Chương 834
Với băng gạc quấn quanh đầu, Phan Vân Thiến khóc: “Tử Phong, anh không thể cứ vậy bỏ qua được”.
“Nếu chỉ có mỗi tôi chịu thiệt chút cũng không sao, nhưng chúng đâu chỉ đánh mình tôi, biết rõ tôi là quản lý của anh, rõ ràng là nhắm đến anh”.
“Nếu chúng ta không làm gì, nếu bị truyền ra ngoài không phải sẽ bị người ta chế cười sao? Đến lúc đó thể diện của anh để vào đâu, Tử Phong?”
Tên bạn nhảy ở bên cạnh, cũng mặt mày bầm dập, một tay bó bột, vẻ mặt buồn bã khóc nhìn Lưu Tử Phong: “Anh Phong, mặt và cánh tay của em bị bọn chúng đánh gãy, chỉ sợ sau này em không thể làm bạn nhảy của anh nữa rồi”.
“Chị Phan nói đúng đấy. Nếu chuyện nay chỉ liên quan đến em, em chịu chút thiệt thòi cũng không sao”.
“Nhưng chúng rõ ràng là nhắm đến anh, anh Phong, hãy nghĩ kỹ xem, với thân phận của anh, bất kể anh đi đâu, cho dù là nhân vật tầm cỡ đến đâu, không phải cũng phải cung kính trước mặt anh sao?
“Nhưng lần này thì hay rồi. Thẳng tay đánh người. Có đánh em cũng không sao. Nhưng ngay cả chị Phan cũng bị đánh. Chị Phan là ai chứ? Đó là người đại diện của anh đó anh Phong!”
“Mặc dù người bị đánh là em với chị Phan nhưng người tinh ý nhìn vào đều biết, đây đâu phải đánh bọn em, mà là đánh vào mặt anh đó anh Phong…”
“Đủ rồi!”
Bốp!
Không đợi tên bạn nhảy nói xong, sự tức giận của Lưu Tử Phong đã lên đến đỉnh điểm, hất rượu trong chiếc ly trong tay anh ta vào mặt tên bạn nhảy.
“Mẹ nó, là do mày nhiều chuyện, tính tình mày như nào tao còn không rõ sao? Người ta ăn no rửng mỡ, đang yên đang lành lại đi đánh mày à?”
Lưu Tử Phong da trắng mịn màng, lông mày kiếm, đôi mắt sáng, trông rất thanh tú, nhưng khi nổi giận lên thì đặc biệt đáng sợ.
Mặc dù kỹ năng diễn xuất và kỹ năng ca hát của anh ta có hơi kém nhưng anh ta cũng chưa bị ấm đầu, chỉ cần dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán ra được chuyện này là do tên bạn nhảy gây sự.
“Tử Phong, giờ đừng quan tâm đến việc ai gây chuyện trước, hơn nữa, chúng ta là ai, đám người đó là ai chứ?”
“Người của chúng ta qua để thử sân khấu, bảo mấy đứa rác rưởi hạ đẳng cút xuống thôi mà, chẳng nhẽ là sai sao?”
“Cho nên điều anh phải nghĩ bây giờ là giải quyết chuyện này như thế nào. Tôi biết anh là người dễ mềm lòng, nhưng chuyện lần này phải suy nghĩ kỹ. Nếu không xử lý tốt sẽ gây thiệt hại lớn cho danh tiếng của anh. Về sau ai còn coi trọng chúng ta nữa?”
“Đừng nói nữa!”
Lưu Tử Phong hung hăng đá vào bàn trà, tức giận nói: “Tôi thấy hai năm nay tôi đã dễ tính quá rồi, đám mèo mả gà đồng gì cũng có thể trèo lên đầu lên cổ tôi được”.
“Lần này vừa vặn nhân cơ hội này để mọi người làm quen Lưu Tử Phong tôi, chị Phan, chị biết phải làm như nào rồi đấy!”
Đây là điều mà Phan Vân Thiến đang chờ đợi, cô ta biết ý của Lưu Tử Phong, ngay lập tức trả lời: “Đừng lo, tôi đã nói chuyện với đại ca trong thế giới ngầm trước khi đến đây rồi, tôi sẽ gọi cho anh ta để anh ta đến”.
Lưu Tử Phong gật đầu: “Người có đáng tin không?”
Việc bắt tay với đại ca trong thế giới ngầm là một luật bất thành văn trong làng giải trí.
Ai trong số những người nổi tiếng này đều cao quý, thường đi đến nhiều nơi khắp nước. Để tránh một số rắc rối, việc đầu tiên khi đến một nơi mới là bắt tay với đại ca thế giới ngầm ở nơi đó.
Phan Vân Thiến khẳng định: “Đừng lo lắng, đại ca này tên là Hoàng Thử Lang. Tôi đã nghe ngóng người này rồi. Anh ta là người đứng đầu thế giới ngầm Giang Bắc. Ngay cả Tần Hạc cũng là đàn em của anh ta”.
“Tôi đã chuyển trước cho anh ta hai triệu, anh ta nói có việc gì cứ nhắn cho anh ta”.
Lưu Tử Phong hài lòng gật đầu: “Chị gửi cho anh ta hai triệu nữa, bảo anh ta mang vài anh em côn đồ tới đây!”
“Hiểu rồi, tôi sẽ đi làm ngay!”
Phan Vân Thiến vui mừng khôn xiết, biết rằng lần này Lưu Tử Phong thực sự tức giận rồi, đám người Hạ Huyền Trúc, Diệp Vĩnh Khang và còn Quách Thụy Hoa lần này không chết cũng tàn tật!