Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trỗi Dậy

Chương 17: Những khái niệm cao cấp trong Labyrinth.




Chương 17: Những khái niệm cao cấp trong Labyrinth.

"Mà khoan, Salamance là dòng dõi như thế nào? Tại sao ta lại chưa từng nghe đến bọn họ vậy?".

"Đúng vậy, phải là một dòng dõi mạnh mẽ đến như thế nào mới có thể xin được tận 6 giấy xét duyệt của Labyrinth cùng một lúc được?"

"Quả đúng là có điểm đáng ngờ ở đây."

Các Dungeon Master có xuất thân thấp đang bàn tán với nhau về dòng dõi Salamance, bọn họ thuộc vào hai diện, một là trong nhà có chút tài sản, thắng được một cuộc đấu giá và may mắn trở thành một Dungeon Master mới.

Nói dễ hiểu hơn thì khi Labyrinth phê duyệt xong thì thường có một vài trường hợp suy nghĩ lại và quyết định không trở thành Dungeon Master nữa, chỉ là phê duyệt cũng đã qua rồi, Dungeon cũng đã dựng lên nên cũng không thể bỏ không được.

Vậy nên những Dungeon như vậy thường sẽ được mở bán đấu giá hoặc chạy vào chợ đen để tìm kiếm kẻ có đủ khả năng để thừa kế nó, tại những tầng bên dưới, khi mà mỗi ngày vẫn có rất nhiều Dungeon Master c·hết đi trong khi Dungeon vẫn chưa sụp đổ hoàn toàn thì việc mua bán quyền thừa kế của những Dungeon như vậy cũng chỉ là bình thường mà thôi.

Đến VI cũng có vài lần phải thông qua đường dây đó để tìm Dungeon Master phù hợp, chỉ là một Dungeon trắng, tức hoàn toàn chưa đồng bộ hóa không phải là hàng rẻ đâu, nó thậm chí còn đắt gần bằng những Dungeon đã đạt tới giai đoạn 2 nữa.

Vậy nên những kẻ đủ khả năng để đấu giá thắng được một Dungeon trắng và mang nó về cho đời sau của mình thì đương nhiên cũng không phải dạng đơn giản gì, chỉ là cái gì cũng có trường hợp ngoại trừ của nó.

Đó chính là đám cắm cờ ở những tầng trên qua rất nhiều thế hệ và làm giàu từ đó, chúng kiếm được tuy không nhiều bằng những lãnh chúa từ tầng 50 đổ xuống nhưng nếu tích trữ thông minh thì vẫn hoàn toàn có thể lấy được một Dungeon trắng sau từ 5 đến 7 đời.

Hậu quả là những Dungeon Master như vậy thường không có quá nhiều tri thức về bên dưới kia, thậm chí có nhiều kẻ chỉ lấy Dungeon mới để thực hiện mục đích mở rộng tầm ảnh hưởng của mình lên những tầng khác.

Nhóm thứ 2 là thuộc vào cư dân nghèo, cái này có hơi vô lý khi nếu đã là cư dân nghèo thì tại sao lại có thể nộp đơn rồi thông qua đó được Labyrinth phê duyệt được? Có cái gì đó cực kỳ mâu thuẫn ở đây.

Trên thực tế thì trước đây Labyrinth sử dụng một dạng hệ thống khác để phê duyệt các Dungeon Master mới, cũng vì nó đã quá lỗi thời nên phải tạo ra một cái hệ thống mới để đáp ứng được những yêu cầu của hiện tại.

Nhưng điều đó không có nghĩa là Labyrinth bỏ hoàn toàn hệ thống kia, nó đã được cải tạo lại vì mục đích là bổ sung thêm những tài năng hiếm có không nằm trong tầm xét duyệt rồi từ đó bổ sung vào cho hệ thống mới xử lý.

