Trời Đầy Sao

Chương 1




Trời đêm đông, lúc này những quán đồ nướng vẫn còn mở cửa hoạt động khá tốt.

Thời điểm Phương Dao đến quán, Cố Minh Hạ mới vừa mở nắp chai bia thứ năm.

Thịt nướng được rã đông chất một đống trên bàn, có thể thấy được hao tốn không ít tiền, nàng mới vừa ngồi xuống, Cố Minh Hạ liền đặt một ly rượu trước mặt nàng, mùi rượu cùng mùi thịt nướng xông lên mũi.

"Đại tiểu thư, hôm nay sao lại không giữ hình tượng như vậy?"

Ngày xưa, Cố Minh Hạ là một đại tiểu thư quyền quý, mọi lúc mọi nơi luôn phải xinh đẹp nhất, chỉ vì muốn xây dựng hình tượng đẹp trong lòng crush.

Mà nay, người nàng thích đã có đối tượng, người đó lại không phải nàng, đại tiểu thư thất tình chỉ có thể đến đây mua say.

"Từ bỏ, hình tượng có ích lợi gì!" Đại tiểu thư đã say, mũi hồng hồng, đôi mắt cũng hồng, "Lại không thể làm Chương Phàm Trác thích mình......"

"Mình liền không hiểu, Chương Phàm Trác có cái gì tốt, mà để cậu hao tổn tâm sức lâu như vậy?" Phương Dao nhìn Cố Minh Hạ, đại tiểu thư hôm nay phá lệ chật vật nghèo túng, "Bảo bối, với nhab sắc và điều kiện của cậu, muốn cái gì dạng không có, không cần phải ở đây vì hắn mà uống tới chết!"

Phương Dao cùng Cố Minh Hạ lúc mới chơi cùng nhau, Cố Minh Hạ liền bắt đầu theo đuổi Chương Phàm Trác.

Trải qua một thời gian, Cố Minh Hạ đối với Chương Phàm Trác nhất kiến chung tình, từ đây bắt đầu con đường theo đuổi, từ cấp ba đến đại học lại đến bây giờ bọn họ đều là nghiên cứu sinh sắp tốt nghiệp.

Chương Phàm Trác rốt cuộc có cái gì tốt, có thể làm Cố Minh Hạ kiên trì nhiều năm như vậy, Phương Dao thật sự không hiểu.

"Chính là, mình cảm thấy không xứng với hắn." Cố Minh Hạ nói, chỉ cảm thấy nước mắt muốn rơi xuống.

Nàng không biết xấu hổ mà đuổi theo Chương Phàm Trác tám năm, cục đá còn có thể bị nàng cảm hóa, vậy mà Chương Phàm Trác một chút đều không dao động.

Nhiều năm như vậy, Chương Phàm Trác nói không muốn yêu đương, Cố Minh Hạ liền kiên trì không ngừng mà tỏ tình, không ngoại lệ mà đều bị từ chối.

Trước kia nàng cảm thấy, Chương Phàm Trác không có trái tim, thẳng đến hôm nay nàng mới biết được.

Chương Phàm Trác cũng sẽ động lòng, bởi một người phụ nữ khác.

Hắn là quả là rất tốt, chỉ là không thuộc về nàng.

"Mình không có cơ hội." Đôi mắt càng thêm ướt át, tầm mắt trở nên mơ hồ, nước mắt rơi xuống, Cố Minh Hạ lau một phen, rốt cuộc cũng không nhịn được.

Chương Phàm Trác một chút cũng không có khả năng thích nàng.

Chỉ muốn almf bạn với Cố Minh Hạ, Phương Dao cũng đau lòng.

Một tiểu công chúa luôn tươi đẹp dưới ánh mặt trời mà chỉ cần đối mặt với Chương Phàm Trác liền biến thành bụi cỏ dại.

Phương Dao thật đúng là liền không hiểu, những cô gái xinh đẹp như các nàng, thân hình quyến rũ, bằng cấp và gia thế đều rất tốt, có thể nói giống như nữ thần trong những câu truyện tiểu thuyết, Chương Phàm Trác người này đúng là ngứa mắt, thật là không biết tốt xấu.

Nếu không phải Cố Minh Hạ một lòng đều thua trên người Chương Phàm Trác, thì sao có thể độc thân đến tận bây giờ.

Cũng không biết bạn gái của Chương Phàm Trác đến tột cùng là thần thánh phương nào, cư nhiên có thể đánh bại Cố Minh Hạ mà chiếm được trái tim hắn.

Nghĩ đến chuyện này, Phương Dao cũng tức giận đến khui một chai bia uống, một bên uống một bên ăn đồ nướng BBQ, càng ăn càng tức giận.

Đàn ông là cái thá gì chứ, làm sao mà ngon bằng BBQ được.

Cố Minh Hạ uống không ít, hiện tại chính vội vàng bi thương khóc thút thít, bộ dáng hai mắt đẫm lệ mông lung vẫn là một mỹ nhân.

Mỹ nhân rơi lệ, Phương Dao nhìn liền có vài phầm cảm thán, làm cho nàng lại càng muốn mắng cái tên Chương Phàm Trác kia.

