Trói Buộc Nhân Tình

Chương 1: Ninh gia




Phòng tổng giám đốc Tập đoàn Đông Á.

Tiêu Ân Tuấn đang nhàn nhã nhìn vào màn hình máy tính.

Trên màn hình là báo cáo tài chính mấy năm nay của Tập đoàn Hưng Thịnh do Ninh gia làm chủ, số liệu không được khả quan cho lắm.

Cốc...Cốc...Cốc...

- Vào đi .

Kiều Minh thư kí riêng của Tiêu Ân Tuấn đẩy cửa đi vào, trên tay còn cầm một sấp tài liệu.

- Báo cáo Tiêu tổng mọi thứ đã chuẩn bị xong.

-Tốt lắm. Mau tiến hành đi.

.............................

Ninh gia là gia tộc hào môn bậc nhất thành phố A, điều hành Tập đoàn Hưng Thịnh. Từng là tập đoàn có vị thế hùng mạnh nhất, nhưng mấy năm trở lại đây do biến động của nền kinh tế thị trường, cũng với việc quản lý các công ty con yếu kém, đã khiến cho Tập đoàn Hưng Thịnh đứng trước nguy cơ sắp phá sản hoàn toàn.

- Bây giờ chỉ có một cách là liên hôn với Tiêu gia, Tiêu Ân Tuấn tổng giám đốc của Tập đoàn Đông Á.

Ninh Gia Trạch đưa tay bứt trán, khuôn mặt của người đàn ông ngoài tứ tuần bởi vì mấy đêm rồi không ngủ được mà trở lên già hơn rất nhiều.



- Lão gia không còn cách nào khác nữa sao?.

Trương Mẫn bà chỉ có mỗi mụn con gái là Ninh Gia Tuệ, sao có thể để con bé chịu ủy khuất đi kết hôn với người mà nó chưa từng quen biết.

- Hết cách rồi, với tình hình tài chính hiện giờ của Hưng Thịnh sẽ chẳng có nhà đầu tư nào dám mạo hiểm hết, bây giờ chỉ có Tiêu gia là chịu giúp chúng ta thôi. Đành để con bé chịu thiệt thòi rồi.

Ninh Gia Trạch ông mấy ngày nay cũng đã chạy vạy khắp nơi, hỏi hết chỗ này chỗ kia chỉ mong có thể cứu được Tập đoàn. Đưa ra quyết định thế này người làm cha như ông sao lại không đau lòng cho được.

- Nó là người nhà họ Ninh, ăn cơm Ninh gia mà lớn lên, giờ đi lấy chồng có thể cứu được Ninh thị khỏi phá sản, thì sao có thể nói là chịu thiệt thòi.

Ninh Gia Nhất không chịu được mà lên tiếng.

Anh ta là anh trai cùng cha khác mẹ với Ninh Gia Tuệ, cũng là đứa con trai duy nhất của Ninh Gia Trạch. Mấy năm nay anh ta đi theo cha ra ngoài kinh doanh nhưng lại luôn không được coi trọng.

Nghe thấy lời đứa con trai hỗn hào, Ninh Gia Trạch không bình tĩnh được mà to tiếng.

- Còn không phải tại vì mày mà ra cơ sự này à. Mày còn dám lên tiếng.

- Con cũng chỉ muốn giúp công ty phát triển hơn ai dè lại bị chúng nó lừa, con cũng đâu muốn như vậy.

Ninh Gia Nhất bị ông mắng cho cứng họng. Anh ta lần này vì quá tham lam lợi nhuận phía đối tác đưa ra cho nên đã không tìm hiểu kĩ. Lần này tổn thất không hề nhỏ còn khiến công ty bị các nhà đầu tư khác lo lắng mà thoái vốn về.

Cô ở bên ngoài cũng đã nghe thấy tất cả, Ninh gia nay đứng trước nguy cơ. Phận làm con có thể giúp được cha mẹ, cô nguyện ý hy sinh tất cả.

Ninh Gia Tuệ đẩy nhẹ cửa đi vào trên tay bưng đĩa hoa quả. Mấy ngày nay cha cô chạy đôn chạy đáo lo cho công ty, cô vừa nghe người làm báo ông trở về thì vui mừng vội xuống nhà gặp ông, vừa hay lại nghe được mọi chuyện.



Cô đặt đĩa hoa quả xuống bàn, cũng thuận thế mà ngồi xuống bên cạnh cha. Ninh Gia Tuệ đưa tay nắm lấy đôi bàn tay ông, nhẹ giọng thưa.

- Cha mẹ. Trai lớn dựng vợ, gái lớn gả chồng. Nếu con gái có thể kết hôn mà giúp được cha mẹ, giúp được Ninh gia, con gái cầu còn không được. Cha mẹ không cần quá lo lắng cho con.

- Xin hãy để con được báo đáp cha mẹ.

Ninh Gia Tuệ từ bé vốn đã luôn lễ phép hiểu chuyện, từ trên xuống dưới Ninh gia ai cũng yêu quý cô gái này.

Ninh Gia Trạch trước giờ chưa từng để cô con gái nhỏ phải chịu bất cứ thiệt thòi ủy khuất nào, nay phải đưa ra quyết định như vậy âu cũng là bất đắc dĩ. Chỉ mong với đức tính hiền lành lễ phép này Tiêu Ân Tuấn sẽ trân trọng mà yêu thương con gái ông.

Ninh Gia Trạch ôm cô con gái nhỏ vào lòng, xúc động lên tiếng.

- Là cha bất tài khiến con gái phải chịu thiệt. Ninh Gia Tuệ cha có lỗi với con.

- Cha đừng nói như vậy. Con gái ế có thể gả đi rồi, cha nên mừng mới phải.

Ninh Gia Tuệ không muốn cha phải phiền lòng vì cô, chuyện công ty đã khiến ông già đi rất nhiều rồi. Ban nãy khi bước vào cô nhìn thấy dáng vẻ tiều tụy này của ông mà không khỏi đau lòng, trách mình vô dụng không thể giúp gì cho cha.

Dù có phải làm gì cô cũng nguyện ý chỉ mong cầu cha mẹ được khỏe mạnh, bình an.

Ninh Gia Nhất trông thấy một màn cha con thâm tình này thì vô cùng nhức mắt. Trước giờ anh ta vẫn luôn đố kị với cô, luôn cho rằng cha thiên vị cô hơn, bởi vì cô có mẹ che chở còn anh ta thì không.

Mặc dù Trương Mẫn từ trước tới giờ luôn cố gắng để làm một người mẹ kế tốt, không muốn bên trọng bên khinh. Nhưng Ninh Gia Nhất cố tình không hiểu, cố tình vẫn luôn tỏ ra chống đối với người mẹ kế như bà.