“Nhìn vào vết tích thuốc súng bắn ra này, hung thủ tuyệt đối là một cao thủ hàng đầu, bóp cò quyết đoán, hơn nữa còn đạt tới cảnh giới súng và người hợp nhất làm một, vậy nên tàn dư bắn ra của thuốc súng mới tạo nên hình dáng như vậy”.
“Từ những điểm sáng nhỏ màu xanh này có thể đại khái phán đoán ra được thời điểm mà hung thủ bóp cò có lẽ là khoảng chín giờ năm mươi phút đến mười giờ tối ngày hôm qua”.
Lý Thanh Từ há hốc miệng.
Ban nãy tên này vẫn còn cười hi hi ha ha rất cợt nhả, nhưng khi tiến hành phân tích lại đột nhiên trở thành một nhà mưu lược hết sức cao siêu.
Logic chặt chẽ, vừa có lí lẽ vừa có chứng cứ, hơn nữa tư chất chuyên nghiệp của anh thật sự khiến cho Lý Thanh Từ vô cùng ngạc nhiên.
Người đàn ông này chỉ cần dùng một thỏi son môi và một bãi nước tiểu là đã có thể hoàn thành khối lượng công việc cần tới ít nhất ba ngày của cả đội pháp y chỉ trong vòng có mấy phút!
Mà những phán đoán của anh lại hết sức chuẩn xác, thời gian nạn nhân trúng đạn vừa khéo là chín giờ năm mươi sáu phút tối ngày hôm qua!
“Rốt cuộc anh có thân phận gì?”
Lý Thanh Từ càng cảm thấy tò mò về Diệp Vĩnh Khang.
Ban đầu vào lần đầu tiên gặp mặt, bởi vì sự kiện công trường xảy ra sự cố thương vong nặng nề, hơn nữa còn bị tình nghi cố ý giết người.
Khi đó, Lý Thanh Từ là người phụ trách vụ án này chỉ tiến hành thẩm vấn người phụ trách của công ty xây dựng Huyền Trúc theo đúng quy trình.
Thế nhưng tên này lại cứ như kẻ phát điên, dáng vẻ muốn liều mạng với cô ấy.
Sau này bởi vì cô ấy sơ suất nên bị người ta chuốc thuốc bắt cóc, thế rồi lại gặp được cái tên này.
Tên này lúc nào cũng hi hi ha ha, thế nhưng vào giây phút cuối cùng lại toát lên bản lĩnh kinh người, chỉ giơ tay lên là đã giết chết hai tên côn đồ hung hãn tàn bạo chỉ trong nháy mắt.
Sau đó, bởi vì tác dụng của thuốc, cô ấy và anh đã phát sinh quan hệ không thể miêu tả.
Khi đó sau khi xong việc, trong lòng Lý Thanh Từ khóc lóc sầu thảm cùng cực, lớn bằng ngần này rồi, cô ấy chưa từng có bạn trai, thậm chí ngay cả tay cũng chưa có người đàn ông nào chạm tới.
Thế nhưng lần đầu tiên của cô ấy lại mơ mơ hồ hồ như thế trao cho một tên khốn lăng nhăng.
Càng đáng giận hơn là sau khi xong việc, câu đầu tiên tên này nói với cô ấy lại là anh không thể chịu trách nhiệm.
Khi đó trái tim Lý Thanh Từ đã hoàn toàn vụn vỡ.
Tiếp đó là lần này, tên này vẫn cứ cà lơ phất phơ không chịu nghiêm túc, thế nhưng trong lúc cười nói lại vẫn thể hiện được bản lĩnh kinh người!
Đúng thật là một quái nhân!
Vậy nên Lý Thanh Từ vô cùng muốn biết, người này rốt cuộc có thân phận gì, rốt cuộc là một người như thế nào!
“Cô hỏi tôi à, không phải lần trước đã nói với cô rồi hay sao, tôi là một tên không nghề không nghiệp chỉ biết bám váy vợ mà thôi”.
Trên mặt Diệp Vĩnh Khang lại khôi phục lại dáng vẻ cà chớn.
“Không muốn nói thì thôi!”
Lý Thanh Từ nhíu mày hơi bực dọc.
Thật ra sau chuyện lần trước, cô ấy đã âm thầm tiến hành điều tra về Diệp Vĩnh Khang, thế nhưng lại không hề phát hiện ra bất cứ điểm đáng nghi nào.
Dựa theo tư liệu thì thật sự giống như những gì bản thân anh đã nói, anh chính là một tên không nghề nghiệp chỉ biết ăn bám vợ.
Chỉ là, một tên không nghề nghiệp chỉ biết ăn bám thì học đâu ra cái bản lĩnh kinh người tới vậy?