Hiển thị từng hàng biểu tượng trong App.
Dầu xả Nissan Shiseido Professional Biological có giá 9 triệu 354 nghìn đồng, trợ giá 1 nghìn 140 đồng.
Dầu xả Kerastase, có giá 12 triệu 900 nghìn đồng, trợ giá 1 nghìn 260 đồng.
Dầu gội đầu chứa axit amin lá của nhà thảo dược Platycladus orientalis, có giá 8 triệu 700 nghìn đồng, trợ giá 780 đồng.
Không có món đồ chăm sóc tóc cao cấp nào có giá dưới 6 triệu cả, trong App cũng chỉ tốn có vài xu, Trần Ninh không biết loại nào thích hợp cho Từ Châu, dứt khoác mua 7-8 loại.
"Mua hàng và nhận lì xì tích điểm, xin hãy mau mau mở."
Trong điện thoại đột nhiên có tiếng nhắc nhở, lần này mua hàng vậy mà lại may mắn xuất hiện lì xì xích điểm, cách thức khá giống với phong bao lì xì, Trần Ninh vui vẻ bấm "Mở".
"Chúc mừng bạn đã kiếm được 1 điểm."
Lời nhắc trên điện thoại khiến Trần Ninh dở khóc dở cười, vốn dĩ vô tình được điểm là chuyện rất vui, nhưng chỉ có 1 điểm, chỉ có thể nói là có còn hơn không.
Bây giờ Từ Châu là quan trọng, Trần Ninh đặt một đống sản phẩm chăm sóc tóc lên bàn làm việc và nói với Tony: "Xài mấy thứ này cho trợ lý của tôi, mấy cái hàng chợ ở tiệm anh thì thôi bỏ đi, chất lượng thế nào thì ai cũng biết.”
“Điều này không hợp quy định, tiệm chúng tôi không thể sử dụng đồ dưỡng tóc tự mang được.” Tony nói.
"Không thành vấn đề, tôi vẫn sẽ đưa tiền như bình thường, anh cứ dùng cho tôi. Tôi không muốn nói lần thứ hai."
Có câu nói người ỷ vào quần áo, hiện tại Trần Ninh mặc một thân thương hiệu nổi tiếng, trông cũng là người có khí thế, lời nói không giận mà uy như vậy, khiến tim Tony chợt thắt lại, sau khi khó xử thì cũng đồng ý rồi.
Ông ta nhìn những sản phẩm chăm sóc tóc mà Trần Ninh mang ra, lập tức trừng to mắt, thân là người trong ngành, ông ta đương nhiên biết giá trị của những sản phẩm chăm sóc tóc cao cấp này.
"Trời ơi, hàng của Cassie và Shiseido, hộp này giá mấy triệu bạc đó, ông chủ, ông giàu thật!"
Tony liên tục thốt lên, các sản phẩm chăm sóc tóc trong cửa hàng của họ còn không tới 3 trăm, căn bản không thể so sánh với các sản phẩm cao cấp này, giống như cách biệt giữa Đông Thi và Tây Thi vậy.
"Hả? Ông chủ, tôi dùng thứ đắt tiền như vậy thích hợp chứ?" Từ Châu cũng rất ngạc nhiên, Trần Ninh ra tay quá hào phóng rồi, khiến cô ta có chút đỡ không nổi.
“Sợ cái gì, đồ sản xuất ra là để cho người sử dụng mà, Tony, cứ việc dùng." Trần Ninh nói.
"Dạ được thưa ông chủ, tôi sẽ khiến trợ lý của ông trở thành cô gái xinh đẹp nhất trên phố!"
Tony kinh ngạc trước sự hào khí của Trần Ninh, ngay cả giọng nửa tây nửa ta cũng bỏ luôn rồi, chuyển thành phương ngữ gốc của ông ta, bây giờ bán mạng phục vụ làm đầu tóc cho Từ Châu, biết rằng làm hài lòng thổ hào như Trần Ninh, sẽ không thiếu lợi ích cho ông ta.
