Chương 130: Tất trúng phiên bản tập đếm.
Chương 130:
"Để hiểu hơn về hiệu ứng tất trúng thì đầu tiên chúng ta phải hiểu về bản chất của lãnh địa trước cái đã, Willer từng nói rằng lãnh địa chính là một dạng thế giới lý tưởng trong góc nhìn của mỗi cá thể được hiện thực hóa đè lên thực tại.
Về căn bản thì lý thuyết trên không sai và bản thân ta cũng không tìm thấy bất cứ lỗ hổng nào trong đó cả, thay vào đó thì ta sẽ bổ sung, như chúng ta đã biết thì lãnh địa bao gồm ba trạng thái là ý niệm trong đầu, siêu hình trung gian cùng triển khai hiện thực.
Ý niệm chính là những suy nghĩ được lý tưởng hóa còn siêu hình chính là quá trình chúng ta thông qua khả năng cụ thể hóa để tạo dựng lên lãnh địa và khi lệnh triển khai được phát ra thì đó cũng là lúc mà lãnh địa xuất hiện rồi đè lên thực tại ban đầu.
Quá trình chuyển đổi từ giai đoạn 1 tức ý niệm sang thành giai đoạn 3, triển khai được ta tính toán ra được bằng đúng một ý niệm, hiểu đơn giản thì trước khi chúng ta đưa ra một hành động cụ thể nào đó thì chúng ta vẫn thường luôn suy nghĩ về nó trước khi làm như một dạng bản năng.
Đi sâu hơn thì đó là quá trình truyền thông tin từ các bộ phận lên não bộ, sau khi thông tin được xử lý xong thì sẽ một lần nữa được truyền về bộ phận để đưa ra cách xử lý cụ thể nhất ví dụ như giữa hai cá thể A và B đang chơi trò ném bóng với nhau vậy.
Khi A là bên cầm bóng thì B sẽ thông qua các giác quan của mình để truyền thông tin về não và ngay khi A ném bóng thì ngay lập tức não bộ sẽ nhận được thông tin rồi truyền về lại các bộ phận để tiến hành thao tác.
Căn bản thì tùy vào tốc độ truyền tin cùng khả năng vận động của từng kẻ mà tốc độ phản ứng lại với tình huống sẽ cho ra một mốc thời gian thao tác khác nhau nhưng nhanh nhất chắc hẳn là khái niệm phản xạ có điều kiện và không điều kiện.
Tạm thời thì chúng ta hãy khoan nhắc tới trường hợp khi hai loại phản xạ này xảy ra nhưng hầu hết trong mọi trường hợp thì trước khi chúng ta đưa ra một loại hành động cụ thể nào đó suy nghĩ đã sớm lướt qua trong đầu chúng ta rồi từ đó được truyền về lại các bộ phận rồi."
"Tức là ngay khi chúng ta có mong muốn sử dụng lãnh địa trên mọi điều kiện như tác động đến từ các tác nhân bên ngoài hay chỉ đơn giản là cảm nhận dựa trên kinh nghiệm sẵn có thì ngay lập tức não bộ của chúng ta sẽ nhận được thông tin và cũng đồng thời xử lý hay nói đúng hơn là dựng lên một lãnh địa gần như hoàn chỉnh ở dạng siêu hình chỉ chờ chúng ta phát lệnh triển khai?"
Từ nãy đến giờ kiến mối chỉ đang nói về vấn đề lý thuyết thôi nhưng rõ ràng là trong các cư dân thì chẳng ai hiểu nỗi được chủ đề này trừ những High Octorp, Fomor Spell King Skeleton cùng Mage Skeleton.
Kẻ đặt ra câu hỏi ở đây đương nhiên cũng chính là Fomor Spell King Skeleton, bản thân ông ta cũng cảm thấy thật khó tin khi kiến mối, kẻ mới sử dụng lãnh địa có vài tháng nay còn dạy ngược lại một kẻ từng bỏ rất nhiều thời gian và công sức ra để nghiên cứu về bản chất của lãnh địa.
Căn bản là quái vật, sự tồn tại của kiến mối căn bản là để đạp lên đầu của những kẻ khác mà đi, đến mức độ Fomor Spell King Skeleton còn tin rằng nếu cho cô ta cỡ đâu đó ngàn năm, à không, vài trăm năm thôi thì đến ông ta ở thời đỉnh cao cũng không chịu nổi một đòn của cô ta.
"Chính xác là như vậy, đây chính là nguồn gốc của việc gán trục trung tâm của lãnh địa lên một thứ gì đó tồn tại trong lãnh địa, về cơ bản thì thứ này diễn ra khi chúng ta khai thác được khoảng nghỉ chỉ kéo dài thậm chí chưa đúng bằng một ý niệm kia.
