Trở Về Bên Em

Chương 1230: Ngay cả một chiếc ô tô cũng phải nổ tung!




Phán đoán của Diệp Vĩnh Khang rất chính xác, mảnh đạn bắn ra xung quanh quả nhiên không bắn tới vị trí bọn họ đang đứng, chỉ là có vài luồng khí không đáng gây hại cho cơ thể con người bay ra.



Nhưng Diệp Vĩnh Khang đột nhiên tỏ vẻ không thoải mái.



Bởi vì cảnh tượng trước mắt khiến anh hơi bất ngờ.





Ngoài việc bị ngọn lửa thiêu rụi, thứ đáng sợ kia không hề bị tổn hại đáng kể nào cả!



Tuy uy lực của hai quả lựu đạn này không quá mạnh, nhưng lại nổ ngay dưới chân nó, trong tình huống này, ngay cả một chiếc ô tô cũng phải nổ tung!



Vậy mà thứ đó không bị tổn thương ngoại trừ một số vết bỏng do lửa!



Ngay cả mảnh đạn cũng không thể cắm vào làn da bóng nhờn của nó.



Gừ!



Thứ đó quả nhiên là bị khiêu khích, sau khi gầm lên một tiếng khủng khiếp, toàn thân đột nhiên hung hăng lao về phía trước, đồng thời giơ một cánh tay lên, quét xích sắt to trên cánh tay sang ngang.



Với sức mạnh và tốc độ như vậy, Diệp Vĩnh Khang có thể tránh được, nhưng vấn đề là đám người Trần Tiểu Túy hoàn toàn không thể tránh né nổi!



Cho dù Diệp Vĩnh Khang muốn đẩy họ ra thì cũng không kịp.



Trong lúc bất lực, Diệp Vĩnh Khang chỉ đành giơ tay lên trước ngực, sẵn sàng đón nhận đòn không biết uy lực này.



Rầm!



Sợi xích to dày với sức mạnh ngàn cân đập vào hai cánh tay đang giơ lên của Diệp Vĩnh Khang.



Diệp Vĩnh Khang chỉ cảm thấy mình như bị đầu xe lửa cao tốc đâm phải, hai cánh tay tê dại, sau đó một sức mạnh lớn đè lên người.



Cả người lảo đảo không tự chủ được lùi về phía sau vài bước mới đứng vững lại, nhưng hai cánh tay đã hoàn toàn tê dại, không còn cảm giác gì nữa.



Gừ!



Tuy nhiên, đòn tấn công của thứ kia vẫn chưa dừng lại, thấy đòn này không trúng, nó lại nhanh chóng nâng dây xích lên cao rồi đánh thẳng về phía mấy người họ.



Lần này Diệp Vĩnh Khang không lựa chọn tiếp tục chống đỡ.



Một là vì uy lực của cú đánh thẳng sẽ mạnh hơn nhiều so với cú đánh quét ngang qua loa.



Hai là do mặc dù sức mạnh của cú đánh thẳng là rất lớn, nhưng phạm vi lại rất nhỏ, Diệp Vĩnh Khang có đủ thời gian để đẩy Trần Tiểu Túy, Trương Tịnh và Mao Nhất Trụ sang một bên.



Rầm!



Sợi xích to dày rơi từ trên xuống, đập mạnh xuống đất.



Mặt đất rung chuyển trong chốc lát, sau đó xuất hiện một vết nứt sâu khoảng ba mươi centimet và dài mấy mét.



Với sức mạnh như vậy, ngay cả Diệp Vĩnh Khang cũng cảm thấy hơi kinh hãi.



Trong hang động này chứa đầy đá granite cổ cứng như thép, thậm chí việc nổ tung nó bằng công nghệ hiện đại cũng sẽ rất khó!