Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Chương 305




TV hiện giờ ban ngày không có đài gì, chỉ có bảy tám giờ tối mới có đài, sau đó đến 12 giờ đêm thì mất.

Hơn nữa chỉ có hai ba đài, mỗi đài đều là đài trung ương.

Đâu có như TV thời hiện đại, một ngày 24 tiếng muốn xem cái gì thì xem cái đó.

Cô vốn không muốn xem tiết mục này, nhưng mà xem một lát thì phát hiện thật ra còn khá tốt.

Quan trọng nhất chính là, không có quảng cáo.

Lận Hải rất thích xem TV sau khi đi vào làm thế nào cũng phải buổi tối ở đây xem TV xong mới về nhà xưởng.

Như thế khiến dì Diệp có rảnh quan sát cậu một chút, mà Tô Tô thì trợn tròn mắt với trời.

Lúc này phụ huynh nhìn đứa bé không giống như sau này, bọn họ đều thích ổn trọng, càng linh hoạt bọn họ càng không thích.

Cũng may Lận Hải làm việc rất đứng đắn, biết pha trà rửa trái cây còn mua hạt dưa, cũng không vì người ta là bảo mẫu mà có thái độ không tốt, biểu hiện còn tính tạm được.

Nhưng mà nhân lúc rảnh cô gọi người tới một bên, hỏi xem ý kiến của cậu. Vừa nghe muốn giới thiệu đối tượng cho mình mặt Lận Hải lập tức đỏ bừng, tuy mấy dì trong nhà xưởng cũng tranh giới thiệu đối tượng, nhưng thân thích của bọn họ không phải ở trong thôn thì chính là cách rất xa, đến lúc đó sẽ phải ở riêng hai nơi, cậu không hi vọng tách ra với vợ mới cưới.

Lần này người dì Diệp giới thiệu là người bản địa, chẳng những có thể gặp mặt còn có thể ở cùng nhau, đến lúc đó kết hôn cũng có thể ở với nhau.

"Vậy chị dâu, mọi chuyện cứ nghe theo chị đi." Nhưng mà lỗ tai đã đỏ bừng lên.

"Vậy chủ nhật này, em thu thập một chút gặp mặt cô gái kia đi."

"Vâng, nhưng mà chị dâu cô ấy có thể nhìn trúng công việc này của em không, một người đàn ông đi làm ở nhà xưởng băng vệ sinh, cô ấy.. Có ghét bỏ em hay không?" Lận Hải cảm thấy người ta là làm công ăn lương chính thức, mình chỉ làm việc bình thường.

"Lận Hải, lúc trước chị và Lận Đông Hà nói em đều không nghe sao? Tuy bây giờ công nhân chính thức rất nổi tiếng, nhưng mà mấy loại nhà xưởng như thế chỉ sợ không chống đỡ được lâu. Nhưng mà nhà xưởng băng vệ sinh ấy à, sẽ càng phát triển tốt hơn. Cho nên em đừng cảm thấy mình kém người khác, em phải biết rằng thế giới đang phát triển, chỉ cần em có bản lĩnh thì có thể ăn cơm." Tô Tô chính thức dạy em chồng một khóa, thực tế là hi vọng cậu đừng còn chưa xem mắt khí thế đã hạ thấp xuống.

Nếu một người cảm thấy mình đang trèo cao một người khác, như vậy trong hôn nhân của bọn họ rất có thể sẽ tạo thành tình huống như Lận Đông Hà và Tần Duyệt Duyệt.

Đương nhiên, Lận Xuyên là ngoài ý muốn, cho dù biết mình treo cao anh cũng không cảm thấy tự ti, da mặt của người nọ có chút dày, có thể lấy được thì chắc chắn sẽ không bỏ qua, có thể nhặt được tiện nghi thì tuyệt đối không có hại.

Lận Hải rất thông minh, cậu lập tức hiểu rõ ý của chị dâu vì thế gật đầu.

Nếu nói muốn giới thiệu đối tượng, Lận Hải thật sự ngại ngồi bên dì Diệp xem TV, vội vàng tạm biệt đến nhà xưởng làm ra dáng vẻ đứa bé ngoan.

Tô Tô có chút cạn lời, nói: "Ít nhất ăn cơm tối xong hãy đi chứ."

"Không cần đi luôn sao?" Đừng để mình giống như là thèm lắm.

"Em còn khách sáo cái gì?"

"Không khách sáo không khách sáo." Chính là muối làm ra vẻ một chút.

"Lát nữa đốt lửa cho chị đi." Tô Tô vẫn không quá thích nhóm lửa, cô cảm thấy lửa giống như muốn thiêu cô.

Tối hôm nay bọn họ hầm đậu hũ ăn, Lận Hải dọn đẹp xong mới về nhà xưởng. Lận Đông Hà vừa tính sổ sách vừa nói:

"Không phải là em nói chị dâu em nấu đồ ăn ngon còn mua TV cho nên hôm nay không trở về sao?"

Nói ra Tô Tô là một cô gái tốt, đối xử với người nhà họ Lận không tệ.

Giống như cô coi em chồng là em trai ruột thật sự rất ít, cũng không thân thiết như thế.

Có khả năng chuyện này liên quan tới chuyện từ nhỏ cô đã không có người thân, cho nên sau khi được nhặt về thì coi cả nhà Lận Xuyên thành người thân của mình.