Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 1: C1: Theo Bản Năng (1)






"Chúng đang bay ngược lên."

Thái tử Valentino của Vương quốc Caro. Anh quan sát những con chim xương trắng đang bay lơ lửng trên đầu đội quân Đế quốc bay ngược lên bầu trời.

Anh cũng có thể nhìn thấy ánh sáng chiếu xuống khuôn mặt của đội quân Đế quốc khi những con chim che đi ánh mặt trời.

"Thưa điện hạ, tôi cũng sẽ đi theo cách của mình."

Gì vậy? Hilsman?

Thái tử Valentino nhìn đội phó Hilsman rời đi.

- Đội phó! Nhân loại vừa bảo ta không được bỏ rơi ngươi ở lại!

Hilsman lắng nghe giọng nói của Raon và nghĩ về vị chúa tể của anh đang tìm kiếm.

Đã đến lúc anh cũng nên tham gia vào cuộc chiến.

"Điều này-"

Thái tử Valentino và các kỵ sĩ của anh ta ngây người nhìn Hilsman bay đi.

Đội phó không còn vẻ mặt ngớ ngẩn nữa mà thay vào đó là vẻ mặt nghiêm túc phù hợp với một Swordexpert thượng cấp.

"Xin hãy lo phần còn lại."

Thái tử Valentino định thần lại khi nghe Hilsman khẽ thì thầm với mình và nhanh chóng hét lên.

"Bắt lấy người đó! Tên đó là thuộc hạ của tên khốn đã cố giết Adin!"

Sau đó anh nhìn xung quanh.

Anh đã chạm mắt với Hoàng Thái tử Adin.

Valentino lo lắng đi về phía hắn.

Lúc này anh cần phải là bạn thân của Adin. Chưa đến lúc để Valentino đã đâm sau lưng Adin.

Keng!

Keng!

"Làm theo lệnh của điện hạ!"

Anh nghe thấy thuộc hạ của mình đang hùa theo vở kịch của mình và vội vàng chạy về phía Adin.

Anh nhìn xung quanh làm điều đó.

Mọi người đều hoàn toàn sửng sốt trước diễn biến bất ngờ này.

Tuy nhiên, vẻ ngạc nhiên mặt họ dần biến mất.

Valentino rất chú ý đến binh sĩ, kỵ sĩ và quý tộc.

Anh có thể thấy những thay đổi trong biểu hiện của họ.

Nỗi sợ hãi và sự hoài nghi đã thay thế cho vẻ ngạc nhiên.

Hắc ma pháp và Thánh tử Jack.

Người dân của Đế quốc dần bắt đầu nghi ngờ và thắc mắc mọi thứ sau khi nhìn thấy cả hai thứ đó.

Tuyệt vời.

Valentino không thể che giấu được sự bàng hoàng của mình đối với Cale. Đồng thời, anh càng ngày càng ghét bỏ Đế quốc hơn.

Những tên này đã làm quá nhiều hành động bẩn thỉu.

Anh nói với Adin, người đang chạm vào cổ mình.

"Cậu có ổn không?"

Adin khẽ gật đầu và bắt đầu hét về phía bên kia.

"Đừng để những lời của kẻ thù làm lung lay suy nghĩ của các ngươi!"

Đội quân Đế quốc nhìn hắn, cho dù lời nói của hắn cũng không thể ngăn được trái tim đang chấn động của họ.

"Tại sao giả kim thuật lại là hắc ma pháp? Thứ đó là trụ cột đã nâng đỡ Đế quốc hàng trăm năm rồi! Và đừng quên đó là nơi duy nhất đã tiếp cận để giúp đỡ những đứa trẻ ở khu ổ chuột!"

Hỗn loạn đã giảm một chút.

Những đứa trẻ của khu ổ chuột và Honte là bằng chứng cho thành công của chuyện đó. Honte vẫn còn sống và đứng bên cạnh Hoàng Thái tử hét lên.

