Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Trở Lại Quá Khứ Ta Tuyệt Không Làm Đao Phủ .

Chương 1 : Đây Là Quá Khứ Sao ?




Chương 1 : Đây Là Quá Khứ Sao ?

“Các em hiện tại đều đã 16 tuổi đây là thời điểm đứng trước giai đoạn quan trọng nhất của cuộc đời “

“ Thầy có lẽ cũng không cần nhắc nhở các em về thức tỉnh chỉ là thức tỉnh cũng không phải con đường duy nhất dẫn tới siêu phàm mà siêu phàm cũng không phải là con đường duy nhất cứu giúp nhân loại “

“Nói những trường hợp khác các em sẽ cảm thấy xa lạ nhưng chắc hẳn các em ngồi đây đều nghe đến giáo sư Ngân đúng không giáo sư Ngân cũng giống đại đa số mọi người trên thế giới này nàng cũng không thể thành công bước trên con đường siêu phàm nhưng nàng vẫn đang nỗ lực cống hiến vì nhân loại “

“Trí tuệ của nàng cố gắng của nàng thành quả của nàng đều đã được toàn bộ liên minh nhân loại công nhận IPS14 do giáo sư Ngân cùng đội ngũ của mình nghiên cứu đã được liên minh liệt vào danh sách ‘Báu Vật Nhân Loại’ có thể nói giáo sư Ngân tuy không thể bước lên con đường siêu phàm nhưng bằng vào IPS14 nàng gần như đã khai phát ra một con đường siêu phàm vì tương lai của nhân loại tiến thêm một bước “ .

“Giáo sư Ngân chỉ là một trong hàng trăm triệu hàng tỷ ví dụ trên thế giới này về một người bình thường làm những việc phi thường “

“Cho nên thầy mới nói không phải chỉ có con đường siêu phàm giả mới có thể trợ giúp nhân loại mà ngược lại thế giới có thể phát triển được như hiện tại nhân loại có thể tồn tại đến hiện tại đều dựa vào những người bình thường như đại đa số chúng ta ở đây “

“Cổ nhân mấy trăm năm trước bằng vào khoa học kỹ thuật bằng vào trí tuệ cùng ý chí kiên định một lòng tiến về phía trước mới có thể bảo vệ nhân loại trước ‘Đại Diệt Tuyệt’ “

“Siêu phàm là quan trọng nhưng kiến thức cùng ý chí của chính các em cũng quan trọng không kém các em có thể không trở thành siêu phàm giả nhưng nhất định không được đánh mất ý chí nhất định không thể từ bỏ kiến thức đã học được trên mái trường chỉ có như vậy mỗi người ở đây trong các em mới có thể góp một viên gạch vào đại nghiệp chung của nhân loại chúng ta” .

“Được rồi thầy cũng đã nói rất nhiều hôm nay là buổi học cuối cùng các em hiện tại có thể trở về nhà nghỉ ngơi chuẩn bị thật tốt đợi ‘ban dân sự’ tới liên hệ gia đình các em cho nghi thức ‘Thức Tỉnh’ “

“Như thầy đã nói siêu phàm không phải con đường duy nhất trợ giúp nhân loại mà quan trọng nằm ở trong chính bản thân các em trợ giúp nhân loại chúng ta không phải là siêu phàm mà là chính nhân loại chúng ta “ .

“Thầy chúc các em sống ra một đời oanh oanh liệt liệt cuộc đời có thể bình thường nhưng bản thân không được tầm thường sống sao cho đáng với sự hi sinh của thế hệ đi trước bởi tương lai của đất nước này thế giới này cùng toàn bộ chủng tộc đều nằm trên đôi vai của các em “

“Hiện giờ tan học “ .

Chữ ‘tan học’ kia kéo thật dài chữ ‘tan học’ kia như lấy hết sức lực của người thầy giáo già thậm chí giọng nói của thầy giáo già còn đang không ngưng run lên .

Người thầy giáo già này đã chứng kiến nhiều lắm chứng kiến biết bao thế hệ tốt nghiệp rời khỏi mái nhà trường .

Cũng bởi vì thấy nhiều cho nên mỗi ngày này người thầy giáo già mới càng khó khống chế cảm xúc của mình .

Đây không chỉ là khoá học cuối cùng không chỉ là lời chia tay mà còn là ‘hịch gia trận’ .

Ai cũng hướng về siêu phàm giả nhưng mà chỉ có thật sự trở thành siêu phàm giả mới biết rất nhiều thứ là dùng mạng để đổi .

_ _ _ _ _ _ _ _

Trước những lời nói từ tận đáy lòng của người thầy giáo già cùng với cảm xúc mà ‘ngày cuối cùng’ trên ghế nhà trường mang lại mỗi học sinh lại có một loại cảm xúc .



Có hoang mang có sợ hãi có thẫn thờ .

Có vui vẻ có mong đợi cùng tự tin .

Có buồn bã có không nỡ cùng quyến luyến .