Khi mà quá trình dựng lãnh địa đã gần như hoàn tất và chỉ thiếu mỗi lệnh triển khai là hoàn toàn sẽ xuất hiện rồi ghi đè lên thực tại, đương nhiên độ khó của nó cũng là không tưởng nếu như không bằng cách nào đó nhận thức được quá trình dựng lên lãnh địa trong vô thức và đủ khả năng can thiệp vào để ảnh hưởng đến trục trung tâm của lãnh địa."
"Khoảng thời gian trên lý thuyết mà chúng ta có thể khai thác vào kia chỉ dài nhiều nhất đúng bằng một ý niệm hay nói đúng hơn là quá trình chuyển đổi từ giai đoạn 1, ý niệm thành tiệm cận giai đoạn 3 triển khai?"
Nếu đúng như những gì mà kiến mối đang giảng thì khoảng thời gian trên lý thuyết đó quá ngắn, thậm chí có khi chỉ vỏn vẹn đúng vài phần trăm giây đến vài phần ngàn giây, thậm chí tùy thuộc vào cấu trúc não bộ cùng khả năng suy nghĩ mà tốc độ này còn biến động nhiều hơn nữa.
"Và phải bản thân chúng ta phải nhận thức được về chuyện đó rồi đủ khả năng để can thiệp vào nữa nhưng về căn bản thì đúng là như vậy, nói chung thì bản chất của việc gán trục trung tâm của lãnh địa lên một thứ tồn tại bên trong lãnh địa chỉ đơn giản là như vậy mà thôi."
"Không hề đơn giản như ngài nói."
Kiến mối có thể thốt ra hai từ đơn giản bởi vì cô ta đủ tư cách nhưng trên đời này chỉ có vài con quái vật được như cô ta mà thôi và đương nhiên trong số bọn họ không có một ai chạm tới nổi cái móng chân của cô ta rồi.
"Ta biết, nhưng nếu các ngươi khai thác được khoảng thời gian đó thì việc thiết lập các ràng buộc hay thay đổi ràng buộc ngay trong một trận chiến là điều hoàn toàn có thể xảy ra, theo ta thì đây là một dạng lợi thế khi lãnh địa của các ngươi có thể thay đổi sau mỗi lần triển khai khác nhau.
Đương nhiên rủi ro cũng sẽ tương đối lớn, bởi vì sau mỗi lần triển khai lãnh địa thì não bộ cũng sẽ phải gánh chịu một lượng thông tin khổng lồ tràn vào, để có thể thay đổi cấu trúc hay bật lại một lần nữa thì chắc phải đập đi rồi ngay lập tức hồi phục lại một bộ não mới quá.
Nói chơi vậy thôi, ừm thì với các ngươi thì chắc đúng là như vậy thật đấy, mà nếu các ngươi làm được lần đầu tiên rồi thì chỉ cần ngay lập tức lập một cái ràng buộc là được, ở những lần sau lãnh địa sẽ tuân thủ theo quy tắc được sắp xếp thiết lập trước đó mà thành hình."
Cái này thì Fomor Spell King Skeleton có biết, việc dựng lên một lãnh địa đồng nghĩa với việc toàn vùng không gian được bao bọc bởi lãnh địa đó sẽ do kẻ triển khai kiểm soát nên lượng thông tin được truyền vào não bộ của chúng ta là cực kỳ kinh khủng.
Đến mức độ một kẻ có thể xử lý ma thuật dưới tầm nhìn thế giới của những thuật toán cùng những chuỗi kéo dài và dòng chảy năng lượng hàm chứa lượng thông tin gần như vô hạn như Fomor Spell King Skeleton cũng cần một khoảng nghỉ nhất định giữa hai lần triển khai lãnh địa liên tục.
Căn bản thì đó là một khoảng thời gian cần thiết để não bộ chúng ta có thể được "làm mát" và bắt đầu "hạ nhiệt" xuống nhằm tránh quá tải, rủi ro khi quá tải thì Fomor Spell King Skeleton chưa từng được trải qua nhưng ông ta có thể đoán được phần nào.
C·hết não là điều gần như chắc chắn, nếu hên thì chắc cũng chỉ bị bại liệt một phần hay một vài trung ương cùng những tuyến thần kinh não mà thôi, vậy nên Fomor Spell King Skeleton chưa bao giờ dám làm liều cả.
Ngoài ra thì khoảng nghỉ bắt buộc mà não bộ cần để "làm mát" của Fomor Spell King Skeleton là vào khoảng hơn 2 giờ một chút, đương nhiên đây là lúc mà quá trình "làm mát" vẫn chưa hoàn toàn kết thúc nhưng não bộ đã đủ khả năng để đảm bảo thực hiện thêm một lần triển khai nữa.
