Trở Về Bên Em

Chương 557: “Ngụy công công!”




“Mẹ kiếp!”

Đào Thiên Hổ nổi giận lôi đình: “Lên cho tôi!”

Hàng trăm hộ vệ nhà họ Đào lập tức gào thét như một bầy dã thú, tay cầm dao rựa điên cuồng xông lên.

Đào Thiên Hổ nghĩ, cho dù có khả năng đánh đấm thế nào, một người làm sao có thể tránh được nhiều nhát dao chém vậy được chứ?

Tuy nhiên ý nghĩ này chỉ xuất hiện trong đầu Đào Thiên Hổ trong chốc lát, giây tiếp theo hắn đã không còn nghĩ như vậy được nữa.

Nếu như vừa rồi người phụ nữ này đá bay chiếc xe Hummer nặng mấy tấn đã là một cú sốc với hắn thì cảnh tượng trước mặt lúc này khiến hắn ớn lạnh đến tận xương tủy!

Đối mặt với hàng trăm hộ vệ hung hãn nhà họ Đào đang cầm dao rựa, người phụ nữ mặc đồ tím không có bất kỳ biểu cảm sợ hãi nào trên khuôn mặt, đôi mắt trong veo của cô ấy thậm chí còn lóe lên vẻ coi thường và khinh bỉ.

Xoẹt!

Chỉ với một cái hất tay của cô ấy, một tia sáng màu tím chói lọi chợt lóe lên, mấy chục người xông lên phía trước còn chưa kịp phản ứng, mấy chục cái đầu đã đồng loạt rơi xuống đất…

Xoẹt!

Cô gái đồ tím lại hất tay, một tia sáng tím khác lại lóe lên.

Những hộ vệ nhà họ Đào lần này ngã xuống không được may mắn như tốp trước, ít nhất mấy người vừa rồi chết luôn mà không cảm thấy thống khổ.

Nhưng lần này, những người bị tia sáng chém qua đứt nửa người.



Á!

Á!

Á!

Những tiếng kêu xé lòng đâm thủng màng nhĩ của mọi người vang lên, vệt máu loang lổ đầy trên đất, phần trên cơ thể vặn vẹo bò về phía trước giống như những bóng ma trong địa ngục khiến người ta không khỏi rợn tóc gáy!

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Người phụ nữ đồ tím không dừng lại, lại thêm mấy tia sáng tím nữa lóe lên, chỉ mười giây sau, mấy trăm hộ vệ nhà họ Đào một tên cũng không còn!

Đào Thiên Hổ sợ tới mức lảo đảo lùi về phía sau mấy bước, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hai chân không tự chủ được mà run lên bần bật!

Người phụ nữ này chắc chắn không phải người, mà là một cỗ máy giết người!

“Tốt lắm, tuổi còn trẻ mà đã có được thân thủ như vậy, thật sự rất giỏi”.

Lúc này, giọng nói chói tai của Ngụy công công đột nhiên vang lên phía sau.

“Ngụy công công!”

Đào Thiên Hổ lập tức quay lại, nhìn thấy Ngụy công công không biết đã đi tới phía sau hắn từ lúc nào.