Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Chương 30




“Là đại học Đông X, miễn hoàn toàn học phí.” Lúc cô ta nói chuyện, trong ánh mắt như có ngôi sao, sau đó cô ta còn đặc biệt chạy đến trước mặt Lận Xuyên và nói: “Anh Xuyên Tử, em đậu rồi.”

Thật ra đây là đang khoe khoang nhỉ, bởi vì trước kia Lận Xuyên nói cô ta có thể không đậu thì sao.

Lận Xuyên không buồn không vui, nói một câu: “Chúc mừng.”

“Đại học Đông X lợi hại không?” Mẹ Lận hỏi Tô Tô, dù sao thì cô cũng là sinh viên đại học.

Bởi vì ở đây gần như đều cải biên thay hiện thực, cho nên Tô Tô nói: “Cũng được, khá tốt.”

“Thế tốt nghiệp làm gì thế?”

“Công nhân nhỉ?”

Tô Tô cũng không hiểu mấy về chế độ phân phối ở thời đại này.

Mẹ Lận cười nói: “Thế thì ăn cơm nhà nước, tốt quá rồi.” Sau này cho dù con trai chuyển ngành thì cũng có thể sắp xếp đơn vị, hai người nhất định có thể sống cuộc sống tốt.

Nhưng mà Tần Duyệt Duyệt nghe thấy lại không thoải mái, tại sao cô ta cảm thấy câu nói công nhân đó của Tô Tô có chút ý khác nhỉ? Cô ta bất giác cười nói: “Đúng rồi đồng chí Tô, cô cũng tốt nghiệp đại học, tại sao không được phân chia công việc thế?”

“Vẫn chưa biết nữa, tôi vừa mới tốt nghiệp thạc sĩ, sau đó lập tức đến đây.”

Thạc sĩ là gì, có lẽ không có bao nhiêu người biết, nhưng mà Tần Duyệt Duyệt với Lận Đông Hà và cả Lận Xuyên thì biết.

Con người trước mặt này là một học bá chính hiệu đấy, năm nay thạc sĩ cơ bản là những tiền bối lớn tuổi, còn trẻ giống như cô thì thật sự hiếm thấy.



Tự dưng Tần Duyệt Duyệt bị vả mặt, vì thế cô ta cũng không thấy thích thú như ban nãy nữa, chỉ nói: “Sang năm tôi phải đi nhập học rồi, nên cần phải chuẩn bị một chút.”

Tô Tô cảm thấy cô ta không vui rồi, cô còn ngây ngô hỏi Lận Xuyên: “Tôi nói gì sai rồi sao?”

“Không có, về nhà thôi.” Muốn đả kích người khác, kết quả bị vả mặt lại, anh ở ngoài nhìn thấy rất rõ. Nhưng mà, còn tưởng cô gái nhỏ Tô Tô này dễ ức hiếp, ai ngờ cô chỉ nói một câu mà khiến người ta nghẹn họng, không hổ là thạc sĩ.

Mẹ Lận cũng cảm thấy vừa nãy Tần Duyệt Duyệt có chút khó hiểu, thi đậu đại học, nhưng không phải sang năm mới đi sao, hơn nữa chuyện vui như thế này không phải nên đi theo họ về nhà, mà đi chuẩn bị, muốn đi như thế này là thế nào? Nhìn cô ta như vậy, giống như sắp đi lập tức vậy. Mẹ Lận âm thầm liếc nhìn đứa con trai thành thật của mình một cái, thật sự cảm thấy tiếc nuối cho anh.

Ý, sao con trai lâu lâu lại nhìn đồng chí Tô người ta vậy?

Mẹ Lận là người sáng suốt, sau khi về nhà, bà ấy bảo Tô Tô đến nhà mới bên kia dọn dẹp, sau đó thì giữ Lận Xuyên lại nói: “Xuyên Tử, mẹ biết Duyệt Duyệt không có mấy phần thật lòng với con, nhưng suy cho cùng cũng là hôn sự do người lớn sắp xếp. Chúng ta không thể làm cái chuyện thiếu đạo đức hủy hôn được, con bé còn nhỏ không hiểu, con còn không biết sao, cho dù nó sắp lên đại học rồi, nhưng vẫn chưa đi mà. Nếu như con chủ động đề nghị, nhà chúng ta ở đây chỉ sợ ở không nổi, cột sống sẽ đau đấy.”

Cha Lận cũng giật mình một cái, nói: “Cái gì? Nó dám hủy hôn tôi đánh chết nó.”

Lận Xuyên đan hai tay vào nhau, sau đó dạ một tiếng.

Nhưng mà đúng lúc này mẹ Lận cũng nói: “Tô Tô là con gái, một mình ở ngoài cũng không dễ dàng gì. Người làm anh như con, chăm sóc một chút cũng là điều nên làm, nhưng suy cho cùng không phải là em ruột, đến lúc đó đừng để người ta nói những lời không hay.” Nói xong câu này thì thấy con trai đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn bà ấy, có thể thấy được khoé mắt của anh chợt đỏ lên, nhưng rất nhanh anh lại cúi đầu xuống nói: “Con biết rồi.” Anh nói xong không muốn nghe nữa, quay người đi ra ngoài.

“Cái thằng này sao vậy?” Người hiểu rõ con trai mình đều biết, một khi anh kích động thì mắt hay đỏ lên, nhìn trông hung dữ hơn bình thường vài phần. Vừa nãy dường như anh kích động rồi.

Bàn tay cầm cây kim của mẹ Lận cũng lơ lửng trên không trung, trong khoảnh khắc đó, thậm chí bà ấy cảm nhận được lực áp bức từ trên người con trai. Anh không thích nhắc đến chuyện Tô Tô với anh, thế có phải chứng minh anh thật sự động lòng rồi không.

Trời ạ, bà ấy đã tạo cái nghiệp gì rồi sao.

Hôn sự này nhất định phải tiến hành gấp.