Hiểu đơn giản hơn thì sẽ có rất nhiều đơn xét duyệt được nộp đến nhưng bên cạnh đó hệ thống tìm kiếm tài năng kia cũng sẽ mang về những số liệu khác để cùng đưa sang cho hệ thống mới, từ đó hệ thống mới sẽ tiến hành chọn một sau khoảng vài chục năm một lần.

Tức nếu như những tài năng đặc biệt nổi bật xuất hiện mà cũng đi kèm với mong muốn trở thành Dungeon Master nữa thì bọn họ vẫn sẽ được phê duyệt để trở thành một Dungeon Master mới mặc kệ cho việc họ có nộp đơn lên hay không?



Đương nhiên số đó cũng chỉ là số ít mà thôi, chỉ là không hiểu vì sao mà số ít đó vẫn lẻn vào đám tầng 1 này cho được? Đã là tài năng được chọn lựa kỹ càng rồi mà còn kẹt lại ở tầng 1 lên tới cả chục năm, thậm chí hàng trăm năm?

Thấy đám phế vật này chẳng làm được của nợ gì cả nên con mèo trắng kia gập cái quạt trên tay lại, từ đó tạo ra một tiếng động đủ mạnh để khiến âm thanh xung quanh bắt đầu trầm xuống, điều này phần nào cũng nói lên được quyền lực tuyệt đối của nó tại đây.

Chỉ là mèo trắng cũng không định giải thích cho đám này thêm bất cứ thứ gì cả mà chỉ thở dài ngao ngán rồi lấy cái quạt gõ nhẹ nhẹ vào giữa trán của mình với một nét mặt cực kỳ sầu não, ở chung với đám phế vật này lâu quá khiến cô ta cũng có chút không chịu được.

"Các vị có thể đi cùng tôi một chuyện được không? Đừng quá lo lắng, tôi không có ý định làm khó các vị, thậm chí có thể nói là chuyến đi lần này của các vị là được lợi nhiều hơn hại, hại ở đây cũng chỉ là tốn thời gian mà thôi.

Hơn cả không phải cả năm vị dưới kia vẫn đang trong giai đoạn 7 ngày bảo hộ tân thủ hay sao? Tôi không thể làm tổn thương đến các vị được, mà trên thực tế thì tôi cũng chẳng có lý do gì để làm như vậy cả.

Dù sao với một dòng dõi hùng mạnh như Salamance thì tôi chẳng là gì cả, nhất là với các High Ranker có thể chịu bỏ một khoảng tương đối khá để tới được bất cứ đâu trong Labyrinth này miễn là được cấp đủ quyền hạn."

Chẳng mất quá nhiều thời gian để suy nghĩ, VI ngay lập tức thúc dục kiến mối đi theo sự chỉ dẫn của con mèo trắng kia, không phải là vì nó tự tin mà nó hiểu được thành ý bên trong lời nói của con mèo đó.

Tuy nghe qua thì có vẻ hơi cả tin thái quá nhưng kinh nghiệm của VI nói với nó rằng lần này thực sự sẽ thu hoạch được một mẻ kha khá nếu như cả hai bên cùng đạt được một nhận thức chung nào đó.

Thấy kiến mối di chuyển thì Maorgart cùng Vatygart cũng đi theo, Marogart cảm thấy khá khó chịu khi Vatygart đi theo mình nhưng Vatygart nói là đi hai còn đỡ hơn đi một, dù sao nếu có chuyện gì xảy ra thì cũng sẽ dễ thoát hơn.

Naragart đưa ra quyết định như thế nào thì ai cũng biết rồi đấy, trực tiếp trở lại hình dạng khổng lồ của mình để đẩy lùi đám đông đang bao bọc xung quang bản thân để tiếp tục tiến ra phía bên ngoài.

Đây không được xem là một hành động mang tính t·ấn c·ông vì trên thực tế thì Naragart đã thao tác lực rất cẩn thận để vừa không làm thương tổn đến ai mà cũng vừa đẩy bọn họ ra nhằm tạo một khoảng trống đủ lớn để chuồn ra ngoài.