"Ta cũng chỉ sử dụng ma pháp thông thường. Các pháp sư ở đây sẽ cảm nhận được một luồng khí độc ác nếu đó là hắc ma pháp!"

Mọi người có thể thấy các pháp sư gật đầu. Đội trưởng Đội Pháp sư lên tiếng.

"Đó không phải là hắc ma pháp."

Đó là một mũi tên đen, nhưng nó không có luồng khí độc ác của hắc ma pháp. Hắn cũng không phát hiện ra Tử mana nào trên đó cả. Lời chứng nhận của Đội trưởng Đội Pháp sư ở gần đó đã xoa dịu trạng thái hỗn loạn.

"Tôi đến đây để trả ơn Đế quốc vì ân sủng mà nơi này đã cho tôi!"

Honte tiếp tục hét lên.

Khi bắt đầu hét lên, Hoàng Thái tử trên mặt lộ ra vẻ kích động hiếm thấy. Tiếng hét của hắn khiến mọi người không khỏi sững sờ.

"Hiện tại chúng ta đang ở trên chiến trường! Chúng ta phải loại bỏ những thứ cản đường để tồn tại!"


Để tồn tại.

Cụm từ đó khiến mọi người không khỏi bàng hoàng.

"Kỵ sĩ, nâng kiếm lên! Binh sĩ, nhặt vũ khí lên!"


Adin tích cực di chuyển khắp nơi để tập hợp quân đội. Đội quân của Đế quốc đã trở lại trạng thái cảnh giác ban đầu nhờ những nỗ lực của hắn.

Tuy nhiên, những thắc mắc và nghi ngờ vẫn chưa biến mất.

Adin tiếp tục hét lên.

"Golem và pháp sư tiêu diệt những kẻ thù xấu xa!"

Kẻ thù.

Hắn đang nói đến nhóm của Cale trên bầu trời.

Ở trung tâm của nhóm Cale... Cale đang đứng trên đỉnh con chim xương trắng lớn nhất.

Rắc, rắcc-

Lửa và ánh sáng xung quanh cơ thể cậu.

Thứ đó ngăn cản nhóm Cale tiếp cận cậu. Lông tơ cả người Choi Han dựng đứng cả lên. Cậu ta có thể cảm nhận được một sức mạnh vô cùng khủng khiếp đến từ Cale. Cậu vô thức đặt câu hỏi.

"Cale-nim, cậu có sao không?"

Cale nhìn về phía Choi Han đang tái nhợt.

Tên này gần như bị mê hoặc?

Raon đã nói với Cale, Choi Han gần như bị tuyệt vọng đen mê hoặc. Cale cố gắng gật đầu để nói cậu ổn. Và có người đột ngột xen vào.

"Cale-nim! Đó là một sức mạnh mới! Cale-nim, thực sự tôi không thể nhìn ra được giới hạn của ngài mà! Hãy nhìn ngọn lửa xinh đẹp này đi! Nó đẹp hơn và kỳ diệu hơn cả mặt trời!"

À, Clopeh.

Cale phớt lờ giọng nói của tên khốn điên này. Cậu có thể thấy Thánh tử Jack vô cùng bất ngờ sau khi nghe những gì Clopeh vừa nói, tuy nhiên, cậu cũng không quan tâm đến điều đó và bắt đầu nói.

"Golem có thể cũng sẽ xuất hiện trong Đại Ngàn."

Nụ cười trên mặt Clopeh nhanh chóng biến mất.

Đại Ngàn và Golem.

Một cảnh tượng khủng khiếp làm hắn không thể tưởng tượng ra được.

"Đó là lý do tại sao cô Litana hiện đang rút lui về thủ đô của họ, Khu vực 7."

Choi Han là người trả lời đầu tiên sau khi Cale kết thúc. Cậu nhớ lại chất lỏng màu đen và khẩn trương nói.

"Cale-nim! Sẽ có một lượng lớn người sẽ chết nếu chất lỏng màu đen đó hoặc lũ golem quét sạch Đại Ngàn!"

