Nhưng cô ta còn chưa kịp kêu lên thì đột nhiên xảy ra một trận nổ lớn.
Chỉ thấy luồng ánh sáng trắng đột nhiên bùng lên từ cơ thể Diệp Vĩnh Khang, sau đó một luồng chân khí mờ ảo hình rồng màu vàng bay lên trời, hung hăng đẩy U Minh Lãnh Hỏa kia ra.
Ngay sau đó, con rồng vàng tiếp tục lao về phía lão quái Xích Viêm. Lão quái Xích Viêm vô cùng kinh ngạc, dùng U Minh Lãnh Hỏa ngưng kết ra một tấm lá chắn U Minh trắng xóa.
Lại một tiếng nổ lớn vang lên, mặc dù tấm lá chắn U Minh kia ngăn được sự tấn công của con rồng vàng, nhưng nó cũng bị xé toạc sau cú va chạm.
Lão quái Xích Viêm bị đánh bật ra sau mấy chục mét, tạo ra một đường lún sâu trên mặt đất.
Lúc này, trên người Diệp Vĩnh Khang bao phủ bởi một tầng sương mù vàng nhạt, anh chế nhạo lão quái Xích Viêm: “Ông cho rằng mỗi ông có át chủ bài sao?”
“Thiên… Thiên Long Quyết!”
Lão quái Xích Viêm vô cùng kinh ngạc, ngay cả lời nói cũng lắp bắp: “Không ngờ trên đời này thật sự có người luyện thành công loại thần công này!”
Diệp Vĩnh Khang cười nói: “Xem ra tôi lại phải khen ông có có hiểu biết lần nữa, không ngờ ông còn biết Thiên Long Quyết”.
Sắc mặt lão quái Xích Viêm trở nên cực kỳ lạnh lùng, trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh.
Cho đến bây giờ, ông ta vẫn không thể tin được những gì đang diễn ra trước mặt.
Thiên Long Quyết này có lai lịch vô cùng phi phàm. Nghe nói vào thời cổ đại, yêu thú khắp nơi hoành hành, khiến sinh linh bách tính không thể sống được.
Vì vậy, những dũng sĩ có năng lực từ khắp nơi ở Cửu Châu đã đoàn kết lại thành liên minh loài người để chiến đấu với yêu thú.
Nhưng những yêu thú này quá mạnh nên liên minh loài người liên tục bị đánh bại lụi, hy sinh vô số dũng sĩ.
Để tránh thảm họa này, liên minh loài người đã quyết định dùng phương thức hiến tế để mời Nhân Hoàng giết yêu thú.
Quá trình hiến tế vô cùng khốc liệt, cần phải có 99.999 người đàn ông khỏe mạnh và phụ nữ trẻ đẹp cùng cắt mạch máu của mình, cho máu thấm vào trong đất, mới có thể đánh thức vị Nhân Hoàng đang ngủ trong lòng đất.
Cái giá phải trả là 99.999 sinh mạng!
Khi giọt máu cuối cùng của họ thấm xuống đất, vị Nhân hoàng đã ngủ say trong lòng đất kể từ khi khai thiên lập địa cuối cùng cũng tỉnh dậy.
Nhân Hoàng cầm chiếc rìu thần thánh trong tay, một mình chiến đấu với hàng trăm triệu yêu thú trong vòng ba ngày ba đêm, cuối cùng cũng giết được tất cả.
Khi biết được loài người dùng 99.999 sinh mạng để đánh thức mình, Nhân Hoàng cảm thấy vô cùng tự trách và xấu hổ.
Cụ ta không thể chịu đựng nổi việc sử dụng quá nhiều mạng người để đánh thức cụ ta khi cụ ta chìm vào giấc ngủ sâu, vì vậy đã quyết định phân tán cơ thể mình thành chín thuật thần công cổ, phân bố trên khắp Cửu Châu.
Nếu sau này loài người gặp phải đại họa thì chín thuật thần công cổ này sẽ tự động thi triển, chín thuật thần cổ này sẽ trợ giúp loài người chống lại thảm họa.