Cái giá phải trả là cực kỳ đắt đỏ, hơn cả thời gian duy trì lãnh địa cũng chỉ rất ngắn trước khi não bộ hoàn toàn tắt nguồn vì quá tải, nhưng được cái là trong một số trường hợp thì nó lại trở thành một lợi thế cần thiết để xác định ra kẻ thắng sau cùng.
Nhưng để có thể làm được tới mức độ hệt như kiến mối nói thì quả đúng là không khác gì đập nát não bộ đi để ngay lập tức hồi phục lại cả, việc này sẽ khiến quá trình quá tải được giải trừ nhưng nên nhớ rằng bản thân não bộ cũng là một hệ thống với cấu trúc cực kỳ tinh vi để đáp ứng rất nhiều nhiệm vụ khác nhau cùng một lúc.
Việc mô phỏng lại nó giống y hệt với bản gốc căn bản là không thể vì trên đời này không thứ gì giống thứ gì một cách hoàn toàn cả, đương nhiên việc tự mình mô phỏng lại càng bất khả thi, không khác gì tự mình phẫu thuật não cho chính mình là mấy.
Nhưng câu nói cuối cùng của kiến mối lại khiến Fomor Spell King Skeleton có chút suy nghĩ, nếu ép xung não để khiến não bộ vượt qua giới hạn thông thường và chạm tới được khoảng thời gian kia để tác động vào được quá trình dựng thành lãnh địa để thiết lập ràng buộc thì sẽ như thế nào?
Tuy đồng ý việc này không khác gì chơi ngu vì nếu không cẩn thận thì có thể c·hết thẳng cẳng luôn, nhẹ thì cũng chẳng khác gì tự chơi phế chính mình là bao, đến Fomor Spell King Skeleton cũng cảm thấy bản thân có hơi nhiễm chút bệnh "điên" của kiến mối rồi.
Có điều theo lý thuyết thì quả đúng thật là chỉ cần có thể nắm bắt được đúng một khoảnh khắc đó và thành công thiết lập ràng buộc gán trục trung tâm của lãnh địa lên một thứ nằm trong lãnh địa thì mọi thứ hoàn toàn đáng giá.
Bởi vì những lần sau thì lãnh địa đều sẽ tự dưng trên những thiết lập đã được chú định từ trước bao gồm những ràng buộc đã được thiết lập, tức làm được một lần thì những lần sau khỏi cần phải làm nữa.
Phải biết rằng việc có thể gán được trục trung tâm của lãnh địa lên một thứ nằm bên trong lãnh địa là một loại ưu thế thực sự quá lớn, bởi vì lãnh địa chỉ đơn giản là một cái kết giới có khả năng chứa đựng được rất nhiều ràng buộc trong đó theo kiến mối.
Điều này cũng có nghĩa là không thứ gì tồn tại trong lãnh địa là thật cả, ví dụ như nếu chúng ta có thể gán trục trung tâm của lãnh địa lên một cái cây xuất hiện cùng với lãnh địa thì miễn là lãnh địa vẫn còn thì cái cây đó vẫn sẽ không biến mất và cũng ngược lại.
Tức cả hai đều bổ trợ cho nhau và bởi vì trục trung tâm giờ đã không còn là một mối lo với kẻ triển khai nữa rồi, hơn cả bởi vì đã tách rời được nó ra khỏi bản thân nên chúng ta có thể loại trừ được đi một vài gánh nặng rồi nhắm tới những điều kiện lý tưởng hơn.
Ví dụ như thể lãnh địa tự động được vận hành mà không cần kẻ triển khai đứng đằng sau xử lý chẳng hạn, đúng lúc đó thì lãnh địa cùng kẻ triển khai có thể cùng nhau song kiếm hợp bích hội đồng kẻ địch.
Đương nhiên bởi vì đầu nguồn của lãnh địa vẫn là kẻ triển khai tức cục pin di động của lãnh địa nên nếu bằng cách nào đó tạo ra tác động đủ mạnh lên kẻ triển khai hoặc cách đứt được liên kết giữa cả hai thì lãnh địa cũng sẽ vì thế mà sụp đổ thôi.
Chỉ là lãnh địa bình thường vốn dĩ cũng đã có nhược điểm như vậy rồi nên căn bản thì đây chính là một ưu điểm gần như không có bất cứ điểm trừ nào, chắc trên đời này chỉ có duy nhất một kẻ không hưởng lợi được từ nó và kẻ đó không ai khác ngoài kiến mối.