Đại Ngàn không có nhiều pháp sư hay nhà giả kim.

Phần lớn của họ là các chiến binh mạnh mẽ, những người mạnh trong cận chiến hơn là tấn công từ xa, đồng nghĩa là họ có thể sẽ bị chất lỏng màu đen đó đánh trúng nếu bất cứ lõi của Golem bị nổ tung.

Hơn nữa, cũng có rất nhiều người dân ở đó.

"Chúng ta cần phải ngăn chặn điều đó trước!"

Choi Han khẩn trương hét lên.

"Tất nhiên, điều quan trọng lúc này là phải bắt được Hoàng Thái tử!"

Điều quan trọng là nhóm cậu phải giành chiến thắng.

Tuy nhiên, Choi Han đang lắng nghe tiếng nói của những người trong cơn tuyệt vọng đen. Đó là lý do tại sao cậu ta lại nói như vậy.

"Chúng ta không thể cho phép thứ đó tấn công người hoặc tiến vào rừng được! Chúng ta cần cứu người trước đã!"


Đột nhiên, cậu nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Cale. Khi đứng đó, xung quanh là lửa và ánh sáng, Cale toát ra một cảm giác khó gần với người khác.

Mình có quá xúc động không?

Thời điểm Choi Han có suy nghĩ đó trong đầu.

"Bình tĩnh đi."

Cale bình tĩnh đáp lại.

"Ngươi nghĩ ta không nghĩ đến điều đó?"

Ah, vẫn là cậu ấy của bình thường.

Choi Han nhận thấy Cale vẫn bình thường mặc dù đang toả ra cảm giác khó gần.

Đó là lý do tại sao cậu mong chờ những gì Cale sẽ nói tiếp. Cale bắt đầu nói ngay khi Hilsman đáp xuống con chim xương trắng.

"Bây giờ ta sẽ đưa ra các yêu cầu cho các ngươi."

Giọng nói của Cale thông qua thiết bị liên lạc, truyền đến những người đang ở trên những con chim xương trắng cũng như trên thành Maple. Cale bắt đầu mỉm cười khi biết mọi thứ sẽ như vậy.

- Nhân loại! Ngươi định làm gì vậy? Ta cần phải làm gì?

Mình sẽ làm gì đây?

Chỉ có một điều Cale đang dự định làm.

"Một vở hài kịch."

"Hả?"

"Cale-nim?"

- Thiếu gia Cale, ý cậu là gì?

- Nhân loại! Ngươi sẽ dựng lên một vở hài kịch? Ta cũng muốn làm.


Mọi người đều phản ứng khác nhau. Tuy nhiên, đa số đều tỏ ra bối rối.

Mặt khác, Cale đang diễn đạt mọi thứ một cách đơn giản.

Cậu sẽ phá hủy mọi thứ một cách đúng đắn.

Cale là người đã hoàn thành những việc mà bản thân cậu đã lên kế hoạch thực hiện.

Đó là lý do tại sao cậu thay đổi vai trò với nhóm của mình.

Cale luôn ở phía sau. Cậu luôn giao những chuyện tấn công cho người khác.

Tuy nhiên, lần này đã khác.

Cale tiếp tục nói.

"Hỗ trợ ta."

Lần này, cậu sẽ là trung tâm của hành động này.

Lẽ ra tất cả phải hiểu vì đều là những người thông minh.

- Thiếu gia Cale!

Rosalyn quan tâm gọi cậu, còn miệng Choi Han đóng mở nhiều lần vì không biết phải nói gì. Cale vỗ vai Choi Han đang tái nhợt và bình tĩnh nói tiếp.

"Đây là điều ta phải làm."

Choi Han gần như bị mê hoặc bởi tuyệt vọng đen. Điều đó có nghĩa là lúc này, cậu không nên cho Choi Han tham gia trận chiến.

Sẽ thật tuyệt nếu Mary có thể giúp đỡ, tuy nhiên, cô ấy chỉ có thể âm thầm hành động.

