Trở Thành Nô Lệ Tình Dục Của Anh

Chương 9: Mệnh Lệnh Tối Cao Của Chủ Nhân




Trong lúc mơ màng, Giang Minh Phương muốn xoay người vươn vai nhưng đột nhiên phát hiện hai tay hai chân mình bị thứ gì đó trói lại.

Kinh hoảng mở mắt ra, cô thấy mình đang nằm trên giường, hai tay bị trói hai bên đầu giường kim loại kiểu châu Âu, hai chân tách ra trói lại, người thành hình chữ 大.

“Cain, Cain.” Cô hét lên. Cô biết chắc chắn là anh làm, bởi vì phòng ngủ của cô chỉ có ba hầu gái sinh hóa hầu hạ cô và vệ sĩ tùy thân Cain mới được tùy tiện ra vào. Reiya, Ceres, Raphael có quan hệ thân thiết với cô không được gọi thì không được vào.

Cain mặc đồ đen toàn thân, quần áo chỉn chu đẩy cửa vào, lạnh lùng nói: “Chủ nhân, cô cần tôi?” Gương mặt đẹp trai vô song của anh như được điêu khắc từ băng lạnh ngàn năm, hai con ngươi sáng ngời như sao trời trong đêm tối, ngưng đọng như nước giếng sâu, vẫn giống như trước khi mở ra chương trình tình ái.

“Anh còn không thả tôi ra?” Hai tay hai chân giật giật vài cái, Giang Minh Phương tức giận nói, “Anh chống lại mệnh lệnh của chủ nhân nhiều lần, còn công kích chủ nhân, anh không sợ nhà khoa học nghiên cứu người máy sinh hóa của tôi đưa anh về mổ xẻ nghiên cứu à?”

Bước đến trước giường, Cain bình tĩnh nói, “Chủ nhân, tôi đã nói với cô về mức độ nguy hiểm sau khi mở khóa chương trình tình ái rồi, cô đã đồng ý không truy cứu, cho nên tôi mới tiếp nhận mệnh lệnh của cô, mở ra chương trình tình ái của cơ thể. Hành vi của tôi, không bị hệ thống đại não cho là chống lại chủ nhân, công kích chủ nhân.”

Anh nhìn còng tay và xích trói cổ tay Giang Minh Phương, ánh mắt đột nhiên trở nên sâu thẳm, “Chủ nhân, cô có thích tư thế này không? Những đạo cụ này được lắp đặt trên giường của cô đấy, nếu cô thấy vẫn chưa đủ kích thích thì cô có thể bảo quản gia Abel đặt mua đạo cụ trợ tính mới nhất kỳ lạ nhất giúp cô.”

Giang Minh Phương đỏ mặt, tức giận nói: “Tôi không muốn, anh thả tôi ra.” Cô muốn ném chiếc giường nặng đầy máy móc này đi!

Cúi người, Cain vươn ngón tay thon dài rõ từng đốt đặt lên cánh môi Giang Minh Phương, hỏi: “Chủ nhân, chẳng lẽ cô đã quên rất nhiều lời cô từng nói rồi à?” Giọng điệu lạnh nhạt và động tác mờ ám của anh lộ ra một sự mê hoặc khiến người ta ngứa ngáy.

Không phải cô đã tiếp nhận hết ký ức của chủ nhân cơ thể này rồi sao? Chẳng lẽ là không hề có?

Giang Minh Phương ra vẻ bình tĩnh nói: “Lời phụ nữ nói lúc ý loạn tình mê có thể coi là thật sao?” Cô nghi ngờ những gì Cain nói là lúc chủ nhân cơ thể này bị trói treo giữa không trung mặc anh ngược rồi đồng ý gì đó với anh. Lời hứa vào thời điểm như vậy có thể giữ lời sao?



Cain hơi sửng sốt, ánh mắt lập lòe, ngón trỏ với vết chai mỏng ái muội cọ xát cánh môi hồng hào mềm mại của cô. Khi cánh môi cô bị ngón tay anh cọ đỏ bừng lên như tô son, anh mới nói: “Cô nói, tất cả những gì tôi làm với cô sau khi mở khóa chương trình tình ái, miễn là không làm hại đến tính mạng của cô, thì đều không bị coi là công kích. Cô còn nói là, nếu tôi có thể thỏa mãn tất cả đam mê tình dục của cô thì cô không cần Reiya, Ceres, Raphael nữa.” Nói xong, ánh mắt anh nhìn Giang Minh Phương càng u ám.

Cô, à không, chủ nhân cơ thể này từng nói vậy sao?

Giang Minh Phương nhanh chóng nhớ lại, nhưng chỉ nhớ được quá trình ngược làm cô hãi hùng khiếp vía. “Tôi không nhớ nữa, tôi muốn thu hồi lại những gì mình đã nói.” Cô ra lệnh, “Anh mau thả tôi ra.” Người cuồng bị ngược là chủ nhân cơ thể này, không phải cô, cô là một người phụ nữ hết sức bình thường.

“Thu hồi không có hiệu lực.” Đôi môi hoàn mỹ của Cain cong lên nụ cười đắc ý chợt xuất hiện rồi biến mất, “Tôi đã coi lời cô nói là mệnh lệnh tối cao rồi.”

Ngón trỏ chậm rãi trượt xuống dưới, lướt qua cần cổ tinh tế trắng nõn như thiên nga của Giang Minh Phương, lướt qua xương quai xanh tinh xảo của cô, chọc chọc bầu ngực trắng như bánh bao lớn của cô, anh nói: “Tôi sẽ cố gắng phối hợp với tất cả sở thích của chủ nhân.”

Nói xong, anh đứng dậy, lịch sự cởi hết quần áo chỉnh tề trên người, làm thân hình cao lớn tuyệt đẹp của mình hiện ra trước mặt Giang Minh Phương.

Có thể là bởi vì ký ức của chủ nhân cơ này nên Giang Minh Phương không chỉ không quay mặt đi hoặc nhắm mắt lại mà còn quan sát thân hình anh bằng ánh mắt “tham lam nóng rực”.

Thân hình anh, làn da rõ ràng, cơ bắp cuồn cuộn mà không khoa trương, bờ vai rộng lớn, hai điểm trên lồng ngực màu lúa mạch cực kỳ thu hút ánh mắt cô, cơ bụng sáu múi hình tam giác ngược rắn chắc và tinh tế. Trong rừng cây màu đen rậm rạp, côn thịt màu đỏ sậm thô dài như Kình Thiên Trụ một tay cô cầm không hết đang dựng thẳng lên, chuyển động lên xuống dưới cái nhìn chăm chú của cô, như đang gật đầu chào hỏi.

Người đàn ông khỏe mạnh, đẹp trai, hàng to xài tốt, vũ khí làm tình tối thượng của phụ nữ!

Suy nghĩ đó hiện lên trong đầu Giang Minh Phương, mắt cô dần dần nhìn như sói đói.