“Và đám con cháu nhà giàu, dù chỉ là những hạt giống bình thường cũng sẽ được phát triển tốt dưới sự nuôi dưỡng của những chất dinh dưỡng tốt. Thế giới này chưa bao giờ có cái gọi là công bằng tuyệt đối”.
Hạ Huyền Trúc gật đầu đồng ý sau khi nghe xong những điều này, những lời nhận xét của Diệp Vĩnh Khang đã phá vỡ sự thật tàn khốc ẩn dưới vẻ đẹp của thế giới này.
Nhưng Hạ Huyền Trúc nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn Diệp Vĩnh Khang, nói: “Nhưng cho dù thế nào, bình thường cũng được, cao quý cũng được, cỏ dại ven đường cũng vậy mà hoa mẫu đơn lộng lẫy cũng thế”.
“Mỗi một loài cây xông đất đều là độc nhất vô nhị, đều có sứ mệnh và giá trị riêng, nên dù thế nào đi chăng nữa thì bản thân cũng cần phải duy trì sự tâm huyết, tràn đầy hi vọng và nỗ lực sinh trưởng, anh nói xem có đúng không?”
Diệp Vĩnh Khang mỉm cười gật đầu: “Đúng vậy, cho dù là cỏ dại ven đường thì cũng là độc nhất vô nhị, điều này không ngăn được nó đung đưa trước gió, sinh trưởng trong mưa bão, tỏa sáng ở những góc không ai thèm đoái hoài đến!”
Thời gian dùng bữa không quá lâu, bởi vì thời gian của những ngôi sao và sếp lớn có mặt ở hội trường đều rất quý giá, sau khi kết thúc họ phải nhanh chóng di chuyển tới thành phố khác.
Sau khi Kiều Tử Huyên tiễn từng người đi một mới mỉm cười đứng trước mặt Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc.
Lúc này, toàn bộ sảnh tiệc chỉ còn lại một bàn.
Diệp Vĩnh Khang cũng biết rằng Kiều Tử Huyên sẽ tới tìm mình và Hạ Huyền Trúc, vì vậy vẫn luôn đợi đến bây giờ.
Thực tế bữa tiệc này mới thực sự là bắt đầu.
Những gì phía trước chỉ là điềm báo.
Kiều Tử Huyên nhẹ nhàng kéo ghế ra rồi mỉm cười ngồi xuống.
“Sếp Hạ, tôi muốn mua lại công ty giải trí Huyền Trúc của cô”.
Giọng điệu của Kiều Tử Huyên rất bình tĩnh, trên mặt mang theo nụ cười, không nói một lời vô nghĩa, cô ta đi thẳng vào vấn đề.
Diệp Vĩnh Khang nhìn hai người phụ nữ, sau đó thản nhiên ngồi ở bên cạnh chơi điện thoại, anh biết rằng chuyện này vợ mình có thể lo liệu được.
Hạ Huyền Trúc cũng mỉm cười với đối phương, ánh mắt không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo, không trực tiếp trả lời câu hỏi của đối phương, chỉ bình tĩnh nói: “Bữa tiệc long trọng hôm nay mà sếp Kiều sắp xếp, nói thực lòng, tôi cảm thấy khá ngạc nhiên đấy”.
Nhìn bề ngoài câu nói này có vẻ không giống trả lời cho câu hỏi kia, nhưng sâu trong đó có ẩn ý.
Kiều Tử Huyên đương nhiên có thể hiểu được ý của Hạ Huyền Trúc, mỉm cười nói: “Tôi thừa nhận, bữa tiệc từ thiện tối nay bên trong có yếu tố thể hiện thực lực”.
“Nhưng tôi nghĩ đây cũng là một dạng thành tâm. Những người đến đây ngày hôm nay, tôi tin rằng sếp Hạ cũng biết được sức nặng của họ trong ngành giải trí”.
“Có thể nói một nửa ngành giải trí nằm dưới chân bọn họ, họ có thể dễ dàng khiến một người bình thường vươn lên đỉnh cao, đương nhiên, họ cũng có thể khiến một người đang đứng trên mây, hoặc bất kỳ công ty nào đó sụp đổ hoàn toàn”.
“Sếp Hạ, cô có đồng ý với cách nói này của tôi không?”
Nghe xong lời này, trên mặt Hạ Huyền Trúc không chút dao động, dùng ba ngón tay lắc nhẹ ly rượu vang.