Lúc này, một người nhà họ Diệp đột nhiên vỗ đùi, lớn tiếng nói: “Ha ha ha, lão phu nhân thật cao minh!”
“Lão quái vật Hải Đông Sư kia có sở thích kỳ quái, chàng trai trẻ da thịt non mềm lại còn là một ngôi sao lớn như Lưu Tử Phong, đương nhiên sẽ khiến Hải Đông Sư thích thú đến phát điên”.
“Đến lúc đó, Hải Đông Sư sẽ không chỉ cảm ơn lão phu nhân, mà còn giúp Lưu Tử Phong đối phó với Diệp Vĩnh Khang, vừa hay một mũi tên trúng hai đích!”
Mọi người nghe xong chợt bừng tỉnh, lần lượt tán thưởng lão phu nhân cao minh!
Lão phu nhân vui vẻ hưởng thụ lời tán thưởng từ những người xung quanh.
“Xem ra ông trời cũng đang giúp chúng ta”.
Lão phu nhân thở dài nói: “Căn bệnh quái ác của Lân Nhi ước tính có thể kéo dài ít nhất ba năm, thuốc giải duy nhất chính là tủy xương của Diệp Vĩnh Khang”.
“Chỉ là tên súc sinh Diệp Vĩnh Khang này vô cùng ngoan cố, năm lần bảy lượt dám chống lại nhà họ Diệp chúng ta!”
“Hừ, mặc dù bây giờ nó chút bản lĩnh, nhưng trong mắt nhà họ Diệp ta, nó vẫn chỉ là một con kiến!”
“Mười năm trước, tôi có thể đánh gãy chân nó một lần thì mười năm sau tôi cũng có thể đánh gãy chân nó lần thứ hai”.
“Nếu không phải vì đề phòng nhà Mộ Dung thì tôi đã đích thân dẫn người đi xử lý thằng chó đó từ lâu rồi!”
“Nhưng bây giờ cũng tốt, ông trời đã cho chúng ta cơ hội, vừa hay để Hải Đông Sư đối phó với Diệp Vĩnh Khang, đúng là một công đôi việc, ha ha ha!”
Tuy nhà họ Diệp nổi tiếng là gia tộc giàu có ở phương Bắc, nhưng thế lực hùng mạnh ở cả phương Bắc không phải chỉ có một mình nhà họ Diệp.
Trong số đó, gia tộc Mộ Dung là kẻ thù truyền kiếp của nhà họ Diệp, mấy năm nay luôn âm thầm đấu đá lẫn nhau, đôi bên đều thương tích đầy mình.
Bây giờ thế lực của hai gia tộc đang ngang ngửa nhau, trong thời điểm mấu chốt này, cả hai nhà đều không dám hành động quá lộ liễu, nếu không sẽ bị đối phương nắm thóp.
Chính vì vậy mà nhà họ Diệp chưa bao giờ vây bắt Diệp Vĩnh Khang với quy mô lớn, đây cũng là điều khó chịu trong lòng lão phu nhân.
Vì vậy, sự xuất hiện của Lưu Tử Phong khiến lão phu nhân cảm thấy rất tốt, chỉ cần lấy được tủy xương của Diệp Vĩnh Khang thì cháu trai yêu quý nhất của bà ta là Diệp Kỳ Lân cũng sẽ khỏe lại, gánh nặng trong lòng bà ta cũng nhẹ đi.
...
Vì thành công chưa từng có của buổi biểu diễn ngày hôm qua tại thành phố Giang Bắc, dự án khu sản nghiệp đã trở thành miếng bánh thơm ngon.
Trong và ngoài tỉnh, những lá đơn xin hợp tác từ các công ty lớn nhỏ như tuyết rơi trên bàn làm việc của Hạ Huyền Trúc.
Cả công ty xây dựng Huyền Trúc đều rất bận rộn.
Nhưng Diệp Vĩnh Khang vô cùng nhàn rỗi, ban đầu Hạ Huyền Trúc đã sắp xếp anh tiễn mấy người Nasha, nhưng Diệp Vĩnh Khang lại sợ lúc chia xa, anh không chịu đựng được ánh mắt của Nasha, vì vậy anh đã giao chuyện này cho Quách Thụy Hoa giải quyết.
Thoải mái nhàn nhã đến giữa trưa, anh vốn định tiếp tục ngủ bù, nhưng không ngờ còn chưa kịp cởi quần áo thì điện thoại chợt đổ chuông.
Lúc nhìn thấy tên hiển thị người gọi, Diệp Vĩnh Khang như bị điện giật, bật dậy khỏi giường.
Lý Thanh Từ?
Cô ấy đột nhiên gọi điện cho anh làm gì?
Lẽ nào muốn truy cứu chuyện lần trước?
Diệp Vĩnh Khang sốt ruột vò đầu bứt tai, cũng không biết có nên nhận cuộc điện thoại này hay không. Lần trước, bởi vì tác dụng của thuốc trong cơ thể Lý Thanh Từ, cho nên hai người đã phát sinh ra một chuyện không tiện kể.
Sau đó hai người cũng không liên hệ lại.
Anh vốn tưởng cô gái đó không tính toán chuyện đó nữa, nhưng giờ lại đột nhiên gọi điện cho anh là có ý gì?
Sau khi do dự hết lần này đến lần khác, xem xét đặc thù nghề nghiệp của Lý Thanh Từ, Diệp Vĩnh Khang biết không thể trốn được nữa, cho nên chỉ có thể nghiến răng nhận điện thoại.
Cuộc gọi vừa kết nối, Diệp Vĩnh Khang không biết có phải là do quá căng thẳng hay không nên đã buột miệng nói: "Cục cưng, có chuyện gì vậy?"