Phương Dao biết hiện tại nói cái gì Cố Minh Hạ đều nghe không vào, đành phải ở đối diện cho đưa khăn giấy cho nàng, chờ đến nàng khóc đến mệt mỏi ghé vào trên bàn mới kêu ông chủ ra tính tiền.

Tiệm đồ nướng này ngày thường cũng không đông lắm, trên đường cũng ít xe qua lại, đêm khuya gió lạnh đến thấu xương, mới bước ra cửa Phương Dao liền lạnh đến chân run run, tay chân luống cuống mà còn phải bận tâm Cố Minh Hạ say khướt.

Người này say đến lợi hại, chân tay giống như bạch tuộc ôm Phương Dao không buông tay.

Còn người tính táo Phương Dao lại khó khăn, thời điểm này không bắt được xe, đặt trên ứng dụng cũng không ai tiếp nhận, Phương Dao tìm trong danh bị điện thoại tính toán nhờ bạn lái xe đến đón.

Hiện tại 11:36, có khi mọi người đều đã đi ngủ, không ngủ cũng chuẩn bị, trời lại lạnh, hẳn là không ai nguyện ý tới.

Đang buồn rầu, một chiếc xe ngừng ở trước mặt các nàng.

Cửa sổ xe hạn xuống, nhìn đến người tới Phương Dao vừa vui vừa buồn, vui ở đây chính là người quen, buồn chính là cái người quen này quá mức lạnh lùng khó nhờ vả, nhưng dù sao cũng phải thử một lần.

"Tống Tư Hàng! Thật tốt nha! Em đang lo không cách nào đi về nhà! Có thể cho em đi nhờ xe không!" Nàng sợ hắn không đồng ý, bắt đầu kể khổ, "Đại soái ca, cậu là người có tâm tốt, coi như làm làm việc thiện đi, chúng em hiện tại rất đáng thương, anh khẳng định cũng không đành lòng để em cùng cô ấy lưu lạc bên ngoài chứ."

Nam nhân nâng tầm mắt nhìn qua hai người một lượt, nhàn nhạt nói, "Lên xe."

"Được rồi, cảm ơn anh, đại soái ca!" Phương Dao mở cửa ghế sau ra, cố sức mà đem Cố Minh Hạ nhét vào xe, chính mình cũng ngồi vào theo, "Anh tốt như vậy chắc chắn luôn gặp bình an nha!"

Cố Minh hạ uống lên không ít rượu, hiện tại chính mình khó chịu, vừa lên xe liền tìm tư thế thoải mái, nằm gối lên đùi Phương Dao.

Đại tiểu thư dùng tay chống đỡ mặt, từ kính chiếu hậu, Tống Tư Hàng chỉ có thể nhìn đến đôi môi của hàng, thật muốn hôn lến đó.

Xe chạy không có nhanh, nhưng cũng có xóc nảy, không bao lâu đại tiểu thư liền lăn lộn ngồi dậy, lẩm bẩm, "Thật là khó chịu, muốn ói."

"Đại tiểu thư, cậu nghẹn lại một lát." Phương Dao lo lắng Cố Minh Hạ thật sự ói ra làm dơ xe của người khác, nhìn về phía Tống Tư Hàng, "Tống Tư Hàng, anh có bao nilon không?"

"Không có." Hắn duỗi tay từ trước mặt lấy ra một chai nước khoáng, "Uống miếng nước trước đi."

"Cảm ơn" Phương Dao tiếp nhận tới, chuẩn bị mở ra cho Cố Minh Hạ uống, nhưng quỷ say rượu này thật không an phận.

Cố Minh Hạ ngồi dậy liền dựa vào vai Phương Dao, cau mày, biểu tình thống khổ, còn lẩm bẩm.

"Chương Phàm Trác, em sẽ không bao giờ thích anh nữa!"

"Em cũng sẽ yêu đương, đi tìm bạn trai mới, quen luôn mười người, ai cũng đẹp trai! Đẹp hơn Chương Phàm Trác gấp trăm lần!"

"Bà đây mới không cần vì tình yêu mà đi tìm chết!"

Nàng càng nói càng kích động, tai liền trở nên đỏ hồng.

Cũng không biết nàng như thế nào nhạy bén như vậy, bỗng nhiên liền bổ nhào vào ghế điều khiển để trèo lên ghế phụ, đem thân mình đén trước mặt Tống Tư Hàng, "Tiểu ca ca, để em xem thử, anh so với Chương Phàm Trác lại đẹp trai hơn, có muốn làm bạn trai của em không?"

Phương Dao bị hành động cùng lời nói của nàng mà trở nên ngu ngốc, không ngăn được người, liền thấy được Cố Minh Hạ hiện ra bộ mặt mê trai.

Trong hình tượng trong đầu liền sụp đổ, hiện tại cái con ma men ngốc nghếch này nhất định không phải đại tiểu thư luôn ngăn nắp xinh đẹp Cố Minh Hạ mà nàng biết!

( luyện tập cẩu huyết kịch bản, lần này ta nhất định viết xong một cái hoàn chỉnh, bằng không ta là cẩu!) - lời của tác giả

☀Truyện được đăng bởi Reine☀