Tất cả là vì lãnh địa của kiến mối hay thế giới không biên giới có độ trung hòa tuyệt đối với thực tại nên cảnh vật trong lãnh địa căn bản là đồng bộ hay nói đúng hơn thì chính là thế giới thực nên mọi thứ trong thế giới không biên giới đều có thể nhận thiệt hại và bị phá hủy được.
"Nếu nhìn nhận theo một góc độ nào đó thì lãnh địa chính là một kết giới có mật độ đủ cao để chứa đựng các ràng buộc khác nhau, thứ mà Zone không thể nào chứa đựng được và ở đây thì các ràng buộc, hiệu ứng tồn tại trong lãnh địa có thể được xem là những thuật toán khác nhau.
Vấn đề ở đây là nếu các thuật toán đó chỉ có thể tồn tại trong môi trường được bao bọc bởi một dạng kết giới mật độ cao thì thế giới không biên giới của ta lại như thế nào? Trên thực tế thì nó không hề có kết giới hay bất cứ sự khép kín nào.
Thay vào đó thì thế giới không biên giới được đồng bộ với thực tại nhưng tùy vào khả năng thao tác của ta mà vùng khống chế có thể được tăng tưởng dần theo thời gian vậy thì nếu không có kết giới thì chúng ta có thể gọi nó là một lãnh địa được hay không?
Ừm, chủ đề này có hơi chút sâu xa vì ta cũng đang đi tìm kết quả nên hãy trở lại với vấn đề ban đầu, về căn bản thì ta đã tạo ra được một thuật toán tất trúng bị động dựng trên một số tính toán và quan trọng nhất là một vài ý tưởng sẵn có từ trước.
Nói bị động vậy thôi chứ trên thực tế thì thuật toán này vẫn chưa đủ cơ sở để đạt tới mức độ đó nên tạm thời hãy gọi nó là tất trúng phiên bản tập đếm đi, tuy nó được phát triển với nhu cầu triển khai tất trúng trong Zone một cách tự động nhưng vẫn cần một số điều kiện khác nữa."
Nói rồi kiến mối trực tiếp bật Zone của mình nên, lúc này thì khí tức của cô ta ngay lập tức đổi thành sang dạng của nó tức trầm mặc nhưng cũng đầy c·hết chóc hệt như cái lần mà nó lao vào ăn Sylva cùng tên Skeleton kia một cách hết sức man rợ và máu lạnh đến rợn người vậy.
Zone của kiến mối cũng không quá lớn, chỉ to hơn đường kính Dungeon của hang kiến một chút mà thôi, về căn bản thì to hơn đâu đó gấp 5 lần so với những cư dân khác, lý do thì chỉ đơn giản là vì tầm t·ấn c·ông tuyệt đối của cô ta là quá lớn, dù sao lãnh địa của cô ta trong lúc v·a c·hạm với Willer cũng đã bao phủ gần như cả tầng 5 này rồi.
"Để triển khai được thuật toán này thì cũng rất đơn giản mà thôi, thiết lập mục tiêu sẵn từ trước, đừng quá lo lắng, thuật toán này có thể tự xử lý dưới dạng ý niệm nên sai số là gần như không có, chỉ là sẽ có chút nặng đầu thôi.
Sau đó thì cần đếm là được, một lần đếm thì tương đương với một đòn và cứ kéo dài cho đến khi não bộ trở nên quá tải hoặc bản thân mất đi sự tập trung để rồi đếm sai số, sau đó thì thuật toán sẽ sụp đổ ngay lập tức."
Sau đó thì kiến mối cũng thị phạm cho tất cả xem một chút, một tảng đá khá lớn ở gần kiến mối nhanh chóng bị cắt ra làm 2, tiếp đến là làm 4, sau đó là 8, 16, 32, 64, 128, 256, 512, 1024, 2048, v.v cho đến khi tảng đá kia biến thành đống cát bụi.
"Có thể đếm nhanh cũng là một loại ưu thế, ngoài ra thì chúng ta cũng có thể thông qua thuật toán để điều chình đầu ra, ví dụ như thứ ta dùng lúc nãy là chém cùng chặt với chém là ngang còn chặt là dọc.
Đương nhiên tốt nhất là đừng nên mô phỏng theo vì để có thể điều khiển được hai tất trúng cùng một lúc thì ta đã đếm đồng thời hai bộ số khác nhau để tránh trùng lặp khiến thuật toán không hiểu rõ lệnh truyền đạt.
Nhưng về căn bản thì đó là thuật toán tất trúng phiên bản tập đếm này cũng dùng khá tốt và sẽ được phát triển thêm trong tương lai, còn về phương thức học đếm thì ta nghĩ mỗi một cư dân sẽ có một kiểu khác nhau và tốt nhất là nên tự phát triển kiểu chỉ thuộc về bản thân."