Lúc này, Từ Châu nhìn bản thân dần trở nên xinh đẹp hơn trong gương, đáy lòng ấm áp, lòng biết ơn đối với Trần Ninh càng thêm nồng đậm hơn.
Lần dày vò này lại kéo dài gần một tiếng đồng hồ nhưng cũng rất đáng đồng tiền bát gạo, sau khi dùng đồ chăm sóc tóc cao cấp xong, tóc của Từ Châu bóng mượt như soi gương vậy, mềm mại như tơ, không cần làm gì, cũng có thể trực tiếp đi chụp quảng cáo cho dầu gội đầu luôn rồi.
“Người đẹp, cô có hài lòng với hình ảnh này không?” Thầy Tony cởi tấm vải choàng ra, cho Từ Châu xem với vẻ mãn nguyện.
"Trời ạ, đây vẫn là tôi sao?"
Từ Châu nhìn mình trong gương, không thể tin được mà sờ tóc mình, mềm mại như không còn là tóc người nữa vậy, cái cảm giác sờ đó, khiến cô lập tức mê mẩn.
Là một người phụ nữ, lần đầu tiên cô biết hoá ra giữa chăm sóc và không chăm sóc có sự khác biệt nhiều như vậy, chả trách mấy mỹ nữ có tiền kia trông không giống người bình thường.
Trần Ninh nhìn Từ Châu với mái tóc dài ngang vai cũng rất hài lòng, sau khi được Tony thiết kế hình tượng, cô ấy thuần khiết như hoa sen trong nước, quá bổ mắt.
Chỉ có một điều, Từ Châu vẫn mặc bộ quần áo làm việc của bất động sản Red city, có chút không hợp với kiểu tóc của cô, không sao, lát nữa đưa cô đi chọn vài bộ quần áo là được.
Trần Ninh rất hài lòng và đi đến quầy thu ngân thanh toán
"Tổng cộng là 98 triệu 595 nghìn, vì số tiền tiêu dùng của ngài đã đầy nên sẽ tự động làm thẻ hội viên cho ngài, sau khi chiết khấu thì chỉ cần 87 triệu là được rồi.”
Bà chủ sử dụng máy tính bấm ‘cạch cạch’, và cuối cùng đã đưa ra một số tiền mà người bình thường không thể chấp nhận được.
"Tiệm của bà xấu tính thật đó, chúng tôi toàn dùng đồ tự mang mà làm tóc tới 87 triệu lận!”
Từ Châu không nhịn được nữa, tức giận nói, mặc dù rất hài lòng với hình tượng của mình, nhưng để Trần Ninh tiêu nhiều tiền như vậy, cô rất áy náy.
"Không sao, tôi nghĩ cũng đáng giá mà."
Trần Ninh mỉm cười, hiện tại anh cũng không thiếu tiền, chỉ cần tuỳ tiện quẹt thẻ để thanh toán, phần tiền lẻ trong tài khoản còn chưa tiêu hết nữa.
“Nhớ, sau này đi theo tôi, đừng quá lo lắng về lời lãi tiền bạc, tuy chúng ta tiêu nhiều tiền, nhưng kiếm được còn nhiều hơn.” Sau khi rời khỏi trung tâm thiết kế hình ảnh, Trần Ninh đã nhắc nhở Từ Châu.
“Ừm, tôi chỉ là nhất thời có chút không thích ứng được.” Từ Châu ngại ngùng nói.
Bất động sản Red city mà trước đây cô ở, các phương diện đều rất keo kiệt, ngay cả hộp cơm trưa cũng phải trừ mấy ngàn bạc, hận không thể xé đôi tờ tiền ra để xài hai lần, thế nhưng sau khi theo Trần Ninh, dường như tiêu tiền mới là chuyện đúng đắn, cô cũng định mở rộng tầm mắt.
“Từ Châu, mày cũng phải cố gắng đề cao bản thân, không thể để Trần Ninh xấu hổ!” Từ Châu vỗ nhẹ lên má mình, cổ vũ bản thân.