Đám khách khứa thấy được hình dạng thật của Nargart thì cũng rất bất ngờ rồi trực tiếp chọn né tránh nên về căn bản thì cậu ta có thể dễ dàng thoát ra được rồi đứng trên bệ đá ở phòng bên ngoài và xé tấm thiệp kia để trở thành Dungeon của mình.

Về phần của Hiragart thì cô ta cũng quyết định đi theo Vatygart, giống như Vatygart nói, càng đông thì càng an toàn, hơn cả cô ta cũng đang tò mò về ý nghĩa thực sự của buổi tiệc lần này, mà tên kia cũng chủ động đi nên cô ta càng có thêm nhiều lý do để đi hơn nữa.

Còn về phần mèo trắng thì thật ra có kẻ chịu ở lại là cô ta cũng đã vui nhảy cẩng lên rồi, đương nhiên trước mặt nhiều kẻ như vậy thì cô ta sẽ không làm thế nhưng để chờ đến được thời khắc này cô ta cũng đã tốn quá nhiều thời gian rồi.

Sau đó thì cả năm cùng di chuyển tới căn phòng thứ 3 đây cũng là phòng sảnh của Dungeon này, nơi chứa cả vương tọa lẫn quả cầu pha lê, chỉ là khác với hình dạng hoa mỹ, tráng lệ của hai căn phòng ở bên ngoài, nơi này thực sự quá tồi tàn, cứ như một kiến trúc cổ xưa đã bị thời gian bào mòn vậy.



"Thật xin lỗi các vị vì căn phòng này, thật ra thì dù tôi có muốn dọn thì cũng chẳng được nên mong các vị có thể hiểu cho."

Nghe đến ngang đây thì VI cũng đoán được đại khái thân phận của đối phương rồi, ở bên kia thì Marogart cũng Vatygart cũng tương tự như vậy, không phải là con mèo trắng này cố tình không sửa sang lại phòng sảnh này.

Nhìn sơ bộ qua hai căn phòng ở bên ngoài là đủ hiểu rồi, đều đã đạt tới ngưỡng kích cỡ tối đa của chúng, hơn cả được xây dụng một cách hào nhoáng như vậy không lý nào lại không đủ khả năng để xuống tầng 2 được.

Một là thuộc diện như bọn họ đã đoán từ trước, sẵn sàng ở lại tầng 1 vì một lý do nào đó, ví dụ như tích lũy tài nguyên chẳng hạn nhưng đó chung quy là một sự lựa chọn chủ động, Dungeon Master có quyền tự quyết.

Kết hợp với lời khẳng định vừa nãy thì bọn họ đã có thể xác định được thân phận của con mèo trắng này, nó thuộc vào nhóm thứ hai, đó chính là không thể xuống tiếp bên dưới được do sự ngăn cản của Labyrinth.

Labyrinth cực kỳ ít khi ngăn cản việc xuống tầng của một cá thể nào đó, đương nhiên vẫn có những trường hợp ngoại lệ như việc cư dân g·iết Dungeon Master của mình để trở thành Dungeon Master mới.

Hoặc là Dungeon Master được chỉ định để trở thành thủ hộ tầng, một chức danh mới được sản sinh trong tầm chục ngàn năm gần đây với mục đích là để thử thách những kẻ từ bên ngoài tiến công vào Labyrinth.

Bởi vì tầng 1 thường rất vắng vẻ nên sự tồn tại của các thủ hộ tầng tại những tầng vắng vẻ như vậy là hết sức quan trọng, đương nhiên thủ hộ tầng sẽ chỉ dừng lại ở mức độ thử thách mà thôi chứ không phải là hủy diệt kẻ x·âm p·hạm.

