Trở Về Bên Em

Chương 957: Cũng không cần phải phiền phức đến vậy.  




Anh tin tưởng vào năng lực của Sử Nam Bắc, hơn nữa mười trợ lý huấn luyện viên kia cũng là những huấn luyện viên ưu tú được điều đến từ tổng bộ trại huấn luyện ở nước ngoài của Điện Long Thần.



Trại huấn luyện đã có bọn họ trông coi nên Diệp Vĩnh Khang không cần lo lắng về chuyện đó nữa.



Hạ Huyền Trúc cũng rất bận rộn vì chuyện khu sản nghiệp, cô chưa từng tan làm trước mười hai giờ, ngày nào cũng đi sớm về khuya, không hề có thời gian để ý tới Diệp Vĩnh Khang.





Diệp Tiểu Trân cũng bị Trương Hoa Phương “độc chiếm” để chăm sóc, cho nên Diệp Vĩnh Khang trở thành một người nhàn rỗi không có việc gì làm.



Chiều này, khi Diệp Vĩnh Khang đang nhàn rỗi đến mức sốt ruột thì Phương Nhất Minh đột nhiên gọi điện tới, nói anh ta đã trở về Giang Bắc, muốn mời Diệp Vĩnh Khang ăn cơm.



“Được, gửi địa chỉ cho tôi, tôi sẽ đến ngay”.



Diệp Vĩnh Khang cũng đang nhàn rỗi, có người mời đi ăn đương nhiên là thấy vui.



Hơn nữa, anh cũng có ấn tượng tốt với Phương Nhất Minh, anh ta là một người lịch sự, có tài năng, bộ não linh hoạt, vô cùng nhiệt huyết và phóng khoáng.



Với tư cách là cậu chủ của một gia tộc lớn, Phương Nhất Minh không những không chơi bời như những vị cậu chủ khác mà lại vô cùng chăm chỉ và có ý chí tiến thủ.



Thực ra, với thân phận của anh ta, cho dù không làm việc thì cũng có thể sống thoải mái mỗi ngày.



Nhưng anh ta lại không thích ngồi mát ăn bát vàng. Đầu tiên anh ta dùng tiền tiêu vặt của mình để đầu tư vào cổ phiếu cùng thị trường hàng hóa phát sinh rồi kiếm được khoản tiền đầu tiên, sau đó tập trung thị trường, đầu tư vào ngành công nghiệp thực phẩm.



Trong lần đấu thầu dự án khu sản nghiệp lần này, nếu anh ta vận dụng mối quan hệ gia tộc thì cũng không cần phải phiền phức đến vậy.



Nhưng anh ta lại không làm điều đó, trong suốt quá trình đấu thầu, anh ta không hề đề cập đến gia cảnh của mình.



Hoàn toàn dựa vào nỗ lực của bản thân để có được tư cách đầu tư.



Diệp Vĩnh Khang vô cùng cảm phục trước những phẩm chất này của anh ta.



“Anh Diệp!”



Lúc Diệp Vĩnh Khang đến phòng bao riêng ở nhà hàng, Phương Nhất Minh đã đợi sẵn ở đó, vừa nhìn thấy Diệp Vĩnh Khang đi vào, anh ta lập tức đứng dậy chào hỏi.



Ngoài Phương Nhất Minh ra, trong phòng còn có một cô gái nhỏ nhắn.



“Anh Diệp”.



Cô gái cũng đứng dậy chào hỏi Diệp Vĩnh Khang một cách nhỏ nhẹ.



Nhìn thấy hai người đang nắm tay nhau, Diệp Vĩnh Khang liếc nhìn Phương Nhất Minh cười nói: “Anh được đấy, tôi bảo anh đưa Phi Yến về An Dương một thời gian, vậy mà anh còn nhân tiện đem vợ về cho mẹ luôn rồi sao?”



“Nói đi, hai người thích nhau từ khi nào… À, không phải anh cậy ở địa bàn của mình rồi cưỡng ép Phi Yến làm gì rồi đấy chứ?”