Cậu cần thứ gì đó có thể tạo ra tác động lớn hơn.

Lửa thiêu đốt cái ác.

Tất cả người dân của Đế quốc cũng như người dân của Vương quốc Whipper cần phải nhìn thấy thứ đó.

Rốt cuộc thì điều này có thể trở thành một cuộc chiến tranh lục địa.

"Cale-nim-"

Cả nhóm đều nhìn cậu. Cale tiếp tục nói khi Thánh tử Jack nhìn cậu và chắp tay cầu nguyện.

"Mọi người đều né tránh."

"Vâng?"

Cale bình tĩnh nói tiếp khi đội phó Hilsman hỏi ngược lại.

"Ta không nghĩ hôm nay ta có thể kiểm soát bản thân được."

"...Sao cơ?"

Cale đạp xuống đất trong khi mọi người vẫn đứng đó bối rối.

"Raon!"

- Haizz, được rồi, nhân loại!

Người được bao quanh trong ánh sáng vàng hồng bắt đầu tự do bay trên bầu trời. Đó là nhờ phép của Raon.

Cale có thể nhìn thấy những con chim xương trắng đang bay khi cậu làm điều đó.

Họ không bay về phía golem.

"Tên khốn thông minh."

Cale bắt đầu mỉm cười khi nghĩ đến Clopeh.

Anh từ từ đi xuống.

Hàng chục ma pháp đang bay trên đầu cậu.

"Đúng như mình mong đợi."

Rosalyn cũng rất thông minh.

Những ma pháp mà cô ấy đã sử dụng để tung ra với các pháp sư của Vương quốc Whipper đang di chuyển cùng hướng với những con chim xương trắng.

Baaaaang! Baaaaang! Bang!

Hàng trăm ma pháp từ Đế quốc hướng đến những con chim xương trắng và ma pháp của Vương quốc Whipper.

Nhờ vào điều đó.

Cale có thể bình yên đối mặt với lũ golem.

Cậu nhìn về hướng thành Maple. Cậu có thể thấy một Rosalyn đang nổi giận cũng như Mary, Toonka và Harol bên cạnh cô ấy.

Họ đã hỗ trợ cậu như những gì cậu đã yêu cầu.

Họ hành động như vậy để Cale có thể một mình chống lại lũ golem.

Cale nhận xét như đang thở dài.

"Ta đã nói với các ngươi là hỗ trợ ta."

"Bảo vệ cậu là cách tôi hỗ trợ, Cale-nim."


- Hắn nói đúng! Ta cũng sẽ hỗ trợ ngươi như vậy! Nhân loại yếu đuối, ta không thể không làm như vậy, ta lo lắng cho ngươi!

Choi Han và Raon đã ở trên trời cùng với Cale.

Cale thở dài và nhìn xuống.

"Hắn, hehe-"

Sau đó cậu bắt đầu cười.

Những con golem lớn đó đang ngước lên nhìn cậu.

Không, chúng đang nhắm vào cậu. Cậu cũng có thể nhìn thấy những người điều khiển. Đó là những người đã tạo ra những con golem này.

Cale giang rộng tay ra.

[Cậu có nghe thấy không?]

Lửa Huỷ Diệt hỏi.

"Tôi có thể."

Cale có thể nghe thấy những âm thanh đó khi lũ golem tiến lại gần hơn. Nghe như tiếng khóc của một lượng lớn người. Họ bị mắc kẹt bên trong cơ thể của những con golem lớn và không thể rời đi.

Có tiếng khóc của anh chị của Rex, những đứa trẻ từ khu ổ chuột, và thậm chí cả những người dân của Vương quốc Roan bị bán làm nô lệ. Tất cả họ đã ở đây.


Lửa Hủy diệt vẫn tiếp tục.

[Ngày xưa, ta phải nghe tiếng khóc của cha mẹ như thế này. Cha mẹ ta cũng bị bắt bên trong golem.]

