“Được rồi, chuyện này ông đừng xen vào, chuyện gì nên làm thì làm, nhớ kỹ lời tôi nói, sau này nếu ai dám tiếp tục xông vào trong, ông cứ đánh chết kẻ đó luôn!”
“Đặc biệt là tên Lâm Đông đó, nếu hắn còn dám tới nữa thì cứ đánh, hôm nay chỉ như vậy thôi, ông đi làm việc trước đi, tôi không có tâm trạng để làm việc, ngày mai tôi lại đến”.
Sau khi nói xong Diệp Vĩnh Khang đút hai tay vào túi quần, nhàn nhã huýt sáo rời đi.
“Anh Diệp, chuyện này...”
Hoàng Đào lo lắng đến mức sắp phát khóc, không biết Diệp Vĩnh Khang có vấn đề về thần kinh, hay không hiểu những lời ông ta vừa nói.
Trời sắp sập xuống rồi đấy, sao lại có thể không có chuyện gì được!
Nhưng ngay sau đó Hoàng Đào đột nhiên nghĩ tới một điểm không bình thường, tại sao Lâm Đông đột nhiên đến cơ sở điện ảnh và truyền hình không tiếng tăm như bọn họ, hơn nữa tại sao hắn phải khăng khăng muốn vào trong?
Điện ảnh và truyền hình Kiều Tuyên.
“Cái gì? Ngay cả anh Đông mà bọn họ cũng dám ngăn ư? Không phải là tin tức giả đấy chứ?”
Sau khi nghe được tin Lâm Đông bị công ty điện ảnh và truyền hình Huyền Trúc chặn ở bên ngoài, Tiểu Mã tỏ ra vô cùng ngạc nhiên: “Sếp Kiều, không phải chứ, anh Đông là ai nào, nhìn thấy người có tầm cỡ lớn như vậy mà đám người kia còn không quỳ xuống sao? Sao có thể ngăn cản chứ?”
Kiều Tử Huyên vắt chân ngồi trên ghế của sếp, hai tay cầm một điếu thuốc lá nhỏ dành cho nữ giới, trên mặt không có biểu cảm gì, không nhìn ra chút dao động nào.
“Diệp Vĩnh Khang không chỉ ngăn cản Lâm Đông, mà còn đánh Lâm Đông và quản lý của anh ta”.
“Vãi chưởng, tên Diệp Vĩnh Khang này ăn gan báo à? Lại còn dám ra tay đánh anh Đông, mẹ kiếp!”
Tiểu Mã vỗ đùi rồi lớn tiếng nói: “Cái thứ chó má, từ lâu tôi đã cảm thấy đầu óc anh ta có vấn đề rồi, không ngờ còn là một tên điên, đầu năm nay còn dám ra tay đánh anh Đông, thật là quá đáng!”
Đối với Tiểu Mã mà nói, sự tồn tại của Lâm Đông giống như vị thần, cho dù có thể liếm ngón chân của Lâm Đông cũng là một chuyện rất vinh quang.
Cho nên khi hắn nghe được tin Lâm Đông bị Diệp Vĩnh Khang đánh, hắn cảm thấy kinh ngạc cứ như thể nhìn thấy người ngoài hành tinh xâm lược trái đất.
“Không phải anh nói, biện pháp này của anh không có sơ hở sao?”
Kiều Tử Huyên quay đầu nhìn Tiểu Mã rồi lạnh lùng nói.
Tiểu Mã lập tức lúng túng gãi đầu đáp: “Tôi cũng không ngờ, ai ngờ tên điên Diệp Vĩnh Khang này dám đánh cả anh Đông, sếp Kiều, chuyện này cũng không thể trách tôi, muốn trách thì phải trách tên điên Diệp Vĩnh Khang kia”.
Thấy dáng vẻ hèn hạ của Tiểu Mã, Kiều Tử Huyên khẽ nhíu mày, nếu không phải hắn vẫn còn giá trị lợi dụng thì Kiều Tử Huyên đã xông lên và hung hăng cho tên ngu ngốc này mấy bạt tai rồi.
Sau khi công ty điện ảnh và truyền hình Huyền Trúc tuyên bố phong tỏa cả cơ sở, tiến hành quay chụp một cách bí mật, công ty điện ảnh và truyền hình Kiều Tuyên lập tức liên tục chú ý đến từng hành động của công ty Huyền Trúc.
Trước kia bọn họ cũng đã nghĩ rất nhiều cách, để dò xét rõ ràng xem rốt cuộc đối phương đang làm gì, nhưng tất cả đều thất bại vì công tác bảo mật của công ty điện ảnh và truyền hình Huyền Trúc rất tỉ mỉ cẩn thận.