La Thiết Hiên đột nhiên giơ tay lên: "Đừng rơi vào bẫy của thằng nhãi này. Đây là trung tâm hội nghị. Đánh nhau ở đây, rất có thể sẽ phải hứng chịu cơn thịnh nộ của hầu quân tướng đấy".
"Hắn muốn dùng cách này để ngăn cản chúng ta tham gia lễ sắc phong. Phải tuyệt đối tỉnh táo!"
La Thiết Hiên nghiêm mặt nói với Diệp Vĩnh Khang: "Diệp Vĩnh Khang, mày nghe cho kĩ đây, đừng có mà giở trò trước mặt tao, ở trước mặt tao mày còn non lắm!"
"Còn nữa, chuyện mày giết con trai tao, La Thiết Hiên tao sẽ để đó. Lễ xong, tao sẽ cho mày nếm thử cái gọi là sống không bằng chết!"
La Thiết Hiên hận Diệp Vĩnh Khang có thể không kém Hàn Xuân Lâm, nhưng ông ta bình tĩnh hơn Hàn Xuân Lâm.
Dù muốn lột da xé xác người này thì cũng phải đợi đến khi đại lễ sắc phong kết thúc.
Tiền Đại Giang cũng nheo mắt nói: "Diệp Vĩnh Khang, mày cũng được lắm, chuyện người anh em Mã Lão Quỷ của chúng tao, lát nữa sau khi hành lễ xong, chúng tao sẽ nói chuyện tử tế với mày".
Diệp Vĩnh Khang từ đầu đến cuối đều trưng ra biểu cảm chế giễu, anh cảm thấy những người này chả khác nào đám tôm tép.
"Các người muốn lột da róc thịt tôi, lại còn muốn phanh thây xé xác tôi. Được rồi, tôi sẽ chờ, lát nữa tôi sẽ đích thân đưa đao vào trong tay các người, chỉ là đến lúc đó các người đừng có mà run tay đấy".
Diệp Vĩnh Khang nhìn mấy người, buông lời cợt nhả.
"Đừng so đo với tên điên này!"
Trình Văn Đống mới bị Diệp Vĩnh Khang đập chai rượu vào đầu, trên đầu vẫn quấn băng gạc, chỉ vào miếng gạc trên đầu, nhìn chằm chằm vào Diệp Vĩnh Khang rồi lạnh lùng nói: “Diệp Vĩnh Khang, còn có chuyện của chúng ta đấy, lát nữa hi vọng mày vẫn ngang ngược được như bây giờ!"
Diệp Vĩnh Khang cười ha hả, hứng thú nhìn đối phương: "Cái này thì được thôi, lát nữa tôi nhất định sẽ còn ngang ngược hơn bây giờ".
"Chỉ là tôi cũng nói cho ông biết, hi vọng lát nữa ông tốt nhất cũng ngang ngược như bây giờ, ha ha ha!"
“Đồ chó, tao lại muốn xem thử mày có thể kéo dài được đến lúc nào đấy!”
Trình Văn Đống tức giận siết chặt nắm đấm kêu răng rắc, chỉ hận một nỗi không thể đấm chết Diệp Vĩnh Khang.
Từ sau khi ông ta nhận được thư mời của đại lễ sắc phong, cả Giang Bắc này có ai nhìn thấy ông ta mà không kính nể chứ?
Chỉ trừ Diệp Vĩnh Khang không xem ông ta ra gì, hết lần này đến lần khác gây khó dễ cho ông ta.
Thân phận chủ tịch ngân hàng Kim Kỳ thì đã sao?
Sau khi đại lễ sắc phong kết thúc thì nhất định phải bắt hắn quỳ xuống dập đầu với mình!
Cả con nhóc Trần Tiểu Túy chết tiệt kia nữa, cũng chẳng biết đã ăn phải bùa mê thuốc lú gì của Diệp Vĩnh Khang mà cứ luôn chống đối ông ta.