Nói chung mỗi cô cậu bé tuổi 16 trong lớp học đều có một loại cảm xúc của chính mình chỉ ngoại trừ . . . một câu bé ngồi ở góc phòng .

Trong ánh mắt cậu bé cũng có sự hoang mang cùng mờ mịt nhưng càng nhiều là . . . rung động .

Cậu bé này gọi là Minh Nguyễn Văn Đức Minh .

_ _ _ _ _ _

Minh cố gắng dùng ánh mắt lưu lại tất cả hình ảnh xung quanh .

Hắn rất khó dung nhập vào cái không khí trong lớp học này mà càng nhiều như một người xem đối với hắn tất cả những thứ hiện hữu trước mặt chẳng qua là một vở kịch truyền hình ngoại trừ việc nó quá chân thật chân thật đến một người như hắn cũng cảm thấy sợ hãi .

Cũng phải thôi nhân loại đối với những thứ không biết đều phi thường sợ hãi cũng may hắn cũng bắt được một vài thông tin quan trọng trong cái ‘vở kịch’ này .

Cho dù đây chỉ là vở kịch truyền hình thậm chí đây rất có khả năng là ảo giác của chính hắn thì đầu óc của hắn vẫn sẽ bắt lấy những thông tin quan trọng .

“Thứ nhất ngôn ngữ là người giáo viên kia nói ta căn bản không nhận ra đây không phải ngôn ngữ thông dụng của liên minh càng có khả năng là tiếng địa phương “

“Thứ hai ta vậy mà thật sự nghe được hiểu được từng câu từng chữ ‘tiếng địa phương’ kia rất có khả năng ta cũng có thể nói được “

“Thứ ba đám học sinh ở đây đều 16 tuổi chuẩn bị bước lên con đường thức tỉnh ? “.

Nghĩ đến đây ánh mắt Minh không khỏi càng thêm hoang mang bởi vì hắn cảm thấy vô lý cực kỳ .

“Vì cái gì 16 tuổi mới chuẩn bị thức tỉnh ? tại liên minh 10 tuổi đã bắt đầu chuẩn bị thức tỉnh lần thứ nhất 12 tuổi sẽ chuẩn bị thức tỉnh lần thứ hai đến 14 tuổi chính là cơ hội cuối cùng để thức tỉnh đến năm 14 tuổi còn không thể thức tỉnh vậy ngươi gần như không có khả năng trở thành siêu phàm giả “.

“Quá vô lý đây là quy định được liên minh quy định trong bộ luật giáo dục của liên minhn vì cái gì nơi đây không tuân thủ ? chậm trễ bao nhiêu thời gian của đám học sinh này ? tự tay vứt đi 6 năm hoàng kim ? “.

Minh thều thào theo bản năng hắn cảm thấy đây là lỗi của người thầy giáo già hay đúng hơn là cả trường học nhưng rất nhanh Minh tự mình phủ nhận cái suy nghĩ này bởi . . . cảm giác không đúng .

Có những thứ thuộc về thường thức đã là thường thức sao có thể sai phạm ? .

Trường học là địa phương không có khả năng vi phạm thường thức vi phạm luật giáo dục .



Cho dù trường học thật sự vi phạm luật giáo dục thì cha mẹ phụ huynh học sinh đâu ? các uỷ ban của liên minh đâu ? .

Đây chính là t·rọng t·ội với nhân loại thuộc dạng mang ra lăn trì cũng không đủ bởi bọn họ đang huỷ hoại 6 năm hoàng kim của tất cả học sinh nơi đây .

Minh không rõ cả trường học này có bao nhiêu học sinh nhưng chỉ riêng cái lớp này đã có tổng cộng 45 người học sinh cả nam lẫn nữ .

16 tuổi mới thức tỉnh lần thứ nhất là cái quỷ gì ? ai cho phép ngươi làm vậy ? đã thế lại còn ‘ban dân sự’ ? .

Ban dân sự là tổ chức quỷ tha ma bắt gì ? dĩ nhiên có thể liên hệ với gia đình học sinh để tổ chức lễ thức tỉnh ? thức tỉnh lần thứ nhất cho một đám học sinh tuổi 16 ? .

Liên minh nhân loại còn chưa mang cái tổ chức ‘ban dân sự’ kia đi xử b·ắn h·àng l·oạt ? .

Càng nghĩ đầu óc của Minh càng mơ hồ bởi những sự việc này quá vô lý vô lý đến mức hắn không tin trên thế giới này còn có địa phương như vậy .

Cho dù đây là kịch truyền hình kịch truyền hình cũng không thể xuyên tạc luật pháp chứ ? .

Minh không nhịn được đưa tay lên di di trán hắn cảm thấy đầu đau như búa bổ .

“Bất kể như thế nào lời người giáo viên kia nói cũng đúng”

“Thức tỉnh là con đường duy nhất dẫn nhân loại bước lên con đường siêu phàm nhưng siêu phàm không phải con đường duy nhất trợ giúp nhân loại “

“Không có những người bình thường đang ngày đêm cố gắng vậy siêu phàm giả có ích lợi gì ? “

“Khi nhắc đến siêu phàm giả gần như trăm phần trăm những đứa trẻ nơi đây đều lộ ra hướng về cùng chờ mong nhưng mấy đứa bé này làm sao biết siêu phàm giả cũng là ‘yểu mạng giả’ “ .

