Gã béo Kim Cương La Hán nheo mắt cười nói: “Thứ muốn có được chia thành hai loại, một loại là tình nguyện đưa, loại còn lại là không tình nguyện đưa”.
“Tôi khá thích cách đầu tiên, vui vẻ thoải mái không đau khổ. Nhưng rất nhiều lúc đều gặp phải cách thức thứ hai”.
“Một người muốn, một người không đưa. Vậy thì chỉ đành cùng nhau thương lượng, anh nói xem có phải không?”
Nói xong gã béo Kim Cương La Hán mỉm cười, từ từ bước tới chỗ Sử Nam Bắc.
Bước chân của hắn rất chậm và nhẹ, không có một âm thanh nào cả.
Nhưng hắn giẫm ở chỗ nào đều để lại một dấu chân sâu hơn ba tấc, sỏi ở sân tập dưới chân hắn giống như đậu phụ, chỉ cần bị hắn giẫm lên sỏi đều sẽ bị nghiền nát hết.
Năng lực của Kim Cương La Hán sau khi đạt tới một cảnh giới nhất định, ngược lại càng lúc càng nhẹ bẫng.
Bước một bước lún sâu ba tấc như này mới chỉ là nhập môn của Kim Cương La Hán mà thôi.
“Để tôi nói chuyện với anh trước!”
Tần Phong hét lên, dấn đầu lao về phía gã béo mập Kim Cương La Hán.
Mặc dù cậu ta có thể nhỉn ra được hai người này là cao thủ hàng đầu, nhưng cậu ta vẫn muốn đi tới sờ mông hổ.
Trong trại huấn luyện, khái niệm tôn trọng kẻ mạnh đã ăn sâu vào xương tủy của mỗi người anh em Thiên Diệt.
Trong mắt họ không phân biệt thắng bại, chỉ cần kẻ địch càng mạnh, họ sẽ càng hưng phấn.
“Xuất kích!”
Đối mặt với đối thủ đáng gờm như vậy, Tần Phong hoàn toàn không dám lơ là, lập tức tung ra đòn hiểm hóc.
Cơ thể nhanh chóng va chạm, khi còn cách đối phương chừng mười mét thì cơ thể đột nhiên bật lên, xoay tròn vài cái lộn nhào trong không trung, mang theo sức mạnh chồng chất, hai nắm đấm thò ra đập mạnh vào đầu đối phương từ trên cao xuống!
Kiểu đánh cuồng phong này là chuyên môn của Tần Phong, tốc độ nhanh như chớp, góc tấn công từ trên xuống dưới càng thêm xảo trá, quái gở.
Nhiều tầng sức mạnh được xếp chồng lên nhau, cho dù là một viên đá cũng sẽ bị đập vỡ thành những mảnh vụn!
Nhưng mà Tần Phong cũng không ngây thơ đến mức cho rằng đòn này sẽ hạ gục được đối thủ.
Nếu nói bộ não của Tần Phong đứng thứ hai trong trại huấn luyện thì không ai dám nhận đứng thứ nhất, ngay cả Sử Nam Bắc cũng đánh giá Tần Phong rằng cậu ta là người thông minh nhanh nhẹn nhất.
Trong lúc lao xuống tấn công, Tần Phong thực ra đã nghĩ tới mười chiêu tiếp theo mà mình sẽ tung ra.
Gặp đòn này, đối phương nhất định phải né, đến lúc đó cậu ta sẽ vòng ra sau, đánh thẳng vào bắp chân, sau đó chuyển vào khớp xương và các bộ phận yếu ớt khác của đối phương.
Dùng thân pháp để đối phó, tuyệt đối không được cứng nhắc với đối phương.
Phải nói rằng mưu kế của Tần Phong hoàn hảo về mọi mặt.
Chỉ là cậu ta bỏ qua một điểm, trước một đối thủ có thực lực tuyệt đối, bất kỳ thủ đoạn chiêu trò nào cũng là vô ích.