Cha mẹ đã đưa tất cả những gì của họ cho ta.

Lửa Hủy Diệt đã từng nhận quá nhiều thứ từ cha mẹ của mình. Ông ta phải trả lại nhiều như những gì đã nhận được.

Đó là lý do khiến ông ta phát điên, cũng như lý do ông ta cần cứu lấy Tây lục địa. Ông cần trở thành người mà cha mẹ có thể tự hào.

[Ta là loại người cần bị lửa thiêu đốt và sau đó biến mất.]

Lửa tiếp tục nói.

[Nhưng ta sẽ không bùng cháy một mình.]

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Cale từ từ cảm nhận được tim mình đập nhanh hơn khi nhắm mắt lại.

Điều cuối cùng cậu nhìn thấy là những biểu hiện quan tâm trên khuôn mặt của những người bạn trước khi nhắm mắt hoàn toàn.

Cậu chỉ có thể nhìn thấy bóng tối.

Giọng tên keo kiệt đó lại xuất hiện trong đầu.

[Những thứ cần phải đốt cùng với ta đang ở trước mặt!]

[Sử dụng ta!]

Cale hôm nay quyết định ra tay mạnh bạo.

Cậu vẫn chưa biết giới hạn của Lửa Hủy diệt.

Nhưng tại sao một kẻ vô lại như cậu lại cần phải nghĩ về những thứ như vậy?

Mình chỉ cần làm những gì mà mình cảm thấy muốn làm thôi.

Đôi khi, làm những gì trái tim mách bảo lại là câu trả lời đúng.

Ầmmmmm.

Trời bắt đầu gầm.

Choi Han nhìn bầu trời quang đãng và nắm chặt kiếm theo bản năng. Cậu nghe thấy giọng nói của Raon.

- Nó đang đến. Choi Han, ngọn lửa đang đến. Ngọn lửa thực sự đang đến.

Giọng nói của Raon đang run rẩy.

Raon vô thức hét lên trong đầu mỗi người.

- Tránh ra! Chúng ta cần dựng khiên lên!

Nhóm của Cale nghe thấy tiếng kêu thấu trời khi ngập ngừng trước lời cảnh báo của Raon.

Àmmmmmm- Ầmmmmmmm-

Âm thanh cực kỳ lớn.

Cả bầu trời dường như đang gào thét.

"Theo tôi!"

Clopeh nhanh chóng dẫn những con chim xương trắng đi, còn Rosalyn bắt đầu hét lên ra lệnh.

"Khiên! Tạo càng nhiều khiên càng tốt!"

Một tấm khiên bạc đã được tạo ra trước thành Maple. Đó là khiên của Raon.

Cale từ từ mở mắt ra.

Cậu có thể nghe thấy giọng nói của Lửa Hủy diệt.

[Bày ra những gì cậu có nào.]

Cale bắt đầu nói.

[Phá hủy nó.]

"Phá hủy nó."

Thời điểm đó.

Bầu trời bắt đầu bị nhuộm đỏ.

Giống như bầu trời đã trở thành một màu máu.

Tuy nhiên, không phải vì thế mà bầu trời đổi màu.

"C, cái gì vậy?"

Toàn quân của Đế quốc ngồi sụp xuống đất.


Đó là khoảnh khắc một ánh sáng vàng tuyệt đẹp hoà vào thứ màu đỏ trên bầu trời.

Một ánh sáng đáng sợ và thánh thiện xuất hiện trên bầu trời như một vị thần đang trừng phạt họ.

Bầu trời bị xé toạc.

Không, ánh sáng vàng hồng đó chiếu xuống mặt đất.

Ánh sáng nhanh hơn âm thanh lóe lên trước mắt mọi người.

Và âm thanh theo ngay sau đó

Baaaaaaaaaang!

Baaaaang! Baaaaaang!

Hàng chục sét lửa hạ xuống mặt đất. Nó bao phủ chiến trường, nơi những con golem đang đứng.

