Trò Chơi Tình Yêu

Chương 18




Ch. 9

Joseph vừa về tới công ty đã bị giám đốc gọi vào văn phòng để họp. Anh ngạc nhiên kô biết có chuyện gì mà mới sáng sớm đã kiếm anh rồi.

"Giám đốc kiếm tôi có chuyện gì?" Joseph hỏi khi vừa bước vào văn phòng.

Vị giám đốc này tên Dean là 1thanh niên còn trẻ khoảng 30 tuổi, anh ta nổi tiếng là 1 giám đốc biết điều và rất dễ dãi với thuộc hạ của mình.

"Tôi vừa nhận đuợc tin mối làm ăn của chúng ta bên TQ đã bị phía công ty Lam Sơn đi trước 1 bước."

Joseph trợn mắt nhìn "Thật àh? Kô phải bên đó nói là rất thích cách thiết kế của mình hay sao, vậy thì làm sao họ lại đồng ý hợp tác với bên Lam Sơn vậy?"

Dean chống tay lên bàn ra chiều suy nghĩ "Theo như tôi biết thì thiết kế sư của họ đã đich thân lên TQ sớm hơn chúng ta 1 ngày bàn mối làm ăn này cũng chính vì vậy mà phía bên kia đã đồng ý ký hợp đồng. Tôi nghĩ ngừi thiết kế sư đó anh cũng có quen, tôi đã gặp anh ta trong ngày thành hôn của anh, hình như tên của ảnh là Matt thì phải."

Joseph nhớ lại ngừi thanh niên mà anh có dịp gặp vào tối hôm qua "Thì ra là ảnh, chắc anh ta cũng là 1 thiết kế sư có tài lắm mới có thể thuyết phục được khách hàng, tôi nhất định phải thọ giáo mới đuợc."

Sau khi trò chuyện với Dean xong, Joseph bước ra ngoài, anh đi ngang qua văn phòng làm việc của Bi thì nghe Bi đang giận dữ la ai đó.

"Đây mà cũng gọi là thiết kế àh? Cô đã học design bao lâu mà sao lại vẽ ra 1 bức đồ kém tới như vậy. Thật kô hiểu nổi tại sao cô lại mơ ước đuợc trở thành thiết kế sư làm gì chỉ là uổng phí công sức mà thôi."

Cô gái bị la thì đứng đó cầm mớ đồ thiết kế tức tưởi khóc, thấy tội nghiệp nên Joseph gõ lên cánh cửa phòng Bi.

"E hèm, tôi có chuyện muốn kiếm anh."

Thấy Joseph tới nên Bi ra hiệu cho cô gái kia rời khỏi phòng, khi đi ngang Joseph, anh khẽ liếc nhìn xem đồ thiết kế của cô ấy thế nào mà lại bị la 1 cách nghiêm trọng như vậy. Anh tiến tới gần phòng làm việc của Bi.

"Nè, Allie vẽ cũng đẹp lắm, anh làm gì mà nổi nóng dữ vậy hả?"

Bi thở hắt ra lắc lắc đầu tỏ vẻ kô đồng ý "Tôi kô phải nói cô ta vẽ kô đẹp mà là trong thiết kế của cổ kô thể tìm được thứ mà tôi muốn. Thật kô hiểu tại sao cổ lại chọn ngành này làm gì, chỉ làm phí thời gian mà thôi."

Joseph mỉm cười cảnh cáo "Anh gan thật, cả con gái của tổng giám đốc mà cũng dám lớn tiếng nữa, coi chừng có ngày anh bị đuổi việc đó."

"Tôi kô sợ đâu, ai biểu cổ đòi làm đệ tử của tôi làm gì. Đệ tử bị sư phụ la 1 chút cũng là chuyện bình thường mà thôi. Mà nè anh nói là có chuyện muốn kiếm tôi, thật ra là chuyện gì vậy?"

"Àh, kô có gì chỉ là muốn giúp Allie thoát khỏi bàn tay gian ác của anh mà thôi, anh cũng biết mà tôi sợ thấy con gái khóc lắm."

Chợt chuông điện thoại của Joseph reo vang

"Mẹ hả? Có chuyện gì mà lại gọi cho con vậy?"

Đầu dây bên kia là giọng nói hoảng hốt của bà Trịnh

"Vợ của con đã vào bệnh viện rồi."

Joseph giật mình mém đánh rơi cả cái phone xuống đất, anh lắp bắp hỏi lại "Mẹ nói.. là Ariel đã vào bệnh viện, tại sao vậy?"

"Sáng nay nó nói là đi làm kô ngờ được 1 lúc thì mẹ nhận được điện thoại cho biết Ariel đã bị tai nạn và đuợc ngừi ta đưa vào bệnh viện gần thành phố."

Joseph vội vàng nói "Con biết rồi, con sẽ tới đó ngay bây giờ."

Vừa tắt điện thoại thì Joseph từ giã với Bi, trước khi đi anh dặn thêm "Lát nữa anh nói với Dean là tôi xin nghỉ phép ngày hôm nay nhé, Ariel bị tai nạn tôi phải đi thăm cô ấy. Nhớ đó nha."

Bi gật đầu gọi với theo "Yên tâm đi, ở đây đã có tôi lo rồi."