Trói Buộc Trái Tim Em

Chương 1: TÔI SẼ PHẢI KHIẾN EM NƠM NỚP LO SỢ, Ô LẬP NA




Lạc Thành là thành phố phồn vinh bậc nhất đất nước Trung Hoa cũng là nơi hội tụ những người có kinh nghiệm kinh doanh bật nhất.

Tại nhà hàng Feast Signature, Ô Lập Na cùng với Tần Tư Truy đã chọn vị trí để ngồi duy chỉ đợi thêm một người nữa thôi, khuôn mặt xinh đẹp không ô nhiễm bụi trần nhưng lúc này vì chờ đợi quá lâu nên khẽ nhướng mày không vui quay sang nhìn Tần Tư Truy.

_ Tư Truy, tại sao người bạn đó của anh vẫn chưa đến, chúng ta cũng đã đợi gần nửa tiếng rồi

_ Ngoan, cậu ta là tên cuồng công việc, việc đến trễ vốn là sở trường của cậu ta em cũng đừng để ý

Tần Tư Truy yêu thương nắm lấy bàn tay cô nhẹ nhàng xoa, Ô Lập Na gật đầu không nói thêm gì nữa.

Khoảng nửa tiếng sau, một người đàn ông trong bộ vest hoàn hảo vừa trang trọng vừa khơi dậy bản chất phái mạnh người này ngoài Ảnh Quân thì không ai khác, anh thong thả kéo ghế ngồi xuống đối diện Tần Tư Truy và Ô Lập Na.

Khi ánh mắt hổ phách của Ảnh Quân chạm đến Ô Lập Na thì lại thâm trầm nhưng biểu cảm của anh lại không hiện rõ trên gương mặt, Ô Lập Na đưa đôi mắt lung linh như hai viên dạ minh châu khẽ quan sát từng góc nét trên gương mặt của Ảnh Quân.

Người đàn ông này lại sở hữu gương mặt nét đẹp hiếm có trời cho như đôi mắt to mê hồn, sống mũi cao dài thẳng tắp, đôi môi mỏng nhưng miệng rộng sang và khuôn cằm thanh thoát đặt biệt là anh ta quá lạnh lùng, Ô Lập Na còn nghe giang hồ đồn rằng anh ta khó gần, vẻ ngoài cao ngạo. Không giống với Tần Tư Truy, anh ấy lại là một chàng trai ấm áp luôn quan tâm và chiều chuộng cô.

Còn Ảnh Quân thì cứ điềm nhiên mà khoanh tay trước ngực nhận lấy ánh mắt dò xét của Ô Lập Na, anh khẽ nhếch môi một cái sau đó quay quắt nhìn Tần Tư Truy nhàn nhạt lên tiếng.

_ Tư Truy, thật ngại quá phải để cậu chờ lâu rồi !

Tần Tư Truy khẽ cười, nói

_ Không sao đâu, may là cậu đến như lời hẹn cũng đã khiến tôi mừng hụt rồi, À...quên mất, giới thiệu với cậu đây là Ô Lập Na bạn gái tôi. Còn đây là Ảnh Quân bạn của anh, hai người chào hỏi nhau đi.



Lời vừa dứt, Tần Tư Truy mỉm cười còn không quên cầm lấy tay cô đan vào nhau giơ trước mặt Ảnh Quân, trong lòng Ảnh Quân không ngừng ảm đạm vừa khó chịu nhưng vẫn cố ổn định tinh thần.

Anh nhàn nhạt nhìn Ô Lập Na ngay cả giọng nói càng trở nên lạnh lẽo.

_ Chào

Thoáng chốc Ô Lập Na nhìn anh đến ngây người giống như trong quá khứ cô đã từng gặp qua anh rồi nhưng cô không tài nào nhớ ra được.

Lấy lại bình tĩnh cô nở nụ cười xán lạn đáp chào lại.