“Đặc quyền của siêu phàm giả là dùng máu thậm chí dùng mạng để trả “ .

“Có thể nói ra được những lời kia người thầy giáo già này cũng không xấu không giống dạng người sẽ huỷ hoạt tương lai của chính học sinh nhà mình như vậy vấn đề ở đâu ? “.

“IPS14 ? “

“Giáo sư Ngân ? niềm tự hào của nhân loại ? Báu Vật Nhân Loại ? “.

Đây là lần đầu tiên sau không biết bao nhiêu năm Minh cảm thấy đầu óc hắn không đủ dùng cảm thấy kiến thức của hắn chịu hoài nghi nghiêm trọng .



Giáo sư Ngân là ai ? hắn tuyệt không biết .

Trên thế giới có quá nhiều giáo sư hắn biết thế nào được hết cái đám này ? nhưng nếu gắn thêm ‘niềm tự hào của nhân loại’ cùng ‘Báu Vật Nhân Loại’ thì lại là một phạm trù khác .

Nếu đã có hai ‘hậu tố’ này ở đằng sau Minh không thể không biết đối phương mới phải .

Lại còn IPS14 ? danh sách Báu Vật Nhân Loại tuyệt không có thứ này có hắn cũng phải biết .

Minh rất nhanh chuyển tầm mắt hắn nhìn bốn góc phòng học .

Phòng học vuông vức bốn bức tường đều là màu trắng cảm giác chung quy chung củ tuy Minh cảm thấy kiến trúc cùng cách sắp xếp đồ dùng tại phòng học này có chút kỳ quái nhưng đây cũng không phải vấn đề quá lớn .

Mỗi địa phương đều có kiến trúc khác nhau vốn không có quy chuẩn nhất định Minh cũng không thể nói hắn nhận biết tất cả .

“Khoan đã IPS14 ? “

Minh cơ hồ dùng hai tay chống mạnh bàn mà đứng bật dậy cũng may đại đa số học sinh cũng đều đứng lên thu dọn đồ dùng cá nhân nên không mấy ai chú ý sự hốt hoảng trong ánh mắt hắn .

Hắn rốt cuộc nhớ r a, IPS14 là cái gì .

Trong danh sách Báu Vật Nhân Loại căn bản không có IPS14 nhưng có một loại thuốc tương tự gọi là IPXSM7 .

Tên chỉ trùng ‘2 chữ’ nhưng ai bảo Minh là một trong những người được hưởng lợi nhiều nhất từ IPXSM7 đây ? .

IPXSM7 là một loại thần dược chữa thương công hiệu lớn nhất của nó là cầm máu .

Chỉ cần đổ vài giọt IPXSM7 lên miệng v·ết t·hương vậy trong vòng 30 giây v·ết t·hương sẽ bắt đầu khép miệng tất nhiên cũng đừng hy vọng nó khởi tử hồi sinh hay giúp những v·ết t·hương thuộc dạng ‘cực kỳ nghiêm trọng’ có thể nhanh chóng chữa lành .

Nói về hiệu quả chữ thương Minh có thể kể ra 10 loại thuốc xuất sắc vượt xa IPXSM7 nhưng không một ai có thể bỏ qua IPXSM7 đặc biệt là đối với đám người như Minh .

Hắn là siêu phàm giả con đường của hắn gọi là Đao Phủ .

Mà yếu quyết của Đao Phủ chính là . . . trước chặt mình sau lại chặt người .

Giai đoạn đầu tiên Đao Phủ nếu không có IPXSM7 chỉ sợ sớm c·hết kẻ địch còn chưa thấy đâu tự bản thân đã bước sang thế giới bên kia .

Mà cũng bởi vậy IPXSM7 trở thành ‘dược phẩm chỉ định’ chỉ dùng trong q·uân đ·ội muốn mua vậy nhất định phải có giấy phép q·uân đ·ội cấp q·uân đ·ội gần như lũng đoạn toàn bộ IPXSM7 trên thị trường .

Cái này cũng dễ hiểu bởi vì cái đám Đao Phủ kia gần như là lực lượng nòng cốt của q·uân đ·ội không có IPXSM7 cứu mạng toàn bộ Đao Phủ trên đời chỉ sợ đều phế .

Cũng rất hiển nhiên IPXSM7 không phải phiên bản đầu tiên của loại thuốc này để có một phiển bản IPXSM7 cho toàn bộ q·uân đ·ội sử dụng phải trải qua không biết bao nhiêu năm tháng tích luỹ của nhân loại trải qua không biết bao nhiêu phiên bản cải tiến .

“Cho nên . . . đây là quá khứ ? “

“Cái . . . bộ phim truyền hình này là diễn lại một thời điểm nào đó trong quá khứ sao ? “.