"Ah-"

Rosalyn vô thức lùi lại và bám vào một cây cột trên tháp.

Cô không thở được.

Cô có thể cảm nhận được áp lực của những tia sét đó qua tấm khiên bạc của Rồng.

"Đ, đó là sức mạnh thực sự của ngọn lửa thiếu gia Cale?"

Lửa là thứ duy nhất cô có thể nhìn thấy.

Một ngọn lửa với một màu vàng cho nó. Ngọn lửa đó bùng cháy mạnh mẽ khi bốc thẳng lên trời.

Baaaaaang! Baaaaang!

Sau đó cậu đã nhìn thấy nó.

Những con golem đen lớn đang bắt đầu tan vỡ.

Chúng đang bị phá hủy.

Chúng đã biến mất mà không để lại bất kỳ dấu vết nào.

"Aaaaaaaaah!"

"Aaaah!"

Những người điều khiển trong buồng điều khiển của golem đã cố gắng kích hoạt kế hoạch phóng khẩn cấp.

Tuy nhiên, mọi thứ đã tan thành mây khói.

"Làm thế nào mà lũ golem lại bị lửa làm cho tan chảy?!"

Những tồn tại mạnh mẽ này thậm chí còn mạnh mẽ chống lại được aura đang bị lửa làm tan chảy.

Những người điều khiển golem cố gắng hết sức để trốn thoát.

Bỗng,

Họ bắt đầu nghe thấy âm thanh khác.

Kétttttttt- Kéttttttt-

Phụttttt- Phụttttttttttt-

Sau đó khói đen bốc lên nghi ngút.

Ngọn lửa làm tan chảy các golem và lõi của chúng.

Toàn quân Đế quốc và quân của Vương quốc Whipper đều không thể nhìn thấy đội hình của kẻ thù nữa.

Tất cả những gì họ có thể thấy là lửa.

Bởi vì tất cả những gì họ có thể nhìn thấy là ngọn lửa, họ không biết bầu trời kết thúc và mặt đất bắt đầu từ đâu.

Những con golem đang cháy bên trong ngọn lửa đó.


"T, thật khủng khiếp."

Phịch.

Một trong những quý tộc của Đế quốc đã run chân và ngồi sụp xuống.

Kétttttt- Kétttttttt-

Kétttttttttt- Kétttttttttttt-

Khi lũ golem tan rã, một tiếng kêu hoàn toàn khác với trước đây bắt đầu xuất hiện.

Ngay lúc đó làn khói đen đã thu hút sự chú ý của mọi người.

"... Mọi người, mọi người-!"

Những binh sĩ bắt đầu run sợ.

Khói đen có hình đầu lâu.

Các nhà giả kim trong buồng điều khiển cũng có thể thấy. Cảm giác như tất cả những đôi mắt của những thứ đó đang nhìn họ.

Họ nghe thấy tiếng khóc của những người bị chết do chính tay họ, và họ nhìn thấy những đầu lâu khói đen này đang nhìn chằm chằm vào họ.

Những người điều khiển không thể khống chế được và ngồi phịch xuống đất. Ngọn lửa cháy lan sang cơ thể họ nhưng họ không thể di chuyển.

Họ có thể nhìn thấy một ác quỷ đang nhìn họ từ phía sau đôi mắt của đầu lâu.

Không, họ có thể nhìn thấy kẻ huỷ diệt.

Đó là một người có mái tóc đỏ như máu, Cale Henituse.

Người đó đang lạnh lùng nhìn từ trên nhìn xuống.

Một trong những người điều khiển bắt đầu lầm bầm.

"K, kết thúc rồi ......"

Đế quốc và Vương quốc Whipper.

Không thể nhìn thấy kẻ thù nữa.

Tất cả những gì họ có thể thấy là một biển lửa ngột ngạt. Ngoài ra còn có những cái đầu lâu đen bốc lên và tiếng rít khủng khiếp.

Nhưng quan trọng nhất, đó là Cale Henituse, người trung tâm của tất cả.