_ Chào Ảnh tiên sinh, nghe danh anh đã lâu nay mới có dịp gặp mặt. À, tôi còn nghe nói anh là người nắm giữ nền móng kinh doanh bật nhất Lạc Thành này

Nghe những lời khiếm khuyết của Ô Lập Na thì trái lại Ảnh Quân không hề hứng gì chỉ nhàn nhạt cầm lấy ly rượu vang đỏ làm động tác xoay ly rượu ngay sau đó thưởng thức chúng.

_ Cô Ô quá khen rồi

Lúc này Ô Lập Na mới ngộ nhỡ rằng khi nói chuyện với Ảnh Quân thì càng khiến cô thêm áp lực hơn mà thôi vậy nên cô đành chọn cách im lặng.

Trong lúc nói chuyện qua lại cuối cùng nhân viên phục vụ đã lên món, trong bữa ăn Tần Tư Truy luôn không ngừng gắp thức ăn vào chén Ô Lập Na, hai người họ luôn vui vẻ như thể là không gian riêng của hai người vậy, mà quên mất ánh mắt phừng phừng vì tức giận của Ảnh Quân.

Xoẻng !!

Chứng kiến cảnh thân mật giữa Tần Tư Truy và Ô Lập Na đã khiến Ảnh Quân ngứa mắt khó chịu đến mức mất khống chế mà bóp chặt ly rượu trên tay khiến nó vỡ nứt ra, các gân xanh trên tay anh nổi lên đến đáng sợ.

Tuy tiếng động vỡ ly rất nhỏ nhưng đủ để Tần Tư Truy và Ô Lập Na giật bắn người, Tần Tư Truy nhìn anh thoáng chốc khó hiểu nhưng vẫn quan tâm hỏi.



_ Ảnh Quân, chuyện gì xảy ra vậy ? cậu có sao không

Ngẩng đầu nhìn Tần Tư Truy đột nhiên anh nở nụ cười nhạt.

_ Không sao, chỉ là bất cẩn mà thôi

Lúc này Tần Tư Truy mới thở phào nhẹ nhõm còn tưởng cậu ta sẽ nổi điên chuyện gì, thoáng chốc không gian lúc này đã trở nên không tự nhiên nhất là Ảnh Quân.

Trong lúc Ô Lập Na ngẩng mặt lên không may chạm phải ánh mắt hằm hè của Ảnh Quân khiến trong lòng bất giác buồng chuồn lẫn kinh hãi.

Kết thúc bữa ăn, Tần Tư Truy cùng Ô Lập Na xin phép rời đi trước, một lúc sau Ảnh Quân mới rời khỏi nhà hàng.

Một chiếc xe Rolls Royce màu bạc đã đậu sẵn trước cửa nhà hàng, Ảnh Quân mở cửa xe đi vào sau đó dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua trợ lý Hạ.

_ Hạ Vũ, tôi cho cậu thời hạn ba ngày điều tra ra tất cả các thông tin về Ô Lập Na, nhớ không được bỏ sót điều gì

_ Vâng, tôi hiểu rồi thưa Chủ tịch

Trợ lý Hạ trong lòng không ngừng nín thở ngay cả trên trán cậu ta đã đổ mồ hôi lạnh nhưng vẫn kịp nhanh trí lĩnh mệnh, nếu mà chậm trễ cậu chỉ có nước đi chuyển kiếp mà thôi.

Sắc mặt của Ảnh Quân vẫn không thôi u ám, trong đầu vẫn quanh quẩn cảnh Tần Tư Truy và Ô Lập Na thân mật với nhau, anh không thể nào kiềm chế được cảm xúc mà nghiến răng nghiến lợi đến mức muốn giết người ngay lập tức.

" Ô Lập Na, em giỏi lắm ! năm năm trước em từ chối tình cảm của tôi hai năm sau lại trở thành bạn gái của Tần Tư Truy. Ha, em cứ vui vẻ mà bên cậu ta đi thời gian sắp tới em không còn vui vẻ được nữa đâu thay vào đó là sự nơm nớp lo sợ "