Bởi vì những kẻ từ bên ngoài vào chính là hình thức đầu tiên của Labyrinth, Labyrinth ban đầu chẳng có cái gì cả, nhưng những mạo hiểm giả từ bên ngoài tới và đồng ý ký kết hiệp ước với Labyrinth nên từ đó Dungeon Master bắt đầu ra đời.

Càng nhiều ký kết giả được sinh ra thì cũng đồng nghĩa với việc Labyrinth càng mạnh mẽ và đến một ngưỡng nào đó thì thậm chí có thể dựng lên cả một triều đại, đây là bí ẩn về những ngày đầu của Labyrinth.

Đây là thứ kiến thức mà không phải ai cũng biết, đương nhiên ở đây chỉ có mình VI là biết được chuyện đó, những kẻ khác chỉ biết được rằng Labyrinth sẽ thử thách những mạo hiểm giả đến từ bên ngoài và nếu như bọn họ đạt đủ tiêu chuẩn cũng như sẵn sàng ở lại thì có thể trở thành những Dungeon Master đầu tiên của chủng tộc mình.

Thậm chí nếu xuống đủ sâu dưới kia thì hoàn toàn có thể mang chủng tộc của mình vào Labyrinth để tiến hành định cư về lâu về dài như các mà thủy tổ của tộc Salamance từng làm cách đây hàng triệu năm về trước.

Dungeon Master trên thực tế cũng vì đó mà chia thành hai loại khác nhau, một là những kẻ đến từ bên ngoài thông qua khảo hạch của Labyrinth và trở thành những Dungeon Master phi chính quy, đây là loại cao cấp nhất.

Bởi vì sự lựa chọn của Labyrinth với những phi chính quy là cao đến không tưởng, theo như Lich King ngày trước kể lại thì lão ta đang phải cố gắng hơn 50 năm trời chỉ để được trở thành một Dungeon Master phi chính quy.

Trong thời đại của mình thì Lich King không phải là kẻ giỏi nhất nhưng nếu so với thời đại mới, từ hồi đám Salamance các thứ xuất hiện thì rõ ràng lão ta thuộc vào hàng cực phẩm bên trên cực phẩm, thậm chí đám còn lại chỉ có thể là rác thải khi so sánh với đám cùng thời với lão ta.



Loại còn lại đương nhiên là chính quy, tức những Dungeon Master có hộ khẩu đến từ trong Labyrinth, kiến mối có thể xếp vào hàng phi chính quy dù trên thực tế thì VI đã sử dụng quyền hạn của bản thân cũng như lỗ hổng của hệ thống để khiến điều đó trở thành sự thật.

Thật ra VI lúc đó cũng liều đánh cược để triệu hồi một phi chính quy hệt như Lich King vậy, thật may mắn khi nó đã vớ được một phi chính quy mọi chỉ số cơ bản khác đều chạm đáy nhưng tiềm năng lại là không rõ.

Bởi vì với chỉ số cơ bản thấp như vậy thì kiến mối căn bản là không thể vượt qua được khảo hạch do Labyrinth đề ra được, quả đúng là quá may mắn, chỉ là không rõ một thủ vệ tầng tại sao lại tìm kiếm bọn họ làm gì?

"Có vẻ như các vị đã nhận ra thân phận thật của tôi rồi nhỉ? Vậy thì cũng dễ nói chuyện hơn rồi, như các vị biết đấy, thủ hộ tầng không thể di chuyển sang những tầng khác và chỉ được ở lại trong tầng của mình.

Cũng vì thế nên dù có cố gắng đến bao nhiêu đi chăng nữa thì tôi cũng chẳng thể nào tiến hành sửa sang lại được phòng sảnh này, chỉ là thủ hộ tầng cũng có nghĩa vụ phải ẩn mình chứ không phải lộ rõ mồn một ra ngoài.

Đám ngoài kia chính là hàng thải vi phạm quy tắc cơ bản nhất của Labyrinth nên đã bị chính tôi phá mất quả cầu pha lê, giờ chúng không thể xuống sâu thêm được nhưng Dungeon của chúng sẽ không sụp đổ ngay lập tức.

