chuyên tái chế những vật phẩm không dùng được thành dùng được, cuối cùng là trường phái chế tạo, Crafter, chuyên dùng những nguyên vật liệu để chế tác vật dụng.
Sau này khi mở ra được phòng nghiên cứu thì Crafter sẽ có nhiều chức năng hơn trông thấy, thậm chí có thể coi là toàn năng nhưng ở giai đoạn này thì khả năng cao là một số thiết bị cơ bản hoặc là hai chủng kia.
Junk Skeleton cùng Junk Steam-Engine, khung xương cùng bộ động cơ, kết hợp lại ra quái Rank N mạnh nhất, Junk Warrior, chỉ là theo như VI nhớ thì muốn chế tạo được Junk Warrior thì cả một vấn đề đấy.
Hơn cả hệ Junk sẽ tiêu tốn rất nhiều năng lượng để hoạt động vì chúng là chủng hệ thuộc phân hệ máy móc nên cần năng lượng và loại năng lượng rẻ nhất chính là quạng than đá, cũng vì thế nên kiến trúc cơ bản nhất của hệ Junk chính là mỏ quặng.
Đi kèm với đó là bãi phế liệu, thứ có thể liên tục sinh ra rác thải, chỉ là đám hệ Junk này ở giai đoạn đầu gần như không có khả năng chiến đấu hay phòng thủ, nếu có thì chắc cũng là một số loại bẫy cùng rào chắn do Crafter tạo ra.
Hơn cả bên cạnh với nguồn năng lượng ổn định để duy trì hoạt động thì hệ Junk cũng yêu cầu một nguồn phế thải khổng lồ để chúng tiến hành tái chế rồi chuyển qua bên Crafter để chế tạo ra những cỗ máy dùng được.
Hệ Junk bởi vì yếu ở giai đoạn đầu, dễ bị c·hết ỉu nên rất ít Dungeon Master chọn nó trừ khi có đồng bạn đi kèm cặp, cũng vì lý do quá khó để sử dụng đó nên phân hệ này dù được phép lựa chọn một cách dễ dàng nhưng lại dần bị lãng quên theo năm tháng.
Không biết là Hiragart tự tin hay ngu xuẩn nên mới chọn một mục tiêu Dungeon chỉ định như Junk làm khởi điểm của mình nhưng VI cũng chờ mong vào tương lai của cô ta đấy, ít nhất là hơn Marogart.
Sau đó thì vì hết việc cũng như biết là chuyện làm ăn ở phía sau chỉ có hai bên tham dự vào nên bộ ba Salamance cũng rút về, đương nhiên là Marogart cũng không quên mất cái bao tải thức ăn của mình rồi.
Tối nay là một đêm thu hoạch cực kỳ khả quan với cả ba, nhất là khi đây mới là đêm đầu tiên nữa, ngoài ra thì tên Naragart kia bởi vì lúc đầu vội té nên đã vất cả bao tải đồ ăn ở lại rồi, có vẻ như tính cẩn thận của cậu ta vẫn vậy.
Thứ nhất là sợ mèo trắng đổi ý vì bao tải đồ ăn này mà rút lại cơ hội rời đi của Naragart, thứ hai là cậu ta đã bị chú ý tới rồi, nếu không rời đi gấp thì bên thiệt chỉ có bản thân mà thôi, cuối cùng là sự bị vướng phải rắc rối.
Dù sao cả kiến mối cùng bộ ba Salamance kia đều quyết định ở lại, nếu mèo trắng mà nổi hứng lên thì có khi Naragart cũng bị kéo ở lại rồi nên tốt nhất là đánh bài chuồn trước, cũng vì thế mà cậu ta đã ném lại bao tải thức ăn này.
Sau đó thì chia ba thôi, Vatygart thì khỏe rồi, anh ta sẵn sàng nhận bất cứ món đồ nào mà Miragart đưa cho còn Hiragart thì tuy ban đầu không nhận nhưng khi bị Vatygart trực tiếp dúi vào tay đi kèm với vài lời đường mật thì cũng cúi mặt cầm lấy rồi trực tiếp xé thiệp mời để rời đi.
Từ đầu đến cuối thì Vatygart vẫn giữ nguyên một nụ cười mắt híp kiểu mẫu, nhìn qua thôi cũng thấy nguy hiểm rồi, có vẻ như lại có một kẻ nữa bị dính bẫy của anh ta nhưng Marogart cũng không quan tâm lắm mà theo sau trở về, thấy vậy thì Vatygart cũng rời đi luôn.
"Vậy giờ chúng ta có thể bàn điều kiện được chưa?"
Mèo trắng ngay khi cảm nhận được cả ba đều đã rời đi thì cũng trực tiếp quay sang bắt chuyện với kiến mối cùng VI nhưng đó là đối phương gấp, điều này cũng cho thấy chuyện bọn họ đã phần nào thắng thế trong cuộc giao dịch này rồi.
"Về lại Dungeon của tôi bàn sau cũng chưa muộn, mà ngài thủ hộ tầng cho tên nhân thú nào không dùng không?"
Ai cũng biết ý nghĩa của câu này rồi đấy, đương nhiên mục tiêu của VI chính là thông qua bạo thực giả để hấp thụ rồi tiến hành trung hòa hệ nhân thú vào kiến mối, từ đó Dungeon cũng sẽ từ song hệ chuyển qua tam hệ.
"Tại sao tiểu thư lại hỏi câu hỏi này?"
Mèo trắng bắt đầu có cảm giác đáng ngờ ở đây, tuy không biết có chuyện gì nhưng bản năng thú vật cảnh báo cô ta rằng câu hỏi vừa rồi chứa đựng rất nhiều ẩn ý và ác ý bên trong đó, vậy nên cô ta mới hỏi ngược lại ngay lập tức.
"Không có gì, nếu có thì kêu tên đó đi theo để đứng ra trung gian chứng kiến luôn."