Loan Loan đặc biệt hứng thú với loại chuyện này, vội vàng cẩn thận ngồi xổm xuống, thổi sạch bụi cạnh ngón tay cái xác.
"A, anh nhìn xem đây là gì?"
Sau khi thổi sạch bụi, Loan Loan bất ngờ phát hiện dưới ngón tay của cái xác khô có một hoa văn rất lạ.
Hoa văn không giống chữ, mà giống một loại ký hiệu nào đó, hơi giống cung tên, nhưng phần mũi tên lại cong.
Toàn bộ ký hiệu có kích thước bằng lòng bàn tay.
Điều đáng ngạc nhiên là, ngón tay của cái xác khô nằm ngay trên nét cuối cùng của ký hiệu.
Có nghĩa là, người này đã dùng tay để khắc ra những ký hiệu này trên nền nham thạch!
Diệp Vĩnh Khang giải thích: “Đánh giá từ dấu vết phong hóa của ký hiệu này, chắc chắn không phải là đồ giả mạo, cho nên điều này đủ để chứng minh rằng cái xác khô này thực sự đã được lưu lại ít nhất hai trăm năm trước".
Loan Loan gật đầu, kinh ngạc nói: “Không ngờ lại là thật. Người này thực sự có thể dùng ngón tay khắc một ký hiệu như vậy lên nham thạch, chứng tỏ tu vi của anh ta cũng giống như của tôi, hơn nữa còn là một người luyện võ".
Diệp Vĩnh Khang lắc đầu nói: "Tu vi của người ta hẳn là cao hơn của cô".
"Cái gì?"
Loan Loan không tin lắm, nói: "Sao có thể thế được, tôi cũng có thể dùng ngón tay khắc lên nham thạch, nếu anh không tin, giờ tôi làm cho anh xem, tôi sẽ khắc Diệp Vĩnh Khang là một đống cứt… .. ”
"Cô có thể bớt nói chút được không?"
Diệp Vĩnh Khang chán nản, hoàn toàn không đoán được nếp nhắn não của nhỏ này được hình thành như nào, đến lúc này rồi mà vẫn ăn thua được.
Mà coi như có khắc đi thì khắc cái gì không khắc lại đi khắc chữ Diệp Vĩnh Khang là một đống cứt?
"Tôi biết cô cũng làm được nhưng tình huống không giống thế được chưa!"
Diệp Vĩnh Khang chỉ vào cái xác khô nói: "Xét tư thế của cái xác khô này, có lẽ trước khi chết người ta đã phải trải qua những chuyện rất kinh khủng, hơn nữa người ta cũng bị trọng thương".
"Sau khi vội vàng chạy trốn đến đây, đã ngã xuống vì kiệt sức. Vào giây phút hấp hối, đã dùng ngón tay của mình khắc ký hiệu này".
"Dùng ngón tay khắc chữ trên nham thạch không khó đối với tu vi của cô, nhưng cô có thể làm được ngay cả khi bị thương nặng sắp chết không?"
Loan Loan nghe xong lập tức không vui nói: "Thôi đi, xem cái điệu bộ kênh kiệu của anh kìa, nếu anh đã giỏi thế thì nói cho tôi nghe xem ký hiệu này có ý nghĩa gì đi!"
Diệp Vĩnh Khang cười nhẹ: “Tôi biết chứ, ký hiệu này có nghĩa là phía trước có nguy hiểm, nhắc nhở mọi người tới đây nhanh chóng rút lui".
Loan Loan nghe xong cười nói: “Tôi nói anh chứ, dù có bịa chuyện cũng nên bịa cái nào hợp lý tí chứ. Đây là người cổ đại ít nhất từ hai trăm năm trước. Người ta không biết chúng ta, sao lại để lại ký hiệu bảo chúng ta mau rời đi được?"