Diệp Vĩnh Khang lắc đầu cười khổ: “Xem ra trên đời này thật sự có rất nhiều chuyện trùng hợp đấy, thủ lĩnh Lam Lân của các anh sao rồi, độc trên người đã được hóa giải hết chưa?”
Vẻ mặt Wilson kinh ngạc: “Làm sao Điện Chủ ngài biết chuyện thủ lĩnh Lam Lân của chúng tôi bị trúng độc vậy?”
Thủ lĩnh Lam Lân của tổ chức Lam Diễm là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp nhưng cũng vô cùng đáng sợ.
Hai năm trước không rõ vì lý do gì, cô ta đột nhiên bị trúng một loại độc cực hiếm.
Nhưng chuyện này là tuyệt mật, đừng nói là thế giới bên ngoài, ngay cả trong tổ chức Lam Diễm cũng không có quá mười người biết chuyện này.
Wilson tình cờ là một trong số đó, theo cấp bậc của anh ta trong tổ chức Lam Diễm, anh ta tuyệt đối không có tư cách để biết chuyện này.
Anh ta cũng chỉ là vô tình biết được, khi đó Lam Lân còn định giết chết anh ta.
Nhưng thấy Wilson van xin nước mắt lưng tròng, rồi lại nghĩ rằng người này luôn một lòng trung thành với tổ chức, vì vậy Lam Lân mới tha cho anh ta.
Nhưng ngay cả như vậy, trái tim của Wilson như bị một tảng đá đè nặng lên mỗi ngày, sợ rằng một ngày nào đó Lam Lân đột nhiên nghĩ không thông muốn trừ khử anh ta.
Cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt, dẫn đến việc cuối cùng Wilson quyết định đào tẩu!
Ngoại hình ban đầu của anh ta vốn dĩ không phải như này, sau khi đào tẩu, anh ta đã lấy hết toàn bộ số tiền tích lũy được trong thế giới ngầm để nhờ bác sĩ phẫu thuật giỏi nhất làm một cuộc tân trang cho mình.
Ngay cả chiều cao và hình thể của anh ta cũng được điều chỉnh lại, giờ đây hai xương bắp chân của anh ta được kết nối với một loại kim loại đặc biệt dài mười centimet.
Sau đó trong một cơ hội tình cờ, anh ta bước vào làng giải trí, quen biết Nasha, rồi từ đó từng bước có được thành tựu ngày hôm nay.
Đây cũng chính là lý do vì sao anh ta không muốn nói sự thật với Nasha.
Bởi vì anh ta biết rất rõ, với tính cách của Lam Lân, chỉ cần ngày nào chưa nhìn thấy anh ta hoặc xác của anh ta thì ngày ấy cô ta vẫn sẽ không từ bỏ việc truy sát anh ta!
Diệp Vĩnh Khang nhìn Wilson bằng ánh mắt khó hiểu, cười nhạt nói: “Rất đơn giản, bởi vì độc mà thủ lĩnh của các anh trúng phải là do tôi hạ đấy”.
“Gì cơ, Điện Chủ, ngài…”
Đối với Wilson, tin tức này gây sốc chẳng kém gì so với vừa rồi khi anh ta biết thân phận thật sự của Diệp Vĩnh Khang.
Đồng thời anh ta cũng cảm thấy rất khó hiểu, cách biệt giữa tổ chức Lam Diễm và Điện Long Thần vô cùng lớn, Điện Chủ Điện Long Thần nếu như muốn đối phó với thủ lĩnh của bọn họ thì chỉ là chuyện cỏn con như búng ngón tay mà thôi.
Nhưng tại sao lại phải dùng hạ độc, thủ đoạn vừa phiền phức vừa không đẹp mặt này làm gì?
“Con nhỏ đó không hiểu chuyện, nên phải dùng biện pháp thích hợp dạy cho một bài học ấy mà”.
Diệp Vĩnh Khang không muốn giải thích quá nhiều về chuyện này, chuyện của anh và Lam Lân nếu như kể rõ ra thì rất phức tạp.
“Được rồi, không nói mấy chuyện này nữa, nói chuyện chính đi”.
Diệp Vĩnh Khang chỉ vào ngôi sao bảy cánh màu vàng đang nằm trong lòng bàn tay, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng: “Tôi có lời nói trước, nếu như dám có nửa lời che giấu hay dối trá, tôi dám thề rằng, kết cục của anh còn bi thảm hơn cái chết vô số lần!”
Wilson không khỏi rùng mình một cái, anh ta biết rằng Điện Chủ Điện Long Thần nói chuyện tuyệt đối không hề khoa trương.
“Tôi không biết lý do vì sao Điện Chủ ngài lại có hứng thú với ngôi sao vàng bảy cánh này như vậy, tôi cũng không có tư cách hỏi nhiều”.