Hoàng Thử Lang trầm giọng nói: “Ở đây ồn quá, tôi muốn yên tĩnh để nói chuyện phiếm với cô gái này một chút”.
Người đàn ông trung niên điều hành hộp đêm nhiều năm, đương nhiên rất có mắt nhìn, vừa liếc mắt cái là nhận ra tâm tư của Hoang Thử Lang, lập tức chạy tới quầy DJ, giật lấy micro trong tay DJ, lớn tiếng nói: “Tắt nhạc, mọi người lập tức rời đi, anh Hoàng muốn yên tĩnh!”
Nhạc dừng lại ngay lập tức, đám đông nhanh chóng giải tán, cả hội trường bừng sáng bằng ánh đèn dịu nhẹ.
Người đàn ông trung niên cầm ly rượu, cười hăm hở đến trước mặt Hoàng Thử Lang: “Anh Hoàng, anh đến mà không báo trước một tiếng”.
“Con người anh thường ngày thích sự yên lặng, nếu như sớm biết là anh tới, tôi nhất định đã bảo bọn họ tắt nhạc lâu rồi”.
“Ai ở Giang Bắc mà không biết đến danh tiếng lẫy lừng của anh chứ, anh là một nhân vật nổi tiếng trong giới giang hồ, còn là người đặc biệt có tài hoa và tố chất”.
“Ly này tôi kính anh, thay mặt toàn thể người dân Giang Bắc, cảm ơn anh Hoàng đã quan tâm đến Giang Bắc”.
Ông chủ này đúng là biết nịnh nọt, ông ta biết rằng Hoàng Thử Lang đang muốn gì.
Hơn nữa hiệu quả ngay lập tức xuất hiện.
Người phụ nữ mặc váy đỏ chậm rãi quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào mắt Hoàng Thử Lang, sau đó nở nụ cười khiến người ta ngây ngẩn!
Nụ cười của người phụ nữ mặc váy đỏ suýt thì khiến Hoàng Thử Lang tan chảy tại chỗ.
“Đúng rồi, nhà anh có nuôi một con mèo rất đặc biệt, biết nhào lộn, anh thấy giờ vẫn còn sớm, chi bằng em theo anh về nhà, anh bảo con mèo đó lộn nhào cho em xem, thú vị lắm đấy”.
Mặc dù lúc này Hoàng Thử Lang chỉ hận không thể bổ nhào thẳng tới, thế nhưng sâu bên trong lòng hắn vẫn giữ vững giới hạn mình là một người văn minh.
Người phụ nữ mỉm cười rồi khẽ gật đầu.
Hoàng Thử Lang chậm rãi đứng dậy, rất phong độ làm một động tác tay tỏ ý mời người phụ nữ kia, nở một nụ cười tự mình cho rằng rất biết kiềm chế, không hề nóng vội một chút nào.
Chỉ có điều trong khoảnh khắc đó, máu mũi của hắn cứ thế chảy ra.
“Dạo này… hơi nóng trong người, hơn nữa anh tin rằng một người phụ nữ xinh đẹp như em nhất định sẽ không để tâm tới những chi tiết bé xíu này đúng không?”
Trong lòng Hoàng Thử Lang đang hoang mang cực độ, thế nhưng vẫn cố nở một nụ cười.
Người phụ nữ không hề lộ ra vẻ khinh thường hay ghét bỏ gì mà chỉ rút ra hai tờ khăn giấy, mỉm cười đưa cho Hoàng Thử Lang.
Thế là máu mũi của Hoàng Thử Lang lại càng chảy ra nhiều hơn.
May là giống như những gì mà Hoàng Thử Lang vừa nói, người đẹp mặc váy đỏ quốc sắc thiên hương này dường như không phải là kiểu người để tâm tới mấy chi tiết nhỏ nhặt này.
Cô ta không vì chuyện ngoài ý muốn này của Hoàng Thử Lang mà ghét bỏ hắn, ngược lại còn cực kỳ ngoan ngoãn ngồi lên trên xe của Hoàng Thử Lang, không chút phản kháng đi theo Hoàng Thử Lang vào trong ngôi nhà xa hoa của hắn.