Trở Về Bên Em

Chương 1637: Thậm chí đã sẵn sàng từ bỏ.








Thấy cơ hội đã đến, Diệp Vĩnh Khang đột nhiên giơ chân lên, tung một cú đá mạnh vào con quái vật, khiến nó văng ra xa mấy mét, sau đó lập tức đá chân sau xuống đất, dùng tay phải tung ra một cú đá thẳng, đấm một cú đấm đầy trọng lượng vào ngực nó!



Bởi vì con quái vật không còn sức đánh trả, nên Diệp Vĩnh Khang có đủ thời gian nạp chín phần lực cho cú đấm này, nhất định phải kết thúc cuộc chiến bằng cú đấm này!



Sức mạnh của cú đấm này đủ để miêu tả bằng thần lực, bất cứ nơi nào nó đi qua, xỉ băng trên mặt đất ngay lập tức bị sức mạnh của cú đấm này cuốn lên.





Trông giống như một cơn lốc xoáy màu trắng đập thẳng vào con quái vật!



Vù--



Diệp Vĩnh Khang lúc này mới chợt nhận ra phía sau có điều gì đó không ổn, khi ý thức được, vẻ mặt của anh đột nhiên đông cứng lại!



Nhưng khi anh định vội vã quay lại thì đã quá muộn.



Diệp Vĩnh Khang cảm thấy rõ ràng một lòng bàn tay ấm áp đã đặt ở trên lưng mình!



Đồng tử của Diệp Vĩnh Khang co rút mạnh!



Lúc này, mọi sự chú ý của anh đều đổ dồn vào con quái vật nửa trong suốt trước mặt, chân khí nội thể trong cơ thể cũng lưu chuyển đến hai nắm đấm.



Để lộ sơ hở sau lưng!



Hơn nữa, đối phương có thể lặng lẽ xuất hiện sau lưng anh, ko hề có dấu hiệu nào, chứng tỏ đối phương cũng phải là cao thủ hàng đầu.



Để lộ tấm lưng hoàn toàn không đề phòng của mình trước cao thủ hàng đầu, e rằng ngay cả những người không hiểu võ thuật cũng biết thế nghĩa là sao.



Ngay lúc Diệp Vĩnh Khang gần như tuyệt vọng, anh chợt nhận ra đối phương không hề ra tay, chỉ khẽ đặt lòng bàn tay lên lưng anh mà thôi.



Ngay khi Diệp Vĩnh Khang định lợi dụng kẽ hở này để giãy ra, thì anh đột nhiên cảm thấy mình bị một lực mạnh nắm lấy, cả người đến một ngón tay cũng ko nhúc nhích được.



Cùng lúc đó, con quái vật trước mặt đột nhiên giơ tay đánh mạnh vào ngực Diệp Vĩnh Khang.



Trong mắt Diệp Vĩnh Khang lóe lên một tia đau đớn, tuy rằng con quái vật nửa trong suốt đã bị anh đánh nứt cả ngực ra rồi, nhưng lúc này anh không hề nhúc nhích được tí nào, hơn nữa chân khí của anh dường như cũng bị lòng bàn tay ở đằng sau giữ chặt lại.



Lúc này, ngay cả một người bình thường không hiểu võ công cũng có thể dễ dàng giết chết anh, chứ đừng nói đến con quái vật kia.



Anh giương mắt nhìn nắm đấm của con quái vật lao về phía mình.



Thậm chí đã sẵn sàng từ bỏ.



Tuy nhiên, khi tay của con quái vật nửa trong suốt đập vào cơ thể mình, Diệp Vĩnh Khang chợt nhận ra nó không có chút sức mạnh nào.



Cũng giống như bàn tay trên lưng, bàn tay của con quái vật nửa trong suốt chỉ đặt nhẹ vào vai của Diệp Vĩnh Khang.



Diệp Vĩnh Khang lúc đầu còn sửng sốt, nhưng sau khi phản ứng lại, liền cảm thấy tim mình đột nhiên thắt lại, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi!



Con quái vật nửa trong suốt không hề công kích anh, mà cũng bị khí tức mạnh mẽ của lòng bàn tay trên lưng anh hút vào!



Trong trường hợp này, tu vi của người phía sau anh phải đạt tới cảnh giới đáng sợ nào rồi!



Thông qua một bàn tay, có thể khống chế được toàn bộ chân khí nội thể trong cơ thể Diệp Vĩnh Khang đã là ghê gớm lắm rồi.



Thế mà lúc này lại còn có thể dễ dàng điều khiển con quái vật nửa trong suốt thông qua chính cơ thể của mình, không thể tìm được ngôn ngữ thích hợp để miêu tả sức mạnh này!



Thậm chí đã hoàn toàn vượt qua khái niệm nhận thức trước đó của Diệp Vĩnh Khang.