Khi đó hào quang bất phàm trên người họ sẽ là sát thủ lớn nhất mà họ phải đối mặt!
Vì vậy bất cứ khi nào có cơ hội, Diệp Vĩnh Khang đều sẽ dẫn dắt bọn họ trở nên bình thường nhất.
“Thiên Thứ, trong lòng cậu đang nghĩ gì, khi đó chịu bao nhiêu ấm ức, những thứ này tôi đều rõ”.
“Chỉ là tầm quan trọng của chuyện này tôi không cần nói cậu cũng biết, không thể xảy ra bất kỳ tỷ lệ mắc sai lầm nào cả, huống chi là sai sót nhỏ nhất, nếu không, không ai có thể đảm bảo rằng hậu quả sẽ như thế nào, tôi nói như vậy cậu hiểu không?”
Diệp Vĩnh Khang bình tĩnh nhìn người thanh niên trẻ tuổi trạc tuổi mình.
Khuôn mặt này không được coi là đẹp trai, nhưng lại rất góc cạnh và sắc nét, đặc biệt là đôi mắt, trong đó là sự kiên định và thăng trầm bất tận.
Anh ấy từng là đội trưởng đội vệ binh dưới trướng Thiên Ảnh, đồng thời cũng là vị tướng có năng lực nhất của Thiên Ảnh, đã có vô số đóng góp cho Điện Long Thần.
Trong sự cố vũ khí di truyền vài năm trước, chính Thiên Thứ là người đầu tiên phát hiện ra manh mối.
Khi đó anh ấy không biết rằng chuyện này lại nghiêm trọng như vậy, anh ấy chỉ cảm thấy có gì đó không ổn, vì vậy liền tự mình đi tìm hiểu.
Với khả năng ẩn mình và do thám xuất sắc, chỉ dựa vào sức lực của một mình, anh đã âm thầm xuyên thủng các lớp phòng thủ kín gió, cuối cùng khóa chặt vị trí của phòng thí nghiệm cực kỳ bí mật.
Khi đang theo dõi những chuyện đang diễn ra trong phòng thí nghiệm, anh ấy lập tức toát mồ hôi lạnh. Anh ấy không thể ngờ rằng, ở đây đang bí mật nghiên cứu và phát triển loại vũ khí di truyển khiến cho loài người bị đột biến!
Vì thông tin báo cáo tức thời và chuẩn xác nên việc phá đồn không gây ra quá nhiều thương vong.
Nhưng sau tất cả Thiên Thứ bị vây hãm trùng trùng, anh ấy liều mạng chiến đấu cố gắng thoát khỏi vòng vây!
Sau trận chiến, Thiên Thứ hôn mê bất tỉnh với những vết thương nặng khắp người.
Mặc dù anh ấy sau khi được cứu chữa đã miễn cưỡng nhặt được cái mạng về nhưng đã vĩnh viễn mất đi cánh tay trái.
Mặc dù đã lập được chiến công lớn, mặc dù chấn thương do chiến đấu gây ra, nhưng anh ấy không thể tiếp tục làm đội trưởng đội cận vệ của Thiên Ảnh nữa, anh ấy nhận được một khối tài sản mà tiêu cả đời cũng không hết và một tờ giấy ra lệnh của anh ấy lui về ở ẩn dưỡng thương.
Điện Long Thần trước nay chưa bao giờ keo kiệt với những anh em đã không thể tiếp tục phục vụ cho tổ chức vì bị thương.
Trên thực tế, kết thúc này đối với đa số mọi người mà nói nhất định là một kết thúc vô cùng vui vẻ.
Với số tiền bạc tiêu mấy đời không hết, không còn phải lo lắng về mưa bom bão đạn, có thể sống an nhàn suốt phần đời còn lại.
Đây là cuộc sống mà hầu hết mọi người đều mong ước.
Tuy nhiên, Thiên Thứ là một ngoại lệ, anh ấy không muốn lui về ở ẩn một chút nào. Anh ấy không muốn rời khỏi Điện Long Thần, bởi vì một khi rời khỏi Điện Long Thần, anh ấy không bao giờ có thể thực hiện được lời hứa đó.
Anh ấy là một người đàn ông thẳng thắn, không biết nhiều chiêu trò, đã vô số lần bày tỏ sự ngưỡng mộ và tình cảm của mình với Thiên Ảnh.
Sau nhiều lần như vậy, không biết Thiên Ảnh vì muốn qua qua lấy lệ hay là thực sự cảm động trước tình cảm của đối phương.
Cuối cùng chỉ đáp lại bằng một câu: “Em không thể ở bên cạnh người yếu hơn em được”.
Chính vì câu nói này mà Thiên Thứ bắt đầu tập luyện như điên, mỗi một nhiệm vụ anh ấy đều rất liều mạng.
Anh ấy vẫn luôn mong đợi ngày mình được trở thành người có đủ tư cách để được Thiên Ảnh thích.