Bình thường thì tôi có quyền trục xuất chúng về lại với quyền hạn mà Labyrinth cấp cho nhưng trên thực tế thì chẳng có lý do gì tôi phải làm vậy cả, giữ bọn chúng lại ít ra cũng khiến tầng 1 này trông đỡ hiu quạnh vắng vẻ hơn mà cũng vừa thích hợp để ẩn mình nữa.

Ngoài ra thì chức năng của những thủ hộ tầng như chúng tôi chỉ là đảm bảo các tầng được cân bằng và đưa ra một số thử thách nhất định cho những phi chính quy, hệt như Dungeon Master mang mã hiệu 221719100 bên kia chẳng hạn."

Con mèo trắng kia vừa nói xong thì tất cả cùng đồng loạt nhìn về hướng của bộ giáp chứa ý thức của kiến mối lẫn VI, có vẻ như cô ta biết rõ tình trạng của bọn họ nhưng chỉ nói một nửa sự thật coi như là cho bọn họ một chút mặt mũi.

Còn với Hiragart cùng Vatygart thì bọn họ có chút bất ngờ vì không ngờ bọn họ lại cùng một thế hệ với một phi chính quy, theo bọn họ biết thì phi chính quy gần nhất đã xuất hiện ở khoảng một triệu năm về trước.

Nếu Vatygart nhớ không nhầm thì phi chính quy kia đ·ã c·hết, đương nhiên hắn c·hết là bởi vì cố gắng bước thêm một bước nữa, chứ trên thực tế thì hắn vào lúc đó đã là Ranker hạng 1 rồi, tức có thể xem là Ranker mạnh nhất Labyrinth vào lúc đó.

Ranker là một danh hiệu tự phong cho những kẻ đã chạm tới được đáy của Labyrinth, không rõ là sâu bao nhiêu nhưng top 100 trong số các Ranker được phong thành High Ranker và top 1 đương nhiên là kẻ mạnh nhất trong tất cả.

Thật ra khái niệm này cũng có phần sai vì trên thực tế vẫn có một số Ranker mạnh mẽ khác đã quyết định nghỉ hưu, đó là các Ranker hoạt động vào một triệu năm đầu tiên của thời đại này, tức là tầm của Salamance thủy tổ các thứ.

Bởi vì không còn hoạt động nữa nên tên của bọn họ cũng đã sớm bị gỡ khỏi bảng xếp hạng và được quy vào nhóm Ancient Ranker, thậm chí ngay cả trong những kẻ quyết định dừng leo xuống cũng có không ít kẻ mạnh.

Chính quy mạnh nhất hiện tại theo như Vatygart biết mà chưa trở thành Ranker là Lompud, một Dungeon Master sở hữu Dungeon hệ thú nhân, cũng là Dungeon Master mà VI đã từng nhắc tới trước đây.

Khi đó Lompud mới chỉ đạt tới ngưỡng hơn 200 tầng thôi mà đã mạnh hơn đám Ranker bình thường rồi, giờ đã cả ngàn năm sau đó, theo ước tính thì đáng lý ra Lompud đã sớm là một Ranker nhưng không hiểu vì sao hắn lại quyết định dừng lại.

Còn với Marogart thì hắn có chút không tin, một phi chính quy không biết gì về Labyrinth, một kẻ đến từ bên ngoài lại có trong tay bản thiết kế của kiến trúc bãi tha ma ư? Là phần thưởng mà hắn nhận được sau khi vượt qua khảo hạch hay một nguyên do nào khác?

Để cắt ngang mạch suy nghĩ của bọn họ thì con mèo trắng kia tiếp tục nói ra thêm một bí mật động trời khác nữa có thể ảnh hưởng đến cả cơ cấu của Labyrinth hiện tại, nhất là thế hệ mới như bọn họ.